Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chấp Chưởng Thần Quyền
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 208: Đều Trong Lòng Bàn Tay
Đ
àm tổng, ngài sao vậy?
Đàm Đại Hữu cởi hết quần áo nhưng vẫn đứng yên không nhúc nhích, cô gái bị hắn cởi quần áo không khỏi quay đầu lại nhìn nhìn hắn, phát hiện hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ như bị người thi triển thuật định thân hoàn toàn.
Vừa nhìn thấy bộ dáng của hắn, hai cô gái luống cuống, không đợi hai nàng chạy ra ngoài gọi người, Đàm Đại Hữu đột nhiên hô lên một tiếng thảm thiết, tuy rằng thanh âm thật nhẹ nhưng nghe thật thống khổ, giống như bị cái gì đánh trúng.
Ngay khi hai cô gái còn không hiểu chuyện gì xảy ra, lại thấy Đàm Đại Hữu đột nhiên nở nụ cười, cười thật đáng khinh, thật hạ lưu!
Tiếp theo sau hết thảy như diễn kịch hài, hắn vừa khóc vừa cười, vừa kêu lại hét, cũng may hiệu quả cách âm trong phòng rất tốt, bằng không hắn đã bị bắt vào bệnh viện tâm thần.
- Có phải Đàm tổng đang ngủ hay không?
Cô gái giúp Đàm Đại Hữu cởi quần ngồi trên sô pha nhìn Đàm Đại Hữu biểu diễn hí kịch hơn hai phút thời gian, chợt ngẩng đầu suy đoán:
- Tôi nghe nói có người bị một loại bệnh, dù đứng hay ngồi đều đột nhiên ngủ, nhìn dạng này của Đàm tổng, chính là đang ngủ, mà còn làm ác mộng!
- Ngủ mở mắt?
Cô gái bị cởi quần vẻ mặt chần chờ, có chút do dự:
- Có cần gọi người đến xem?
- Kêu quản lý đến sao?
Cô gái còn lại thoáng chần chờ, đã trôi qua thêm ba phút thời gian.
Nhìn vẻ mặt Đàm Đại Hữu ngày càng thống khổ, cô gái đề nghị gọi quản lý rốt cục ngồi không yên, phần phật đứng lên nhặt quần mặc vào, vừa mặc vừa nói:
- Cô xem chừng hắn, tôi đi gọi…
- Không! Không!
Đàm Đại Hữu đột nhiên hô lớn một tiếng, khiến cô gái định đi gợi quản lý hoảng sợ, liên tục gật đầu:
- Được, được, không cần gọi, ngài định đoạt…
- Không…đừng cưỡng bức tôi…a…đừng!
Toàn thân Đàm Đại Hữu chấn động, rốt cục không còn bảo trì tư thế cố định, phác thông quỳ xuống đất, lớn tiếng la khóc:
- Không cần, đừng cưỡng bức tôi ah, đừng…đừng ah!
- Phanh phanh…
Hắn dập mạnh đầu trên sàn nhà, trên trán chảy máu tươi, nhìn thấy Đàm Đại Hữu nổi điên, hai cô gái thật sự sợ hãi, thậm chí không kịp mặc quần dài, cô gái chạy ra ngoài hô lớn:
- Lưu…Lưu tỷ! Không tốt…không tốt, Đàm tổng, Đàm tổng điên rồi!
Cô gái đã chạy khỏi phòng, ruồi trâu cũng lập tức rời đi, vỗ cánh, sưu một tiếng vô ảnh vô tung biến mất…
Có lẽ bởi vì Đàm Đại Hữu phát điên sau đó quỳ xuống phục lạy khiến bản thân đầu rơi máu chảy, Diệp Dương Thành liền nhận được hai đoạn văn tự nêu lên, nhẹ trừng ác nhân cùng nghiêm trừng ác nhân, đương nhiên nêu lên cuối cùng chính là cần gạt bỏ ác nhân.
Nhưng Diệp Dương Thành tạm thời chưa có ý tưởng giết chết Đàm Đại Hữu, ít nhất trước khi dẫn dụ Đàm Hồng Đức đến huyện Ôn Nhạc, Đàm Đại Hữu vẫn chưa thể chết.
Ngồi trên sô pha nhắm mắt hơn hai giờ, hắn chậm rãi mở mắt, đứng dậy vươn vai, quay đầu nói với Triệu Dung Dung:
- Đi nấu cho ta một tô mì.
- Dạ, chủ nhân!
Nghe được Diệp Dương Thành ra lệnh, Triệu Dung Dung cung kính đáp, nhưng vừa đứng lên nàng lại hỏi:
- Chủ nhân muốn ăn mì gan heo hay là…
- Mì gan heo.
Diệp Dương Thành cười nói:
- Mau đi làm đi, ta đói bụng lắm đâu.
- Dạ!
Triệu Dung Dung bay nhanh về hướng phòng bếp.
Diệp Dương Thành gọi Hình Tuấn Phi đi qua, đem tình huống nói cho hắn nghe qua, sau đó hỏi:
- An bài như vậy ngươi cảm thấy Đàm Hồng Đức sẽ đến huyện Ôn Nhạc sao?
- Sẽ!
Nghe xong lời của Diệp Dương Thành, Hình Tuấn Phi phi thường khẳng định gật gật đầu, nói:
- Đàm Hồng Đức là phó chủ tịch thành phố địa cấp, là cán bộ cấp phó sở, dưới tay ngoại trừ vợ con khẳng định không có tâm phúc gì thân tín đặc thù, điện tử Vạn Khoa là sản nghiệp của hắn, cho tới nay luôn giao cho Đàm Đại Hữu xử lý, nếu Đàm Đại Hữu thật sự điên rồi, hắn nhất định muốn tiếp nhận vị trí, cũng nghĩ biện pháp ngốn sạch 49% cổ phần của Đàm Đại Hữu.
Nói tới đây Hình Tuấn Phi thoáng trầm ngâm, nói tiếp:
- Đây là tài sản mấy ngàn vạn, giao cho người khác hắn nhất định lo lắng, cho nên theo lão bộc nghĩ đến, hắn sẽ xuống đây xử lý chuyện này, nhưng sẽ không quang minh chính đại đi xuống, mà là lén lút đi, nếu chủ nhân muốn thăm dò hành tung của hắn, lần này không thể tiếp tục dựa vào Dương Đằng Phi truyền lại tin tức.
- Phái người đi canh chừng Đàm Đại Hữu?
- Chủ nhân anh minh!
Hình Tuấn Phi khen một tiếng, nói tiếp:
- Nếu như lão bộc đoáng không lầm, chậm nhất là ngày mai Đàm Hồng Đức sẽ đi xuống huyện thành, nhưng lão bộc cả gan hỏi một câu, chủ nhân dự định xử lý hắn như thế nào?
- Đối với tham quan ăn hối lộ làm trái pháp luật, lợi dụng chức vụ cướp đoạt tài sản người khác, còn có thủ đoạn gì xử lý?
Diệp Dương Thành híp mắt, nói:
- Giết là được.
- Giết hắn thật dễ như trở bàn tay.
Hình Tuấn Phi chần chờ nói:
- Nhưng chủ nhân có nghĩ tới hay không, dù sao hắn cũng là phó chủ tịch Khánh Châu thị…
- Ta không cần quản việc này.
Không đợi Hình Tuấn Phi nói hết lời, Diệp Dương Thành xua tay:
- Ta chỉ biết hắn là một tham quan đáng chết, vậy thì đủ rồi.
- Vì sao không làm giống như Dương Đằng Phi đây?
Hình Tuấn Phi há mồm nói:
- Thêm một phó chủ tịch…
- A, thà làm đầu gà đừng làm đuôi phượng.
Diệp Dương Thành cười nhẹ đứng dậy, nói:
- Dương Đằng Phi chiếm thể xác Trầm Vũ Phà, ở huyện Ôn Nhạc nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng Đàm Hồng Đức là thứ gì? Chỉ là một phó chủ tịch mà thôi, trên đỉnh đầu của hắn còn có chủ tịch, bí thư thành ủy, còn có những phó chủ tịch khác, vì sao ta không làm người đứng đầu, lãng phí tài nguyên đi làm một phó chủ tịch đây? Ân?
Hắn liếc qua Hình Tuấn Phi khiến người này cúi thấp người, không dám tiếp tục nói thêm lời nào.
- Vương Minh Khi.
Diệp Dương Thành nói:
- Hiện tại Đàm Đại Hữu hẳn còn chưa rời khỏi KTV, ngươi lập tức đi tới lầu ba KTV Cửu Long phòng 20, tên khùng điên kia chính là Đàm Đại Hữu, theo sát hắn, một khi Đàm Hồng Đức xuất hiện, lập tức báo cho ta biết, hiểu chưa?
- Dạ, chủ nhân!
Vương Minh Khi không chút do dự gật đầu, biến mất trong phòng.
Ăn xong mì gan heo, Diệp Dương Thành chợt nhớ tới hai cục trưởng, nhìn Tống Lâm Lập vẫy tay:
- Ngươi cùng Ngọc Thiến đến công ty Dương Thành, nếu đêm nay phát hiện có người vứt rác rưởi gần công ty…nga, phải rồi!
Mới nói tới đây hắn chợt nhớ ra biện pháp càng thêm hữu hiệu, cho Tống Lâm Lập lui ra, gọi Tiểu Thương Ưu Tử:
- Ưu Tử, ngươi mang theo Nhung Cầu đến công ty Dương Thành, nếu có người dám đổ rác bậy bạ, thả Nhung Cầu đuổi đám quy nhi tử kia đi, nếu không gặp vạn bất đắc dĩ đừng đả thương người lung tung, biết không?
- Dạ, chủ nhân!
Ưu Tử khom người đáp, bay tới phòng ngủ dắt Nhung Cầu rời khỏi phòng, ra khỏi tiểu khu đi thẳng đến công ty.
Làm xong hết thảy chuẩn bị, Diệp Dương Thành có cảm giác hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay, làm cho hắn có chút hưởng thụ.
- Cái gì, điên rồi?
Người đầu tiên nhận được tin tức chính là lão Trần, mà người gọi điện là hai cô gái tiếp viên ở KTV.
Lão Trần vốn đã lên giường nằm, nghe vậy ngồi dậy hỏi:
- Vì sao điên? Hiện tại người ở đâu?
- Trần tổng, chúng tôi cũng không biết vì sao Đàm tổng lại phát điên.
Cô gái bên kia thất kinh nói:
- Thật không hiểu ra sao cả, đột nhiên đã điên, nhưng liên tục gào thét nói đừng cưỡng bức tôi, công an đã đến, không phải chúng tôi làm Đàm tổng phát điên ah, ngài phải làm chứng cho chúng tôi, Trần tổng, ô ….
- Đừng khóc!
Trần tổng đang phiền táo nghe vậy quát một tiếng, cắt đứt tiếng nức nở của cô gái, mất kiên nhẫn hỏi:
- Tôi hỏi cô, hiện tại hắn đang ở đâu?
- Ai…ai vậy?
- Đàm Đại Hữu.
- Đàm tổng bị đưa đến bệnh viện tâm thần nam giao…
- Xui!
Cúp điện thoại, Trần tổng mặc quần áo, vội vàng đi ra cửa, Đàm Đại Hữu đột nhiên điên rồi? Không tận mắt thấy hắn không dám xác định, nhưng trong lòng hắn lại thầm nhủ, hi vọng tin tức này là thật sự…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chấp Chưởng Thần Quyền
Phục Túy
Chấp Chưởng Thần Quyền - Phục Túy
https://isach.info/story.php?story=chap_chuong_than_quyen__phuc_tuy