Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Gia Cát Linh Ẩn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 236: Tắt Thở Thân Vong
“T
hái phi nương nương à, hối hận đã không còn kịp nữa rồi.” Chu Tuyết Tranh hí mắt, “Hiện tại, dân chúng của nước Lăng Nguyệt e rằng đều đang bàn tán chuyện gối chăn của người, không lẽ người định chặn hết miệng của họ à?”
“Ngươi… Ngươi cố tình chọc giận ta có phải không?” Chu thái phi ho khan, chỉ cảm thấy lồng ngực ngột ngạt, “Ai gia muốn cắt hết lưỡi của bọn chúng!”
“Chỉ sợ Hoàng thượng không đồng ý đâu. Như vậy, Thái phi nương nương sẽ cõng trên lưng thêm tội danh lạm sát người vô tội.”
“Ngươi…” Chu thái phi chỉ vào Chu Tuyết Tranh, “Ngươi là cái đồ vô lương tâm, nếu không phải tại ngươi, danh tiếng của ai gia sẽ thành rác rưởi sao? Ngươi chẳng những không giúp ai gia, còn ở đây châm chọc khiêu khích!”
“Thái phi nương nương à, diệt trừ Gia Cát Linh Ẩn, sao lại là giúp ta? Đối với cả Chu gia đều có lợi mà! Ai mà biết người chỉ có chút bản lĩnh mèo quào, người biết không, người mất thể diện nhất, không phải người mà là phụ thân và gia gia. Người ở thâm cung, không ai dám nói gì người, còn họ ở ngoài cung, phải chịu đựng ngàn người chỉ trỏ, bởi vì người, người của Chu gia đều không ngẩng đầu lên được!”
“Ngươi! Khụ khụ khụ!” Bởi vì tức giận, Chu thái phi kịch liệt ho khan, “Ngươi… Ngươi muốn làm tức chết ai gia?”
“Thái phi nương nương, người có biết những người đó nói thế nào không? Nói người một mình sống trong thâm cung, dục vọng khó nhịn, hằng đêm mây mưa với bọn hoạn quan. Còn nói người và cung nữ… Nghe nói cung nữ của người, đêm nào cũng nghe tiếng rên rỉ dâm loạn của người truyền ra bên ngoài, tóm lại, muốn bao nhiêu khó nghe, thì có bấy nhiêu!”
“Lẽ nào! Ai gia… Ai gia…” Chu thái phi ôm ngực, chỉ cảm thấy cổ họng nóng rát, phun ra ngụm máu. Ngay sau đó, bà lại ọc ra vài ngụm máu tươi, hai mắt trợn trừng, không động đậy nữa.
Chu Tuyết Tranh tặc lưỡi, “Như vậy liền toi mạng, đúng là! Thái phi nương nương, bà cũng đừng trách ta, giữ bà lại, sớm hay muộn gì bà cũng khai ra ta!”
Tin tức nhanh chóng truyền đến Thất vương phủ, Chu thái phi hoăng thệ, Gia Cát Linh Ẩn ngược lại có chút bất ngờ vì bà ra đi nhanh như vậy. Kinh Phong mang về tin tức, Chu thái phi tức giận công tâm, hộc máu mà chết. Trước khi bà chết, Chu Tuyết Tranh có từng đến tẩm cung của bà. Gia Cát Linh Ẩn sớm đoán được chuyện này có liên quan đến Chu Tuyết Tranh, Chu Tuyết Tranh mượn dao giết người, qua cầu rút ván, huống chi người nọ còn là người họ Chu, quả thật đủ ngoan độc.
Gia Cát Linh Ẩn đang thưởng trà, Ưng tổng quản dẫn Ngụy Thành vào: “Vương phi nương nương, Ngụy công tử cầu kiến.”
“Ừ, vào đi.” Gia Cát Linh Ẩn đặt chén trà xuống, “Có chuyện gì à?”
“Tiểu thư, hôm nay ở thanh lâu ta phát hiện ra một người kỳ lạ, hắn gọi một cô nương, nhưng không vội vã vào phòng, mà đảo quanh vài vòng, còn không ngừng cầm bút ghi chép mọi thứ.”
“Đã thăm dò lai lịch của người đó chưa?”
“Thưa rồi, người nọ là quản sự ở thanh lâu của Chu gia.”
“Ngươi đến đây, ta nói cho ngươi phải làm thế nào.”
Ngụy Thành đến gần, Gia Cát Linh Ẩn ghé vào tai y dặn dò một hồi, Ngụy Thành liên tục gật đầu, “Tiểu thư, Chu gia sẽ mắc mưu chứ?”
“Ừ! Kinh doanh của họ đã vô cùng u ám rồi, phàm là có cách, sẽ làm tất cả.”
“Chu Lâm Quân kia có thể đồng ý sao? Hắn chính là tên cáo già, chắc chắn biết một khi lộ chuyện sẽ có hậu quả gì.”
“Yên tâm đi. Quản sự sẽ không nói với hắn đâu, quản sự chỉ thầm nghĩ vực dậy việc kinh doanh để có đường ăn nói với Chu Lâm Quân. Họ nhất định sẽ không từ thủ đoạn.”
“Được, ta sẽ làm theo cách của tiểu thư.”
“Ta đoán, Chu Lâm Quân sẽ nhanh chóng đến trước mặt Hoàng thượng cáo trạng, nếu có tin gì, ngươi nhanh chóng báo ta biết, ta vào cung một chuyến.”
“Dạ, tiểu thư, thuộc hạ cáo từ trước.”
“Đợi đã, ngươi đi tìm một nơi để xây nhà, phủ Thừa tướng mất rồi, nếu có một ngày đại ca trở về, không thể không có nhà để ở.”
“Thuộc hạ tuân lệnh.”
Chu thái phi tức giận bỏ mình, Chu gia liền mất đi một phần thế lực, Chu Lâm Quân tức giận không thôi. Nhưng chuyện khiến ông buồn rầu hơn không chỉ có chuyện này, Lâm quản sự phụ trách trông coi thanh lâu báo cáo lại với ông, gần đây việc kinh doanh ế ẩm nhiều, đều bị thanh lâu Linh Thiên giật hết.
“Lại là Linh Thiên?” Chu Lâm Quân nheo mắt, “Thanh lâu Linh Thiên dùng cách gì giành giật mối làm ăn của chúng ta?”
“Lão gia, thủ hạ đã tìm hiểu, cô nương ở nơi đó đều ăn mặc kỳ lạ, gọi là đồng phục gợi cảm gì đó. Còn có, tên phòng của Linh Thiên đều gọi theo các cung, khách quan có thể tự lật thẻ bài, giống như Hoàng thượng.”
“Hừ! Đúng là không biết sống chết.” Chu Lâm Quân hừ lạnh, “Dám cả gan chà đạp hậu cung của Hoàng thượng, việc làm ăn này của Linh Thiên đã hết đường rồi. Mấy ngày nữa, bổn quan sẽ vạch tội chúng, để Linh Thiên phải đóng cửa.”
“Lão gia anh minh!”
“Ngươi nghĩ cách đi, bổn quan cho ngươi thời hạn mười ngày, đoạt về hết mối làm ăn của Linh Thiên.”
“Lão gia, chuyện này…”
“Chuyện này cái gì? Nếu làm không được thì hãy cuốn gói xéo đi!”
“Lão gia bớt giận, thuộc hạ nhất định nghĩ cách!”
Năm ngày sau, Gia Cát Linh Ẩn nhận được tin tức của Ngụy Thành, Hoàng thượng truyền nàng tiến cung.
“Chuyện ta dặn dò đã làm ổn thỏa chưa?” Gia Cát Linh Ẩn hỏi.
“Tiểu thư yên tâm, đã làm xong! Lâm quản dự đã làm rồi, cho nên mấy ngày nay, việc kinh doanh của thanh lâu Chu gia khởi sắc không ít.”
“Vậy là tốt.” Gia Cát Linh Ẩn gật đầu. “Hiện tại ta sẽ dịch dung để tiến cung, Chu Lâm Quân, động tác của ông cũng mau lẹ lắm.”
Gia Cát Linh Ẩn dịch dung thành Đại tiểu thư của Linh Thiên vào cung, Liên công công dẫn nàng vào ngự thư phòng của Sở Kim Triêu, Chu Lâm Quân cáo trạng cũng ở đó.
“Dân nữ tham kiến Hoàng thượng.” Gia Cát Linh Ẩn cúi người.
“Đại tiểu thư không cần đa lễ!” Sắc mặt Sở Kim Triêu có chút khó coi, “Thanh lâu Linh Thiên chính là sản nghiệp của Đại tiểu thư?”
“Thưa phải, không biết Hoàng thượng triệu dân nữ tiến cung, có điều chi dạy bảo?”
“Nghe nói, thanh lâu Linh Thiên của ngươi, là xây dựng mô phỏng theo hậu cung của trẫm? Đại tiểu thư, làm việc phải có chừng mực, tiểu thư nộp cho triều đình một ít ngân lượng là có thể muốn làm gì thì làm sao?”
“Hoàng thượng, oan uổng quá, dân nữ không biết lời này bắt nguồn từ đâu?”
“Ngươi còn ngụy biện!” Chu Lâm Quân ở một bên thổi râu trừng mắt, “Khách quan đến thanh lâu Linh Thiên có thể lật thẻ bài, không phải là giống Hoàng thượng à? Mỗi phòng đều có tên của các cung, không phải mô phỏng theo cung của các nương nương ư?”
“Đại tiểu thư, nếu kiểm tra là thật, trẫm nhất định sẽ trị ngươi tội bất kính!” Sở Kim Triêu gằn giọng, sau khi nghe Chu Lâm Quân bẩm báo xong, ông liền tức giận, thanh lâu Linh Thiên mạo phạm tôn nghiêm của ông, không thể tha thứ!
Gia Cát Linh Ẩn cười cười, tuyệt không lo lắng: “Hoàng thượng, hóa ra là như vậy, người hiểu lầm rồi. Mấy phòng của thanh lâu Linh Thiên lấy tên không phải phỏng theo hậu cung, mà là phỏng theo giang hồ: Cửu Thiên Cung, Yêu Nguyệt Cung, Di Hoa Cung, chẳng lẽ mấy tên đó đều phỏng theo hậu cung sao? Cho dân nữ một trăm lá gan, dân nữ cũng không dám làm như vậy.”
“Đại tiểu thư đúng là dẽo miệng, vậy khách quan có thể lật thẻ bài thì sao?” Chu Lâm Quân hỏi.
“Cái này cũng oan uổng lắm, lật thẻ bài cũng giống như rút thăm vậy, không phải đặc quyền riêng của Hoàng thượng mà.” Gia Cát Linh Ẩn dừng một chút, “Dân nữ tin tưởng, Hoàng thượng là người tiến bộ, xin Hoàng thượng nắm rõ. Nếu Hoàng thượng không thích, khi trở về dân nữ sẽ chỉnh đốn và cải cách lại.”
“Đại tiểu thư nói cũng có lý.” Sở Kim Triêu gật đầu, “Chuyện này, Chu ái khanh đừng tranh luận nữa!”
“Hoàng thượng, thần là bất bình cho người và các nương nương thôi.”
Gia Cát Linh Ẩn cười lạnh: “Thừa tướng đại nhân, chuyện này vốn không có chút liên quan nào đến Hoàng thượng và các nương nương, người năm lần bảy lượt nói bậy, bôi nhọ Hoàng thượng và nương nương, rốt cục có rắp tâm gì? Người muốn lật đổ Linh Thiên, cũng đừng làm như thế chứ?”
“Ngươi!” Chu Lâm Quân khó thở, “Nói càn!”
“Chu Ái khanh, được rồi, chuyện này trẫm tin Đại tiểu thư, ngươi không cần nhắc lại nữa.”
“Hoàng thượng…”
“Hoàng thượng…” Trong mắt Gia Cát Linh Ẩn hiện lên tia gian xảo, “Trái lại dân nữ có chuyện cần bẩm báo. Nghe nói cô nương của thanh lâu Chu gia tìm đều mô phỏng theo diện mạo của Hoàng hậu cùng các nương nương, trong đó có vài cô nương có ít nhất chín phần tương tự Hoàng hậu nương nương nữa.”
“Ngươi nói bậy!” Chu Lâm Quân hừ hừ, “Hoàng thượng minh xét, tuyệt đối đừng tin lời ả, vi thần tuyệt đối không dám làm như vậy.”
“Làm hay không, Hoàng thượng cứ phái người xem thử.”
“Xem thì xem!” Chu Lâm Quân nói năng có khí phách, loại chuyện này, ông đụng cũng không dám đụng, là tội mất đầu đấy.
Sở Kim Triêu nhíu mày, triệu ngự tiền thị vệ vào, căn dặn hắn mấy câu, bảo hắn đi tra tình hình ở thanh lâu Chu gia và thanh lâu Linh Thiên.
Thời gian chờ đợi, Gia Cát Linh Ẩn bình tĩnh uống trà, cùng Sở Kim Triêu trò chuyện trời nam đất bắc.
Thấy Gia Cát Linh Ẩn và Sở Kim Triêu chuyện trò vui vẻ, Chu Lâm Quân bắt đầu cảm thấy bất an, đừng nói Lâm quản sự đã làm chuyện không nên làm ở sau lưng ông nhé? Nhưng ông nhiều lần căn dặn, có vài phép tắc không thể phá, chắc là không đến nỗi nào.
Qua một canh giờ, thị vệ Sở Kim Triêu phái đi đã trở lại, sau lưng thị vệ dắt theo một đám nữ tử vào trong cung, dẫn tới người trong cung quỳ xuống hành lễ, tất cả mọi người đều nghĩ mình đang nhìn thấy nương nương của các cung.
“Hoàng thượng, đám nữ tử này là dẫn về từ thanh lâu của Chu gia.” Thị vệ bẩm báo.
Nhìn thấy đám nữ tử quỳ dưới đất, mặt Sở Kim Triêu đen thành than, mấy gương mặt đó làm ông tức giận không thôi. Đám nữ tử kia, có người giống Hoàng Hậu, có người giống Chu quý phi, có người lại giống Thần phi, còn có người giống Thái hậu thời trẻ. Trán ông nổi đầy gân xanh, đây mới là khiêu khích tôn nghiêm của ông: “Chu Lâm Quân, ngươi còn gì để nói.”
“Hoàng thượng, chuyện này… này…” Chu Lâm Quân lắp bắp, sợ tới mức nói không nên lời.
“Chu thừa tướng, sự thật bày ra trước mắt, ông dám nói không nữa không.” Gia Cát Linh Ẩn cười lạnh, “Chu thừa tướng làm như vậy, quả thực là sỉ nhục cực hạn với nương nương các cung! Vì tiền, Chu thừa tướng đúng là không từ thủ đoạn!”
“Hoàng thượng, người đừng nghe ả nói bậy, vi thần thật sự không biết sao lại thế này?” Chu Lâm Quân gấp đến độ đầu toát đầy mồ hôi, “Hoàng thượng, nhất định là tên quản sự của thần làm xằng làm bậy, thần nhất định tra xét nghiêm minh!”
“Chu Lâm Quân, thanh lâu của ngươi không cần mở cửa nữa!” Sở Kim Triêu mặt mày bình tĩnh, “Nội trong hôm nay, điều tra rõ chuyện này! Tra không rõ, hãy dùng mũ ô sa của ngươi để ăn nói với trẫm!”
“Dạ, Hoàng thượng.”
Sự tình còn có phía sau, Lâm quản sự nghe người khác nói, vì mau chóng tăng lợi nhuận, hắn không thể không làm, không ngờ lại bị phát hiện.
Cuối cùng, Lâm quản sự bị xử tử, Chu Lâm Quân bị phạt khấu trừ bổng lộc một năm, thanh lâu của Chu gia bị đóng cửa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Gia Cát Linh Ẩn
Cửu Dã Thần Tây
Gia Cát Linh Ẩn - Cửu Dã Thần Tây
https://isach.info/story.php?story=gia_cat_linh_an__cuu_da_than_tay