Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Biết Vị Ký
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 238: Bán Thực Đơn
B
a người đang đói bụng lại ngửi được mùi thức ăn thơm lừng, vẻ mặt ảo não. Thẩm Tử Dực chưa từng rơi vào cảnh người khác ăn còn mình phải ôm bụng chịu đói, ngay cả Viên Thiên Dã, tuy từng lưu lạc bên ngoài nhưng không thiếu tiền bạc hay cái ăn. Nay hai người rơi vào quẫn cảnh, phải dựa vào Lâm Tiểu Trúc để kiếm miếng ăn, trong lòng không có tư vị gì.
Viên Thiên Dã đưa mắt quan sát khách ăn cơm trong đại sảnh, không phúc hậu mong có một hai khách nhân đột nhiên phát bệnh cấp tính để hắn ra tay chữa trị nhưng nhìn hồi lâu thấy ai nấy đều mặt mày hồng hào, không có dấu hiệu phát bệnh.
Chưởng quầy không biết thực sự có việc hay cố ý chậm trễ mà nãy giờ chẳng thấy mặt đâu, Thẩm Tử Dực nhàm chán lên tiếng” Lâm Tiểu Trúc, lát nữa ngươi tính bán thực đơn gì?”
Lâm Tiểu Trúc sờ sờ cái mũi, cười khổ” ta còn chưa biết bán thực đơn nào thì tốt”
“Không biết?” Thẩm Tử Dực ngạc nhiên nhìn nàng” không phải ngươi đã có tính toán rồi sao?”
“Bình thường bán thực đơn sẽ là trước tiên giả làm thực khách, đến nếm thử món chiêu bài của quán, nắm bắt được tay nghề của đầu bếp cũng như khẩu vị địa phương, sau đó mới nói tới chuyện mau bán nhưng mà bây giờ chúng ta túi không tiền, sao có thể trước gọi món ăn sau bàn sinh ý đây?” Lâm Tiểu Trúc cười khổ đáp lời hắn
Thẩm Tử Dực gõ gõ đầu mình” sau này ra cửa phải nhớ mang theo bạc mới được”
Hai người đang nói chuyện thì nghe bên kia có khách nhân đang cao giọng bàn tán” theo ta thấy, đầu bếp ở Dịch Châu thành cũng không có gì hơn người, Nhất Phẩm lâu nổi tiếng nhất ở đó với món thịt vịt, ta cũng đã từng ăn qua, kém xa tay nghề đầu bếp của Lâm Phong cư chúng ta”
Bên cạnh có người nói” tay nghề của Ngũ đầu bếp quả thật khỏi chê nhưng ngươi nói tay nghề của đầu bếp Nhất Phẩm lâu thua kém hắn thì ta không đồng ý. Có lẽ ngươi chỉ mới đến đó ăn có một lần, cho nên chưa đánh giá đúng rồi. Ta đây đã đến Nhất Phẩm lâu không chỉ một lần, món vịt ở đó quả thật là tuyệt, không hề thua kém Ngũ đầu bếp đâu”
Người đằng trước phản bác” ngươi biết cái gì? Ngũ đầu bếp vốn là ngự trù, nghe nói lúc trước ở trong hoàng cung, món sở trường chính là thịt vị, chẳng lẽ đầu bếp của Nhất Phẩm lâu lại hơn ngự trù sao? nhất định Lâm Phong cư sẽ chiếm ngôi đầu bảng trong cuộc trù nghệ lần này”
Thi đấu trù nghệ? hai mắt Lâm Tiểu Trúc sáng lên.
Viên Thiên Dã vừa thấy biểu tình này của nàng, biết nàng có hứng thú với cuộc thi đấu trù nghệ liền đứng lên, chắp tay nói với mấy vị khách nhân bộ dáng thư sinh” mấy vị huynh đài, có lễ”
Mấy vị thư sinh thấy hắn tướng mạo đường đường, khí vũ hiên ngang cũng vội đứng dậy chắp tay đáp lễ” có lễ, có lễ”
“Vừa rồi tại hạ nghe mấy vị huynh đài nói tới chuyện thi đấu trù nghệ, chẳng hay có thể kể lại được không? tại hạ chẳng có ham thích gì, chỉ thích ăn”
“Ha ha...” Mọi người nghe vậy đều bật cười” được. Huyện lệnh Tôn đại nhân cũng là người thích mỹ thực, cho nên mỗi năm đều một thời điểm thích hợp để tổ chức một cuộc thi đấu trù nghệ ở trong huyện. Năm nay tổ chức vào tháng tám, huynh đài cũng biết, tháng tám hoa quế, vịt, là thời điểm thích hợp nhất để ăn các món liên quan tới thịt vịt. Cho nên Tôn đại nhân ra lệnh chuẩn bị tổ chức thi đấu trù nghệ ở Dịch Châu thành, mà đầu bếp Lâm Phong làm món vịt rất ngon nên cũng chuẩn bị tham gia”
“Ah, thì ra là vậy” Viên Thiên Dã gật đầu cười nói” vậy muốn dự thi thì cần điều kiện gì? có phải chỉ cần báo danh là có thể tham gia thi đấu?”
Một thư sinh lắc đầu đáp” không phải vậy, muốn dự thi thì phải là đầu bếp của tửu lâu trong huyện, dùng danh nghĩa của tửu lâu để tham gia”
Viên Thiên Dã gật đầu” thì ra là thế” lại chắp tay hàn huyên với bọn họ vài câu rồi mới quay về chỗ, vẻ mặt xin lỗi nhìn Lâm Tiểu Trúc.
“A, cũng đoán được sẽ như vậy” Lâm Tiểu Trúc cười nói.
“Có ý gì?” Thẩm Tử Dực ngạc nhiên hỏi.
Mới đầu Viên Thiên Dã còn có chút khó hiểu nhưng suy nghĩ một chút thì hiểu được, không nói gì mà nhìn Lâm Tiểu Trúc, muốn nghe xem nàng giải thích thế nào.
“Tửu lâu muốn dự thi, đương nhiên phải bỏ tiền phí báo danh. Mà tiền này, ngoại trừ thuê sân đấu, mời giám khảm, phần thưởng... chắc chắn sẽ còn các khoản phí khác. Lập trận thi đấu, huyện nha không những không tốn tiền mà còn được thu vào, nếu như làm tốt, thu hút được nhiều người tham gia thì tiền thu vào càng nhiều. Huyện lão gia vừa được tiếng vừa có tiền, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao? còn tửu lâu thì thông quan trận đấu, chỉ cần có chút tay nghề lại có tiền, chắc chắn sẽ có danh hiệu, được huyện lệnh ban cho một tấm biển. Đây chính là phương pháp quảng cáo tốt nhất, vừa phô trương thanh thế vừa thu hút được thực khách hơn. Cho nên bỏ ra chút bạc so với số tiền kiếm được trong tương lai sẽ không đáng gì. Dân chúng có náo nhiệt để xem, nếu may mắn còn được ăn miễn phí, có người còn có thể nhân cơ hội này mà kiếm chút tiền. Như vậy mỗi lần thi đấu, dù là huyện lệnh, tửu lâu hay là dân chúng cũng đều vui mừng”
Thẩm Tử Dực nghe vậy, kinh ngạc há hốc mồm, hồi lâu quay sang hỏi Viên Thiên Dã” chỉ là một trận thi đấu trù nghệ, thực sự lại là cơ hội vơ vét tiền của như Lâm Tiểu Trúc nói sao?”
Viên Thiên Dã gật đầu” những lời của Lâm Tiểu Trúc rất chính xác, một lời trúng trọng tâm, một kiếm thấy máu” nói xong lại liếc mắt nhìn nàng. Hắn cảm giác càng tiếp cận nàng, càng không hiểu nàng. Nàng giống như một cái đầm nước, mới bước xuống cảm thấy rất cạn, tuy rằng trong suốt nhưng không có gì nguy hiểm nhưng càng đi vào mới phát hiện ra thủy vực rất rộng lớn, rất thâm thúy, làm cho người ta một khi đã sa vào, càng lún càng sâu, không thể tự thoát ra được.
Lúc này Lâm Tiểu Trúc lại nghĩ tới vừa rồi các thực khác đã nói đầu bếp của Lâm Phong cư là ngự trù, nhìn Viên Thiên Dã nói” vương gia, tay nghề của ta so với ngự trù trong hoàng cung chênh lệch xa lắm sao?”
Thực ra lúc so tài ở Thẩm viên, nàng từng nếm qua món do ngự trù làm, lúc đó tuy nàng thắng nhưng chẳng qua là thắng nhờ tạo ra món ăn mới mẻ,độc đáo và đánh trúng tâm lý, nếu nói về trình độ thì so với hai vị ngự trù kinh nghiệm phong phú, một người mới học nghề ba năm như nàng không thể nào sánh bằng. Sau đó có dịp vào hoàng cung, vốn muốn nếm thử tay nghề của các ngự trù, nào ngờ Thái hậu lại mượn cơ hội này mà phát tác, khiến nàng ngay cả cơ hội ngồi xuống cũng chẳng có, nói gì tới ăn.
Viên Thiên Dã cong khóe miệng” yên tâm đi, tay nghề của ngươi tốt hơn bọn họ”
“Thật sự?” Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, không tin tưởng lắm.
Viên Thiên Dã bật cười, đang tính nói thêm thì có người đi đến, chắp tay nói” ba vị khách quan, đã để các ngươi đợi lâu”
Ba người ngẩng đầu thì thấy người vừa lên tiếng là một lão nhân gầy gò chừng năm mươi tuổi, tiểu nhị cũng đi bên cạnh, lên tiếng giới thiệu” đây là Dư chưởng quỹ của chúng ta”
“Dư chưởng quỹ.” Lâm Tiểu Trúc đứng lên, thi lễ.
Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực vẫn ngồi in, không hề động đậy cũng không cười nói, giống như không thấy Dư chưởng quỹ đến. Với thân phận bọn họ, vì chút bạc mà đứng lên thi lễ với một chưởng quầy một tửu lâu, nếu truyền ra ngoài sẽ bị người ta cười đến rụng răng. Hơn nữa, càng làm cao, càng thể hiện thân phận, việc mua bán cũng thuận lợi hơn.
Dư chưởng quỹ lăn lộn ở tửu lâu đã lâu, quen biết nhiều người quyền thế cũng tiếp xúc với nhiều hạng người, coi như có chút kiến thức. Thấy Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm, xiêm y cũng không bình thường, lại ngồi yên một chỗ để mặc một tiểu cô nương mặc bố y, rõ ràng là hạ nhân tiến lên hành lễ đáp lời, cho dù hắn không thực sự muốn để ý tới ba người thì cũng không dám chậm trễ, lập tức chắp tay nói với Lâm Tiểu Trúc” không biết cô nương tìm lão hủ có việc gì?”
Ba người vừa mệt vừa đói, Lâm Tiểu Trúc cũng không vòng vo, nói thẳng” Dư chưởng quỹ, ta theo danh sư học trù nghệ nhiều năm, trong tay có mấy công thức chế biến món ăn độc đáo, mới lạ mà chưa ai biết, không biết Dư chưởng quỹ có hứng thú làm cuộc mua bán không?”
“Ân?” Dư chưởng quỹ híp mắt đánh giá Lâm Tiểu Trúc, thấy nàng chỉ là một tiểu cô nương mười lăm, mười sáu tuổi, khẽ cau mày nói” nếu đã được danh trù truyền nghề sao cô nương còn muốn bán”
“Ai, không dối gạt Dư chưởng quỹ, hôm qua ta theo hai vị công tử nhà ta qua sông, chẳng may gặp mưa to gió lớn, làm thuyền bị lật, tài vật đều mất hết, đi hơn một ngày mới đến được Dương Lâm trấn, không còn cách nào khác mới nghĩ ra cách bán thực đơn” Lâm Tiểu Trúc biết nếu ăn ngay nói thật thì không bán được giá cao, nhưng nếu không nói thật thì chưa chắc đã bán được thực đơn.
Dư chưởng quỹ gật gật đầu, lại hỏi” không biết cô nương muốn bán cho lão hủ thực đơn gì?”
“Nghe nói tửu lâu của ngươi đang chuẩn bị món vịt hoa quế để tham gia trù nghệ đại tái, không biết Dư chưởng quỹ có hứng thú với thực đơn về món vịt không?”
“Thịt vịt?” Dư chưởng quỹ liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc, tươi cười nói” không dối gì cô nương, Lâm Phong cư chúng ta nổi danh là nhờ món vịt. Đầu bếp của chúng ta lại từng hầu hạ tiên hoàng, sau này tiên hoàng bệnh nặng, không thể ăn thịt vịt nên mới ra ngoài. Nay cô nương lại đến Lâm Phong cư của ta bán món vịt, chẳng phải là... »nói tới đây lại cười lớn tiếng, giống như nghe được chuyện cười.
“Múa rìu qua mắt thợ?” Lâm Tiểu Trúc bổ sung.
Dư chưởng quỹ từ chối cho ý kiến, chỉ chắp tay nói” thực xin lỗi, nếu cô nương bán thực đơn liên quan tới món vịt mà lão hủ lại mua thì chẳng phải không tin tưởng Ngũ đầu bếp sao? chúng ta vất vả lắm mới mời được Ngũ đầu bếp đến cái trấn nhỏ này, thực sự không thể làm hắn mất hứng được”
Lúc này không riêng Thẩm Tử Dực mà ngay cả Viên Thiên Dã cũng không hiểu vì sao Lâm Tiểu Trúc lại muốn bán cách chế biến món vịt. Món điểm tâm của nàng có thể bán được mấy chục lượng bạc, đủ để bọn họ ở lại đây chờ tiếp ứng nha.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Biết Vị Ký
Tọa Chước Linh Linh Thủy
Biết Vị Ký - Tọa Chước Linh Linh Thủy
https://isach.info/story.php?story=biet_vi_ky__toa_chuoc_linh_linh_thuy