Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lãnh Hoàng Phế Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 278: Chương 277
E
dit: kaylee
Tiêu Mặc nở nụ cười nhạt nhòa với Khinh Vũ, trên khuôn mặt vân đạm phong kinh tràn đầy chán ghét với Khinh Vũ.
Nàng không hiểu, người chiếm tiên cơ rõ ràng là nàng, nhưng rốt cuộc tại sao lúc Tiêu Mặc nhẫn nhịn chịu hàn độc lạnh lẽo tận xương còn có thể dương dương tự đắc cười như vậy, giống như độc tính của Băng Thiền không có bất cứ tác dụng gì đối với hắn. Nếu không phải nhìn thấy hàn băng phủ trên ngón tay hắn, thì Khinh Vũ đã hoài nghi có phải là hay không Băng Thiền của mình có vấn đề.
Người nam nhân này thật là rất quật cường...... Nhưng mà, cho dù hắn không muốn thể hiện ra khổ sở đi nữa, chẳng lẽ hắn sẽ không đau sao? Độc tính của Băng Thiền này cũng không chỉ một chút như vậy, ha ha......
“Hoàng Thượng, rất đau đi.” Khinh Vũ mang theo giễu cợt cười, lo lắng nhìn Tiêu Mặc: “Nếu để cho muội muội biết, nàng nhất định sẽ đau lòng. Nhưng mà, nếu như nàng biết người phá bỏ đứa bé của nàng là trượng phu thân ái nhất của nàng......”
“Ngươi muốn như thế nào?”
“Ta nghĩ muốn làm phi tử ngươi sủng ái nhất.”
“Hạ Lan Khinh Vũ, chẳng lẽ ngươi không biết cùng ta nói điều kiện là rất nguy hiểm sao?” Tiêu Mặc nheo mắt lại: “Rốt cuộc ngươi muốn cái gì?”
“Ta muốn trả thù ngươi và Hạ Lan Phiêu, chẳng lẽ ngay cả điều này Hoàng Thượng cũng không biết sao?” Khinh Vũ cười đến híp cả mắt: “Mặc dù Hoàng Thượng biết ta ‘ dụng tâm hiểm ác ’, nhưng người ngươi có thể dựa vào chỉ có ta thôi. Ngươi đối với điều kiện của ta cũng không thể không nghe theo, đúng không?”
“Nhưng hình như ngươi quên mất, sau khi độc của Hạ Lan giải trừ, ngươi cũng không còn bất kỳ giá trị lợi dụng nào.”
“Cái này không nhọc Hoàng Thượng quan tâm, ta tự có tính toán.”
“Hả? Ngươi nghĩ ở trên người nàng hạ độc mới?”
“Ai nha, hạ độc nào có dễ dàng như vậy! Hơn nữa, muội muội này của ta thân thể suy yếu, lần nữa hạ độc mà nói thân thể của nàng nhưng là chịu không được giày vò —— nàng chết thì chơi không vui.”
“Cho nên?”
“Cho nên......”
“A...... Quả thật rất thú vị.”
Đang ở thời điểm Tiêu Mặc hết sức tiếp nhận hàn độc lạnh thấu xương, Hạ Lan Phiêu xông vào. Tay chân của hắn đã mất đi khả năng nhúc nhích, cho nên, hắn chỉ có thể nhìn Khinh Vũ kéo váy xuống, rúc vào trước ngực mình. Hắn cau mày muốn nói gì đó, lại nghe thấy Khinh Vũ khẽ cười nói: “Hoàng Thượng muốn cho muội muội được cứu giúp vẫn là phối hợp mới tốt.”
......
Khi hắn thấy khuôn mặt bi phẫn muốn chết của Hạ Lan Phiêu thì lần đầu tiên cảm giác có thể mình đã làm sai. Nhưng rốt cuộc hắn vẫn không nghĩ tới Hạ Lan Phiêu sẽ rời đi hắn.
Hạ Lan......
Thì ra là khổ sở vì bỏ lỡ so với Băng Thiền gì kia còn phải đau đớn hơn gấp nghìn lần......
Ai......
————— tuyến phân cách tiểu hồ ly —————
“Lạnh......”
Ở lúc đang nửa tỉnh nửa mê, Hạ Lan Phiêu chỉ cảm thấy trên người rét lạnh không nói ra được, sâu tận xương tủy. Nàng không tự chủ co ro thân thể, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm mình, lại đột nhiên cảm thấy một luồng lửa nóng mềm mại. Nàng theo bản năng đến gần nơi lửa nóng kia, bên tai lại nghe thấy tiếng cười khẽ của một nam nhân: “Tiểu Hạ Lan, ngươi kích tình như vậy ta sẽ không chịu nổi ~~”
Kích tình......
Kích tình! Âm thanh này thế nào lại quen thuộc như vậy? Ta......
Hạ Lan Phiêu chỉ cảm thấy cả người run lên, lập tức mở mắt, thứ đầu tiên thấy được chính là khuôn mặt đẹp đẽ của Hạc Minh. Nàng nhìn khuôn mặt tươi cười của Hạc Minh, theo bản năng nuốt nước miếng, bi ai phát hiện bộ dáng hiện tại của mình giống như bạch tuộc, tay và chân vòng quanh Hạc Minh thật chặt.
Hạc Minh khí định thần nhàn cười với nàng, thưởng thức nhìn hai tay nàng vòng quanh thắt lưng của mình, mà Hạ Lan Phiêu đã muốn khóc lên. Nàng vội vàng thu hồi tay, nhìn cảnh vật không ngừng lùi lại ngoài cửa sổ, nghi ngờ hỏi: “Cái đó...... Tại sao ta lại ở trên xe ngựa?”
“Đương nhiên là ta anh hùng cứu mỹ nhân nha
Tiểu Hạ Lan muốn đi nơi nào?”
“Thật sự là ngươi đã cứu ta? Chẳng lẽ cái còi này thật có ích như vậy, có thể thiên lý truyền âm (âm thanh truyền tới ngàn dặm) còn có thể làm cho người ta di chuyển tức thời (chớp mắt chuyển đến nơi khác)? Trời ạ!”
Hạ Lan Phiêu nói xong, vội vàng móc cái còi trong ngực ra, dùng ống tay áo lau sạch nhè nhẹ, như thu được chí bảo. Hạc Minh thấy Hạ Lan Phiêu coi cái còi không đáng tiền kia như bảo bối, không chút lúng túng cười, vui thích nói: “Thật ra thì cũng không phải là......”
“Hả?”
“Cái còi này chỉ là cái còi bình thường, lúc đầu ta đưa cho ngươi cũng là cảm thấy chơi thật vui, lừa lừa ngươi thôi. Nhắc tới cũng khéo, ngày ngươi gặp chuyện không may thổi còi đó ta vừa lúc ở hoàng cung. Ta vốn muốn tìm ngươi uống trà nói chuyện phiếm, không ngờ ngươi thế nhưng lại đã bị nhốt vào Thiên Lao còn cầu ta cứu, vậy ta đương nhiên muốn anh dũng xuất hiện, suất khí phi phàm (đẹp trai ngời ngời) cứu ngươi ra ngoài ~~ tiểu nha đầu thế nào gầy nhiều như vậy? Lúc ở Giang Đô ngươi vẫn còn tròn tròn giống như một quả bóng nhỏ......”
“Này, ngươi mới giống quả bóng!”
“Ha ha ~~ Tiểu tử Tiêu Mặc kia khi dễ ngươi?” Hạc Minh chăm chú nhìn nàng: “Ta nói rồi, nếu hắn khi dễ ngươi, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.”
“Không cần thiết...... Ta cùng với hắn đã sớm không còn quan hệ gì.”
“Hạ Lan......”
“Ngươi nên biết chuyện ta mang thai cùng sanh non đi, nếu không ngươi cũng sẽ không tới hoàng cung. Hạc Minh, cám ơn ngươi. Nhưng mà chuyện đã qua, không nên lại nhắc tới hắn. Coi như tất cả chỉ là một giấc mộng đi......”
Hạ Lan Phiêu không khóc, chỉ nhàn nhạt nói xong, trên mặt không có ngây thơ đơn thuần ngày trước, chỉ có vân đạm phong khinh (*) sau khi trải qua tang thương.
(*) vân đạm phong khinh: lạnh nhạt như mây nhẹ nhàng như gió
Hạc Minh nhìn nàng, hết sức hoài niệm chim sẻ nhỏ ríu rít tham sống yêu đỏ mặt mấy tháng trước, chỉ cảm thấy tất cả thật là tạo hóa trêu ngươi.
Hắn không tiếp tục hỏi nữa, chỉ là khẽ mỉm cười với nàng, ôm nàng vào áo choàng lông chồn mềm mại màu đỏ, ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói: “Không muốn ở Chu quốc ngây ngô mà nói thì theo ta trở về Tề quốc thôi. Mộ Dung nhìn thấy ngươi cũng sẽ vui vẻ.”
“Trở về Tề quốc?” Hạ Lan Phiêu giật mình mà hỏi.
“Đúng vậy! Chẳng lẽ ngươi còn muốn ở lại chỗ này thương tâm?”
“Nói cũng phải. Cuối cùng cũng tới thời khắc ta phải rời đi...... Hạc Minh, trước khi đến Tề quốc đi theo ta tới một chỗ được không?”
“Được ~~”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lãnh Hoàng Phế Hậu
Hồ Tiểu Muội
Lãnh Hoàng Phế Hậu - Hồ Tiểu Muội
https://isach.info/story.php?story=lanh_hoang_phe_hau__ho_tieu_muoi