Chương 232: Vũ Bộ, Đạp Đấu Bố Cương
ánh tay Vương Siêu thi triển Phản tí chủy trong Bát Quái Quyền đánh xuống được gọi là ‘Đính môn khai pháo’.
Với tu vi võ công hiện tại của hắn dùng cánh tay lăng không xoắn vòng, khí huyết bùng nổ đánh xuống đừng nói là một đầu người. Cho dù một con voi lớn cũng bị đập bể đầu.
Người da đen này mặc dù thân thể lớn và rắn chắc như thiết, so với trâu đen cường tráng hơn. Hơn nữa quyền pháp ác liệt, một thân công phu khổ luyện thuần thục. Đầu lớn và cứng nhưng so với đầu voi thì còn kém hơn một chút.
Cho nên bị một quyền này của Vương Siêu đánh cho đầu nở hoa, màu hồng trắng lẫn lộn giống như cà chua nát vụn.
Phản tí chủy bát thức trong Bát Quái Quyền vận lực chuyển khí chuyên môn dùng để công kích tám bộ phân yếu hại trên cơ thể. Nên nó còn có tên gọi khác là ‘Khai bát môn chủy’.
Bát Quái Quyền là môn quyền pháp chuyên tàn phá thân thể chia làm tám cánh cửa: Đỉnh đầu, mặt, yếu hầu, mệnh môn, khí môn, huyết môn, tinh môn. Từng bộ vị đều đều là những nơi yếu hại. Không nói dùng quyền tàn nhẫn đánh xuống mà cho dù dùng đầu ngón tay điểm thì vô luận là người cường tráng cỡ nào không chết cũng bị thương.
“A…”
Mặc dù hiện đang đánh nhau bằng tay chân nhưng hành động của Vương Siêu hoàn toàn chấn kinh mọi người. Một tráng hán hung hãn còn sống sờ sờ sau một khắc liền bị đánh bể đầu. Coi như là Greeve, Rall, Tiểu Xuyên Túc Nghĩa cùng hai người da trắng chuẩn bị vây công Vương Siêu cũng không chịu nổi.
Mặc dù năm người này đều giết người không gớm tay, là chiến sĩ có thể ăn cơm uống nước trên chiến trường đẫm máu, là tinh anh trong tinh anh nhưng khi nhìn thấy cảnh vậy cũng rùng mình. Trong lòng âm thầm hít một ngụm khí lạnh đồng thời cảm giác được da đầu mình tê dại. Hình như Thiên Linh Cái lúc nào cũng có thể bị Vương Siêu đánh xuống một kích, bị bể nát như tên da đen kia.
“Khá lắm!” Người trẻ tuổi Indonesia Tiểu Xuyên Túc Nghĩa trong nháy mắt đã hồi phục lại tinh thần. Trong đôi mắt hắn mơ hồ xuất hiện một tia hưng phấn. Dùng đầu lưỡi liếm liếm đôi môi khô cằn của mình, những vết máu trên môi được hắn liếm sạch sẽ.
Nếu như nói tên da đen vừa rồi là một con trâu đen thì hắn hiện tại là con huyết độc lang hoang dã tràn đầy hung tàn, xảo trá, tâm tư tàn nhẫn. Những điều này có thể thấy được từ trong đôi mắt của hắn.
Tay phải cầm dao của hắn khẽ xoay một cái, liền nhanh như tia chớp chém về phía Vương Siêu.
Con dao này hiển nhiên đã trải qua xử lý đặc thù, màu rất tối, dưới ánh trăng cũng không hề phản quang. Hơn nữa phương pháp cầm dao của hắn rất quái lạ. Cầm lưỡi dao quay ngược vào trong giấu dưới cánh tay. Người bình thường căn bản không nhìn thấy hắn cầm vũ khí, mà chỉ cho rằng hắn đang dùng cánh tay để đánh.
Đây là phương pháp nắm đoản đao của Nhật Bản, thuộc về loại Nhị đao lưu. Trải qua bốn năm trăm năm chiến đấu đã trở thành kỹ năng mê hoặc giết người tốt nhất.
Nếu như võ sư bình thường nhìn động tác của hắn sẽ không phán đoán ra hắn đang nắm vũ khí trong tay. Kết quả khi giao đấu sẽ đưa cánh tay mình ra đỡ, lập tức sẽ gặp nạn.
Nhưng Vương Siêu là ai? Làm sao có thể bị hắn dùng kỹ xảo mê hoặc dấu đao dưới tay kia bị thương được. Vương Siêu chợt rụt đầu lại, xuất ra một chiêu ‘Hoàng cẩu tát niệu’ ám thoái đánh xuống hạ bộ của hắn.
Bịch! Hai chân va chạm. Tiểu Xuyên Túc Nghĩa đột nhiên co chân hoành ngang, ngăn cản ám chiêu này của Vương Siêu. Đồng thời thân thể của hắn cũng bị đẩy lui lại hai bước.
“Người này có công phu, không phải là một nhân vật dễ đối phó. Lại có thể ngăn cản một cước của ta. Đây là công phu Hợp khí võ thuật của Nhật Bản” Chân của Vương Siêu bị chặn lại, mặc dù đã đá đối phương lùi về nhưng không có bị thương. Hiển nhiên điều này không phải là người bình thường có thể làm được.
Hợp khí đạo của Nhật Bản chú ý chuyển đổi, khí lưu, chiếm tiên, vận lực.
Loại dùng cảm giác nghe kình này, cùng với Thái Cực Thôi Thủ có chút tương tự.
Khi động tác chuyển đổi cảm giác được khí lưu của kẻ địch, trong chớp mắt đã phát hiện được phương hướng kẻ địch tiến công. Nắm vững thời cơ, nhất cử vận lực cắt đứt khí lưu của kẻ địch, chế phục hoặc hóa giải thế công của địch.
Vừa rồi Tiểu Xuyên Túc Nghĩa có thể ngăn cản được một chân bí ẩn của Vương Siêu đúng là dùng thính kình giành tiên cơ. Nếu không hắn không có khả năng ngăn cản một ám thoái kia được.
“Nghe kình của người này mặc dù không bằng Thái Cực Thính Kình của Chu Bỉnh Lâm, Trần Ngả Dương nhưng khả năng mẫn cảm đã đạt được tinh túy. Nếu như đưa đến trong nước thì đây chính là một đại quyền sư”.
Một cước thử dò xét công phu của Tiểu Xuyên Túc Nghĩa, bất quá Vương Siêu cũng không có cơ hội suy nghĩ nhiều, cũng không có đuổi theo đánh giết. Bởi vì muốn giết hắn cũng không chỉ có một mình Tiểu Xuyên Túc Nghĩa, mà còn có bốn kẻ địch khó giải quyết khác.
Greece, Rall và hai người da trắng khác khác đồng thời dùng dao vung đến.
Không thể không nói kể cả tên da đen vừa bị Vương Siêu đánh ‘Đính môn khai hoa’ kia, thì sáu người này đều có thân thủ cao vô cùng. Hơn nữa mỗi người đều có vũ khí trong tay tiến hành vây công thì cho dù là Vương Siêu có quyền pháp thông thần cũng không có dũng khí chậm trễ chút nào. Toàn bộ tinh khí thần đều được đề cao đến cảnh giới cao nhất mới có cơ hội sống sót.
Bởi vì trên chiến trường như thế này, ngoại trừ ngăn địch còn phải phòng ngừa đạn lạc nữa.
Khi ngươi vừa mới giết xong kẻ địch, đang muốn thở ra một hơi thì một viên đạn lạc không biết từ đâu bay đến cắm vào yết hầu của ngươi.
“Các ngươi xem kỹ, đây chính là đấu pháp thực chiến!”.
Đồng thời đối mặt với bốn người công kích, Vương Siêu đánh không thể dứt ra được, đột nhiên hít sâu một hơi nhắc nhở Hoắc Linh Nhi và Đàm Văn Đông. Thân thể hắn khi đang nói chuyện đột nhiên lui về phía sau ba bước, hiện ra bốn người đang cầm dao đâm đến.
“Đây là Hồi Thân Long Hình Cầm Nã! Lực do xương sống kích phát, lấy vai thúc dục khủy tay” Đang lui về phía sau đột nhiên Vương Siêu dừng lại xoay người bổ chưởng, cả xương sống sau lưng giống như đại long phá thể hướng phía trên xông lên, dẫn động các đốt xương vai và các đốt ngón tay mãnh liệt đột phá ra. Cả cánh tay và các đốt ngón tay bị hắn dùng kỹ xảo, tăng dài hơn nhiều.
Bốp! Long Hình Hồi Thân Cầm Nã vừa thi triển đã chuẩn xác bắt cổ tay cầm dao của một người da trắng đang công kích.
Người da trắng này liền trừng mắt lên, khóe miệng dữ tợn dùng thân thể công kích Vương Siêu, đồng thời tay khác nắm lấy quần áo mà ôm lấy.
Hắn muốn lợi dụng cơ hội này ôm lấy Vương Siêu.
Đây là kỷ xảo giết người trong Nhu thuật.
Không hể nghi ngờ, chỉ cần quần áo Vương Siêu bị hắn ôm lấy liền bị hạn chế hành động. Những người còn lại có cơ hội giết chết Vương Siêu một trăm lần.
Thân pháp của Vương Siêu linh hoạt né tránh rất nhanh. Nếu như ưu thế này trở thành hạn chế thì thắng bại rất khó nói được.
Nhưng mà Vương Siêu sao có thể cho hắn cơ hội nắm giữ quần áo của bản thân được?
“Thái cực đảo niện hầu. Cung bộ lạp lực, tiến bộ hậu thoán. Tha trứ tựu tẩu (Thái cực đảo như khỉ, cung chân lấy lực, tiễn bộ vọt ra sau kéo người đi)” Cầm tay người da trắng Vương Siêu nhảy lui về phía sau, ngay lập tức vừa né dao công kích của bốn người khác, đồng thời kéo thân thể người da trắng này về phía trước, khiến hắn bị mất thăng bằng ngã trên mặt đất. Thật hay cho một chiêu Đại Mã Hầu Phi Khoái Đảo Tẩu.
“Thái cực quyền thủ huy tỳ bà đả pháp, phân cân đạn lạc, ngón tay theo kình mà phân kình như đánh đàn tỳ bà” Vừa nói chuyện thì ưng trảo của Vương Siêu nắm lấy cổ tay của người da trắng này rung lên, khiến cho thân thể hắn rung lên theo. Vương Siêu xoay người lại nắm cổ chân hắn tiện thế vứt ra hơn bốn năm thước mới ngã xuống trên mặt đất.
Lần này bắt người, kéo người, hất ngã người được Vương Siêu thực hiện liên tục, thủ pháp mau lẹ. trong đó cũng không có đánh các bộ phận yếu của đối phương, cũng không có phát kình. Nhưng hết lần này đến lần khác đánh cho một tên da trắng này té trên mặt đất, cho dù giãy dụa mãnh liệt cũng không có đứng lên được, dùng tay chống đỡ thân thể, tay chân cũng mềm nhũn.
Đàm Văn Đông biết được người kia bị đánh cho đứt gân tay chân rồi mới có tình huống như vậy.
“Chẳng lẽ sư phụ ném đi một cái nhẹ nhàng vậy đã chấn đứt gân tay chân hắn rồi sao? Đúng rồi. Gân người giống như đàn tỳ bà. Tập trung lực lượng lại giống như một viên đạn công kích vào sẽ đứt đoạn. Thủ Huy Tỳ Bà. Chỉ cần một ngón tay nhấn một cái là có thể cắt đứt gân địch nhân. Phân cân thác cốt. Thì ra Thái Cực Quyền Thủ Huy Tỳ Bà là thủ pháp phân cân. Đấu pháp âm độc như vậy lại có cái tên rất tao nhã”.
Trong lòng Hoắc Linh Nhi đã rõ rằng ý nghĩa tinh túy của đấu pháp Thái Cực Quyền này.
Trên chiến trường tanh máu, sinh tử chiến đấu này Vương Siêu vừa giảng dạy, lại lấy thân làm mẫu phân cân giết người, rốt cuộc cũng kích phát lĩnh ngộ tinh hoa của võ học. Mỗi một câu nói như một câu giác ngộ khắc sâu vào lòng nàng.
Khổ luyện mười năm không bằng đánh một trận trên chiến trường, thì ra là thế.
“Đáng chết!” Tiểu Xuyên Túc Nghĩa đã nổi giận.
Vương Siêu nhanh như tia chớp đã phế hai người bên họ. Hơn nữa hai người này lại không thuộc quân đội chính phủ Indonesia mà là thuộc về nước Mỹ. Năng lực bọn họ đều lợi hại vô cùng, là “Terminator” trong truyền thuyết. Lần này bọn họ bí mật chịu lệnh, đến giúp Pi Cha đối phó người Hoa võ trang ở Indonesia.
Những lại nghĩ không ra, ở chỗ này chỉ trong chốc lát đã tổn thất hai người. Coi như là Pi Cha cũng khó có thể giải thích Cục tình báo Mỹ.
Hơn nữa Vương Siêu lấy một đánh sáu, còn có thể nói chuyện. Đưa bọn họ làm mẫu dạy cho đệ tử khiến cho ba thanh niên cao thủ Indonesia này hoàn toàn nổi giận.
Tiểu Xuyên Túc Nghĩa đột nhiên lui về phía sau. Cùng lui với hắn còn có Greece và Rall.
Bọn họ trong khi đang tấn công điên cuồng đột nhiên lui về phía sau hai bước. Sau đó luồn tay ra sau một chút rút võ sĩ đao Đông Dương ra nắm trên tay.
Ba người này rút đao ra nhanh như tia chớp. Sau đó đồng thời ra tay tạo thành một hình tam giác, vây Vương Siêu vào giữa.
Đúng lúc này Vương Siêu đánh một quyền lên ngực của tên da trắng còn lại đánh, là hắn chết tại chỗ, phát giác ra thế vây công của ba người bọn họ đang muốn tránh đi, nhưng lại phát hiện ra vị trí, bộ pháp của ba người này đều khóa cứng mọi phương hướng của hắn. Hắn cảm giác được nếu như mình vừa hành động thì ba người liền bộc phát ra tiềm năng lớn nhất công kích đến những vị trí yếu nhất của hắn.
“Vũ bộ? Đạp đấu bố cương?” Trong nháy mắt Vương Siêu đã nhìn ra bộ pháp của ba người này.
Long Xà Diễn Nghĩa Long Xà Diễn Nghĩa - Mộng Nhập Thần Cơ Long Xà Diễn Nghĩa