Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 107: Hội Diễn Văn Nghệ (2).
- T
iết mục tiếp theo thưởng thức cho kỹ nhé, là độc tấu dương cầm của Tạ Vũ, kỹ thuật của anh ấy không thua kém Đường Vũ đâu.
Có loại u oán lờ mờ tựa có tựa không trong ánh mắt Trần Linh San khi nói những lời này:
Tô Xán cũng tính biết đối phó với con gái, khéo léo đáp:
- Mình chẳng nghe ra được hay dở đâu, nói gì tới thưởng thức, nghe hết cả bài là giỏi rồi.
Trần Linh San nghe vậy nhoẻn miệng cười, nói một câu không rõ nghĩa:
- Thế cũng tốt.
Tô Xán coi như không hiểu, ánh mắt vờ chăm chú nhìn sân khấu.
Đoàn ca vũ biểu diễn xong đi qua bên phía họ, nhìn thấy trang phục của Trần Linh San, một số nam sinh sáng lên, tiếp đó thấy Tô Xán, lập tức chuyển sang vẻ mặt "ra la thế", hết sức ghen tỵ. Té ra đám Tiết Dịch Dương vừa nãy còn đứng bên y đã chạy mất rồi, chỉ còn y và Trần Linh San đứng bên nhau.
- Có biết vì sao mình học khiêu vũ không?
Trần Linh San khẽ đột nhiên khẽ hỏi:
- Trước kia xem múa cổ điển ( Hán Đường) trên TV, đầu óc mình cứ hiện lên một cảnh tượng, ao ước một ngày mình mặc áo bào, có ống tay áo thật dài, sau đó biểu diễn trên sân khấu có vạn người theo dõi.
Nói tới đó dừng lại, mở to đôi mắt quyến rũ nhìn y, nhu tình tràn ngập trong ánh mắt, giọng êm ái như gió thu:
- Nhưng bây giờ mình không có giấc mơ được muôn người chú ý nữa rồi, chỉ mong tương lai có ngày được múa riêng cho người mình thích xem là được.
Người Tô Xán run run, chỉ có thằng ngốc mới không nghe ra lời bày tỏ của Trần Linh San. Lấy hết dũng khí nói ra câu đó, mặt Trần Linh San đỏ như táo chín, đầu gần như không dám ngẩng lên, giọng cũng nhỏ đi:
- Điệu múa này nếu như có bạn làm nhạc đệm thì rất tuyệt, tiếc là không có.
Tô Xán mà còn không biểu hiện gì thì thật quá có lỗi với con gái nhà người ta, khẽ gật đầu:
- Đôn Hoàng, Đôn Hoàng, mình dùng thi ca để phối hợp được không? Nhưng bọn mình không diễn tập trước, lỡ mìn làm hỏng bài biểu diễn của bạn thì sao?
Hai mắt Trần Linh San long lanh, tay ôm ngực đập thình thịch:
- Hỏng thì cùng hỏng đi.
Lúc này Hạ Tiêu Vũ mặc trang phục biểu diễn đi tới, đi tới:
- Không làm phiền hai bạn chứ?
- Không sao, có chuyện gì thế.
Hạ Tiêu Vũ thoáng nhìn Tô Xán đề phòng, nói:
- Linh San, mình nhìn thấy một bộ trang phục trông còn hợp hơn bộ này, bạn muốn xem thử không?
- Được!
Trần Linh San phát hiện tay mình phấn kích tới run lên rồi, mắt nhìn Tô Xán đầy mong đợi:
- Bạn mau chuẩn bị đi, lát nữa gặp lại.
Ánh mắt của Trần Linh San làm tim Tô Xán hơi đau, mình sắp đi rồi đáng lẽ mình không nên nói những câu đó, không nên để cô ấy có chút hi vọng nào mới đúng, cảm giác hết sức có lỗi với Trần Linh San, gạt rối rắm khỏi đầu, Tô Xán đi tới bên cạnh Nhạc Tử Giang, thì thầm với hắn một lúc, Nhạc Tử Giang ngạc nhiên, song gật đầu bảo y yên tâm.
Tô Xán bắt đầu đi chuẩn bị.
- Tiếp theo đây mời thưởng thức ca vũ kịch cổ điển của lớp số 5 năm thứ hai... Đôn Hoàng!
Nhạc Tử Giang rất có tiềm chất làm MC, từ giọng nói tới điệu bộ đều rất tốt.
- Trần Linh San! Trần Linh San!
Phía dưới không ít nam nữ hô lên, đây là tiết mục được mong đợi nhất, cũng có ít người biết thắc mắc " không phải múa cổ điển à? Sao lại thành ca vũ kịch rồi?" Nhưng nghi hoặc này chỉ tồn tại trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Tiếp đó ánh sáng dịu đi đôi chút, học sinh cũng yên tĩnh lại, học sinh Nhất Trung tố chất rất cao, đều hiểu thưởng thức cần không khí, không la hét nữa.
Ánh đèn tập trung vào chính giữa sân khấu, Trần Linh San tạo dáng giữa sân khấu, tóc đen bóng mượt xõa sau lưng, hai tay giơ cao, cái cổ thiên nga trắng ngần ngửa lên nhìn trời. Váy trắng như tuyết, ống tay áo như mây, tóc đen như thác, tưởng chừng phiêu diêu tiên tử xuất hiện, đẹp hồn phách của tất cả mọi người.
Nhất là sau lưng một đám nam sinh mặc áo vàng làm nền, khiến cô càng thêm nổi bật.
Nhạc nền vang lên, thân hình nhu mỹ của Trần Linh San chậm rãi di chuyển, nam sinh đằng sau cũng xoay theo vòng tròn, mọi người phát hiện ra có một người cầm theo micro lặng lẽ đi lên, dùng ánh mắt nhu hòa nhìn Trần Linh San.
Không ít người nhận ra Tô Xán, liền có tiếng xôn xao nho nhỏ.
Nhạc dạo qua đi, Trần Linh San bắt đầu xoay mình tung hai ống tay dài, Tô Xán cũng bắt đầu nói.
- Tôi muốn mang hành trang chứa đầy giấc mộng
Dắt lạc đà tới phương sa mù mịt gió cát
Tôi muốn dọc theo con đường cổ xa xôi
Tìm kiếm sa mạc Đôn Hoàng trong mộng
Xuyên qua Kỳ Liên Sơn tháng sáu tuyết bay
Tiến vào sa mạc cát nóng
Tôi tìm khiến thạch phủ tiền nhân để lại
Xem nó có thể phát ra ánh lửa bốn nghìn năm không
Đuổi theo tịch dương con đường tơ lụa.
Bôn ba hành lang Hà Tây từng vang lừng tù và.
Tôi muốn tìm đồ gốm người Tam Miêu để lại.
Để chứa đầy vào lịch sử hào hùng.
Mọi người chăm chú từng điệu múa của Trần Linh San, hai mắt mơ màng, tai lắng nghe âm thanh tang thương trầm bổng, như đang bày tỏ về mộng tưởng vô cùng vô tận cả đời truy đuổi. Xúc động tâm khảm mỗi người, mộng cảnh theo đuổi lý tưởng đó, tỉnh lại chỉ còn mảng nước ướt đẫm bên gối.
Trần Linh San hoàn toàn chìm vào điệu múa, y phục và mái tóc tung bay, tựa như tiên tử lướt sóng, lần đầu tiên cô cảm thấy vũ đạo của mình đầy thần vận, mỗi một động tác, mỗi một biểu cảm được thi vị hóa, khiến khán giả xem như si như mê.
- Tôi thấy lang yên của Hán Vũ
Lá cờ hùng tráng che kín đất trời
Tung bay trên biên quan gió lồng lộng
Minh Na Sơn ngàn ngăm vang mãi tiếng reo hò.
Ôi! Đôn Hoàng thần bí.
Ngươi diệu kỳ như bích họa kinh thư làm người khao khát.
Ngươi vang vọng đường tơ lụa làm người ta say mê bi tráng.
Đôn hoàng khó quên.
Ngươi là bi hùng của sa mạc lúc mặt trời lặn.
Ngươi là một chương trong lịch sử sáng lạn huy hoàng.
Trần Linh San váy trắng tung bay, tới trước mặt Tô Xán, đôi mắt long lanh chứa nước, mũi nhỏ xinh xắn đỏ hồng.
- Bạn biết không, đoạn kết thúc mình chuẩn bị xong lâu rồi.
Ống tay áo trằng xoay tròn trên không, đứt ra, từ từ rơi xuống như đám mây.
- Bạn từng nói, muốn xem biểu hiện của mình.
Trần Linh San cười duyên dáng:
- Đây là biểu hiện của mình.
Váy trắng lướt đất, người hướng tới trước, Tô Xán chỉ kịp thấy một làn gió mang theo hương thơm ngát của thiếu nữ ập tới, khuôn mặt diễm lệ của Trần Linh San tới gần, hai cánh môi mọng ướt dán lên môi của y.
Cơ thể thiếu nữ mềm mại nhào vào lòng, cảm thụ rõ ràng độ đàn hồi của bầu ngực thiếu nữ, sự ngọt ngào của bờ môi kia, Tô Xán bị xô lùi lại nửa bước, mắt sửng sốt nhìn khuôn mặt đẹp đẽ gần trong gang tấc.
Tất cả chỉ diễn ra trong thoáng chốc, Tô Xán chưa kịp phản ứng lại thì Trần Linh San đã quay đi, để lại câu nói êm ái như vọng xuống từ thiên đường:
- Đợi bạn ở bên ngoài.
Lúc này nhạc đã chấm dứt.
Ánh đèn rực rỡ chiếu rọi sân khấu Nhất Trung mùa xuân năm 2000.
Trần Linh San nhoài người tới, giống như tiên nữ từ trong bích họa bước ra, tay ôm lấy Tô Xán, tay áo như mây trắng phủ xuống bọn họ, không chân thật lắm, nhưng thời khắc này, rất nhiều thứ đều không chân thật.
Bao gồm cánh môi mềm mại của Trần Linh San áp lên môi mình, bao gồm hương thơm cơ thể thiếu nữ, hương thơm này như từng biết tới, lại như đã để lạc trong góc ký ức.
Đương nhiên sóng người đứng dậy vỗ tay, chỉ nhìn thấy Trần Linh San xoay người ôm ai đó, sau đó màn sân khấu kéo lại, thành cảnh nóng thực sự trong buổi hội diễn hôm nay.
Những người có mặt hôm đó, rất nhiều năm sau không còn nhớ cô gái mà mình trèo tường vào KTX nữ xem trộm thay y phục, cũng quên đi cô giáo nóng bỏng vì trời hè nóng nực, mồ hôi thấm ướt sơ mi lộ ra áo lót gợi cảm bên trong, thậm chí không còn nhớ được mặt người bạn ngồi cùng bàn với mình ba năm.
Nhưng không ai có thể quên được thời khắc này, cô gái như mây bước tới, váy trắng phất phơ, tay trắng mịn quấn quanh người con trai, tạo thành cảnh tượng làm người ta trắng đêm khó ngủ.
Đây không phải mùa hè, nhưng lại có tình tiết nóng như lửa.
Sân khấu khép màn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu