Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Đại Đường Tiểu Lang Trung
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 212: Phúc Cả Đời
T
ả Thiếu Dương cầm miếng ngọc bội lên xem, nhỏ nhắn chỉ bằng ngón tay cái, là cả khối ngọc trắng, không khắc chữ hay hoa văn gì, Tả Thiếu Dương không hiểu rõ về ngọc, nhưng chất ngọc không đồng nhất thế này thì chả phải là thứ đắt tiền, nếu miễn cưỡng nói nó có gì nổi bật thì là vân màu đỏ quấn giữa miếng ngọc.
Tiêu Vân Phi cướp của người giàu chia cho bồ tát thì tất nhiên quan hệ với chùa chiền không nhỏ, trước kia cũng bảo nếu mình cần tìm thì để ký hiệu ở chùa Thanh Phong là thấy rồi, cơ mà nếu chùa đó được phúc lợi từ đồ ăn cắp thì sao nó rách nát thế kia?
Kệ nó, nếu đã được vị lão ca này coi trọng gửi gắm như thế thì hẳn là bản lĩnh rất cao, đầu óc cũng có vấn đề, biết đâu lại là cao thủ ẩn thế như trong truyện hay mô tả?
Tả Thiếu Dương cất ngọc bội vào lòng, hồi hai người mới gặp nhau, y chỉ mong lão già này mau chóng biến mất hai bên khỏi dính dáng gì nữa, ai ngờ duyên phận kỳ lạ khiến hạ ngày càng thân thiết hợp ý, bây giờ ông già thú vị đó đi mất, chẳng biết bao giờ mới gặp lại, không khỏi nhớ nhung.
Tiếp đó nhìn chỗ nhân sâm, nghĩ xem phải dấu đi đâu.
Chỗ sâm này không thể cho cha mẹ biết, nếu không khó mả giải thích được, càng không thể để cho Bạch Chỉ Hàn biết, có trời mới biết cô ta sẽ lại suy luận linh tinh cái gì, minh oan ức đủ lắm rồi. Mà việc quái gì mình phải bận tâm cô ta nghĩ gì? Tả Thiếu Dương hừ một tiếng, đem số sâm cho vào cái túi, xé gối ra, nhét vào, vỗ vỗ đập đập một hồi, lại gối thử, cảm thấy không thể phát giác liền thò đầu ra, vừa vặn Bạch Chỉ Hàn đã cài xong cái cúc áo cuối cùng, nuốt nước bọt tiếc nuối gọi:
- Chỉ Nhi, cái gối của ta rách rồi, cô khâu giúp ta cái, khâu luôn đi, ta muốn ngủ tiếp.
Bạch Chỉ Hàn đáp lời, leo lên thang men theo mép gối nhanh chóng khâu lại, không phát hiện được có gi bên trong, xong xuôi lại leo thang xuống, hai người không hề có giao lưu nào.
Tả Thiếu Dương nằm gối đầu lên gối, phía dưới có ba củ sâm cực phẩm, cảm giác này chỉ có thể nói, sướng!
Muốn ngủ nướng, song trong lòng có tâm sự, sao mà ngủ được, chuyện Chúc Dược Quỹ nói cứ ảm ảnh y mãi, chẳng đạo đức giả làm gì, bản thân y đồng ý quá đi, nhưng dù gì cũng là thanh niên ba tốt sinh ra và lớn lên dưới lá cờ đỏ, quen quan niệm một vợ một chồng, Tả Thiếu Dương cảm thấy làm thế là không công bằng với Tiểu Muội, tương lai có thể không công bằng với Miêu Bội Lan.
Lăn trái lăn phải một hồi, rốt cuộc thở dài mò dậy, búng Bi Vàng đang ngủ say một cái, bị nó cắn trả kêu chít chít chạy đi mất mới sảng khoái xuống nhà, đem tờ giấy của Tiêu Vân Phi đi đốt.
Nha đầu Răng Thỏ đó không biết có phải nghiện làm nô tỳ không, chuẩn bị cả nước ấm cho y đánh răng rửa mặt, vô cùng chu đáo, lần này Tả Thiếu Dương không bới móc bắt bẻ gì, công bằng mà nói Bạch Chỉ Hàn làm rất tốt, không hề ra vẻ đại tiểu thư, giữ đúng phận sự nô tỳ, không xung đột gì với y nữa, Tả Thiếu Dương thấy nếu tiếp tục thế này một thời gian hai nhà nhận ra bọn họ không phát triển tình cảm, kết thúc âm mưu lửa gần rom này đi là tốt nhất, chỉ là nô tỳ tốt như thế kiếm đâu ra?
Người Miêu gia ai làm việc nấy, mấy đứa bé cũng bị Miêu Bội Lan chỉ huy quét dọn lau chùi, không đứa nào dám vừa làm vừa chơi, trông ra dáng lắm đại tỷ lắm, trẻ con mà nhốt chúng trong nhà rất khó, mà ngoài kia nhiễu nhương như vậy, không để chúng đi chơi được nên giao cho chúng mấy việc vặt, may là bọn nhóc này giống Miêu Bội Lan, hiểu chuyện sớm, rất nghe lời, khác hoàn toàn cái lũ nhóc bất trị ở thời đại kia.
Thấy cha còn chưa dậy, Tả Thiếu Dương vừa vặn lấy ra nửa củ sâm nhỏ, nghiền thành bột phấn, chế Nhân sâm tứ nghịch hoàn, dùng lúc cần kíp.
Nhân sâm tứ nghịch hoàn có hiệu quả ngay tức thì với người bệnh thất thoát khí huyết nghiêm trọng, có điều tuy không phải là sâm cực phẩm, mà chỉ dùng sâm thường, song giá không phải rẻ, số lượng không nhiều, khi nào cấp cứu mới dùng.
Bận rộn hoàn tất, Tả Thiếu Dương dẫn Bạch Chỉ Hàn tới quán trà Thanh Hương, hôm nay là ngày đầu tiên các nàng chính thức tiếp nhận quán trà, y phải tới xem sao.
Quán trà mở cửa trở lại, Tiểu Muội và Hoàng Cầm lo liệu chuyện kinh doanh, bàn ghế trà nước được bày biện tinh tươm, không khác gì thường ngày, chỉ là Tả Thiếu Dương cảm tưởng hai cô gái có điều gì đó muốn nói với mình nhưng lại không nói ra. Còn Tang mẫu, Tang phụ và Tang Oa Tử đều ở trong phòng ngủ, trừ bữa đầu nếu tới ba cân gạo ra thì bây giờ chỉ nấu có hai lạng gạo, cho nhiều nước nấu thành cháo, mỗi người húp một bát to, bụng ọc ạch, nên nằm tiết kiệm thể lực.
Tiểu Muội và Hoàng Cầm tuy chỉ ăn bánh bao đen, song nong bụng. Hai ngày qua phản quân không có hành động gì, quan binh cũng án binh bất động, cho nên những người trong nhà còn lương thực nhàn rỗi vô sự tới uống trà, thực ra mà nói càng những lúc thế này, con người ta càng cố hết sức để mọi việc diễn ra như bình thường, đó là bản năng tự vệ của con người với việc họ không đối diện được, nói là lừa mình dối người cũng được, dù sao quán trà vẫn có kha khá khách.
Hiệu thuốc cũng thế, trừ thương binh và vài người bệnh nặng phải ở lại chữa trị, một ngày cũng có chừng mười người tới khám chữa, nên Tả Thiếu Dương không ở lại được lâu, thấy hai cô gái quản lý quán trà đâu vào đấy thì lại nhanh chóng trở về, thời gian sắp tới có lẽ y sẽ bận bù đầu mấy ngày liền không biết chừng.
Buổi trưa hôm đó Bạch Chỉ Hàn đem một đôi giày mềm ngoài da trâu trong da dê cùng một đôi tu hoa hài da dê đưa cho Tả Quý và Lương thị.
Lương thị cầm hài trong tay, lật đi lật lại, nhìn đường khâu tinh tế gần như không phát hiện ra được, thích vô cùng:
- Chỉ Nhi, là cháu làm sao, tay khéo quá, mỗi một ngày một đêm mà đã làm hai đôi giày đẹp thế này.
Tả Quý dùng hành động để chứng minh ngay, cởi cái giày vải đế bằng của mình ra, đi giày mới vào, đứng dậy bước vài bước, kích cỡ vừa vặn, dễ chịu lại ấm chân, gật đầu liên hồi:
- Chỉ Nhi, tay nghề khéo lắm, không tệ, còn hơn phu nhân nhiều.
Lương thị cười tít mắt:
- Đúng đúng, thật hiếm có.
Bạch Chỉ Hàn cũng cười, nụ cười có phần héo hắt, không sinh khí:
- Thái thái thử đi, không hợp thì Chỉ Nhi sửa.
- Ừ.
Lương thị ngồi xuống thay giày, lại thêm một tràng lời khen bất tận nữa.
Miêu mẫu cũng tập tễnh tới xem, nói còn khéo hơn ngoài hiệu làm. Miêu Bội Lan thì hâm mộ không thôi, nàng cũng biết may vá, trong người chưa bao giờ thiếu một bộ kim chỉ, có điều hoàn toàn không thể đem so với Bạch Chỉ Hàn được.
- Thời gian gấp, cho nên Chỉ Nhi mới làm qua loa thôi, viền hoa còn chưa thêu, thái thái thử vừa chân rồi thì đưa lại cho nô tỳ.
Lương thị cười không khép miệng lại được:
- Thế này là tốt quá rồi, nếu còn làm đẹp hơn nữa, ta cất vào tủ không dám đi mất. Trung Nhi nhà ta thật là may mắn, có Chỉ Nhi hầu hạ là phúc cả đời của nó, phải không lão gia?
Tả Quý gật gù vuốt râu:
- Đã làm cho Trung Nhi chưa?
- Nô tỳ làm rồi, nhưng thiếu gia nói, làm cho lão gia và thái thái trước thì mới đi.
Nghe thấy nhi tử hiếu thuận như vậy, Tả Quý rất vui:
- Sau này cháu tận tâm chăm sóc cho Trung Nhi là được, giờ nó bận trong bận ngoài suốt ngày, ta chỉ ở nhà nhàn rỗi, lại có phu nhân rồi, không cần cháu lo. Chăm sóc tốt cho thiếu gia, so với thứ gì cũng tốt hơn.
- Vâng, thưa lão gia.
Bạch Chỉ Hàn nhún eo thi lễ.
Tả Thiếu Dương thực sự rất bận, dược liệu mang về nhà chất cao như núi, y phải tự tay xử lý tránh bị hỏng, cha y thì chỉ hiểu y mà không hiểu dược, không giúp được gì, ngoài ra bào chế thuốc, còn chạy qua chạy lại hai bên khám bệnh.
Bận rộn cả ngày như thế, trưa về nhà mới cầm cái bánh bao lên thì Phàn Mặt Đen đã ông ổng ngoài cửa:
- Tả lang trung, tiểu lang trung, ta tới rồi.
Cả nhà ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đại hán cao lớn lừng lững dẫn mấy thân binh sát khí đằng đằng, nhưng tay lại cầm một cái giỏ lam, người rất “thân thiện”:
- Ta tới đưa cơm cho các huynh đệ bị thương, ha ha ha, đợi lát nữa ta phải nhổ trại, xuất chinh huyện Song Hòe rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Đại Đường Tiểu Lang Trung
Mộc Dật
Đại Đường Tiểu Lang Trung - Mộc Dật
https://isach.info/story.php?story=dai_duong_tieu_lang_trung__moc_dat