Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Châu Biến
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 69: Tiểu Vu Nữ Cường Đại! (3)
N
gẩn người trong giây lát, Chu Duy Thanh không khỏi cúi đầu nhìn xuống ngực. Hắn hiểu rõ biến hóa trên thân thể mình hẳn có quan hệ tới việc Mèo mập thăng cấp, dù lúc ấy hắn hôn mê không biết chuyện gì đã xảy ra. Có điều chắc chắn hắn đã hưởng được không ít lợi ích từ Mèo mập, thậm chí còn không phải trải qua những cảm giác thống khổ khi đả thông toàn bộ những đại huyệt kia nữa.
Đưa tay lên ngực, nhẹ nhàng vuốt ve đầu Mèo mập, Chu Duy Thanh xúc động thầm thì:
- Cảm ơn mi, mèo mập. Ra mi lột truồng ta cũng chỉ để giúp ta...
Mèo mập đang quạu quọ xù lông nơi lồng ngực, bị hắn vuốt ve nhất thời đờ ra. Nghe được những lời nói của Chu Duy Thanh, chẳng hiểu vì sao trong lòng nó chợt nảy sinh một cảm giác ấm áp không nói nên lời, một cảm giác mà từ lúc chào đời đến nay nó chưa từng cảm thụ, cho dù có ở bên phụ thân của mình đi chăng nữa.
Vừa nói Chu Duy Thanh vừa bước ra khỏi động. Vốn hắn còn muốn nựng nịu Mèo mập mấy câu, nhưng khi nhìn thấy tình huống bên ngoài lập tức thất kinh. Chỉ thấy thân hình Chu Duy Thanh nhoáng lên một cái đã lao tới chỗ Thượng Quan Băng Nhi đang nằm lả ra trên mặt đất.
- Chuyện gì?... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?
Chu Duy Thanh ôm choàng lấy Thượng Quang Băng Nhi rồi để nàng tựa lên ngực mình. Khóe mắt hắn ngập tràn tơ máu, khí tức hung lệ từ trên người bộc phát ra ngùn ngụt. Hắn không một chút do dự siết chặt lấy Thượng Quang Băng Nhi, chậm rãi truyền Thiên lực vào nội thể nàng.
Cảnh tượng trước mắt đã làm cho Chu Duy Thanh hoàn toàn chấn động. La liệt trên mặt đất là vô số xác Thiên thú, máu tươi đọng thành vũng loang lổ hôi tanh. Khi hắn ở Thiên Cung Doanh cũng từng tham dự không ít nhiệm vụ săn bắt Thiên thú, nên chỉ cần liếc mắt nhìn đống xác của đám Thiên thú đã chết này hắn cũng đủ biết cấp bậc của chúng không hề thấp kém. Hơn nữa, lúc này hầu như toàn bộ chiến đội Phỉ Lệ ai nấy đều trọng thương, nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất. Tình cảnh như vậy, làm sao hắn có thể không nổi điên lên cho được?
Khi Thiên lực Chu Duy Thanh rót vào, Thượng Quan Băng Nhi bắt đầu có dấu hiệu khôi phục. Trong số những người ở đây chỉ có nàng không bị thương, mà chỉ vì một thời gian dài liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ đã khiến nàng mệt mỏi suy kiệt rồi thoát lực. Giờ này được thấy Chu Duy Thanh bình an vô sự xuất hiện trước mắt mình, nàng mới thở phào nhẹ nhõm rồi tựa sát vào lồng ngực của hắn, cảm thụ sự ấm áp và lo lắng truyền đến. Nhất thời vành mắt nàng đỏ ửng lên:
- Chu Béo, ta còn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại chàng! Chàng không có chuyện gì thì quá tốt rồi!
Chu Duy Thanh siết Thượng Quan Băng Nhi thật chặt. Một cảm giác sợ hãi mãnh liệt tràn ngập trong lòng làm khuôn mặt hắn trở nên tái mét. Cái cảm giác gần như mất đi Thượng Quan Băng Nhi vốn chưa bao giờ xuất hiện bao giờ lúc này đã dọa hắn hoảng kinh lên.
- Chu Béo, thiếp không sao, chỉ hơi mệt mỏi thôi, chàng mau tới xem những người khác đi. Ba ngày vừa qua thủ hộ cho chàng cùng Mèo mập, bọn họ đã phải trải qua hàng chục trận chiến đó. Nhất là vừa rồi, đột nhiên ở đâu xuất hiện một thiếu nữ áo đen tập kích, gần như đem chúng ta giết sạch.
Lập tức Chu Duy Thanh hiểu ra vài phần. Hắn không phải dạng người ngu ngốc, liền đoán được mấy ngày qua Thiên thú đổ xô đến công kích rất có thể là vì Mèo mập thăng cấp. Mọi người vì bảo vệ họ mới phải cố thủ ở bên ngoài, chiến đấu cho tới bây giờ. Ba ngày, suốt ba ngày đó! Đến Băng Nhi cũng mệt mỏi mà thoát lực thì có thể tưởng tượng được những trận chiến trước đó thảm liệt đến cỡ nào.
Cẩn thận đem Thượng Quang Băng Nhi đặt trên mặt đất, Chu Duy Thanh nhanh chóng đến bên cạnh Lâm Thiên Ngao.
Không thể nào không nói, Lâm Thiên Ngao quả thật xứng đáng là đội trưởng của chiến đội Phỉ Lệ. Thương thế gã không hề nhẹ, nhưng hiện tại vẫn có thể tự ngồi mà vận công chữa thương.
Riêng về ý chí kiên cường, gã cũng đã vượt xa những người khác.
- Đội trưởng, huynh thế nào rồi?
Chu Duy Thanh chăm chú nhìn Lâm Thiên Ngao, càng lúc càng kinh ngạc. Sắc mặt Lâm Thiên Ngao trắng bệch, hơi thở dồn dập, cơ thịt trên mặt không ngừng run rẩy. Hiển nhiên gã đang phải chịu đựng nỗi thống khổ không hề nhỏ. Lực phòng ngự của gã Chu Duy Thanh hiểu rất rõ, ngay cả một cường giả Ngũ châu với tổ hợp Ngưng hình thuẫn kiên cố như vậy mà còn trọng thương, cũng đủ hiểu mức độ giao phong kịch liệt ra sao.
Thiên châu của Chu Duy Thanh không có thuộc tính Sinh mệnh nên hắn không thể chữa thương cho Lâm Thiên Ngao. Việc hắn có thể làm lúc này chỉ là truyền sang một ít Thiên lực, trợ giúp quá trình hồi phục của Lâm Thiên Ngao mau chóng hơn mà thôi.
Hắn bèn ngồi ngay ngắn phía sau, áp song chưởng vào lưng Lâm Thiên Ngao rồi chậm rãi truyền Thiên lực sang nội thể gã.
Khi Thiên lực từ từ được đưa vào, lập tức Chu Duy Thanh phát hiện một chuyện hết sức kỳ quái. Trong cơ thể Lâm Thiên Ngao có một luồng khí tức mà hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc. Lượng Thiên lực Chu Duy Thanh đưa vào càng nhiều thì cảm giác thân thuộc này càng trở nên rõ ràng hơn.
Rồi luồng khí đó đột ngột từ cơ thể Lâm Thiên Ngao truyền qua bàn tay Chu Duy Thanh, khiến cho vòng tròn thuộc tính trong người hắn lập tức tự động xoay chuyển đến khu vực màu xám tro, nơi đại diện cho thuộc tính Tà ác.
- Sao lại thế này?
Chu Duy Thanh lắp bắp kinh hãi! Chẳng lẽ hắn đột phá đệ nhị trọng của Bất Tử Thần Công đã khiến cho năng lực thôn phệ có thể tự động sử dụng mà không cần thi triển Tà ma biến? Nhưng trước mắt chính là Lâm Thiên Ngao, làm sao hắn có thể thôn phệ Thiên lực của gã được chứ?
Khi Chu Duy Thanh còn đang kinh ngạc không hiểu chuyện gì xảy ra, thì luồng khí lạnh buốt tràn vào tay hắn càng lúc càng mãnh liệt. Hơn nữa, hắn bỗng nhiên phát hiện, luồng khí này vốn không phải hệ Mộc của Lâm Thiên Ngao như hắn nghĩ, mà lại là Thiên lực vô cùng âm lãnh của Tà thuộc tính.
Lúc này, Thiên lực tràn ngập thuộc tính tà ác kia đang bị song chưởng Chu Duy Thanh hút đi. Hắn có thể cảm giác rõ ràng được phần cơ nơi lưng Lâm Thiên Ngao đã buông lỏng ra vài phần, khiến gã có thể ngồi thẳng lên được rồi.
Thiên lực thuộc tính Tà ác mà hắn đang hấp thu cũng không hoàn toàn thuần khiết mà trộn lẫn một chút khí tức Hắc ám, nhưng sau khi bị Chu Duy Thanh hút vào thể nội đều bị xoáy khí nơi mười ba đại tử huyệt cắn nuốt hết. Trải qua vài lần chuyển hóa, Chu Duy Thanh liền nhận thấy Thiên lực trong cơ thể không hề bị giảm đi mà còn tăng lên không ít, hơn nữa không phải là tạm thời mà là toàn bộ tu vi tăng trưởng.
- Ta không sao rồi..!
Lâm Thiên Ngao thở dài! Thật ra lúc nãy một chưởng của Tiểu Vu Nữ đánh lên trên tổ hợp Ngũ châu Ngưng hình thuẫn của gã, suýt chút nữa đã làm nó vỡ tung.
Ba ngày vừa qua, Lâm Thiên Ngao là chủ lực của toàn đội, tiêu hao thực sự quá lớn, nếu không thì Tiểu Vu Nữ chưa chắc đã dễ dàng đắc thủ như vậy. Sau khi bị thương nặng, gã còn gặp thêm khó khăn từ luồng tà khí âm lãnh kia. Hơi thở tràn ngập tà ác đó sau khi tiến vào trong cơ thể Lâm Thiên Ngao, không ngừng ăn mòn Thiên lực và phá hư các kinh mạch, tuy gã đã liều mạng thúc dục Thiên lực áp chế, nhưng lại không thể đem nó khu trừ. Lâm Thiên Ngao biết, nếu cứ tiếp tục để như vậy thì dù thương thế gã có tạm thời hồi phục, tà khí còn lưu lại bên trong nhất định sẽ âm thầm tàn phá, khiến nội thương vĩnh viễn không thể loại trừ.
Trong khi gã đang lo lắng, Chu Duy Thanh đã đến bên cạnh rồi áp song chưởng lên lưng. Lập tức Lâm Thiên Ngao nhận thấy luồng tà khí buốt giá nãy giờ vẫn làm khó gã bất ngờ bị Chu Duy Thanh hút đi cực nhanh. Không bị tà khí hoành hành, Lâm Thiên Ngao đã có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi, lúc này mới tự thân thúc dục Thiên lực trong cơ thể tiến hành cứu chữa.
- Duy Thanh, ngươi qua bên kia xem Túy Bảo như thế nào đi, hắn mới là kẻ bị thương nặng nhất, có lẽ cũng đang bị tà khí quấy nhiễu. Mau cứu hắn rồi hãy đến Tiểu Tứ, Ô Nha! Diệp Phao Phao chỉ ngất đi vì quá mệt thôi, còn Tiêu Viêm thì do thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh của bản thân, nên chỉ có cách tự mình khôi phục.
Cho dù lúc này Lâm Thiên Ngao bị thương không nhẹ, nhưng gã vẫn thực hiện trách nhiệm của một đội trưởng. Đây không phải lúc để gã thắc mắc vì sao Chu Duy Thanh có thể hóa giải Tà lực băng giá trong cơ thể mà vẫn chú trọng tới chuyện chữa thương cho toàn đội là trước nhất.
Nửa canh giờ sau, Chu Duy Thanh mới hút hết Tà lực trong cơ thể mọi người, đồng thời tập trung Tà lực của đồng bạn về một chỗ rồi chậm rãi chuyển hóa. Thứ lực lượng tà ác này đối với hắn thật giống như tiên đan diệu dược vậy, sau khi hấp thụ, Thiên lực của hắn lúc này chỉ có tăng thêm chứ không hề giảm đi chút nào.
Sau khi mang tất cả tụ lại, Chu Duy Thanh mới nhận thức rõ ràng hậu quả trầm trọng của trận chiến vừa rồi. Trong tám người, chỉ có Thượng Quan Băng Nhi là không bị thương. Diệp Phao Phao từ trạng thái mê man cũng đã tỉnh lại, trong ba ngày chiến đấu, trên người y chỉ có vài vết thương nhẹ. Ô Nha ngoài chuyện bị Thiên lực tà ác ảnh hưởng cũng có thể xem như thương tích không nhiều. Nhưng những người còn lại thì thật sự không ổn...
Túy Bảo bị thương quá nặng! Mặc dù Chu Duy Thanh đã hút hết tà khí ra, nhưng vì nó đã ở trong cơ thể y quá lâu khiến trong chốc lát Túy Bảo không cách nào khôi phục hoàn toàn, do đó kinh mạch nội thể cũng chấn thương rất nhiều. Người tơi tả kế tiếp chính là Tiểu Viêm! Vì dồn sức quyết chiến với Tiểu Vu Nữ, Tiểu Viêm đã thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh của mình, nên nhìn thoáng qua thì trên người không có vết thương nào, nhưng thật ra bên trong nguyên khí lại tổn thương trầm trọng. Lúc này y cũng giống như Túy Bảo, hôn mê bất tỉnh! Tình huống của Tiểu Tứ cũng chẳng tốt hơn, thương thế của y mặc dù không bằng hai người kia, nhưng nội phủ cũng tổn thương giống như Lâm Thiên Ngao, cần phải tĩnh dưỡng một thời gian khá dài mới hi vọng hồi phục.
Chu Duy Thanh im lặng thu thập các loại tài liệu trên thi thể đám Thiên thú. Từ lúc hấp thụ hết Tà lực và nghe mọi người kể lại sự tình từ đầu chí cuối, chân mày Chu Duy Thanh thủy chung vẫn không hề giãn ra. Vì bảo vệ hắn cùng Mèo mập mà bảy người kia đã nhất quyết không chịu rời đi. Bất luận bọn họ có suy nghĩ gì, thì phần ân tình to lớn này, Chu Duy Thanh không thể không gánh vác. Mà quan trọng hơn, vì bảo vệ hắn mà bốn người Lâm Thiên Ngao trọng thương. Cuộc so tài tại Thiên Châu đại hội sắp tới phải làm sao bây giờ? Bọn họ đã quyết chí tiến vào tứ cường, nhất là với đội trưởng Lâm Thiên Ngao, gã đã hai mươi chín tuổi rồi, đây chính là cơ hội cuối cùng gã có thể tham dự và cũng là tâm nguyện cuối cùng trước khi gã trở thành Truy tùy giả cho hắn!
Mèo mập sau khi thăng cấp, khí tức hấp dẫn Thiên thú cũng không còn phát ra nữa. Nên sau khi tạm thời nghỉ ngơi tại chỗ ba ngày, thành viên trong chiến đội Phỉ Lệ cũng xem như tạm ổn. Tiểu Viêm và Túy Bảo lần lượt tỉnh lại. Mặc dù không ai hé miệng trách cứ Chu Duy Thanh bất cứ điều gì, nhưng từ đôi mắt ảm đạm của họ, Chu Duy Thanh vẫn có thể nhìn ra được nhiều thứ!
Màn đêm buông xuống, ngồi vây quanh đống lửa, tất cả ăn bữa tối mà Chu Duy Thanh chuẩn bị cho mọi người. Ai nấy đều có chút trầm lặng.
Đột nhiên, Túy Bảo nãy giờ vẫn cúi đầu chợt ngẩng phắt lên rồi phá vỡ cái không khí im lặng nặng nề đó:
- Đội trưởng, hay là chúng ta trở về đi.
Nhiều người bị thương như vậy, chiến đội Phỉ Lệ còn có thể tham gia so tài trong đại hội Thiên Châu được nữa sao?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Châu Biến
Đường Gia Tam Thiếu
Thiên Châu Biến - Đường Gia Tam Thiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_chau_bien__duong_gia_tam_thieu