Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Hạn Thự Quang
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.8 - Chương 16: Chiến Trường Hai Bên... Kết Cục
T
rương Hằng, Niệm Tịch Không, Tom, Sterry, người trung niên John Loupe, Tier, năm người một máy chiến đấu ‘miệt mài’ trên nóc tòa cao ốc. Đối thủ của họ là một nữ quỷ khổng lồ cùng với rất nhiều ma quái đang bám tường bò lên, số lượng rậm rạp đếm không xuể. Tuy chỉ cần một phát đạn là tiêu diệt được một con nhưng số lượng kẻ địch đông đảo như thế vẫn đủ làm cho bất cứ kẻ nào tinh thần bạc nhược phải phát điên. Nếu có ai đứng từ xa nhìn lại thì sẽ thấy tòa cao ốc nơi mấy người này đứng đã không còn lộ ra mặt tường nữa rồi, chằng chịt lúc nhúc... tất cả đều là quỷ quái!
Với quái bình thường thì có thể dùng đạn linh loại giải quyết, nhưng với con Lệ Quỷ khổng lồ thì không như vậy, đạn linh loại bắn vào người nó chẳng khác gì gãi ngứa. Ngoài hắc kiếm của Niệm Tịch Không và trường tiễn của Trương Hằng là bức lui được nó một chút, những thủ đoạn khác đều vô dụng. Đáng sợ hơn là công kích từ Cự Quỷ có thể ảnh hưởng tới vật thể, chỉ mấy trảo hời hợt thôi đã khiến tòa cao ốc sụp mất một góc ước chừng một phần mười. Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì chẳng mấy chốc mà mọi người sẽ chết vì ‘nhảy lầu’.
“Tôi không muốn chết, tôi không muốn chết!” Sterry chĩa súng tứ tung bắn loạn xạ, nước mắt nước mũi tèm lem gào ầm lên. So với những người khác, trạng thái của hắn là một trong hai người tệ hại nhất.
Người còn lại chính là gã trung niên. Ống quần ông ta ướt sũng, dưới chân cũng là một mảnh nước vàng. Song tốt xấu gì thì ông ta vẫn nhớ việc mình cần làm bây giờ là cầm súng và không ngừng bóp cò. Về phần mồm miệng, tất nhiên là miệng ông ta đóng chặt chứ không hô ầm lên như ‘ai đó’.
Chỉ có Niệm Tịch Không, Trương Hằng, Tom ba người là tinh thần vẫn vững vàng. Niệm Tịch Không với Trương Hằng thì chẳng nói làm gì, nhưng đến Tom cũng được như thế thì thật đáng tán thưởng. Dù sao thì hắn cũng đã sống qua mấy bộ phim kinh dị rồi, lăn lộn giữa ranh giới sinh tử chẳng phải lần một lần hai, có tự kỷ hơn nữa thì cũng được hoàn cảnh ác liệt ấy rèn luyện. Hơn nữa giờ phút này, hắn còn không quên chiếu cố hai gã người mới, đồng thời tận lực tiêu diệt hết đám quỷ quái bình thường để chúng không ảnh hưởng tới Niệm Tịch Không và Trương Hằng, giúp hai người kia có đủ tinh lực đối phó với con Cự Quỷ.
Trong mọi người, kẻ duy nhất không bị nỗi sợ hãi tuyệt vọng ám ảnh chắc chỉ còn gã robot Tier. Hắn cũng sử dụng súng ống, song khác với mọi người là thứ này được Sở Hạo tỉ mỉ trang bị, súng trường đặc biệt dành cho Terminator, đạn bên trong tất nhiên cũng là đạn linh loại. Một phát bắn ra đủ sức quét sạch bảy tám con. Hơn nữa Tier chẳng sợ sự công kích của quỷ quái, hắn thường lao vào những chỗ đông kẻ địch nhất để xả đạn. Bởi thế nên hiệu suất giết quỷ của hắn luôn đứng top, chẳng ai hơn được. Không những thế, Tier còn nhiều lần chắn trước mọi người, giúp bọn họ cản sự tấn công từ Lệ Quỷ, thật xứng đáng là Tanker của Bắc Băng châu đội. Vì luôn lao vào nơi nguy hiểm nhất nên không thể tránh được những lần đá rơi, đạn lạc nên một số chỗ trên người hắn đã bị bóc mất lớp da bao bọc làm lộ ra cơ quan máy móc bên trong. Cảnh tượng ấy khiến cho bất cứ ai nhìn vào đều cảm nhận được sự bi tráng hào hùng.
Trương Hằng thấy Tier như vậy, không khỏi cảm thấy may mắn trong bất hạnh. Tình trạng hắn và Niệm Tịch Không lúc này đã bê bết lắm rồi bởi hai người họ giữ vai trò quan trọng cũng như vất vả nhất, mỗi lần Cự Quỷ đánh xuống là cả hai lại phải thay phiên nhau gồng mình lên đón đỡ. Là đón đỡ chứ không phải phản kích! Không thể phản kích....
“Này Niệm Tịch Không! Chẳng phải cô ăn rất nhiều thiên tài địa bảo sao? Công kích lại rất sắc bén... Thế nào, có đại chiêu thì mau dùng đi chứ!?” Trương Hằng vừa bắn một mũi tên vừa thở dốc hét sang bên cạnh.
Niệm Tịch Không lúc này cũng chả khá hơn là mấy: “Mấy thứ linh vật ta ăn chỉ giúp làm tinh thuần chân khí, chuẩn bị cho trúc cơ sau này chứ số lượng thì vẫn thế thôi. Về phần tuyệt kỹ... trước khi trúc cơ thì mấy chiêu đó không hiệu quả mấy với linh loại.”
Trương Hằng còn chưa kịp đáp lời, Sterry đứng sau đột nhiên gào rú hết sức chói tai, xen lẫn trong đó là vô số lời chửi mắng nguyền rủa. Tất nhiên, người được gã kia ‘hỏi thăm’ đa số đều là Sở Hạo. Điều này làm cho lửa giận của Trương Hằng bùng phát, thiếu chút nữa nhịn không được mà găm một mũi tên vào đầu tên ma-cô Sterry. Rốt cuộc sức chịu đựng tới giới hạn, hắn rống to: “Im mồm, thổ ra toàn cặn bã rác rưởi, còn khóc gào nửa câu nữa, có tin lão tử tặng ngươi một mũi tên không.”
Cổ họng Sterry như bị bóp nghẹt, song rất nhanh ‘cái đài phát thanh’ đó lại mở máy: “Sở Hạo đã chạy rồi, chúng ta còn kiên trì ở đây làm gì? Thật uổng cho lúc trước tin tưởng hắn, cuối cùng vẫn biến chúng ta thành mồi nhử đấy thôi? Chẳng lẽ ngươi cam lòng ư?”
Trương Hằng chẳng hề quay đầu mà tiếp tục lắp tên giương cung, lại một lần nữa bắn thẳng vào bàn tay của Cự Quỷ. Hắn hít thở khó khăn đáp: “Không có gì là không cam lòng cả, lão tử tin tưởng... tin hắn nhất định không đưa chúng ta ra làm mồi. Hắn nhất định đang có chuyện cần làm!”
Sterry chưa nói gì thêm, gã trung niên John Loup đã hô: “Còn có chuyện gì cần làm nữa chứ? Lúc trước thấy hắn có mấy lời không nói ra, hiện tại ngay cả người cũng mất tích rồi, còn chuyện gì khác ngoài chuyện trốn khỏi rạp chiếu phim nữa? Ta không tin, hắn nhất định đã phản bội chúng ta, đã bỏ mặc chúng ta, giống như mấy vòng luân hồi trước vậy, hắn coi chúng ta là mồi.”
“Không, không đúng!”
Tom và Trương Hằng cơ hồ cùng hô lên. Tom nói tiếp: “Không thể nào! Nhãn thần... Nhãn thần đội trưởng cương trực. Anh ấy đã đồng ý rằng sẽ không bỏ mặc chúng ta. Anh ấy đồng ý rồi!”
“Đúng vậy, hắn đồng ý rồi!”
Trương Hằng hít sâu một hơi, lại lần nữa giương cung bắn cự quỷ, nét mặt hắn lúc trước còn hơi chút chần chờ nhưng giờ đây đã bị sự kiên định thay thế. Mũi tên vừa bay ra, hắn lập tức hét lớn: “Lão tử tin hắn lần này thì thế nào! Vì người có nhãn thần như vậy, ta liều cái mạng này tin tưởng hắn đã nói là làm thì sao chứ!”
“Ta tin hắn, ta tin hắn nhất định không bỏ rơi chúng ta! Ta tin hắn... sẽ cứu chúng ta!”
“Bởi vì hắn đã từng nói rồi, chúng ta cmn là đồng bạn!
“Ừ, ta không bỏ rơi bọn họ... Bởi vì bọn họ là đồng bọn của ta!”
Mặt Sở Hạo tràn đầy máu tươi, tai mắt mũi miệng... tất cả đều đang rỉ máu, song nét mặt hắn vẫn vô cùng bình thản”
Ngươi nhìn thử số thi thể trên mặt đất mà xem. Trước khi ta tự móc mắt đã liếc qua rồi. Ngoài những nhân vật xuất hiện trong phim ‘linh hồn tà ác’ ra, không hề thấy xác của bất cứ người từ bên ngoài nào, nam nữ chính không có, người mặc quần áo hiện đại không có... Tất cả thi thể đều là của thôn dân Thái Lan mấy chục năm trước. Đây cũng là một chi tiết... Còn nhớ nội dung Coming Soon không? Nạn nhân đầu tiên là đám đạo diễn diễn viên ở trường quay lúc xảy ra tai nạn. Song khi nam chính xem phim, trừ người bạn đạo diễn biến mất là hắn biết, còn những người khác mất tích thì hắn chẳng hay biết chút nào. Ta gọi tình tiết này là tin tức của cái hộp quay về 0...”
“Đây cũng là nguyên nhân ta không dẫn theo bọn họ tiến vào ‘linh hồn tà ác’. Bởi vì ta cần bọn họ nắm tư cách người đứng ngoài cái hộp quan sát, cần họ xác nhận việc tin tức của chiếc hộp không quay về con số 0. Còn nếu như tất cả chúng ta cùng nhau tiến vào thì rất có thể mọi thông số sẽ bị reset, tương đương với đoàn diệt... Loại Memes này giống như một trò chơi, cái đặc biệt của nó là NPC (nhân vật game) có thể ảnh hưởng tới thế giới thật. Song trò chơi thì vẫn là thế giới bên trong chiếc hộp. Nên ta cần người đứng ngoài quan sát xác nhận sự hiện hữu của chúng ta. Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta không nói hết ngay từ đầu.”
Thanh niên đeo kính đi sát bên cạnh Sở Hạo. Sau mỗi lần một mô hình sáng lên là nơi nào đó lại phát nổ, hai mắt hắn mở to tập trung nhìn tới, khóe miệng lẩm nhẩm: “Không thấy thi thể, không thấy thi thể, không thấy... rốt cuộc là nó ở đâu! Khốn khiếp! Vẫn không thấy thi thể!”
Tất cả kiến trúc cùng đồ đạc bằng gỗ đều đã bị nhấc bổng phá tan. Bên ngoài là một mảng đen kịt, xa hơn nữa thậm chí thây được khí hỗn độn mơ hồ, không gian vặn vẹo. Chẳng có gì gọi là trời đất bình thường cả, bảo nó giống với thủ đoạn làm phim chắc cũng có người tin. Về phần đám lệ quỷ, tất cả bọn chúng đều chui ra từ những khe nứt vặn vẹo, sau đó nhằm hướng hai người nhào tới.
Sở Hạo đột nhiên phun ra một bụm máu lớn, cùng với đó là số quang điểm kết nối mô hình xung quanh tựa hồ khẽ rung động lắc lư. Thấy cảnh này, tâm can thanh niên đeo kính giật thót, đang định nói mấy lời động viên cố gắng thì tiếng Sở hạo lại vang lên: “Vấn đề cuối cùng... Theo truyền thuyết, sau khi thôn dân giết lão thái bà, đến bây giờ vẫn không tìm thấy thi thể... Ta hỏi ngươi, một bà điên chuyên bắt cóc trẻ con rồi móc mắt của chúng, sau khi bà ta bị thôn dân giết thì thi thể sẽ ở đâu?”
Thanh niên đeo kính lạp tức ngây người nhìn Sở Hạo, khóe miệng khẽ lẩm bẩm: “Không phải là bị trôn dưới nền nhà của bà ta đấy chứ? Không, không đơn giản như vậy. Nếu là để hả giận, nếu là để hả giẩn... Mà đến bây giờ vẫn không tìm được... Chẳng lẽ là phân... Đứng nói với ta là bà già đó bị phân thây?”
“Không sai...”
Sở Hạo đột nhiên tháo kính xuống, sau đó mỉm cười nói: “Quả thực căn phòng này không nhỏ, khắp nơi đều có.” {*}
Thanh niên đeo kính bấy giờ mới chú ý tới, đám mô hình của Sở Hạo không phải là bay bừa chạy loạn mà là gom tất cả vật liệu gỗ lại thành một đống củi lớn...
Cùng lúc đó, đám người đang kiên thủ trên sân thượng cuối cùng cũng đến cực hạn. Trương Hằng, Niệm Tịch Không đều mệt mỏi ngã gục không còn sức ngăn cản Cự Quỷ. Những người khác cũng chẳng khá hơn là mất. Chỉ thấy Cự Quỷ đột nhiên phát ra tiếng gào rú tối nghĩa nào đó rồi vung trảo đánh thẳng xuống tòa cao ốc. Trong tiếng nứt vỡ ầm ầm, mọi người nghiêng ngả ngã vào không trung, trực chỉ mặt đất...
Bên phía ‘Linh hồn tà ác’, thanh niên đeo kính vừa nhen lên một mồi lửa liền thổi bùng thành đại hỏa. Lửa đỏ điên cuồng cắn nuốt mọi thứ, cúng với đó là tiếng gào rú rên rỉ kinh khủng. Giờ phút này, cả người Sở Hạo toàn là máu, máu tràn qua lỗ chân lông rơi rả rích. Cứ như vậy, hắn ngã gục trên mặt đất, sinh tử không rõ.
Cơ hồ ngay lúc đó, cảm giác nửa tỉnh nửa mê quen thuộc kéo tới!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Hạn Thự Quang
zhttty
Vô Hạn Thự Quang - zhttty
https://isach.info/story.php?story=vo_han_thu_quang__zhttty