Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhật Nguyệt Đương Không
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.4 - Chương 155: Phong Vân Vu Điền
M
ọi thứ đều không có tác dụng bằng lời nịnh hót. Nữ mật thám bèn cúi thấp đầu, nhẹ nhàng nói:
- Ta tên là Triều lan, Uất Trì Triều Lan.
Long Ưng ngạc nhiên nói:
- Cô nương là người của Vương tộc sao. Tiểu nhân đúng là có mắt không thấy Thái Sơn.
Hắn vội cung kính hành lễ với nàng bằng lễ pháp mà Thượng Quan Uyển Nhi dạy khi gặp người trong Vương tộc.
Không hiểu tại sao, Triều Lan càng thêm có cảm tình với hắn. Nàng cảm thấy gương mặt xấu xí của hắn không chướng mắt như trước nữa, bèn nói:
- Ta là em gái ruột của Đại Vương. Ta phụng mệnh Đại Vương đến điều tra việc người bản địa câu kết với người ngoài bán buôn phụ nữ đáng thương. Đang không biết bắt tay từ đâu thì ngươi tới.
Rồi nàng tiếp lời:
- Ngươi có tín vật như giấy bổ nhiệm không, để ta báo với Vương huynh?
Long Ưng bịa chuyện:
- Vốn là có, nhưng ta bước nhầm vào sa mạc, ngay cả ngựa cũng không chịu nổi, còn ta thì mơ mơ màng màng bước bừa. Ha ha! Không ngờ lại bước được ra khỏi sa mạc, cứu được tính mạng. Nhưng mọi thứ đều mất cả rồi.
Triều Lan khổ não nói:
- Vậy dựa vào đâu mà ta tin được ngươi?
Long Ưng nói:
- Tiểu đệ là vàng thật không sợ thử lửa. Trong thành có quan viên đặc phái của Đại Chu chúng ta không?
Triều Lan nói:
- Quan viên quý quốc gần đây nhất, đóng tại phía tây thành Thạch Đầu cao nguyên có lẽ là Bàng Nhân Đức. Thành này nằm ở ốc đảo của người Sơ Lặc. Đây là con đường bắt buộc phải qua để đi từ tây sang đông. Ta nghi ngờ Bàng Nhân Đức cũng tham gia câu kết với đám buôn người. Nếu có thể không kinh động đến y thì tốt nhất đừng làm. Ừm! Ta tin ngươi không nói dối. Với bản lĩnh của ngươi, không cần phải nói dối.
Long Ưng rất muốn hỏi nàng làm thế nào để đến Thổ Phiên. Nàng nhất định sẽ biết, nếu không biết, cũng biết cách hỏi người khác. Nhưng vì có sự lựa chọn tốt hơn là Thôi Lão Hầu, nên hắn không muốn tốn công giải thích. Hắn đành bỏ qua cơ hội hỏi đường.
Giờ đây Thôi Lão Hầu là người quan trọng chỉ đường giúp hắn đến cao nguyên. Nếu phải đến Thổ Phiên cùng Tuyết Nhi, hắn bắt buộc phải mượn đại đội thương lữ của Thôi Lão Hầu để che dấu thân phận.
Có thể tưởng tượng, liên quân Thổ Phiên và Đột Quyết đã đuổi tới đây. Chúng phong tỏa đường núi đến cao nguyên Thổ Phiên. Một mình cưỡi Tuyết Nhi thế này, cùng với không thể thay đổi thể hình và khí độ, mà hắn không bị nhận ra thân phận mới lạ.
Hắn nói:
- Nàng có biết Thôi Lão Hầu không?
Triều Lan ngạc nhiên:
- Ngươi quen y thật sao? Nhưng y lại không biết ngươi là ai. Khi y có lòng tốt khuyên bảo ngươi, ta đang ẩn trong đám người gần đó.
Hắn mừng rỡ:
- Những người có ngoại hình đặc biệt như y, không cần gặp cũng đoán được. Ta từng nhìn thấy y từ phía xa tại cạnh sông Kim Sa. Không ngờ, y lại đến nơi xa xôi này.
Triều Lan nói:
- Hai, ba mươi năm trước, Thôi Lão Hầu từng đến Vu Điền bảy, tám lần. Ở đây, y rất được hoan nghênh. Y là người Hán mà chúng ta tin tưởng. Lạc Đà Vương coi y là bạn tốt. Vì vậy, đám người bang Vu Điền không dám động đến y.
Long Ưng tự hỏi:
- Lạc Đà Vương là người hay là vua của lạc đà?
Triều Lan bật cười, lườm sang hắn và nói:
- Ta biết ngươi cố ý hỏi vậy. Thật không hiểu, khi nào thì ngươi nói đùa, khi nào thì ngươi nói thật? Lạc Đà Vương Võ Đán là chủ nhân của trường lạc đà lớn nhất ở đây. Y có đến cả nghìn thuộc hạ. Thế lực còn lớn hơn bang Vu Điền. Một nửa số tiệm trong nội thành là của y mở. Y coi thường đại ca của bang Vu Điền – Tát Luân Đa. Và, thường nói rằng người đó là bại loại, là nỗi nhục nhã của người Vu Điền.
Long Ưng nói:
- Y nhận xét thật đúng. Có thể giúp ta tìm được nơi Thôi Lão Hầu ở không?
Triều Lan nói:
- Tìm được y cũng vô ích thôi. Y là người từng trải, về sau còn phải đi theo con đường này, sẽ không rước họa vào thân đâu.
Long Ưng nói:
- Y hiểu rõ về chuyện buôn người hơn cả nàng và tiểu đệ. Tiểu đệ sẽ có cách bắt y phải nói ra.
Triều Lan sẵng giọng:
- Trông dáng dấp của ngươi, không bốn mươi cũng phải 35, 36 tuổi rồi. Vậy mà còn luôn mồm gọi mình là tiểu đệ, khiến ta rợn cả gai ốc. Ngươi dành chút khẩu đức được không!
Long Ưng đâu biết tuổi của mặt nạ, bèn cười khổ:
- Từ mười tám tuổi ta đã tự xưng là tiểu đệ, gọi thuận miệng rồi, không sửa được nữa. Hãy tha lỗi cho tiểu đệ. Ha ha!
Triều Lan lườm hắn, rồi nhịn không nổi bật cười.
Long Ưng thấy nàng vui vẻ, bèn hùa theo:
- Rốt cuộc Thôi Lão Hầu đang ở đâu?
Triều Lan bất đắc dĩ nói:
- Đoàn buôn của y đã bao trọn nhà khách Mạc Nam mà Lạc Đà Vương Võ Đán mở. Nhưng y thì lại sống ở phủ đệ của Lạc Đà Vương trong thành nội. Muốn gặp y không dễ đâu.
Rồi nàng lại nói ra vị trí của phủ đệ Lạc Đà Vương.
Thấy Long Ưng lắc lư đầu, nhìn như rất chắc chắn, nàng bèn nói:
- Ta cảnh cáo ngươi trước. Mặc dù Võ Đán bất mãn với Tát Luân Đa, nhưng lại kỵ lẫn nhau. Y sẽ không thay đổi thái độ vì ngươi đâu.
Long Ưng nói:
- Yên tâm đi! Ngoài sự ủng hộ của Lan muội, ta không cần ai giúp hết.
Triều Lan sẵng giọng:
- Ai là Lan muội của ngươi?
Long Ưng cười tủm tỉm đứng dậy, nhẹ nhàng nói:
- Thế nào cũng được. Ngay bây giờ, ta sẽ đi tìm Thôi Lão Hầu tâm sự.
Triều Lan đứng dậy nói:
- Ngươi còn chưa nói cho ta những gì ngươi biết.
Long Ưng nói:
- Có thể hẹn một nơi nào đó, hoặc dùng thủ pháp nào đó không? Khi thăm dò được nhiều thông tin hơn, ta sẽ bẩm báo ngay.
Triều Lan không làm gì được hắn. Sau khi nàng nói ra cách liên lạc Long Ưng bèn đi tìm Thôi Lão Hầu.
Hắn đến phủ đệ gần sông của Lạc Đà Vương tại phía đông nội thành.
Quả nhiên giống như đại công chúa Triều Lan nói, nơi này tường đỏ ngói lục, rất dễ nhận. Sau khi gõ cửa, có một lỗ hình vuông mở ra.
Một người thò đầu nhìn hắn. Long Ưng không dám dùng tiếng Thổ Phiên hay tiếng Đột Quyết, mà thành thật dùng tiếng Hán nói:
- Lão ca xin hãy báo cho Thôi Lão Hầu đến từ Trung Thổ một tiếng giúp tại hạ. Nói rằng bạn cũ là Phạm Khinh Chu đến tìm y, có việc quan trọng.
Triều Lan nói với hắn, Lạc Đà Vương là người có quan hệ giao tiếp rộng. Nên người gác cửa cho y cũng biết nhiều thứ tiếng của các nước. Giúp họ ứng phó với những người bạn đến từ các nước, trong đó đương nhiên bao gồm cả người Hán.
Người đó, bị gương mặt xấu xí của hắn khiến cho giật thót mình.
Nhưng thấy y thần thái hiên ngang thì cũng không dám chần chừ. Y bèn đóng lỗ nhòm lại, thông báo vào trong.
Tâm trạng Long Ưng rất tốt, vì biết Thôi Lão Hầu đang ở trong phủ. Và hắn nhận ra, mình xấu nhưng vẫn có sự hấp dẫn của cái xấu, vẫn có thể khiến các cô nương vui vẻ. Ở nước Hề đã có minh chứng, giờ đây lại có Triều Lan của nước Vu Điền làm bằng chứng. Bàn công công nói đúng, gương mặt xấu cộng thêm Ma Chủng, sẽ có ma lực xấu xa khác.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhật Nguyệt Đương Không
Huỳnh Dị
Nhật Nguyệt Đương Không - Huỳnh Dị
https://isach.info/story.php?story=nhat_nguyet_duong_khong__huynh_di