Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thùy Chủ Trầm Phù
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 208: Phiên Ngoại – Thương Hoàng 2
C
HƯƠNG 207: PHIÊN NGOẠI – THƯƠNG HOÀNG 2
Đó là lần đầu tiên ta quan sát hắn kỹ càng ở gần như thế.
Dù rằng là trưởng tử của ta, ấn tượng của ta với hắn cũng vẻn vẹn có vậy. Ta thậm chí ngay cả mẫu thân hắn tên là gì, bộ dáng cao thấp thế nào cũng sớm đã mờ nhạt. Chỉ nhớ rằng nàng lúc ấy khóc thật sự thê thảm, lại nửa điểm cũng không dám cự tuyệt ta rong ruổi trên người nàng.
Năm ta mười bốn tuổi, thứ đòi hỏi, cũng bất quá là phát tiết đơn thuần. Qua một đêm, ta liền quên bẵng nàng.
Một thị nữ ti tiện không có chút địa vị gia thế, ở trong thâm cung, nếu không lặng lẽ chờ đến lúc hồng nhan già đi bị sung quân hồi hương, thì cũng thành đồ chơi của hoàng tộc, không đáng để ta lưu tâm.
Ta cũng chẳng buồn quan tâm khi nữ nhân kia trộm sinh hạ hài tử. Huyết mạch đê tiện như vậy căn bản không xứng mang cốt nhục của ta. Nhưng nếu đã sinh ra, ta cũng liền sắm vai một thái tử phụ thân, cấp tòa lãnh cung “Khai Nguyên cung” hoang phế đã lâu thu xếp cho mẫu tử bọn họ.
Cung yến mỗi năm một lần, mẫu tử bọn họ mới có thể xuất hiện ở trước mắt ta. Lần nào cũng đều bị thị tùng thân cận am hiểu lòng ta an bài tại vị trí cách ta xa nhất.
Dung nhan hai mẫu tử, ẩn đằng sau tay áo thủy vân tung bay của đám vũ cơ, xa xôi mà ảm đạm.
Tại cung yến năm ta đăng cơ, chỗ ngồi kia đã không còn thân ảnh của nữ nhân nữa. Chỉ có hắn một mình cô độc ngồi thẳng. Thân mình nhỏ bé ngồi thẳng tắp, bị ánh nến đèn ***g trên đầu phủ lên một tầng bóng mờ dày đặc.
Kim tôn trân tu, niên niên tuế tuế. Hắn ở trong dư quang ta không ngừng cao lên, lại vẫn trầm mặc như trước.
Edit thế nào giờ ‘’. Chỉ hiểu sơ bộ là trải qua cung yến hàng năm thôi ‘’ (Bụi: thế là ok rùi ^^)
Nguyên bản, ta cũng không mong muốn nghe hắn nói điều gì trên cung yến. Chỉ cần hắn hiểu được địa vị của bản thân, an phận thủ thường, ngay sau khi Chủ nhi đăng cơ hoàng đế, hắn cũng có thể nhờ vào đất phong của tổ tông, rời kinh làm một vương gia phú quý nhàn nhã hữu danh vô quyền.
Đó đã là phúc khí hắn tu luyện mấy đời mới được, cũng có lẽ là nguyên nhân mẫu thân hắn sau khi không cam lòng chịu nhục mà vẫn cố gắng sinh hắn ra.
Những nữ nhân muốn nhờ vào phúc của con mà một bước lên trời, trong hậu cung nhiều không kể xiết.
Nhìn hắn ngồi trong góc, ta thầm cười lạnh.
Ta vốn tưởng rằng hắn ở trong sinh mệnh của ta, mãi mãi chỉ là một bóng dáng dung mạo mơ hồ. Nhưng một mũi trường tiễn buộc giấy bắn thẳng vào hàng lang trong tẩm cung của ta đã khiến hết thảy xáo trộn.
Chẳng dễ dàng gì đọc ra chữ viết xấu xí vô cùng trên giấy, ta khoác áo, đón tuyết bay mấy ngày không ngớt bước về hướng Thần Cung của Chủ nhi.
Một cước đạp ngã thị vệ luống cuống ngoài cửa mật thất, đá văng cửa ra, tiếng cười cợt của Chủ nhi cùng Ngôn nhi liền lập tức đập vào mặt.
Đường đường thái tử, mà lại đam mê đùa giỡn thì còn thể thống gì? Ta nổi giận quát, Chủ nhi sợ tới mức cúi đầu, câm như hến.
Đứa con trai trưởng mà ta coi trọng nhất, khuôn mặt lớn lên tuấn tú thông minh, đáng tiếc thủy chung vẫn không thành tài, co rụt trước mặt ta như vậy, không có nửa phần khí phách vương giả.
Ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, song Chủ nhi dù sao cũng là thái tử của ta, thấy mặt hắn tái mét khúm núm, ta chỉ đành thầm than lắc đầu, mục quang chuyển hướng sang người bị treo dưới xích sắt.
Rất nhiều năm sau, lúc đêm khuya thanh vắng, ta cũng nghiêm túc suy nghĩ, nếu lúc trước ta không có liếc nhìn một cái, thì liệu sẽ thế nào?......
Không ai có thể cho ta đáp án. Chỉ thoáng nhìn qua dưới hào quang đỏ hồng, nhưng lại không thể xóa đi sự tồn tại của hắn.
Hắn mười chín tuổi, dĩ nhiên cũng tuấn lãng anh tuấn như ta năm đó.
Tóc đen dính ướt máu cùng mồ hôi, quấn quanh thân thể đầy vết thương của hắn, biểu lộ sự bất lực.
Đây có lẽ là nơi duy nhất trên toàn thân hắn khiến ta cảm thấy được sự mỏng manh, nhưng lại bất khả tư nghị bước tới, ngắm nghía màu đen mị hoặc trong huyết sắc diễm lệ kia.
Đợi đến khi phát giác ra ý niệm kỳ quái trong đầu mình, tay của ta đã sờ lên tóc hắn.
Hắn giật mình nhìn ta, tựa hồ khó mà tin được ta lại thân cận với hắn như thế. Đôi mắt bình tĩnh thăm thẳm như hai đầm sâu không đáy vô pháp kiềm nén nổi lên gợn sóng.
Kỳ thật ngay cả ta, cũng không giải thích nổi bản thân sao lại bị kích thích mà mang hắn về tẩm cung.
Ý niệm dâng lên, tựa như gợn sóng, vĩnh viễn không bến bờ.
Thấy rõ vết tích bị nam nhân xâm phạm lưu lại trên người hắn, ta bỗng chốc nảy sinh sát ý, đập nát hàn ngọc như ý quý giá ở đầu giường.
Tất cả thị nhân khắp điện đều quỳ sát, tứ phía tĩnh mịch, chỉ có tiếng hô hấp cực lực kiềm chế của ta.
Không kẻ nào được phép chạm vào hắn.
Ý niệm này bất chợt lao vào óc ta, cố chấp đến mức không để cho ta kịp hoài nghi.
“Sau này, ngươi lưu lại đây. Trong thiên hạ, không ai có thể động vào ngươi một phân.” Ta xoay người, không muốn nhìn tình ý quấn quýt trên mặt hắn.
Đấy không phải là điều ta muốn.
Hắn an tâm lưu lại bên cạnh ta dưỡng thương. Có ngự y tốt nhất cùng dược cao, những vết roi lành lặn lại rất nhanh.
Đợi đến khi toàn bộ vết sẹo lành hẳn, một thân da thịt mịn màng, ngoài điện đã đậm xuân sắc, hoa đào rực rỡ nở tung.
Thứ cảm xúc mãnh liệt ẩn nấp trong tim ta, cũng theo từng ngày mà dần dần rõ rệt, bành trướng...... Có thứ gì đó, giống như không chịu sự khống chế của ta, muốn phá tan trói buộc, chạy thoát khỏi thân thể ta.
Khi dục vọng thoát ly khống chế, ta lựa chọn phóng túng.
Ta cho tới bây giờ, chưa từng ủy khuất bản thân.
Vào cái đêm thương thế hắn khỏi hẳn, thỉnh cầu quay về Khai Nguyên cung kia, ta sai người dâng lên rượu ngon mạnh nhất nồng đượm nhất.
Hắn không dám quá càn rỡ, câu nệ uống cạn. Ta lại uống liền cả ba chén.
Ngọn lửa thiêu đốt, bay bổng quanh quẩn trong kim trướng lụa, đều là hương rượu say lòng người. Còn có, hơi thở, của hắn......
Cặp con ngươi đen nhánh như màu tóc kia, cũng bởi vì chuếnh choáng, mà hơi gợn lên một tầng ướt át......
Ta uống giọt rượu cuối cùng trong bình, quẳng đi bình ngọc, vươn tay về phía hắn ──
“Lại đây.” Đăng bởi: admin
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thùy Chủ Trầm Phù
Thiên Thương
Thùy Chủ Trầm Phù - Thiên Thương
https://isach.info/story.php?story=thuy_chu_tram_phu__thien_thuong