Chương 209: Tuổi Trẻ (1).
ương Tranh dở khóc dở cười, hắn thiếu chút nữa bị kiểm tra giống như chuột thí nghiệm rồi.
- Ta khinh bỉ, địa vị quân đội ở đảo Thiên Đường thấp kém như vậy a.
Trương Sơn chạy tới, nghe nói như thế vẻ mặt tiếc nuối, hắn còn muốn quang vinh bị thương để đi qua một lần cho đã nghiện, xem ra không cần diễn rồi.
= Ha ha, có lẽ là vận khí của ta không tốt.
Mọi người cười cười nói nói, thỉnh thoảng nhắc tới chiến đấu trước đó. Không chỉ bàn về trùng sào, cũng nói tới khi vừa đến đảo Ác Ma. Bởi vì chuẩn bị không đủ, trong mỗi học viện đều có rất nhiều anh em có thực lực, bởi vì sơ ý mà bị đào thải, nói đến mấy chuyện này, mọi người đều thổn thức.
Đương nhiên, cũng không phải biểu hiện của tất cả mọi người đều tỏ ra thân cận đối với Vương Tranh, kỳ thật mọi người có thể đến cùng nhau, cũng là bởi vì tổ đội tiến công trùng sào mà thành lập lên bước đầu tín nhiệm, loại tín nhiệm này tương đối với một loại đồng minh.
Khác vòng luẩn quẩn, lúc này, cũng có không ít đang thảo luận đánh giá Vương Tranh, đây là việc khó tránh khỏi, tổng cộng hai đội ngũ tiến công trùng sào. Một trong số đó là do Vương Tranh dẫn đầu, hơn nữa sự thật chứng minh, phương hướng lựa chọn của Vương Tranh mới là chính xác, có người nói là vận khí, nhưng mà ai chẳng biết nói, vận khí, đó cũng là thực lực.
- Vương Tranh, không tính là là đối thủ cạnh tranh sao? Điểm số biểu hiện tại Đảo Ác Ma xác thực thuộc nhóm cao, nhưng mà vận khí thứ này, ai không có một chút như vậy? Ta đã sớm tra xét qua hắn, trị số gien 28, có thể đi đến như bây giờ, đại khái đã là cực hạn, lời này của ta cũng không phải là làm thấp đi, nói thật, ta rất bội phục, trị số gien 28 lại có thể được chọn tiến vào huấn luyện doanh, đây là kỳ tích đánh vỡ sử sách."
Vua số liệu Edison đang đùa nghịch điện thoại trong tay hắn, ở đảo Ác Ma, tín hiệu của điện thoại đều bị tắt, trừ nhìn xem thời gian, phát chút ánh sáng dùng thay đèn pin, cơ bản là vô dụng. Nhưng mà điện thoại của hắn đột phá được sự phong bế trên đảo Ác Ma, có thể tự do liên thông mạng internet bên ngoài, đây là tài nhỏ mà hắn tinh thông, xâm nhập mạng lưới cùng tin tức chiến, người cùng một vòng tròn với hắn, cũng đều hưởng thụ chỗ tốt này.
- Edison, ngươi không tính sai đó chứ? 28? Trị số gien 28? Xác định?
Vua số liệu tên là Edison, đến từ trăm thành phố không gian lớn của nước cộng hòa Karaka, chỗ học viện của hắn, chỉ có một mình hắn còn chưa bị đào thải. Lúc này, bằng vào thiên phú về tin tức của mình đã dung nhập vào vòng tròn Sao Thổ:
- Tin tưởng ta, thậm chí ở trên mạng internet Trái Đất ta tìm được tin tức lúc trước kia của hắn, chậc, cũng không có gì.
Nhìn tin tức Vương Tranh vì tình nhảy sông tự sát, Edison nghĩ nghĩ, vẫn là quên đi loại chuyện này, tuy rằng trị số gien của Vương Tranh thấp, nhưng mà thực lực vẫn rất cường hãn, vạn nhất chạy tới tìm hắn gây phiền toái, thật sự là phiền toái lớn.
- Ha ha, người này có chút ý tứ, chỉ tiếc, Vương Tranh thật đúng là loại hình khổ luyện đi ra, thuộc loại mãnh tướng a, tuy rằng không có năng lực X, nhưng mà làm người công kích rất mạnh, trị số gien thấp, cũng không thể khinh thường.
- Muốn nói ưu điểm, kỳ thật còn có một.
- Cái gì?
- Biết nấu ăn, hơn nữa, nghe nói ăn rất ngon.
Một trận cười vang lên, cái này cũng không phải làm thấp đi, ngược lại đây là tán thành Vương Tranh là đối thủ có thực lực. Trong đó cũng nhiều ít có chút may mắn, Vương Tranh không mạnh như vậy, bằng không áp lực cũng quá lớn.
Vương Tranh chỉ là mỉm cười, tuy rằng âm thanh nói chuyện bên này không lớn, nhưng mà cũng không có ý tứ kiêng dè hắn, chính là nghe được, chuyện trị số gien đều là mây bay, hắn căn bản sẽ không để ý.
- Con bà nó, bụng lại đói bụng, ba ngày này ngươi không ở đây, chúng ta cũng nghỉ ngơi, nơi này cảnh sắc không tệ, nhưng mà thức ăn quá kém.
Trương Sơn oán giận nói, so sánh với lúc trước thì mấy ngày nay là thiên đường, nhưng ăn không ngon luôn là vấn đề.
Vương Tranh cười cười, từ trong quần áo lấy ra một đống đồ, lịch bịch, một đống thực phẩm mang từ đảo Thiên Đường về:
- Đừng nói ta không tốt với bạn bè, lén lút, vụng trộm lấy một chút trở về.
- Đậu xanh, Vương Tranh, ngươi chính là thiên tài!
Đám người oanh động, con mẹ nó, thịt bò, thịt dê, thịt heo, tất cả đều là thịt, nước mắt đều chảy ra, bao nhiêu ngày chưa có thịt để ăn đến từ xã hội văn minh rồi?
Thịt bò khô, cá xắt lát, cá ngừ sốt cà, trứng cá hồi, tuy rằng đều là đồ đóng hộp, nhưng mà do đảo Thiên Đường sản xuất, hương vị đều là cấp bậc đầu bếp.
Mông Điềm đều nhịn không được ánh mắt sáng lên, nhẹ nhàng nuốt nuốt nước miếng, nàng cũng không phải thánh nhân, tuy rằng có thể nhẫn nhịn chịu được, nhưng mà thức ăn ở đây quá kém, IG cung cấp thức ăn không khác gì thức ăn giành cho heo.
- Mời các bạn nữ trước.
Trương Sơn còn không quên phẩm chất ga lăng.
………
Trong phòng theo dõi, cảnh báo màu đỏ, kiểm tra được thức ăn đến từ bên ngoài.
Tô An sắc mặt xấu hổ đứng ở phía sau ba gã thượng tướng:
- Thực xin lỗi, là lỗi của ta, kiểm tra không đủ nghiêm khắc.
Ba gã thượng tướng đều lắc lắc đầu, cũng mỉm cười, một chút đồ ăn mà thôi, không ảnh hưởng đại cục là được:
- Chuyện nhỏ, chúng ta chọn lựa chiến sĩ, không phải người máy.
Tô An cúi đầu, ánh mắt lóe lên, kỳ thật hắn có kiểm tra qua, nhưng mà không có thật sự kỹ, nhớ lại, lúc tay hắn chụp vào, thân thể Vương Tranh uốn éo hai lần, còn tưởng rằng không thói quen bị người sờ mò, hiện tại xem ra là dùng mánh lới đầu cơ.
…..
Vương Tranh mang về đều là đồ hộp, nhìn qua chỉ có cỡ nửa ngón tay cao, sau khi mở ra thì thức ăn bên trong nở ra, cũng đủ hai người ăn no.
- Không được, không thể lãng phí như vậy, cho thêm hải sản, làm tiệc nướng ngoài trời, mới đã nghiền.
Vừa mới mở một phần cá ngừ sốt cà, Trương Sơn liền đứng dậy ngăn cản, hiện tại ăn sạch quá lãng phí, phải có thêm hải sản mới đủ, bản chất ăn hàng lộ ra.
Viên Dã mắt nhìn lén Trương Như Nam, cũng mở miệng cổ động nói:
- Hiện tại phải đi bắt cá, buổi tối mở lửa trại làm tiệc tối.
Vây quanh lửa trại ăn cái gì, bầu không khí không gì tốt hơn.
Vương Tranh không có ý kiến hắn, thật ra tuy rằng hắn đi đảo Thiên Đường để chữa bệnh nhưng hắn cũng chưa ăn cái gì, nhưng mà làm sao đều cảm thấy là đang cho hắn nghỉ phép, so với mọi người chịu khổ ở trên đảo Ác Ma, hắn trải qua vài ngày yên lành, đương nhiên kiểm tra sức khoẻ lấy tủy gì đó sẽ không cần đề cập.
Nhiệm vụ phân công ra, bắt cá đi bắt cá, Vương Tranh lại vào trong rừng, thử bắt các loại món ăn thôn quê, đuổi bắt một con sơn dương ngoại hình cổ quái đồng thời vận khí không tệ phát hiện một cái hang thỏ, trực tiếp lôi ra hai con thỏ hoang mập mạp chưa kịp chạy trốn.
Trở lại bờ cát, Marthas đã đi tới, trên tay cầm theo một con thú hoang, cười cười:
- Có thể đổi một con không, Mi Lu không quen món ăn thôn quê.
- Lấy đi.
Vương Tranh rất sảng khoái.
Tinh Chiến Phong Bạo Tinh Chiến Phong Bạo - Khô Lâu Tinh Tinh​