Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngạo Kiếm Lăng Vân
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 202: Kiếm Hoàng Ngã Xuống (1)
Ở bên trong trận, Dư Thiên rốt cuộc không kìm nổi, phát ra một đạo kiếm khí mạnh mẽ quét về đám Sương mù phía trước. Đám Sương mù như tổ ong vò vẽ xoắn lại trong giây lát rồi nổ tung, sau đó như ong vỡ tổ bắn về hướng ba người này.
-Đây là ảo giác, khẳng định đây không phải là sự thật
Dư Quang la lớn, tận lực múa kiếm. Trên không trung truyền tới tiếng kiếm khí khiến hắn phải lập tức phủ định đánh giá vừa rồi của mình Hắn cầm bảo kiếm quét ngang, đánh bay phi kiếm này, phát ra một tiếng kim thiết chói tai.
-Mọi người hãy cẩn thận...Trước mắt này căn bản không phải là ảo tượng; mà là chúng ta đã bi hút vào một không gian kỳ dị. Ba người hoảng hốt, không kìm nổi xuất kiếm đánh rơi phi kiếm ở trên không trung, ai nấy đều quán chú một luồng nội lực hùng mạnh lên kiếm của mình Nội lực quét ngang, đụng tới đoàn Sương mù này lại càng xuất hiện nhiều phi kiếm nổ tung bốn phía. Đợi cho ba người này phản ưng tới, lúc này trên không trung đã xuất hiên phi kiếm như sao băng đầy trời.
Sau đó phi kiếm càng ngày càng xuất hiên nhiều trên bầu trời, dường như vô cùng vô tận, không ngừng đâm tới ba người. Đến lúc này, những người ở bên ngoài cũng không nghe được bất
cứ âm thanh nào bên trong trận nữa.
Dư Thiên có thực lực Kiếm Hoàng bậc ba, rốt cục cũng nổi giận gầm lên một tiếng, cả người bùng nổ ra một khí thế vô cùng hùng mạnh. Hắn huy động thanh bảo kiếm trong tay, chỉ lên trên không,
quát lên một tiếng lớn
- Phá, Phạm Thiên kiếm khí tảo bát phương.
Nói xong, một con hỏa mãng to lớn toàn thân màu đỏ thoát ra từ thanh bảo kiếm của Dư Thiên. Đây là kiếm kỹ mà Dư Thiên tu luyện, đó là kiếm kỹ Thánh cấp bậc cao “Đô thiên mãng”. Kiếm kỹ này hắn đã tu luyện đến đỉnh điểm.
Dư Thiên lấy nội lực hùng mạnh của mình quán chú vào thanh bảo kiếm, thi triển ra một chiêu mạnh mẽ vô cùng. Từ cái miệng hỏa mãng to lớn, một cái lưỡi dài màu đỏ tím thè ra thụt vào rất nhanh làm cho mọi người cảm thấy vô cùng sợ hãi. Trên người nó là những tấm vẩy to như bàn tay người xếp ngay ngắn, chỉnh tề.
Ở trong phòng, hai nàng không kìm nổi nhất tề kinh hô lên một tiếng, Diệp Vi Ny thảng thốt hô lên:
-Trời ời! đây là uy lực của kiếm kỹ bậc cao?
Phong Linh cũng vô cùng kinh hãi, trên thực tế, nàng chưa từng thấy kiếm kỹ như thế bao giờ, không ngờ con người có thể thi triển ra một con hỏa mãng chân thật đến như vậy.
Lăng Tiêu nhìn thấy lão già tóc bạc vừa phát ra một kích trí mạng, khẽ nhếch miệng lên thản nhiên trào phúng nói:
-Một kiếm này có uy lực thật lớn, còn mạnh hơn rất nhiều so với chiêu Phù Quang Lược Ảnh của ta. Nếu là Tần Cách, khẳng định là không tiếp được kiếm này của hắn. Kiếm Hoàng bậc cao quả nhiên
không đơn giản. Đáng tiếc, ngươi liều mạng phản kháng, lại càng chết nhanh hơn. Hôm nay, các ngươi đừng mơ rời khỏi nơi này.
Trong trận, hỏa mãng to lớn đang ngao nghễ nhìn thiên ha, tư thái ngang nhiên ở trên không trung. Ai nhìn thấy hỏa mãng này đều cảm thấy vô cùng sợ hãi. Dư Thiên rốt cục lộ ra vẻ mặt tươi cười, thở phào một cái. Bên cạnh hắn, hai người lúc này đều đổ mồ hôi lạnh, nhìn hỏa mãng kia đang quét ngang tất cả phi kiếm.
Dư Quang lúc này mới hoàn hồn cất lên lời:
- Sư tôn, một chiêu Phạm Thiên kiếm khí tảo bát phương này,đồ nhi đã năm mười mấy năm không có gặp qua, nó quả thật có uy lực vô cùng lớn, mà hỏa mãng cũng thật là xinh đẹp nhỉ.
Dư Thiên khinh thường khẽ hừ một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý:
-Sớm muộn gì cũng có ngày ngươi cũng có thực lực giống như thế này.
-A?
Dư Thiên vừa dứt lời, lập tức phát giác có cái gì đó không thích hợp, cảm giác lạnh lẽo lan khắp người, dường như cả người đều ớn lạnh nổi da gà. Lúc này, hỏa mãng ở trên không trung, không ngờ giương nanh múa vuốt quay đấu đánh xuống chính mình. Còn toàn bộ Sương mù trong nháy mắt trở nên âm lạnh vô cùng, một cỗ sát khí nồng đậm huyết tinh bắt đầu tràn ngập khắp nơi.
Nụ cười trên mặt Dư Thiên còn chưa kịp tắt. Trong giây lát, hắn gầm lên một tiếng, bảo kiếm trong tay đâm ra hơn ngàn phát trong nháy mắt, toàn bộ đều nhắm vào thân hình của hỏa mãng. Hỏa mãng nổ tung, biến thành ngàn vạn lửa đỏ, che trời phủ đất đâm tới hướng ba người.
-Mạng ta xong rồi.
Trong đầu Dư Thiên bỗng nhiên hiện lên ý niệm này. Ngay sau đó, liền thấy toàn bộ không gian bốn phía đều phát sáng lên, hào quang chói mắt, lại có vô số đạo hào quang tao thành kiếm khí, gào thét bắn nhanh ra về phía mình.
Sau giây lát, trong không khí truyền đến hàng loạt âm thanh như thiên quân vạn mã đang đuổi giết, giống như sóng thần, làm cho ba người vô cùng kinh hãi, không ngờ bi điếc luôn.
Lăng Tiêu lúc này sớm đã đi ra ngoài cửa. Phi thân lên trên mái nhà, lãnh đạm nhìn ba người kia như nhìn mấy con ruồi bọ bình thường. Hai tay của Lăng Tiêu kết xuất thủ ấn, miệng lẩm nhẩm
niệm, lập tức xuất hiện vô số hoa quang sáng lên từ bốn phía. Trên bầu trời mưa to, từng tia chớp nổi lên bốn phía, sấm chớp cuồn cuộn, phát ra hào quang sáng rực như ban ngày chiếu khắp trời đất.
Lang Tiêu gầm lên một tiếng:
-Huyết Sát Van Thiên! Quy!
Tất cả hỏa quang, phân hóa thành vô sô kiếm quang lóe sáng giống như giải ngân hà trên bầu trời, che trời phủ đất hướng về phía ba người đang đứng ớ trong trận. Ở giữa sân bỗng nhiên sáng lên một đoàn quang hoa thật lớn, hào quang huyết sắc giống như thái dương.
- Ầm
Một tiếng nổ lớn, va cham đến cái lồng bảo vệ, nổ tung lồng bảo vệ đó
Huyết sắc quang cầu bắn lên không, giữa bầu trời đêm yêu dị hắc ám lập lòe một vầng huyết sắc thái dương.
Một tia chớp kim quang bắn vào phía trên của huyết sắc quang cầu, giống như thiên thần hàng ma, huyết sắc quang cầu bị ầm ầm nổ tung.
Thanh âm vang động toàn bộ thành Penzias.
Trước sân, người khổng lồ Tần cách ngẩng đầu nhìn lên không trung, thật lâu không nói nên lời, trên không trung xuất hiện cảnh tượng kỳ dị giống như pháo hoa diễm lệ. Mưa tầm tã không ngừng,
càng lúc mưa càng to khiến mọi người càng thêm thấp thỏm trong lòng.
Tần Cách bỗng nhiền nhìn lên không trung nơi vừa xuất hiện cảnh tượng kỳ dị kia, hắn quỳ xuống với sắc mat thành kính nói:
-Thú thần uy võ.
Lăng Tiêu lúc này cũng từ trên không trung bay xuống, toàn thân đều bị mưa to làm cho ướt hết, thở dài một tiếng:
- Cảnh tượng thật là hoa lệ, đang tiếc làm tốn của ta nhiều tinh hạch quá.
Diệp tử và Phong Linh hai người chạy ùa ra, mỗi người đều cầm ô che. Phong Linh do dự một chút, nhường cho Diệp tử đem ô che cho Lăng Tiêu mà trong đầu cố gắng nghĩ chuyện khác, nàng thắc mắc hỏi:
-Ba người kia đi đâu vậy?
Lăng Tiêu nói:
-Bọn chúng đã chết rồi.
-Đã chết?
Phong Linh vẻ mặt hồ nghi, vừa rồi ánh mắt của nàng bi lóa, không mở ra được. Nàng không biết được rõ ràng, còn tưởng rằng ánh quang cầu kia sắp sửa rơi xuống mình, làm sao có thể thấy ba người kia trốn về đâu.
-Bọn chúng chết như thế nào?
Diệp tử cũng tò mò hỏi
-Vạn kiếm xuyên thân mà chết.
Lang Tiêu khẽ cười nói:
-Tuy nhiên ở đây là đâm thủng tinh thần thức hải chúng...Thực lực của ta còn chưa đủ hùng mạnh, nếu là đủ cường mạnh, chính là đem hàng van hàng nghìn huyết sắc phi kiếm thực sự chém chết bọn chúng.
-Trời a....
Phong Linh ngạc nhiên thán phục, hạt mưa đánh vào mặt ô phát ra những tiếng bùm bùm. Trời đêm lạnh lẽo làm cho nàng cảm giác rét run, không kìm nổi hỏi:
-Bọn chúng cuối cùng là chết như thế nào?
-Bị công kích tinh thần làm cho tinh thần sụp đổ, sau đó bị trận thế phát động một kích mạnh nhất, bắn cho thành tro.
Lăng Tiêu thản nhiên nói:
- Đáng tiếc, tốn nhiều tinh hạch như vậy
Hai nàng không nói gì liếc mắt nhìn Lang Tiêu một cái, trong lòng đều bỗng nhiên nghĩ ra một cái ý tưởng: “Trên đời này hỏi có ai giết chết hai gã Kiếm Tôn một gã Kiếm Hoàng, sau đó tiếc một chút tinh hạch không?”
Lúc này từ trước sân có nhiều tiếng nói ồn ào, chính là Lăng Võ không yên tâm, mang theo một đại đội nhân mã, tầm tã mưa đêm chạy đến.
Lăng Võ thân mặc khôi giáp đi vào hậu viện, nhìn thấy Lăng Tiêu hắn mới yên lòng, cũng không thèm đề ý đến trời đang mưa to, la lớn:
-Thiếu gia, thi thể của bọn Ma Kiếm Sư và Ma Kiếm Sĩ ở trước sân kia có trực tiếp chôn ngay hay không?
Lăng Tiêu do dự một chút, nói:
-Sáng mai, các ngươi dùng xe kéo, mang đến cho Nam Phương Vương, nói rằng những kẻ đó gây nguy hại đến vùng đất phương Nam, nên ta đã giết chết hết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngạo Kiếm Lăng Vân
Tiểu Đao Phong Lợi
Ngạo Kiếm Lăng Vân - Tiểu Đao Phong Lợi
https://isach.info/story.php?story=ngao_kiem_lang_van__tieu_dao_phong_loi