Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đạo Kinh Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 241: Mộ Dung Sơn Trang
T
ại Cô Tô bên trong Mộ Dung sơn trang, có năm người đang đứng ở trong đại sảnh, một người là Lục viên chủ của Bích Loa trang viên, một người là Tiền chưởng quỹ của Thái Hòa tiền trang, một người là Từ chưởng quỹ của Tùng Hạc lâu, một người là Hoa phu nhân của Yên Vi cư, còn một người là Hồ lão đại của Càn Nguyên đổ phường, bọn họ không ngoại lệ đều là hướng Mộ Dung sơn trang xin giúp đỡ, quản gia Mộ Dung An đang chiêu đãi bọn họ.
Hoa phu nhân của Yên Vi cư nói trước:
-An quản gia, hai nha đầu Yên Vũ, Tiểu Trúc và ba ả Phong Nguyệt Lâm Sương chết sống gì cũng không chịu hiến nghệ bồi rượu, Yên Vi cư của ta không có biện pháp để tiếp tục kinh doanh được!
An thúc nói:
-Họ bị bệnh, phu nhân có thể tạm thời để cho những đầu bài khác đảm nhận thay mà!
-An thúc, người nào đến Yên Vi cư mà mục đích không phải là vì bọn họ? Họ bị bệnh thì còn ai tới quang cố nữa?
Từ chưởng quỹ của Tùng Hạc lâu ngắt lời:
-Hoa phu nhân, đâu chỉ Yên Vi cư của bà, Tùng Hạc lâu của ta cũng không có biện pháp để kinh doanh được!
An thúc ngạc nhiên nói:
-Từ chưởng quỹ, ta không phải là đã phái vài bổn gia đệ tử bảo hộ Tùng Hạc lâu rồi sao?
Từ chưởng quỹ bất đắc dĩ nói:
-Trước cổng ngày đêm có người cầm đao cầm kiếm coi giữ, còn ai dám ghé qua?
An thúc nói:
-Để ta nói bọn họ giấu đao kiếm đi, đừng quá huênh hoang là được!
Từ chưởng quỹ lắc đầu nói:
-Như vậy cũng không phải là biện pháp!
Lục viên chủ của Bích Loa trang viên cũng mở miệng:
-An quản gia, mười hai chiếc thuyền của chúng ta vô duyên vô cớ bị châu phủ Hoài An tạm giữ, còn lục soát ra một bao Thần Tiên tán, rõ ràng là có người vu oan giá họa, An quản gia phải nghĩ lại biện pháp đi?
An thúc nói:
-Lục viên chủ yên tâm, ta đã phái người tới Hoài An thu xếp rồi.
-Vậy vì sao còn chưa cho đi?
-Ta cũng đang chờ tin tức từ phía Hoài An, viên chủ hãy thong thả, một khi có tin tức trở về, ta sẽ lập tức thông tri cho viên chủ.
Lục viên chủ nhíu mày, nhưng cũng đành chịu.
Tiền chưởng quỹ của Thái Hòa tiền trang vẻ mặt lo lắng nói:
-An quản gia, rất nhiều người còn đang chen nhau đổi ngân lượng, tiền trang đã sắp chống đỡ không nổi nữa!
An thúc nói:
-Tiền chưởng quỹ yên tâm, ta đã phái người khẩn cấp điều tồn ngân từ các tiền trang khác tới rồi.
-Vậy vì sao còn chưa tới?
-Kiểm toán tồn ngân có lẽ cần phải mất một khoảng thời gian, Tiền chưởng quỹ cố xoay sở thêm một hai ngày nữa đi.
Tiền chưởng quỹ buồn bực nói:
-Làm sao để mà xoay sở? Hiện tại ta cũng không dám mở cửa tiền trang nữa?
An thúc vội vàng nói:
-Nhất thiết không thể, vô luận như thế nào không thể đóng cửa tiền trang được!
Tiền chưởng quỹ nói:
-Nếu còn tiếp tục như vậy, cho dù không đóng cửa, cửa tiền trang cũng bị người đập nát thôi!
Hồ lão đại của Càn Nguyên đổ phường mở miệng quát:
-An quản gia, đổ phường đã thua ba mươi vạn lượng bạc, thua nhiều quá tim lão tử cũng muốn nhảy ra ngoài!
Tiếng nói như chuông vọng, "Ông ông" rung động cả phòng khách.
Vóc người y không tính cao to, nhưng hai cánh tay dài kinh người, mắt như chuông đồng, mày rậm mắt to, mặt để râu quai nón, nhìn thế nào bộ dạng cũng có vài phần hung ác.
An thúc vội vàng nói:
-Hồ lão đại hãy an tâm một chút đi đừng nóng, ta đã phái người tra rõ lai lịch của tên 'Tài gia' kia. . .
-Còn tra cái gì, rõ ràng là tới để kiếm chuyện, một quyền đập bể mặt hắn là xong chuyện!
Hồ lão đại vung lên cánh tay dài, quát lớn.
An thúc vội vàng nói:
-Nghìn vạn lần không được, mọi việc phải chờ thiếu chủ trở về sẽ giải quyết!
-Vậy thiếu chủ khi nào sẽ trở về?
Những người khác cũng đồng loạt nhìn An thúc, An thúc nói:
-Thiếu chủ đang trở về gấp, các ngươi cứ chờ thêm mấy ngày nữa đi. . .
-Nhưng bên ngoài đều nghe đồn thiếu chủ thân bị hãm Phi Ưng Bảo, rốt cuộc. . .
An thúc vội nói:
-Bên ngoài chỉ là lời đồn, ít hôm nữa thiếu chủ sẽ quay về Cô Tô, mấy vị yên tâm!
Hồ lão đại quát:
-An quản gia, ngươi hãy nói thật, thiếu chủ có đúng là đi đại mạc hay không?
-Ừh. . . Thiếu chủ đi đại mạc, nhưng. . .
-An quản gia, ngươi hãy nói thật, thiếu chủ có phải là đã bị nhốt hay không?
An quản gia chỉ úp úp mở mở không nói.
-An quản gia, ngươi nói đi! Hồ lão đại ta cho dù liều cái mạng già này cũng phải đi đại mạc cứu ra thiếu chủ!
Hồ lão đại trừng cặp mắt to như chuông đồng nhìn thẳng An thúc.
An thúc vội xua tay nói:
-Các vị không được suy đoán lung tung, thiếu chủ rất nhanh sẽ trở về. . .
Đúng lúc này, bên ngoài có một nữ tử yêu kiều bước tới, mặc bộ la thường mộc mạc, tóc kết Bộ diêu kế đơn giản, chân đi hài bông vải thêu hoa, trán rộng mày ngài, đôi tay thon thon, bước đi dịu dàng, như nhược liễu phù phong, phương dung ngọc mạo, yểu điệu mà thanh u.
Nàng chính là đại gia hàng thêu Tô Thanh Vi nổi danh nhất trong mười hai thêu trang, một châm một vải một chỉ, bất kể là hoa, cây cỏ, chim, thú, hay là núi, sông, mây, bầu trời, đều thêu được tinh diệu xảo tuyệt, độc đắc thần tú!
Nàng uyển chuyển bước vào, hơi khom lưng hướng An thúc nói:
-An quản gia!
An thúc vội đáp lễ nói:
-Tô cô nương!
Tô Thanh Vi lại hơi khom lưng hướng những người khác, chỉ gọi một câu với Hồ lão đại:
-Hồ đại ca!
Hồ lão Đại nói:
-Muội tử cũng tới? Có phải là vì việc thêu trang không?
Tô Thanh Vi gật đầu, xoay người nói với An thúc:
-An quản gia, thêu trang lại không còn tơ tằm để dùng nữa rồi, [Hồi loan tàng anh] sợ rằng không kịp!
An thúc cả kinh, nói:
-[Hồi loan tàng anh] chính là vật của châu mục Vương đại nhân chuẩn bị thượng kinh tiến hiến Thiên tử, vạn lần không được dây dưa lỡ việc!
Tô Thanh Vi nói:
-Nhưng tại sao tơ tằm...?
-Cả mười hai thêu trang đều không có hàng tồn kho sao?
Tô Thanh Vi nói:
-Vẫn còn một ít, nhưng đều không thích hợp! Muốn dệt [Hồi loan tàng anh], phải dùng Kim tàm tơ!
-Tài nghệ tú châm của Tô cô nương diệu tuyệt Cô Tô, cũng không thể chắp vá dùng tạm sao?
Tô Thanh Vi khẽ nhăn tú mi, nói:
-Nếu như vậy thì ta tình nguyện đoạn châm chỉ tú!
An thúc ngẩn ngơ, bắt đầu trầm ngâm suy tính.
Châu mục Tô Châu Vương đại nhân trước nay cùng Mộ Dung thế gia quan hệ rất mật thiết, lần này y chuẩn bị vào kinh báo cáo công tác, cố ý mời Mộ Dung thế gia giúp y thêu một bức [Hồi loan tàng anh], nhằm tiến cung dâng cho Thiên tử, công việc này đương nhiên rơi vào tay Tô Thanh Vi, hiện tại nàng không chịu lạc châm, Cô Tô cũng không người nào dám lạc châm!
Đúng lúc này, bên ngoài lại có người đi tới, lại là Đoàn trang chủ của Chức Cẩm Ti trang, phía sau y còn đi theo hai gã hán tử, trong mắt thoáng hiện tinh quang, vừa đi vừa ngạo mạn khinh miệt đánh giá bốn phía.
Mộ Dung An vội ra nghênh đón, vừa chắp tay vừa cười nói:
-Đoàn trang chủ tới vừa lúc, ta đang có việc muốn mời Đoàn trang chủ thương lượng, mời!
Đoàn trang chủ đầu đội kim quan, một bộ giáng kim ti bào nhạt, điệu bộ không ít, hướng Mộ Dung An thoáng hành lễ, đi vào phòng khách.
Đoàn trang chủ liếc mắt thấy Tô Thanh Vi, giả kinh hãi nói:
-Nguyên lai Tô đại gia cũng ở đây, thất lễ thất lễ!
Tô Thanh Vi hơi khom người, xem như là đáp lễ.
An thúc vội vàng nói:
-Tô cô nương chính vì việc tơ tằm mà đến, Đoàn trang chủ rốt cuộc đến lúc nào thì có thể cung cấp tơ tằm?
Đoàn trang chủ lập tức vẻ mặt khó xử nói:
-Không dối gạt An quản gia, mấy ngày qua thời tiết dị thường, tằm trong vườn không biết vì sao cũng không nhả tơ, ta cũng đang nóng lòng vì việc này đây!
Hồ lão đại ở đối diện nhịn không được lạnh lùng nói:
-Không phải chứ! Ta nghe nói hai ngày trước Chức Cẩm Ti trang vừa mới tống xuất mười bốn xe tơ tằm qua Giang Bắc, Đoàn trang chủ sao lại nóng lòng được?
Đoàn trang chủ không chút hoang mang nói:
-Hồ lão đại, hơn mười xe kia đều là tơ tằm thấp kém, lạc châm tắc đoạn, ta sao lại dám cung cấp cho mười hai thêu trang chứ!
Hồ lão đại hừ lạnh một tiếng, đang muốn mở miệng, Tiền chưởng quỹ ở bên cạnh nói:
-Đoàn trang chủ, Chức Cẩm Ti trang không biết vì sao mấy ngày liền rất nhiều người đến đổi ngân lượng? Có phải là muốn gây khó dễ cho Thái Hòa tiền trang của ta không?
Đoàn trang chủ nói:
-Tằm không nhả tơ, ti trang không cách nào quay vòng, chỉ đành lấy ra tồn ngân để duy trì, Tiền chưởng quỹ sẽ không trách móc chứ?
Tiền chưởng quỹ nói:
-Đoàn trang chủ cũng không đến mức đổi hết toàn bộ tồn ngân đã dành dụm hơn mười năm chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đấy chứ?
Đoàn trang chủ thở dài, nói:
-Tiền chưởng quỹ có điều không biết, tàm hộ ở ti trang đông đúc, tiêu phí cho một ngày rất nhiều, ta cũng vì bức bách mới làm vậy!
Tiền chưởng quỹ không biết nói gì để phản bác lại!
An thúc nói:
-Vậy Đoàn trang chủ đến. . .
Đoàn trang chủ nói:
-Không có gì, ta chỉ muốn mười hai thêu trang có thể lập tức hoàn trả số tiền đúng thời hạn thôi!
Mọi người ngẩn ra, mười hai thêu trang chính là do Mộ Dung thế gia khống chế, y hướng mười hai thêu trang truy đòi khoản nợ, chẳng khác nào như là hướng Mộ Dung thế gia đòi nợ, lá gan này cũng quả thực không nhỏ.
Tô Thanh Vi khẽ giương tú mi nói:
-Đoàn trang chủ đột nhiên đình chỉ cung cấp tơ tằm, lại còn muốn đòi tiền?
Đoàn trang chủ nói:
-Tô đại gia, thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa mà!
Tô Thanh Vi nói:
-Trên chứng từ cũng viết rõ ràng, Đoàn trang chủ không được vô duyên vô cớ đình chỉ cung cấp tơ tằm!
Đoàn trang chủ nói:
-Tằm không nhả tơ, sao lại tính là vô duyên vô cớ?
Tô Thanh Vi nói:
-Tằm đã không nghe lời trang chủ, trang chủ vì sao không mang tằm đến mười hai thêu trang, do chúng ta đích thân nuôi dưỡng!
Đoàn trang chủ đang muốn mở miệng, hai gã hán tử phía sau y nói:
-Người người nói tài thêu của Tô cô nương diệu tuyệt Cô Tô, thì ra thân hình cũng tuyệt vời không kém, Tô cô nương muốn nuôi tằm, chi bằng tới ti trang chúng ta, chúng ta nhất định sẽ tiếp đãi Tô cô nương chu đáo!
Giọng điệu chứa đầy ý khinh bạc, bốn con mắt càng không kiêng nể gì cả quét tới quét lui trên người Tô Thanh Vi.
Tô Thanh Vi bị họ nhìn cho mặt ửng đỏ, Hồ lão đại giận tím mặt, quát lên:
-Các ngươi cả gan dám khinh thường Tô muội tử của ta?
Hai gã hán tử cười hắc hắc nói:
-Lỗ tai nào của Hồ lão đại nghe được chúng ta khinh thường Tô cô nương? Chúng ta cũng chỉ muốn mời Tô cô nương đến ti trang chúng ta làm khách, nói không chừng Tô cô nương đã đáp ứng rồi! Có đúng hay không, Tô cô nương?
Hồ lão đại nắm chặt song quyền nhìn thẳng vào hai người. Hai người kia khinh thường liếc mắt nhìn nắm tay của Hồ lão đại, cười nói:
-Nghe nói một đôi thần quyền của Hồ lão đại tại Cô Tô cũng có chút tiếng tăm, nhưng không biết uy lực thì thế nào nhỉ?
-Ngươi lập tức sẽ biết!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đạo Kinh Phong
Cổ đạo kinh hồng
Cổ Đạo Kinh Phong - Cổ đạo kinh hồng
https://isach.info/story.php?story=co_dao_kinh_phong__co_dao_kinh_hong