Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mật Thám Phong Vân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 7 - Chương 214: Thả Rông Mới Dễ Phát Triển
L
ăng Phong nửa tin nửa ngờ, quay qua quan sát một lát, nhìn mãi vẫn thấy rất bình thường. Nhưng với tư cách dân nghiện phim cổ trang, thấm nhuần kịch bản "mỹ nữ hóa trang xấu xí" đi vi hành, hắn hỏi phủ đầu:
- Tại sao cô lại dịch dung?
Cô gái này vừa được cứu, chưa kịp cám ơn lại bị người ta dội một gáo nước, khuôn mặt ngơ ngác, giọng hơi run:
- Các ngươi nói cái gì? Ta không hiểu.
Lăng Phong quay sang nhìn Cố lão điên, đại ý có khi nào lão đoán bừa không. Bình thường đụng cao thủ về thần, càng mạnh Lăng Phong càng thấy áp lực, nhưng cô gái này hoàn toàn ngược lại, rất vô hại.
Cố lão nheo mắt nhìn cô gái kia:
- Ngươi có mang vật gì trong người không?
Cô gái nhìn Lăng Phong, rồi lại nhìn Cố lão, bộ dáng rất tội nghiệp, như thể vừa làm sai chuyện gì bị trưởng bối trách phạt:
- Ta... không mang gì cả. Nhà ta rất nghèo...
Cố lão điên bỗng đổi giọng, giảo hoạt hỏi:
- Không mang gì? Nội y cũng không?
- Có... a...
Cô gái nói chưa xong câu ý thức được cái gì, giật nảy mình, hai tay vô thức che lấy phần ngực.
"Sao lại che ngực nhỉ? Không lẽ... phần trên không có gì?"
Lăng Phong hai mắt tỏa sáng, không kìm được cũng liếc qua một chút.
"35C? Không, chắc chỉ B thôi."
Nói lại, nuối tiếc lớn nhất của Lăng Phong cho đến giờ chính là thiết kế nội y, nhất là của nữ. Nghe nói có tên nào đó cũng xuyên không về thời cổ, đem ý tưởng áo lót quần lót hiện đại ra bán, tiền kiếm không ít là một, được chị em thần tượng mới là mười. Phong ca hồi đầu cũng có ý nghĩ này, chẳng qua thử đồ mấy lần đều bị Vân tỷ ném đi.
Cô gái bị Cố lão hù, sợ hãi lùi ra sau, coi bộ đem Lăng Phong làm người tốt chắn trước mặt.
Cố lão điên lại nhìn Lăng Phong cười đểu, còn nháy mắt ra hiệu gì đó.
"Nháy cái gì mà nháy?" Lăng Phong bực bội nghĩ.
Đột nhiên, trong đầu Lăng Phong vang lên giọng nói của Cố lão:
"Lão ca đóng vai ác, ngươi đóng vai người tốt. Còn đứng đó? Quá kém."
"Hừ, kém cái... Khoan, tại sao lão biết ta đang nghĩ gì?"
Lăng Phong toát mồ hôi, vừa lúc trước cũng y thế này. Lão già này hôm trước nói cái gì mà hai người số mệnh đã gắn vào nhau, không lẽ... là thật?
Cố lão vẻ mặt cổ quái:
"Còn tại sao? Ngươi tự mình phát ra, lão tổ tông không muốn nghe cũng không được."
"Ta?" Lăng Phong hoàn toàn mờ mịt.
"Truyền Âm Nhập Mật a. Lão tổ tông cũng rất kỳ lạ, ngươi đôi khi rất thận trọng, có đôi khi lại quá vô tư. Lần trước trong tâm cảnh, có bao chuyện cũ cứ thế đem ra khoe, bây giờ không có gì cũng đem truyền âm ra xài."
Cố lão điên nhìn Lăng Phong, tủm tỉm cười, bộ dáng rất trêu ngươi.
Truyền Âm Nhập Mật?
Có khi nào chính là... thần giao cách cảm?
Hồi trước hắn từng đọc mấy chuyện thú vị trên mạng về thần giao cách cảm, khoa học cũng công nhận nó tồn tại, chỉ là vẫn chưa nghiên cứu ra nguyên lý. Chỉ không ngờ hắn lại đang dùng nó.
Cô gái kia nhìn qua nhìn lại, hai người này nãy giờ cứ nhìn nhau, lúc nhăn nhó lúc cười cợt, không hiểu ra sao.
Lăng Phong liền gạt chuyện kia sang một bên, trước mắt đành phải diễn một chút.
- Cô nương không phải sợ...
Lăng Phong dừng lại, chọn lựa từ ngữ một lúc mới nói:
- Không mặc áo lót cũng không phải cái gì xấu xa lắm. Khoa học đã chứng minh, cứ để nó tự do thì càng dễ phát triển đó mà.
Cố lão điên dơ ngón tay cái.
Cô gái kia lần này không đến nỗi ngây thơ nữa, mặt cúi đến không thể thấp hơn, hai tai đỏ bừng. Trong đầu có lẽ đang nghĩ khoa học là môn học vấn quái quỷ gì, lại dâm tà như vậy? Cũng có khi đang nghĩ, thả rông liệu có hiệu quả thật hay không?
Đang lúc tình hình vi diệu, bỗng...
"Phập"
Một thân người bay từ ngoài vào, mấy người phụ nhân lại sợ hãi hét lên.
Mọi người nhìn kỹ lại, thì ra một tên thổ phỉ. Gã nằm sóng xoài trên sàn, giật giật hai cái rồi im lìm. Tên này bị một vết đao lớn từ trán đến tận ngực, máu thịt mơ hồ, thậm chí thấy rõ đôi chỗ màu trắng, cũng không biết là xương hay thứ gì khác, trông vô cùng thê thảm. Gã có lẽ muốn cường mãnh đột phá vào trong, xui xẻo thế nào bị Đại Đao chém trúng.
Đại Đao vẫn đứng ở cửa, vòng vây thổ phỉ đã thu hẹp lại dần, trên mặt chúng đều có vệt máu, cũng không rõ máu của ai.
Đại Đao mạnh, nhưng dù mạnh hơn nữa cũng không thể một địch mấy chục, nhất là khi đối phương đều không tầm thường, đặc biệt là tên trùm chơi phi đao đang còn trong đó.
Đại Đao xoay người nâng đao, mũi đao chỉ về tên trùm, lạnh lùng nói:
- Các ngươi rút cục là ai?
- Thổ phỉ. - Tên trùm đáp gọn lỏn.
- Thối lắm! Coi ta là người ngu? Tàu này đều là nạn dân, có bao nhiêu tiền để các người nhọc công liều mạng đến vậy?
Đại Đao nói cũng không sai. Bình thường, đi cướp đêm đụng phải cỡ Đại Đao hay Lăng Phong phiền phức kiểu này, thổ phỉ gì cũng rút lui từ lâu, không hơi đâu cố sống cố chết mãi.
Lăng Phong đưa mắt tìm kiếm tên chủ thuyền họ Trần, chỉ tiếc không thấy bóng dáng lão ta đâu. Nói không chừng, chính gã kia buôn lậu thứ gì đó quan trọng, kéo đám thổ phỉ này tới cướp.
Lại nói, Phong ca là người yêu pháp luật, chủ trương sống trên đời kiếm ăn phải trung thực, đồng tiền phải trong sạch. Loại chuyện buôn lậu này Phong ca cực lực lên án, không rảnh đi đánh đấm giúp chúng, khoanh tay xem hai bên cướp qua cướp lại mới là chính đạo.
Dĩ nhiên, nếu mấy anh em buôn lậu chịu chia cho Phong ca một ít, chuyện này vẫn có thể giải quyết. Lúc đó Phong ca là dân làm công ăn lương, đứng ra làm trung gian hộ tiêu, kiếm đồng tiền hoàn toàn trong sạch, được pháp luật cho phép.
Lúc này, A Tam bước tới sau lưng Đại Đao, nói thầm gì đó.
Đại Đao nghe xong lộ vẻ giận dữ, nói:
- Các ngươi muốn bắt Như Ý làm con tin để khống chế sư muội?
Đám thổ phỉ im lặng không đáp, có lẽ đã bị Đại Đao đoán trúng.
Đại Đao tiếp tục gằn giọng:
- Các ngươi là người Kim, hay là thủ hạ Triệu Hanh?
Lúc này Lăng Phong nhíu mày. Cứ tưởng chuyện vớ vẩn trên đường, xem ra bắt đầu liên quan đến hắn.
Tên trùm lách qua đám lâu la, đứng đối diện Đại Đao nói:
- Nếu ta không nhầm, ngươi chính là hậu duệ của Võ Thánh. Ta đã rất nể mặt Võ Thánh mới để ngươi sống đến giờ. Ngươi nếu khôn ngoan tự bỏ đao xuống, có thể thay tổ tiên giữ lại chút huyết mạch.
Cố lão điên lâm vào suy tư:
- Tên bịt mặt kia, thân pháp của hắn, ta rất quen a.
- Người quen 600 năm? - Lăng Phong châm chọc.
- Không phải.
Lăng Phong quá quen với câu này, nhưng nhớ lại kẻ kia cũng biết "Thiên Ma Truy Hồn Đao" như mình, lòng hiếu thắng nổi lên hỏi Cố lão:
- Hắn là ai tính sau đi. Lão nói xem ta và hắn nếu đánh tiếp ai sẽ thắng?
- Dựa vào kinh nghiệm của lão tổ tông mà dự đoán, thì kết quả sẽ rất... khó dự đoán.
Lăng Phong bật ngửa, hai mắt suýt trắng dã.
Ở ngoài boong, Đại Đao cuồng loạn cười:
- Haha, rất tốt. Đã biết ta họ Quan, vậy ngươi cũng phải biết, dòng họ chúng ta cả đời đều sống trên đao. Bắt Đại Đao ta buông đao, trừ khi ngươi giết được ta.
Tên trùm cười lớn:
- Tưởng ta sợ ngươi?
- Ngươi nếu có gan, thì xưng tên ra, đơn đả độc đấu.
- Được!
Tên trùm đột nhiên đáp ứng, đồng thời giơ hai tay lên, điệu bộ như chắp tay chuẩn bị quyết đấu. Hầu hết mọi người đều nghĩ vậy, đây là thủ tục thường thấy khi giao đấu trong võ lâm, chỉ trừ Lăng Phong.
Cũng không phải vì Lăng Phong đến từ hiện đại nên không quen mấy thủ tục cổ đại này. Mà vì Lăng Phong nhờ thần thức phát hiện ra, tên trùm chỉ câu giờ cho đám thủ hạ. Ngay khi tên kia nói chữ "được", từ phía cửa sổ Lăng Phong vừa phi vào, vài tên thổ phỉ cũng đã xuất hiện.
Thêm vào đó, chỉ nhìn tư thế của tên trùm, Lăng Phong liền biết có chuyện. Cái tư thế đưa tay kia không phải để chắp tay cho vui, mà là mở "vũ khí" dưới cổ tay để... phóng phi đao.
Quả nhiên.
"Viu viu"
Ngay sau tiếng phi đao, cả khoang thuyền cũng hỗn loạn.
Lăng Phong là người phản ứng đầu tiên, hắn không biết Đại Đao ở cự ly gần có tránh được phi đao như hắn không, nhưng ít nhất có ba cây phi đao đã "lọt khe" bay vào trong khoang, không hiểu cố ý hay vô tình thế nào đều nhằm Lăng Phong.
- Aaa!
Cô gái kia đứng cạnh Lăng Phong hoảng hốt, có lẽ vì nàng ta nhìn thấy kẻ địch sau lưng Lăng Phong, hoàn toàn không biết còn có ba cây phi đao kia.
Nàng ta đầu tiên thấy Lăng Phong lao tới, còn chưa kịp đưa tay che ngực hô to "phi lễ", từ cánh tay đã có cảm giác bị một lực hút mạnh, cả người bị Lăng Phong kéo đi.
Cứu người thì cứu cho trót. Dù sao sau lưng hắn cũng đang có một đám thổ phỉ xông vào.
Cả hai cùng lao về phía cửa số đối diện.
Trong sát na lao ra cửa sổ, Lăng Phong chợt nghĩ đến một chuyện kỳ quái.
Bên trái bên phải khoang đều có cửa sổ, đám kia lại chỉ vào từ một bên, bên còn lại có vấn đề gì?
Lăng Phong cả người trên không, đến lúc thò được đầu ra ngoài cửa, nhìn thấy cảnh gì đó, không khỏi tím mặt chửi:
- M*, tiên sư cái thằng đóng tàu...
Cô gái kia bị kéo đi, đang tư thế nhìn sang ngang, nghe Lăng Phong chửi bậy không khỏi giật mình. Nàng ta nghĩ đến điều gì, đánh liều xoay đầu nhìn xuống dưới, vừa nhìn mặt mày cũng méo xệch.
Lúc mới gia nhập Mật Thám ty, trong bản "quy tắc làm mật thám" mà Kha lão bắt Lăng Phong phải thuộc, có một đoạn đại khái "trước khi làm nhiệm vụ, phải nắm rõ bản đồ". Phong ca dạo này xa rời tổ chức, quy tắc công việc cũng xao nhãng ít nhiều.
Con tàu này, thì ra chỉ mạn trái có boong tàu, mạn phải không có, ngay cả lan can cũng không. Thảo nào đám thổ phỉ không vào được bên này.
Nói cho nhanh gọn, Phong ca bay người ra ngoài cũng đồng nghĩa với bay luôn xuống sông.
Rất nhanh, giữa màn đêm lạnh lẽo, bên hông một con tàu chở khách khá lớn, người ta nhìn thấy hai vật thể hình người đang rơi xuống nước.
Còn cách mặt nước vài sải chân, một trong hai vật thể cất tiếng:
- Này, cô biết bơi không?
- Ta không.
- Ừm, hỏi chơi vậy thôi, không cần để tâm.
- Ngươi...
- Kỳ thực, nếu mũi cô cao một chút, mắt nhỏ một chút, môi mỏng một chút, da trắng một chút, ta có thể miễn cưỡng xả thân...
"Ùm"
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mật Thám Phong Vân
Thần Long
Mật Thám Phong Vân - Thần Long
https://isach.info/story.php?story=mat_tham_phong_van__than_long