Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thùy Chủ Trầm Phù
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 211: Phiên Ngoại – Thương Hoàng 5
C
HƯƠNG 210: PHIÊN NGOẠI – THƯƠNG HOÀNG 5
Hắn vứt bỏ vùng vẫy, để mặc ta giày vò.
Đây nguyên bản là kết quả mà ta muốn, nhưng chẳng biết vì sao ta vô cớ lại cảm thấy mất mát. Kích thích xác thịt vẫn còn, trong lòng lại chỉ cảm thấy thiếu mất điểm gì đó, tẻ nhạt vô vị.
Qua loa phát tiết xong, ta ly khai thân thể hắn, lặng lẽ thắt lại y phục.
Hắn cũng không nhúc nhích, nằm úp sấp quỳ gối bên mép giường, tựa như pho tượng đá không có sự sống.
Trong toàn bộ quá trình, hắn thủy chung đều không phát ra bất luận thanh âm gì. Chỉ có trong nháy mắt ta rời đi, trong cổ họng hắn mới vang lên vài tiếng nôn khan. Điều đó càng khiến ta muốn nhanh chóng ly khai.
Trước khi đi, ta ma xui quỷ khiến quay đầu lại.
Hắn cũng đang xoay cổ, nhìn ta. Nhưng trong đôi con ngươi trầm hắc đi, chỉ có tro tàn đã thiêu rụi.
Ta đột ngột cảm thấy, ta trong mắt hắn, đã chẳng khác gì một người chết.
Ta im lặng một trận, dùng sức đá văng cửa điện, phẩy tay áo bỏ đi.
Dù không muốn thừa nhận, nhưng liên tiếp mấy ngày có chút nhàn hạ, cặp mắt kia của hắn liền xông thẳng vào suy nghĩ của ta, lạnh lùng không mang theo chút cảm tình chăm chú nhìn ta, quấy nhiễu lòng ta không yên.
Hồi tưởng khi hắn lưu lại tẩm cung dưỡng thương lúc ban đầu, luôn dùng mục quang khát vọng yêu mến truy đuổi ta, trái tim xưa nay chưa từng như vậy liền hơi hơi co rút.
Có thể, ta nên làm điều gì đó, dù cho ta biết rõ nhất, vô luận có làm gì, có một số việc, đều đã ngã ngũ.
Có những thời điểm, con người chính là kỳ quái như vậy, biết rõ không có nghĩa lý gì, vẫn là cố chấp không chịu buông xuôi.
Ta hạ chỉ, truy phong mẫu thân đến chết cũng không có danh hào gì của hắn làm Tuệ Phi.
Tin tức này, ở trong cung cùng triều đường truyền đi cực nhanh. Mấy hoàng tử cùng mẫu phi của mình còn có chúng đại thần đều vô tình cố ý thăm dò ngụ ý, phỏng đoán tâm ý của ta.
Hoàng hậu phản đối quyết liệt nhất, liên tục hướng ta truy vấn ngọn nguồn. Nữ nhân coi nhi tử như bảo bối tính mạng, vẫn còn nhớ rõ Chủ nhi Ngôn nhi ngày ấy bị ta hung hăng quở mắng, liền một mực trút giận sang hắn.
Ta cười lạnh quát nàng câm miệng. Nếu không phải nàng có thế lực nhà mẹ đẻ vững chãi chống lưng, lại là mẹ ruột của thái tử, chỉ dựa vào chuyện nàng cùng Lan Vương yêu đương vụng trộm sinh con, đã chính là tử tội.
Lưu lại nghiệt chủng Ngôn nhi kia, một là để lung lạc Lan Vương, hai, là bởi vì Ngôn nhi sau khi ra đời, quốc sư Vô Ấn tiên sinh đã một phen mật đàm cùng ta.
Ngôn nhi, là nút thắt sinh mệnh Lãnh gia hoàng triều ta, chi phối thiên hạ ngày sau, tạm thời không thể giết.
Bất luận lời tiên đoán của Vô Ấn là thật là giả, ta không muốn vì phạm vào thứ nghiệt chủng ấy, gây nguy hại cho giang sơn Lãnh thị. Nhưng không giết hắn, cũng không có nghĩa là ta có thể khoan dung cho nghiệt chủng này xuất hiện trong tầm mắt ta. Ta lấy lý do quốc sư xem quẻ, đem nghiệt chủng này quẳng cho Võ Thừa tướng nuôi nấng.
Nhìn hoàng hậu bị ta lừa gạt còn muốn lấy nhi tử làm chỗ dựa vững chắc, được sủng ái mà sinh kiêu căng, ta càng thêm chán ghét, sai người đuổi nàng về tẩm cung mình.
Những người khác, dù có bất mãn, có ví dụ của hoàng hậu, cũng đều tới tấp gió chiều nào che chiều ấy, ở trước mặt ta khen ngợi Lô Tuệ Phi sinh tiền hiền lương thục đức như thế nào.
Nguyên lai, nàng họ Lô.
Ta cười lạnh. Nàng là nữ nhân thế nào, căn bản không liên quan đến ta. Người ta quan tâm, chính là hắn.
Ta muốn biết, hắn hiện tại, đối với ta, là tâm tình gì......
Một đêm mưa xuân tí tách đập bên cửa sổ, tiếng mưa rơi hỗn loạn khiến cho người lạnh buốt tâm can. Ta sai người truyền hắn đến tẩm cung.
Hắn không nói gì đứng trước mắt ta, thắt lưng thẳng tắp tựa như tiêu thương, khuôn mặt tuấn lãng trừ bỏ lạnh lùng, không còn chút biểu tình nào nữa.
Mới cách hôm đó bất quá mười ngày đêm, hắn lại giống như tang thương thêm mười năm.
Ta chợt thấy ***g ngực chua sót, ban ngồi, hỏi hắn có muốn thay y bào đã dầm mưa ướt hay không.
Hàng mi tối đen của hắn khẽ nảy lên, môi mang nụ cười nhạo, bất chợt ném phi phong hắc sắc, bắt đầu cởi áo gỡ thắt lưng.
Hắn không phải là cho rằng, ta truy phong mẫu thân hắn, chính là vì muốn hắn cảm kích, để tiếp tục thỏa mãn trên thân hắn đấy chứ?
Hơn ba mươi năm nay, đây là lần đầu lòng ta sinh mệt mỏi, quát bảo hắn ngưng lại.
Hắn dừng tay, sau chốc lát lần lượt mặc lại xiêm y, chậm rãi phủ thêm kiện áo gió cuối cùng, rồi mới mỉm cười với ta.
Ta chưa từng nghĩ tới, hắn cư nhiên cũng sẽ lộ nụ cười lạnh băng, đoạn tuyệt như thế này.
Người ngày đó ngồi trên ghế đá cười đến đơn thuần dị thường, dường như chỉ là ảo giác của ta.
“Là nhi thần hiểu lầm phụ hoàng, nhi thần đáng chết.” Hắn vẫn còn cười, từ trong ngực lấy ra thanh chủy chủ ta ngày ấy lưu lại trên giường hắn. Đăng bởi: admin
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thùy Chủ Trầm Phù
Thiên Thương
Thùy Chủ Trầm Phù - Thiên Thương
https://isach.info/story.php?story=thuy_chu_tram_phu__thien_thuong