Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Niết Bàn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 106: Hội Diễn Văn Nghệ (1).
T
ô Xán nhìn điện thoại truyền ra tiếng "tút, tút" vừa rồi vô hình trung y dùng ngữ khí của người lớn, nếu y là ông chú ba mươi, Lâm Lạc Nhiên còn có khả năng nói cho y biết, thế nhưng, y chẳng qua là học sinh cao trung năm thứ hai thôi.
Hơn nữa Lâm Lạc Nhiên trưởng thành sớm, đôi khi thái độ cô nhìn Tô Xán, kiểu bề trên đó không phải vì bối cảnh gia đình, rõ ràng nói, nhiều chuyện cậu không hiểu.
Tô Xán vò đầu bứt tai một hồi, song vẫn quyết định tới nhà Vương Bạc một chuyến, buổi chiều có hội diễn văn nghệ Nhất Trung, tình hình thế này sợ rằng phải nói một câu "xin lỗi" rồi.
Trước đó đã có ước hẹn với Trần Linh San, lần này có xin lỗi, cũng không thể bù đắp lại, chắc chắn Trần Linh San hận mình, Tô Xán không biết có phải ông trời cố tình không, mỗi lần quan hệ giữa y và Trần Linh San tốt lên, thế nào cũng có chuyện xen vào, song chuyện khẩn cấp, cũng không còn cách nào khác được.
Buổi trưa Tô Xán mua một cái bành mỳ một hộp sữa dọc đường, ăn như nhai rơm tới khu biệt thự thành ủy.
Nhìn thấy nhà ba tầng của Vương Bạc thấp thoáng sau rặng cây, song Tô Xán không đi tới nữa, vì gần cửa vào có một cỗ xe màu đen, bên trong có hai nam tử, chăn chú theo dõi biệt thự, không biết là cảnh sát thường phục hay là người xã hội đen, song chắc chắn là người của Lưu Thành.
Tô Xán cứ thế mà tới cũng chẳng ai nghi ngờ gì thằng nhóc cao trung, song người ta nói có tật giật mình là thế, đây là chuyện quá trọng đại, nguy hiểm, dù có hai linh hồn thì cái nào cũng chỉ là phó thường dân thôi, đã bao giờ trải qua những chuyện thế này, sợ hãi rối trí là khó tránh khỏi. Thế là Tô Xán tiếp tục đi qua chiếc xe màu đen, vờ rẽ vào một khu nhà khác.
Ngồi xuống bồn hoa, lần này thực sự đau đầu rồi, chẳng lẽ viết thư tố cáo nặc danh, chứng cứ thì đủ đấy, nhưng thông qua tầng tầng cơ cấu, chưa nói Lưu Thành khống chế hệ thống chính pháp, mạng lưới quan hệ lớn, có khi tiêu hủy chứng cứ, chỉ gây ra đánh cỏ động rắn. Cứ cho rằng sao nhiều bản gửi các nơi đi, cũng chẳng biết ngày thàng năm nào mới có người đủ cấp bậc để ý.
Trong khi đó y phải thật nhanh chóng dùng chứng cứ này ảnh hưởng tới Lưu Thành.
Tô Xán vì vậy càng nhớ ngày tháng Lâm Quốc Chu ở Hạ Hải, không chỉ là nhân vật có phân lượng không kém Vương Bạc, mà còn tin tưởng mình.
Thi thoảng có lá rụng bị gió thổi rơi lên người, hiệu thuốc là bên cạnh thi thoảng có người ra vào mua bán, đường có bánh xe nghiến qua, Tô Xán cứ ngồi đó khi ánh mặt trời dần lệch khỏi chính giữa.
- Ngu, ngu, ngu!
Tô Xán đột nhiên vừa chửi vừa tát bản thân, chạy tới bốt điện thoại công cộng, vừa bấm số vừa lẩm bẩm:
- Mau, mau, mau.
Một lúc sau có điện thoại gọi vào bốt, là giọng Triệu Lập Quân:
- Vừa rồi ai nhắn tin cho tôi?
- Chú Triệu, là cháu đây, cháu là Tô Xán.
Tô Xán nói gấp:
- À, có chuyện gì thế, chú đang bận lắm.
Giọng Triệu Lập Quân tỏ ra mỏi mệt, nói xong còn ngáp dài:
- Chú Triệu, cháu cần gặp chú gấp, rất gấp, chuyện rất quan trọng.
- Vậy à, hiện chú không ở trong thành phố rồi, vậy đi, sáng mai nhắn tin cho chú, chú mời cháu ăn mỳ.
Tô Xán hơi thở phào một chút chỉ cần giao chứng cứ vào tay Triệu Lập Quân là yên tâm được quá nửa rồi dù sao để xử lý một bí thư thành ủy không phải chuyện ngày một ngày hai mà xong được. Vừa đi vừa ngẫm nghĩ thì nghe thấy hình như có người gọi mình, ngẩng đầu lên mới biết mình vô tình đi về cửa khu tập thể nhà mình, đại khái đây là bản năng con người, vừa đi ra gọi y là Tiết Dịch Dương.
- Mày ngơ ngơ cái gì đấy, đi mau, xe tới rồi, ba giờ là hội diễn văn nghệ bắt đầu, phải đến sớm thay trang phục còn chuẩn bị chứ.
Mặc dù tâm trạng không tốt, nhưng lúc này chuyện Vương Bạc thì Tô Xán không làm được gì thêm, tất cả phải đợi Triệu Lập Quân về, còn lời hứa với Trần Linh San, tất nhiên phải toàn lực ứng phó.
Tiết Dịch Dương rất để ý tới hội diễn văn nghệ này, có lẽ giống như y từ sơ trung tới cao trung chẳng một lần được lên biểu diễn sâu khấu bất kỳ cái gì, lần này được biểu diễn cùng Trần Linh San, tất nhiên phải làm hết sức.
Hội trường của Nhất Trung khá lớn, từ cổng rẽ phải không xa là tới, tuy hội trường xây dựng từ khá lâu, nhưng sự tráng lệ bên trong cho dù là nhà hát của Hạ Hải cũng không bằng, nơi này thi thoảng tổ chức hoạt động của thành phố, không chỉ dùng riêng cho Nhất Trung.
Nhị Trung và Tam Trung không có hội trường riêng, mỗi năm hội diện văn nghệ đều mượn nhà hát cũ, song Tô Xán không đi xem, mà lén lút theo Tiết Dịch Dương chuồn tới Nhất Trung xe hội diễn văn nghệ, nguyên nhân đơn giản thôi, Nhất Trung nhiều mỹ nữ mà.
Chắc hẳn khi đó mình chảy không ít nước dãi, còn tiết mục của Trần Linh San thiếu chút nữa lấy mất hồn của y, nay thương hải tang điền, cảnh còn người mất, y chẳng những thành học sinh Nhất Trung, còn cùng Trần Linh San diễn cùng sân khấu, thực sự là kỳ diệu.
Bọn họ đến vẫn còn sớm, có điều trên đường đã thấy đoàn học sinh dài dằng dặc vào hội trường, bên trong hội trường bố trí hoa lệ, Tiết Dịch Dương vốn đang nói nói cười cười, nhìn khán giả láo nháo bàn luận, nhìn sân khấu rực rỡ, cứ như có thừng thắt vào tim, bắt đầu run rồi.
Sau sân khấu mọi người đang bận rộn chuẩn bị cho buổi biểu diễn, thi thoảng có người giống Tiết Dịch Dương, thò đầu từ cách gà nhìn xuống chỗ khán giả, sau đó tái mặt rụt đầu lại.
Từng nhóm túm tụm thảo luận, như hôm nay sẽ có nam sinh nào độc diễn, đây là cơ hội để công khai tặng hoa cho cô gái ngưỡng mộ, đù mọi đề tài tuổi trẻ.
Dù qua tổng diễn tập, đến khi thực sự biểu diễn, Tô Xán bị không khí ảnh hưởng, cảm thấy chân tay cứng nhắc, tốt cái là nó thay thế sự kiện Vương Bạc làm lòng y rối loạn.
Vội vàng mặc trang phục màu hoàng kim nhấp nháy, các giáo viên đã xuất hiện ổn định tâm tình học sinh sắp biểu diễn, chỉ huy trình trự lên sân khấu, mọi thứ dần đi vào trật tự.
Bốn người dẫn chương trình đi lên, bên ngoài có tiếng vỗ tay rồi yên tĩnh.
Đinh Tuấn Đào lên sân khấu phát biểu:
- Thưa các vị đồng nghiệp, các em học sinh, hôm nay tôi rất vinh hạnh đứng đây cùng mọi người chung vui lễ hội văn nghệ của trường, hãy dũng cảm lên sân khấu, thể hiện tài hoa của mình, đem khúc ca hay nhất, điệu múa đẹp nhất, tạo nên ngày vui vẻ của tất cả chúc ta, chúc buổi biểu diễn thành công mỹ mãn.
Bên dưới vỗ tay rào rào, chủ yếu là vì không phải nghe lời tràng giang đại hải tới phát ngán.
Người dẫn chương trình đi lên làm nóng không khí rồi giới thiệu tiết mục.
Đèn pha bật sáng, một nhóm nữ sinh váy đỏ rực chưa tới gối, tóc thắt bím, tay cầm khăn đỏ từ hai bên cánh gà đổ ra, tức thì làm khắp hội trường vang lên tiếng sói tru.
Tô Xán thò cùng mấy học sinh khác đứng cánh gà nhìn, nhận ra một trong bốn người chủ trì là Nhạc Tử Giang, Nhạc Tử Giang cũng nhìn thấy, khẽ gật đầu chào, thấy y mặc trang phục biểu diễn, còn giơ ngón cái lên chúc biểu diễn thuận lợi, sau đó quay lại cùng người dẫn chương trình khác thảo luận.
Con người của Nhạc Tử Giang không đáng ghét chút nào, thực ra trong tình huống có xung đột, bạn bè còn có thể biến thành kẻ địch, huống hồ Đường Vũ là cô gái mà bất kỳ ai cho rằng có tư cách theo đuổi đều không dễ dàng từ bỏ.
Tô Xán vừa quay đầu lại, lập tức thấy Trần Linh San đến bên mình, một thân váy lụa trắng trắng như tuyết, mép váy nhẹ lướt trên mặt đất, ống tay áo dài, bước chân uyển chuyển, hông thắt đai lưng lớn ôm trọn vòng eo nhỏ làm nổi bật đồi ngực thiếu nữ vun tròn mê đắm. Khuôn mặt trang điểm cầu kỳ, đặc biệt hai mi phượng quyến rũ mạnh mẽ, đẹp tới điên đảo.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Niết Bàn
Khảo Ngư
Đại Niết Bàn - Khảo Ngư
https://isach.info/story.php?story=dai_niet_ban__khao_ngu