Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 20: Người Nhà Họ Cố Sốt Ruột. (Edit:Tiểu Phong Dâm Đãng)
Q
uyển thứ hai: Lửa tình bùng cháy.
Chương 20: Người nhà họ Cố sốt ruột. (Edit:Tiểu Phong dâm đãng)
* * *
Chẳng mấy chốc trời lại tối, Bạch Lạc Nhân quay đầu liếc mắt nhìn Cố Hải.
"Chúng ta phải làm gì? Cứ ngồi ở đây chờ cứu hộ hay là chờ đến khi trời sáng thì tìm cách thoát ra ngoài?"
"Tìm cách thoát ra ngoài?" Cố Hải hừ lạnh một tiếng, "Nhìn xung quanh đầm lầy mà xem, chúng ta làm cách nào để ra ngoài? Tôi tới được đây là nhờ bên này có cậu kéo tôi, bây giờ tôi tới đây rồi, ai sẽ kéo chúng ta?"
Bạch Lạc Nhân ho nhẹ một tiếng,"Lúc trước đầm lầy rộng như vậy mà cậu còn mò được, còn gì không làm được hả?"
"Lúc ấy gấp gáp lo lắng nên có động lực, bây giờ không có sức mà nhúc nhích, chỉ muốn nằm im thôi."
Cố Hải ung dung nói, kỳ thực trong lòng thực sự căng chặt lo lắng, một mình cậu có thể mạo hiểm được,nhưng tuyệt đối không thể kéo theo Bạch Lạc Nhân được. Thật vất vả mới nhìn thấy Bạch Lạc Nhân bình an vô sự, nếu lại vì nhất thời nóng ruột, trên đường muốn thoát ra mà có chuyện ngoài ý muốn, thì thật sự không đáng mà!
Bạch Lạc Nhân thở dài, đầu gối lên hai cánh tay, nằm ngửa trên mặt đất. Một chân co lại, một chân duỗi ra, quần áo phi công đắp lên người, lâm vào cảnh khó khăn cũng vẫn còn đẹp trai như vậy.
"Cậu nhìn tôi làm gì?" Bạch Lạc Nhân khẽ ném ánh mắt kiêu ngạo qua.
Cặp mắt Cố Hải nhìn thấu qua lớp quần áo của Bạch Lạc Nhân, bộ quần áo bọc cả vóc người rất chuẩn kia,"Ai nhìn cậu? Thật sự coi mình như viên ngọc. Cậu không nhìn cái bộ dạng lúc này của cậu à, đã mấy ngày rồi chưa rửa mặt hả?"
Bạch Lạc Nhân híp mắt quan sát, sâu kín hỏi ngược lại,"Cậu nha, còn mặt mũi hỏi tôi mấy ngày không rửa mặt hả? Cậu nhìn lại mình mà xem, cả người bọc một tầng bùn dày cộp, bây giờ tôi đâm cậu một đao chưa chắc đã đâm đến thịt cậu!!"
Trên người Cố Hải phần lớn đều là bùn, liền xấu xa dùng bàn tay to vỗ lên người mấy cái, xung quanh cuồn cuộn nổi lên một tầng khói bụi, làm cho Bạch Lạc Nhân sặc sụa chạy ra xa một mét. Kết quả, đến khi Bạch Lạc Nhân quay lại, Cố Hải lại lấy nước đổ ra tay.
"Tôi nói này, cậu đừng hoang phí nước như thế có được không? Bây giờ nước để uống còn thiếu, cậu còn dùng nó để rửa tay!!"
Không ngờ, Cố Hải đưa tay về phía khuôn mặt của Bạch Lạc Nhân, dùng sức xoa một cái, sau đó lại đổ thêm một chút nước xoa xoa khuôn mặt của Bạch Lạc Nhân.
Bạch Lạc Nhân hiểu được, không phải Cố Hải lấy nước để rửa tay cho mình, mà là đang lấy nước rửa mặt cho cậu. Ngay lập tức thẹn quá thành giận, liền quát,"Mặt của tôi bẩn như vậy hả?"
"Trước khi lau qua thì không sạch lắm." Cố Hải phun ra một câu.
Đầu tiên Bạch Lạc Nhân ngẩn ra, sau đó đặt mông ngồi xuống gốc cây, từ trong túi lấy ra một điếu thuốc, chậm rãi hút.
"Cậu nhìn con gái trong công ty da trắng như sứ quen rồi, cả người tôi đây thô ráp đương nhiên không lọt nổi mắt xanh của cậu."
Cố Hải cũng châm một điếu thuốc, một cánh tay khoác lên thân cây khô, híp mắt quan sát đánh giá Bạch Lạc Nhân.
"Nhân Tử, cậu ở đơn vị nhiều năm như vậy, chịu không ít khổ cực phải không?"
Bạch Lạc Nhân giật mình, rốt cuộc cũng biết quan tâm tình hình của tôi những năm qua hả?!
"Hai năm đầu thì có chút mệt mỏi không quen, nhưng sau đó được rèn luyện thì cũng không tồi."
Cố Hải búng tàn thuốc một cái, lại hỏi,"Thân thể của cậu hẳn là đã luyện tập rất rắn chắc nhỉ?"
"Cũng tạm." Bạch Lạc Nhân rất khiêm tốn.
"Cơ bắp cũng đàn hồi hơn so với mấy năm trước nhỉ?"
Sao càng nghe càng thấy sai sai nhỉ? Bạch Lạc Nhân hơi nheo lông mày.
Cố Hải lại vỗ lên đùi Bạch Lạc Nhân hai cái," Thân thể dẻo dai chắc là khỏe lắm nhỉ?"
Ánh mắt Bạch Lạc Nhân nham hiểm lườm Cố Hải,"Rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?"
Cố Hải ghé vào bên tai Bạch Lạc Nhân nói nhỏ,"Không phải là so với tám năm trước cậu sẽ chịu thao giỏi hơn hay sao?"
Bạch Lạc Nhân không hề tức giận, chỉ phun ngụm khói trong miệng vào mặt Cố Hải.
"Đúng, tôi còn dư sức thao cậu nữa.."
Cố Hải nham hiểm đắn đo suy đoán rồi cười,"Dư sức? Nào đến đây, để tôi xem cậu dư sức thế nào....."
Một bàn tay quét qua, tung chiêu "khỉ con trộm đào*."
(Thế võ một tay đánh trên một tay bóp hạ bộ( jj).
Thủ trưởng Bạch bị xâm phạm, liền tung chưởng đánh trả, tay của vị kia lập tức bị đánh qua một bên. Nhưng mà chút chuyện nhỏ này không ảnh hưởng đến tâm tình của vị kia, ngược lại, loại mạnh mẽ chống cự này còn thôi thúc năng lượng chất chứa trong lòng cậu rất lâu rồi.
Tất cả xung quanh đều bị bóng tối bao phủ, từ trong túi xách Cố Hải móc ra cái dù cậu nhặt được, trải xuống dưới đất, rồi lại lấy ra một cái túi ngủ cho hai người, hai người cùng nhau chui vào.
Gió nổi lên, Bạch Lạc Nhân nhịn không được rụt cổ một cái.
"Sao vậy?" Cố Hải hỏi.
"Không sao, bộ quần áo này của tôi chống lạnh rất tốt." Bạch Lạc Nhân liếc mắt nhìn Cố Hải,"Nhưng mà, tôi thấy cậu mặc hơi mỏng đấy."
"Người tôi được bùn chống lạnh."
Bạch Lạc Nhân không nhịn cười được.
Xa cách nhiều năm như vậy, Cố Hải phát hiện, nụ cười của Bạch Lạc Nhân vẫn câu hồn đoạt phách như trước đây.
Bạch Lạc Nhân chủ động dùng cánh tay vòng qua ôm Cố Hải.
Cố Hải được tiện nghi còn tinh vi,"Đừng có lôi kéo làm quen tôi, tôi đã là người có thân phận, là người đã có gia đình, nếu để cho cha mẹ vợ tôi thấy được thì phải giải thích thế nào hả?"
Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng,"Cha mẹ vợ cậu đến đầm lầy này làm gì hả?"
Khóe miệng Cố Hải ngầm cười,"Cha mẹ vợ tôi dùng thiên nhãn*." (Mắt thần.)
Bạch Lạc Nhân không lên tiếng, bình tĩnh nhìn Cố Hải, đôi mắt như một cái hồ, sâu thẳm không thấy đáy. Lúc ánh mắt của Cố Hải chạm đến ánh mắt cậu, trực giác có một luồng điện lưu chích vào nội tạng, ánh mắt này trước đây Cố Hải chưa từng thấy qua, nó phủ một lớp lờ mờ muốn thôn tính, lại tinh tế phảng phất một chút thâm tình chất phác, làm cho người ta muốn ngừng mà không được.
Yết hầu Cố Hải giật giật, Bạch Lạc Nhân nhắm hai mắt lại.
Môi Cố Hải muốn hôn lên, đột nhiên lại dừng lại bên mép Bạch Lạc Nhân.
Đây rõ ràng là muốn quyến rũ a!! Cố Hải cảm thấy rất thèm, nhưng cậu muốn chơi trò mèo vờn chuột một chút, thế là cứ như vậy cứng rắn kiên quyết chịu đựng không động chạm.
Không quá hai phút, tiếng ngáy nhỏ nhẹ vang lên bên cạnh.
Hô hấp của Cố Hải hơi chậm lại, một búng máu vọt tới cổ họng.
Fuck, náo loạn nửa ngày là tự mình đa tình!!!
Đêm đã khuya, Cố Hải chưa muốn ngủ, cậu ta đem cánh tay Bạch Lạc Nhân đang ôm bờ vai mình kéo xuống, vòng tay qua ôm Bạch Lạc Nhân vào trong ngực. Ngắm bộ dạng đang ngủ say của cậu, trong lòng cảm thấy thật đáng thương, cũng không biết ở nơi rừng núi hoang vắng ngủ bao nhiêu hôm rồi, ngay cả chỗ nằm vừa ẩm vừa lạnh còn có thể ngủ ngon như vậy.
Cuối cùng Cố Hải vẫn hôn một cái lên gò má của Bạch Lạc Nhân.
Nhân Tử, chờ tôi xử lý xong những chuyện ngổn ngang của gia đình, sẽ yêu thương cậu thật tốt.
Kỳ thực là Bạch Lạc Nhân ngủ sau Cố Hải, đã qua mười hai giờ, hôm nay đã là mùng một đầu năm. Cậu quanh năm ở trong bộ đội nên rất nhớ từng ngày từng tháng, nhưng Cố Hải lại không nhớ được.
Bạch Lạc Nhân hôn một cái lên gương mặt nhem nhuốc của Cố Hải.
Đại Hải, bây giờ tôi không sợ cái gì hết, tôi có thể dựa vào bản lĩnh của bản thân mà bảo vệ cậu, giữ gìn đoạn tình cảm bị đánh cắp của chúng ta.
..............
Cố Uy Đình không nghĩ tới, sau tám năm, ông lại mất một cái tết như vậy.
Lúc ban đầu biết tin Cố Hải đi tìm kiếm Bạch Lạc Nhân, trong lòng Cố Uy Đình mang theo phẫn hận và không cam lòng, ông ta không thể nào lý giải được, vì sao đã chia cắt tám năm rồi, phần cảm tình kia của hai đứa nó lại có thể nảy mầm một lần nữa. Nhưng những ngày tìm kiếm sau đó, tất cả nghẹn khuất trong lòng ông dần dần bị lo lắng thay thế, không riêng gì vì Bạch Lạc Nhân không có tin tức, mà đến Cố Hải cũng hoàn toàn không có tin tức.
Hôm nay là mùng sáu tết, Bạch Lạc Nhân mất tích đã tròn tám ngày, Cố Hải mất tích cũng đã sáu ngày.
Nói tóm lại thì, sự cố mất tích quá bảy ngày, xác suất sống sót hầu như là số không.
Tám năm trước sau vụ tai nạn xe, cũng đã đủ làm cho Cố Uy Đình khiếp sợ, cho nên khi Bạch Lạc Nhân chính miệng báo cho ông biết cậu muốn nhập ngũ, Cố Uy Đình liền không hề ép buộc Cố Hải đi vào con đường này nữa, chính là sợ ngày nào đó cậu sẽ gặp phải nguy hiểm. Vốn tưởng rằng để cho cậu kinh doanh, thì có thể an an ổn ổn sống qua một đời, kết quả bây giờ lại bị rơi vào hoàn cảnh sống chết không hay.
Nếu là mười năm trước, hay hai mươi năm trước, Cố Uy Đình còn dám dõng dạc nói: Không có đứa con trai này! Coi như uổng công nuôi nấng!
Thế nhưng bây giờ, ông đã không còn phần quyết đoán như vậy nữa, từ hồi Cố Hải xảy ra tai nạn, ông cũng bỏ qua suy nghĩ muốn sinh thêm đứa bé thứ hai rồi, hiện tại ông chỉ có một huyết mạch này thôi.
Cho dù dưới quyền có ngàn vạn thủ hạ, mà huyết mạch này bị cắt đứt thì ông cũng hoàn toàn trắng tay.
"Thủ trưởng, chúng tôi đã phát hiện ra xe của Cố Hải."
Cố Uy Đình vội vàng hỏi,"Người đâu?"
"Người.......Không có ở trong xe."
Sắc mặt Cố Uy Đình chợt thay đổi, tay chống xuống lưng ghế nổi cả gân xanh, lúc ngồi xuống cái ghế liền lắc lư.
Tôn cảnh vệ bước đến khuyên nhủ,"Thủ trưởng, trước hết đừng hoảng hốt, thân thể Tiểu Hải khỏe mạnh như vậy, ở bên ngoài thời gian ngắn như vậy, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Hơn nữa mấy năm nay Tiểu Hải làm việc rất thận trọng, cậu ấy xuống xe nhất định đã có chuẩn bị đầy đủ từ trước. Nói không chừng lúc này đã tìm được Tiểu Bạch rồi, hai đứa nhóc có khi đang về nhà đó!"
"Thận trọng cái rắm! Nếu nó thực sự thận trọng có thể lái xe đến chỗ nguy hiểm như vậy hả?"
Trong lòng Tôn cảnh vệ đốp lại một câu, ông còn không biết tâm bệnh của con trai ông à.......
Trong phòng bầu không khí đang căng thẳng, đột nhiên có người tiến đến báo cáo.
"Thủ trưởng, Nhị thiếu gia nhà ngài tới."
Vừa dứt lời, Cố Dương cất bước đi vào phòng trong, bỏ kính râm xuống, ánh mắt lạnh lùng đánh giá hai người trong phòng.
"Đã xảy ra chuyện gì ạ?"
Cố Uy Đình trầm mặt không lên tiếng, Tôn cảnh vệ kéo Cố Dương qua một bên, đem toàn bộ tình huống cụ thể kể lại cho anh ta.
Sắc mặt Cố Dương thay đổi, vỗ vỗ vai Tôn cảnh vệ.
"Để tôi đi tìm."
Không bao lâu, thân ảnh Cố Dương biến mất trong tuyết.
..............
(Nói đi nói lại vẫn thấy thích Cố Dương.)
*************[Tiểu Phong gia trang]**************
Thế võ đây nhé..
Sau đây là một vài BIẾN THỂ.
............
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
Sài Kê Đản
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản - Sài Kê Đản
https://isach.info/story.php?story=thuong_an_sai_ke_dan__sai_ke_dan