Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Thường
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 233: Huyền Giai Trung Phẩm
N
hưng bây giờ trong mắt thôn dân và Từ lão, Đường Phong và Thi Thi đã có danh nghĩa vợ chồng, mà Đường Phong lại là trang anh hùng đã một phen cứu giúp cho thôn họ, đối với nữ nhân của anh hùng, bọn họ tự nhiên là sẽ ra sức chiếu cố, bất kể nàng có phải là quả phụ hay không, bất kể nàng không giữ nữ tắc. Huống chi, Đường Phong còn lưu lại một con Linh thú cấp ba lại chiếu cố cho Thi Thi, cũng chẳng khác nào bùa hộ mệnh cho đám thôn dân, đối với thôn họ mà nói, đây chính là vô cùng có lợi.
Đem mọi chuyện ngày sau giao phó lại cho Từ lão, lại để Linh Khiếp Nhan dặn dò Cự Hổ một phen, Đường Phong liền rời khỏi thôn.
Tất cả thôn dân đều ra đưa tiễn, Đường Phong nhìn một hồi lâu cũng không thấy bóng dáng Thi Thi, mãi cho tới đi đi được vài dặm, lúc quay đầu nhìn lại, mới thấy được ở một góc phía đông thôn, có một bóng dáng nhỏ bé đang lặng lẽ đứng lặng yên ở đó.
Đường Phong khẽ mỉm cười, trong lòng bỗng có cảm giác thỏa mãn không tài nào giải thích được, lại quay đầu, sải bước hướng về phía Diêm thành mà đi tới.
Qua mấy ngày hành trình, cuối cùng cũng ra khỏi địa bàn Lưu Vân tông, Đường Phong không nhịn được mà thở ra một hơi, chỗ này đã không còn có người nhận ra hắn nữa rồi, cho nên Đường Phong định cởi bỏ hắc bào trên người mình xuống, quang minh chính đại lộ ra chân diện mục của mình.
Hơn một tháng sau, Đường Phong đã tới được phụ cận Diêm thành. Trên đường cũng trì hoãn không ít thời gian, bởi vì khi Đường Phong chưa bao giờ tới Diêm thành chỉ biết mỗi phương hướng đại khái, đôi lúc lại lạc đường phải tìm người hỏi thăm một phen mới có thể tìm được hướng đi chính xác.
Từ xa nhìn lại, một thành trì không thua kém gì Tĩnh An thành đang vững vàng hiện ra ở hơn mười dặm phía trước. Một cơn gió nhẹ thoảng đưa theo một chút khô mát cùng vị mặn, đó chính là hơi thở của biển cả.
Đường Phong kiếp trước kiếp này gặp qua không ít hồ lớn sông sâu, nhưng căn bản chưa thấy qua biển rộng bao giờ, nhất thời liền cao hứng, xắn tay áo mà nhằm hướng biển chạy tới.
Khí hậu nơi này tương đối nóng nực, Đường Phong trên người lại mặc hai lớp áo mỏng, nhất thời cảm thấy dư thừa, liền ném bớt vào trong Mị ảnh không gian.
Người còn chưa tới gần biển, Đường Phong đã nghe được tiếng gió biển gào thét hòa chung với tiếng sóng rì rào vỗ bờ mãnh liệt, cả người bỗng nhiên có cảm giác vô cùng thoải mái, một chút phiền não trong lòng vì phải gấp rút đi xa cũng dần tan biến hết.
Một lát sau, Đường Phong rốt cuộc cũng tới được bờ cát dài dọc biển, vừa bước lên, hai chân đã lún sâu vào trong cát, trên bờ còn có mấy bộ xương của động vật biển vì mắc cạn mà chết phơi xương, mấy bộ xương này vô cùng to lớn, ít thì cũng phải bằng một căn phòng nhỏ, bị nước biển quanh năm mài dũa, đã trở nên trơn bóng nhẵn thín hệt như ngà voi.
Trên bờ cát còn có vô số vỏ sò, vỏ ốc đủ màu sắc, vài con cua há miệng thở dốc, giương càng kẹp kẹp bò ngang qua chân Đường Phong, bộ dáng không kiêng không sợ gì cả khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy vui vẻ.
Cảnh biển bao la khiến người ta mê say, đó là một thứ cảm giác thư thả thoải mái không gì sánh được, phóng mắt nhìn ra xa, trong tầm mắt đều là một màu lam lấp lánh, kéo dài mãi ra tới tận chân trời, lúc này cả không gian trước mặt đã không thể phân biệt được đâu là trời xanh, đâu là mặt biển nữa rồi, trời và biển dường như đã hòa làm một thể, tuy hai mà một. Dưới cảnh vật vô cùng thư thái này, Đường Phong phảng phất như quên hết mọi chuyện phiền lòng, cảm giác mình đã thoát khỏi chém giết, bỏ hết tất cả lựa gạt thị phi, xa rời máu tanh.
Thủy triều dâng lên, gió biển lồng lộng thổi trên cao ba thước, giờ phút này nước biển như muốn mượn uy lực của cuồng phong mà phóng lên cao mấy trượng, hung mãnh đổ ập tới những ghềnh đá sâu trong bãi biển.
Đường Phong kìm lòng không được mà giương hai cánh tay, chậm rãi nhắm ghiền đôi mắt, tùy ý mặc cho sóng biển đập dồn dập vào trên người, tẩy rửa tâm linh, trống trải, linh tịch, Đường Phong cảm giác như mình đã cùng với biển rộng, trời cao, phảng phất như đã liền thành một thể.
Biển lớn nhận nước từ trăm sông, nhờ vậy mới rộng lớn, vách đá cao ngàn trượng, không ham muốn nên mới có thể vươn cao!
Trên đời còn có thứ gì có thể so với sự mênh mông rộng lớn của biển cả? Nước biển êm dịu mượn sức gió của cuồng phong cũng có thể dẫn đến một hồi kiếp nạn sóng thần, trong nháy mắt có thể hủy đi cả một thành trấn, so với một kích toàn lực của Thiên giai cao thủ còn hung mãnh gấp trăm lần!
Cương khí trong cơ thể vận chuyển mãnh liệt, Tiểu Khô Lâu tại đan điền cũng không ngừng nhảy lên, dường như đang hô ứng theo từng nhịp đập trái tim Đường Phong.
Đường Phong bỗng nhiên mở mắt ra, nhất thời cảm thấy hào khí ngút trời.
Thân là nam nhi, tự nhiên muốn biến đỉnh núi thành ngọn bút, chặt núi cao làm ngòi, lấy biển làm nghiên mực. Biến sông ngòi thành đường nét, tận tình vẽ lên một bức tranh phong lưu trên cả phiến đại lục, thân là nam nhi, chân đạp núi non trùng điệp, vượt hết thảy sông ngòi, cất tiếng cười biến cả núi sông cũng phải theo ta bay bổng, thét một tiếng lệnh cho mênh mang đại địa theo ta dậy sóng
Một thứ cảm giác khó có thể hình dung nhất thời dâng lên tự đáy lòng, năng lượng trong cơ thể bỗng nhiên dâng cuồn cuộn, nhưng ngay sau đó liền ổn định, cương tâm lại rung lên hai cái mãnh liệt, cương khí trong kinh mạch cũng theo đó mà trong nháy mắt đậm hơn mấy phần, Đường Phong giậm nhẹ một cái, thủy triều đang chen nhau ập đến giống như đụng phải một bức tường vô hình, xoẹt một cái liền phân thành hai nhánh, không tài nào động tới được mắt cá chân của hắn.
Tâm tình kích động cũng từ từ bình phục lại, Đường Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi, huyết dịch toàn thân phảng phất như muốn sôi trào.
Giọng nói của Linh Khiếp Nhan lại truyền đến:
- Chúc mừng Phong ca ca lần nữa tấn chức!
- A?
Đường Phong khẽ cười một tiếng.
- Đúng vậy a, tấn chức rồi.
Đã thăng lên đến Huyền giai trung phẩm, so với lần tấn chức trước còn tự nhiên hơn. Đường Phong không cố ý đột phá tầng bình chướng kia, mà khi thực lực của hắn đạt đến trình độ này, tầng bình chướng cũng không trở thành chướng ngại vật của hắn nữa. Thời gian trước không ngày nào là không phải chiến đấu cùng người khác, giết người nhiều như vậy, ngưng luyện nhiều âm hồn, cương khí tích tụ trong cơ thể từng chút một gom lại cũng đủ để cho hắn tấn chức.
Không, không đơn thuần chỉ là thăng lên một cấp đơn giản như vậy, Đường Phong thậm chí còn có thể cảm nhận được không khí lướt qua người mình mang theo một ít năng lượng bất đồng thuộc tính.
Phong nhẹ nhàng vũ động, Hỏa cuồng bạo không yên, Lôi động chín tầng trời, Kim không gì không thể phá, còn có đủ loại năng lượng ly kỳ cổ quái cùng quấn chung một chỗ, tuy hai mà một, đúng là những thứ năng lượng bất đồng này hợp thành một thế giới hoàn chỉnh. Thế giới tồn tại bởi vì chúng tồn tại.
Nếu như không thi triển qua năng lực Tá Thi Hoàn Hồn, Đường Phong có thể còn không rõ những thứ này cho lắm. Nhưng hắn từng có kinh nghiệm của một cao thủ Thiên giai trung phẩm, từng đứng ở trên cao mà quan sát qua, nên so với người thường, hắn càng thêm hiểu rõ về đám năng lượng này.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Thường
Mạc Mặc
Vô Thường - Mạc Mặc
https://isach.info/story.php?story=vo_thuong__mac_mac