Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tế Công Hoạt Phật
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 217: Gặp Vương Đạo, Tế Công Thi Trắc Ẩn
S
áng hôm sau, Vương Đạo Nguyên nói với Tế Điên:
- Hòa thượng, ông với tôi đi lãnh bánh bao và tiền nhé!
- Đi lãnh ở đâu?
- Nơi Triệu gia trang ở phía Bắc đây có một vị tên là Triệu Hiếu Thiện, mỗi khi đến ngày mồng một và ngày rằm đều trai tăng bố đạo cả. Mỗi người ột cái bánh bao lớn và 100 đồng tiền. Ông cũng đi lãnh một phần nhé!
- Được chớ, Triệu thiện nhân này tại sao lại trai tăng thí đạo như thế?
- Ôi, đừng nhắc tới vẫn còn hơn! Triệu Hiếu Thiện này có một cậu con nay đã 12 tuổi rồi, trước đây cũng đọc sách nói năng thông minh lanh lợi là đằng khác, bỗng từ nửa năm nay không thấy có tai nạn hay bệnh hoạn chi mà tự nhiên câm tịt đi. Sư phó nghĩ việc này có lạ không? Kể ra Triệu Hiếu Thiện là người rất hiền lương, tại địa phương này là người đứng đầu trong việc tế khốn phò nguỵ Ai cần gì cũng được, mùa Đông thí áo bông, mùa Hè thí nước mát. Người tốt như vậy mà chẳng lẽ gặp quả báo ác? Trời không có mắt để cho con ông ta bị câm như vậy sao? Hiện nay Triệu thiện nhân cố gắng tích phước tu đức, trai tăng thí đạo chỉ mong cho đứa con được lành mạnh. Ở địa phương này, các danh y đều được mời trị cả nhưng không thấy có thuyên giảm.
- Đã như thế, tôi đi cùng đạo gia.
Lão đạo sĩ là người tốt, thấy Tế Điên rách rưới quá cỡ như vậy tính rằng rủ đi cho Hòa thượng lãnh một cái bánh bao để ăn và có được 100 tiền xài, chớ ông có biết lai lịch của La Hán gia ra sao? Tế Điên cùng lão đạo sĩ ra khỏi miếu đi đến Triệu gia trang. Vừa đến cổng Triệu gia trang, lão đạo sĩ thấy người ta đã thí xả xong rồi. Vương đạo Nguyên biết mình đã đến muộn, dù đến không kịp các gia nhân cũng để dành phần cho thầy trò ông ta, vì ông ở đây nhiều năm, ai cũng biết hoàn cảnh ông. Hôm nay lão đạo sĩ cùng Tế Điên đến Triệu gia trang gọi cổng, quản gia giữ cổng đi ra nói:
- Đạo gia ơi, ông đến trễ rồi! Chúng tôi vẫn để phần cho ông đây!
- Uổng thiệt! Uổng thiệt! Bây giờ có thêm một vị Hòa thượng, cầu xin quản gia cho thêm một phần nữa nhé!
- Cũng được!
Quản gia đáp rồi vào trong lấy ra bốn cái bánh bao và 400 tiền, đưa cho Hòa thượng một cái bánh bao và 100 tiền, phần còn lại đưa cho lão đạo sĩ. Tế Điên hỏi quản gia:
- Ta cũng một người, ông ấy cũng một người. Tại sao đưa cho ông ấy ba phần, đưa ta chỉ có một phần?
- Ở miếu ông ấy còn có hai đồ đệ mà.
- Trong chùa chúng tôi có cả mười ông hòa thượng, còn có hai đồ đệ nữa. Vậy cho tôi mười phần đi.
- Đâu có được! ông nói chùa ông có mười hòa thượng ai mà biết được? Miếu của Vương đạo gia ở gần nhà chúng tôi nên chúng tôi biết rõ miếu ông ấy có hai đồ đệ. Còn chùa ông ở đâu?
- Chùa của ta ở xa đây một tí.
- Chỉ có một mình ông đi hóa duyên à?
- Ta lại chẳng đi hóa duyên đâu. Ở thôn của các ngươi mời ta trị bệnh ta mới đến chớ. Ta đến mà chưa gặp người ấy.
- Ông cũng biết xem bệnh nữa à?
- Biết chớ, nội ngoại khoa, phương thang lớn nhỏ, ta đều rành cả. Ta chuyên trị bệnh câm.
- Chắc chắn mà!
- Nếu ông thiệt trị được bệnh câm thì để tôi vào trong thưa lại với trang chủ. Công tử chúng tôi bị bệnh câm, nếu ông trị lành, trang chủ tôi sẽ thập phần hậu tạ.
- Chú cứ vào thưa lại đi.
Quản gia lập tức đi vào trong. Vương Đạo Nguyên nói:
- Hòa thượng, ông chắc trị được bệnh câm sao?
- Không chắc! Nhưng trước hết kiếm được một bữa cơm rồi sẽ tính.
Vương Đạo Nguyên nghĩ thầm: "Như vậy cũng hay, hôm nay kiếm của mình một bữa cháo, bữa nay kiếm của người một bữa cơm". Đương nghĩ tới đó, thì quản gia đi ra, nói:
- Trang chủ chúng tôi xin mời!
Tế Điên nói:
- Đạo gia đi vào với tôi nhé!
Lão đạo chẳng lẽ không đi, bất đắc dĩ cùng Hòa thượng đi vào cửa lớn.
Đối diện cửa lớn có một bức vách chắn, quẹo qua phía Tây gặp bốn miếng bình phong với hai cánh mở hai cánh đóng, bên trên viết "Trại Trang Trung Chánh". Tiến qua bình phong đi về hướng Nam là năm gian phòng khách có cửa nghách hai bên và Đông Tây đều có phòng chái. Quản gia vén rèm phòng khách lên, Hòa thượng và lão đạo bước vào. Nơi đó là một gian nhà nửa tối nửa sáng, trước mặt hai người là một cái án lớn, trước án là một cái bàn bát tiên, hai bên có hai ghế dựa Thái sự Đồ đạc trần thiết trong phòng đều toàn là danh mộc, chạm khắc công phu đẹp đẽ. Trên tường treo tự thiếp của các danh nhân, nét bút tài hoa múa lộng. Những cổ ngoạn trang trí trên bàn đều là những vật quý từ thời Thượng Chu Tần Hán, chứng tỏ gia đình rất có thế lực.
Tế Điên cùng lão đạo sĩ ngồi xong, gia nhân đưa trà đến. Một lát sau bên ngoài có tiếng bước chân, quản gia nói:
- Trang chủ chúng tôi đến đó!
Nói vừa xong, bức rèn vén lên, từ ngoài một ông già đi vào. Vị này ngoài 50 tuổi, mình mặc áo dào màu lam, vớ trắng vân hài, mặt mũi hiền từ, bộ râu bạc dưới cằm càng làm tôn tinh thần gấp bội. Ông già bước vào, tay ôm quyền, nói:
- Mời đại sư phó và đạo gia ngồi.
Tế Điên nói:
- Mời ngồi, mời ngồi! Tôn giá chính là Triệu thiện nhân đây nhỉ?
- Đâu dám, đâu dám! Tiểu lão họ Triệu. Vừa rồi nghe gia nhân nói đại sư phó có thể trị được bệnh câm. Tôi có cháu năm nay 12 tuổi. Từ nhỏ cháu rất thông minh, bỗng nhiên từ tháng hai trở đi không biết tại làm saomà cháu bị câm luôn. Đại sư phó nếu trị được cho cháu hết bệnh, lão hán xin đền ơn trọng hậu.
- Cái đó dễ mà! Tôn giá mang đứa bé ra đây cho Hòa thượng ta xem thử!
Triệu viên ngoại sai gia nhân tìm công tử đưa vào. Gia nhân lập tức đi ra, một lát sau đứa bé được đưa vào. Tế Điên nhìn thấy đứa bé mày thanh mắt sáng rất kháu khỉnh. Triệu viên ngoại bảo:
- Con hãy lại đây cho đại sư phó xem thử!
Tế Điên ôm đứa bé vào lòng, nói:
- Ta thấy ngươi mặt mày sáng sủa, vô duyên vô cớ mà phải bị câm. Hòa thượng ta càng nhìn càng tức giận.
Nói rồi bạt vào thằng bé một bạt tai. Buông ra, thằng bé chạy tuốt ra ngoài. Triệu viên ngoại thấy vậy hết hồn, dù sao nó cũng là một thằng bé, Hòa thượng mạnh tay như thế nhỡ có việc gì rồi phải làm sao?
Nào ngờ thằng bé chạy vào trong nhà cất tiếng khóc lớn nói:
- Hay cho ông Hòa thượng! Tôi đâu có mời ông, đâu có ghẹo ông mà ông đánh tôi!
Triệu viên ngoại nghe thiệt là lạ! Hơn nửa năm nay không thể nói được mà bây giờ bị Ông Hòa thượng đánh một bạt tai lại nói được ngaỵ Lão viên ngoại bước tới hành lễ Hòa thượng va nói:
- Thánh tăng thật là Phật pháp vô biên! Xin lãnh giáo bảo sát Ngài ở đâu? Ngài xưng gọi thượng hạ như thế nào?
- Viên ngoại muốn hỏi ư? Ta là Tế Điên ở chùa Linh Ẩn đây.
- À ra thế! Té ra là Tế Công trưởng lão, tiểu lão tôi thật không biết!
Vương Đạo Nguyên nghe ra, trong lòng mới vỡ lẽ, nói:
- Té ra là Thánh tăng, tiểu đạo thất kính quá!
Triệu viên ngoại mới kêu công tử vào và bảo mau dập đầu hành lễ Thánh tăng. Đứa bé lập tức bước tới hành lễ Hòa thượng. Viên ngoại hỏi:
- Con ơi, cha hỏi con nè, tại sao bỗng nhiên con bị câm như thế?
- Đứa bé nói:
- Con hôm đó đến hoa viên chơi, thấy trên lầu có một ông già với hai cô nương lạ hoắc. Con hỏi: - Các ngươi ở đâu đến đây? Họ cũng không biết tại sao chỉ tay vào con một cái rồi con nói không được luôn.
Triệu viên ngoại nói:
- Có tình tiết như vậy à?
Tế Điên nói:
- Thì ra trên lầu nơi hoa viên của ông có hồ tiên ở. Thằng bé này đã gặp phải hồ tiên rồi. Bây giờ thì nó hết, nhưng sợ e sẽ tái phát. Tối nay Hòa thượng ta mời hồ tiên ra khuyên họ đi chỗ khác đừng ở trong nhà ông nữa, để cho vú em, a hoàn khỏi gặp mà sanh ra lôi thôi.
Triệu viên ngoại nói:
- Thánh tăng đã mở lòng từ bi giúp cho như thế thì còn gì bằng.
Nói rồi hối gia nhân quét dọn bàn ghế, trong giây lát chén đũa sẵn sàng, tiệc rượu bày lên. Lão viên ngoại mừng không kể xiết, lập tức cầm bầu rượu rót mời Hòa thượng và lão đạo sĩ rồi chính mình ngồi vào bồi tiếp ăn uống vui vẻ.
Ăn xong bữa cơm sáng, Triệu viên ngoại cầm Tế Điên và Vương Đạo Nguyên lại nói chuyện. Đến nửa bữa chiều, dọn một tiệc thịnh soạn đủ cả sơn hào hải vị. Tế Điên nói:
- Lão viên ngoại, ông bảo gia nhân sắp sẵn cho tôi một phần hương đèn và giấy tiền vàng mã, đặt trên một bàn ở hoa viên, lát nữa tôi sẽ ra mời hồ tiên.
Lão viên ngoại dặn bảo gia nhân chiếu theo lời dặn chuẩn bị sẵn sàng, rồi bồi tiếp cùng ăn uống. Tế Điên gắp miếng to, ăn uống nhồm nhoàm. Ăn xong bữa cơm tối, trời đã hết canh một. Tế Điên hỏi:
- Đồ vật đã chuẩn bị xong chưa?
- Đã chuẩn bị xong rồi. Gia nhân đáp.
Tế Điên nói với Vương Đạo Nguyên:
- Đạo gia đi với tôi nhé!
Vương Đạo Nguyên gật đầu ưng thuận. Triệu viên ngoại sai gia nhân cầm lồng đèn cùng Hòa thượng ra sau hoa viên. Mọi người đều đứng một bên. Tế Điên thấy để sẵn trên bàn hương đèn ngũ cúng, bèn bước tới đốt đèn thắp hương, trong miệng nói nho nhỏ:
- Ta đây không phải xa lạ mà là Tế Điên tăng ở chùa Linh Ẩn đây.
Tế Điên nói liên tiếp ba lần rồi hô lớn:
- Hồ tiên không đến còn đợi chừng nào?
Mọi người nhìn lại, trong chớp mắt cửa lầu mở ra, từ đó đi ra một ông già, tóc râu đều bạc. Triệu viên ngoại thấy rất ngạc nhiên. Biết rằng trên lầu này lâu nay không có người ở, sao hôm nay lại có người đi rả Kỳ lạ thật! Thấy ông già đó gặp Tế Điên bèn ôm quyền nói:
- Tánh tăng kêu tôi có việc chi?
- Ông là người tu hành, lẽ ra nên tìm một nơi thâm sơn vắng vẻ để tham tu ám luyện mới phải, cớ sao lại ở chốn hồng trần này làm chỉ Hơn nữa, Triệu viên ngoại đây vốn là một người tốt, ông cần chi phải đối xử với ông ấy như kẻ phàm phu tục tử như thế.?
Tại Thánh tăng chưa rõ. Nhân vì bọn vú em, a hoàn thường hay quấy rối chỗ ở của tôi, nếu đệ tử không náo loạn gia đình ấy thì làm sao yên được.
- Ta biết rồi, theo ta thì ông nên về nơi thâm sơn ẩn tu thì hơn.
- Thánh tăng đã dạy như thế, đệ tử xin tuân mạng.
- Có thế chứ!
Hồ tiên nói xong quay mình trở về. Tế Điên cùng mọi người trở ra nhà trước. Triệu viên ngoại nói:
- Thánh tăng từ bi giúp đỡ cho, tiểu lão thật cảm tạ vô vàn. Ngày mai tôi xin đưa Thánh tăng vài ngàn lượng bạc để thắp hương dùm tôi.
- Ta chẳng cần bạc. Ông nên lấy đất cúng cho Vương Đạo Nguyên hai khoảnh để làm hương hỏa. Miếu ông ta quá nghèo khổ. Ông cho ông ấy cũng như cho ta vậy.
- Thánh tăng đã dạy thế, đệ tử xin tuân lịnh.
Vương Đạo Nguyên nghe nói mừng quá, lật đật bước tới cảm tạ Tế Điên. Không ngờ hai bữa cháo mà đổi được hai khoảnh ruộng. Hôm sau, Tế Điên cáo từ, Triệu viên ngoại đưa ra khỏi cửa. Lão đạo sĩ cũng cáo từ về miếu. Tế Điên vòng tay từ biệt ra khỏi triệu gia trang, theo đường lớn đi về phía trước.
Đang đi bỗng có một luồng gió trốt thổi đến, Tế Điên án lịnh cơ biết rõ. người đến chính là Truy hồn thị giả Đặng Liên Phương, đương muốn kiếm Tế Điên để báo thù, nay gặp nhau giữa đường.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tế Công Hoạt Phật
Đồ Khùng
Tế Công Hoạt Phật - Đồ Khùng
https://isach.info/story.php?story=te_cong_hoat_phat__do_khung