Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 85: Gặp Lại Người Thân
“Đ
ược, thỉnh các vị dẫn đường.”
Tuy rằng không rõ kẻ bí ẩn kia là bạn hay thù, nhưng hắn biết Thuần Phi. Núi đao biển lửa, bọn họ chỉ có cách xông lên, đến đâu hay đến đó mà thôi.
Bốn thiếu niên áo trắng hơn tuyết nhìn qua vị nam tử mắt lam đang nói chuyện, thấy hắn bình tĩnh trầm ổn, chắc là người đứng đầu nhóm người này.
Một thiếu niên áo trắng đột nhiên phóng một cái gì đó màu trắng bạc lên trời, chỉ nghe “tách” một tiếng, một ngọn lửa đỏ bùng cháy trên không trung, sau đó tắt lịm.
Người trên ngã tư từ lúc xuất hiện bốn thiếu niên đã đứng ngây ngẩn, hiện tại lại thấy vị thiếu niên áo trắng này làm như vậy, vô vùng sửng sốt, trợn to mắt nhìn bọn họ.
Nam nữ dị tộc nhìn nhau, ngầm đoán hành động của thiếu niên này là có ý gì.
Gió thổi nhè nhẹ, cây xanh hai bên ngã tư đường lay động tạo nên thanh âm sàn sạt. Chỉ chốc lát sau, giữa ngã rẽ xuất hiện hai xe ngựa hoa lệ tinh xảo. Nam tử đánh xe quần áo đen tuyền, khí chất lạnh lùng, ánh mắt thâm thúy, thoạt nhìn thân thủ không kém.
Mấy người nhìn nhau liếc mắt một cái, đối với chủ tử của mây người này càng thêm hiếu kỳ.
Khi xe ngựa dừng ở trước mặt bốn thiếu niên, Phong Triệt đưa tay làm tư thế mời hướng đến nhóm người dị tộc.
“Các vị, mời.”
Sáu người phân ra ngồi trên hai xe khác nhau, bốn thiếu niên cũng không biết từ đâu gọi đến bốn con tuấn mã, cả đoàn người rời đi trước ánh mắt tò mò của mọi người.
Sau nửa canh giờ, xe ngựa dừng lại trước một toàn viện hoa lệ. Người mặc áo đen nhảy xuống xe, mở cửa.
Mấy người dị tộc cũng xuống xe, nhìn đến toàn viện hoa lệ này cũng thầm than trong lòng, theo bốn thiếu niên đi vào trong.
“Thần ca ca, sao đến giờ bọn họ còn chưa đến vậy?”
Đoàn người vừa đi đến chính phòng đã nghe được giọng nói của Minh Thuần Phi. Liếc nhìn vào căn phòng, nghe giọng nói nàng có vẻ rất phấn chấn, không giống như là xảy ra chuyện, trong lòng cũng tự nhiên yên tâm, Nhưng Thần ca ca trong miệng nàng là ai? Chẳng lẽ là chủ tử của những người đã mời bọn họ đến đây?
“Chủ tử, khách quý đến.” Phong Triệt ở bên ngoài bẩm báo.
“Vào đi.”
Ngoài ý muốn, đám người dị tộc cư nhiên lại nghe thấy một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của nữ nhân đáp lời. Mấy người lại tò mò nhìn vào phòng, trên mặt lộ rõ vẻ nghi vấn, bước vào trong địa sảnh.
“Phi Nhi!!!”
Hai nữ tử vừa vào đến đại sảnh, nhìn thấy Minh Thuần Phi đang ngồi trên ghế dựa, nghiêng mình nói chuyện với một nam tử đang cúi đầu, nhưng nam tử này hình như không để ý đến nàng, vẫn im lặng. Tóc dài che khuất gương mặt hắn, làm người ta nhìn có chút mơ hồ.
“Tam tỷ, tứ tỷ.” Minh Thuần Phi vừa nghe tiếng, đột nhiên quay đầu nhìn lại. Đôi mắt đỏ như máu hiện lên một tia kinh ngạc, không nghĩ đến tam tỷ và tứ tỷ cũng từ Mê La quốc đến đây.
“Nha đầu xấu, quên chúng ta rồi sao?”
Nam tử mắt màu nâu hạt dẻ cười yếu ớt nói, giọng điệu vô cùng thân thiết.
Ba vị nam tử phía sau hắn cũng cười nhìn nàng. Tiểu nha đầu này thật đúng là hay gây họa, cư nhiên dám một mình chạy khỏi Mê La quốc, chỉ thiếu làm cho cả thành gà bay chó sủa.
“Tường biểu ca, Hạo biểu ca, đại ca, nhị ca. Các ngươi cũng đến đây à?” Minh Thuần Phi cười chạy đến hướng bọn họ, không nghĩ tới những vị huynh tỷ mà nàng vô cùng yêu thương đều đến đây.
“Muội đúng là tiểu họa tinh (*).” Nam tử mắt đen xoa xoa đầu nàng, vô cùng thân thiết cười mắng.
(*) Họa tinh: sao gây họa, trái nghĩa với “phúc tinh”.
Minh Thuần Phi thè lưỡi, may mắn người đến là các huynh tỷ của nàng, nếu không nàng khẳng định là sẽ bị phụ mẫu mắng té tát.
Nam tử mắt lam từ khi bước vào, ánh mắt không rời vị chủ tử Lãnh Loan Loan. Nàng một thân áo bào trắng hơn tuyết, tà áo dài rũ xuống chấm đất. Tóc đen buông xõa, mượt mà óng ả như tơ lụa. Giữa trán điểm một đóa hoa đào, dung nhan tuyệt sắc. Nhưng làm người ta tò mò nhất là dung mạo nàng lại có vài phần giống với Thuần Phi, chẳng lẽ nàng chính là chủ tử trong miệng bốn thiếu niên kia sao?
“Hạo, Vân, Thác.” Nhẹ nhàng gọi một tiếng, mấy người còn đang nói chuyện với Minh Thuần Phi quay đầu lại, ánh mắt dừng lại trên người Lãnh Loan Loan cũng ngẩn ra.
“Biểu ca, đại ca, nhị ca, tam tỷ, tứ tỷ thấy dung mạo của nàng rất giống ta đúng không?” Minh Thuần Phi nhìn thấy mấy vị huynh tỷ của mình kinh ngạc, thản nhiên nói.
Lãnh Loan Loan đạm mạc nhìn nàng, đối với cách nói của nàng không có vẻ khó chịu. Ánh mắt lướt qua nàng, nhìn đến mấy người đứng bên:
“Các vị đây từ xa đến mà đến, một đường vất vả, mời ngồi.” Nhẹ nhàng vươn tay, nhất cử nhất động đều vô cùng tao nhã. Mắt đen sắt bén sáng lấp lánh, xẹt qua một đạo tán thưởng. Sáu người nam nữ này ai cũng tuấn mỹ bất phàm, không khó nhìn ra là nhân trung long phượng (*).
(*)Nhân trung long phượng: rồng phượng giữa người bình thường, đại khái ý là “hạc giữa bầy gà” đó mà ^^
“Đa tạ.” Mấy người chắp tay, ngồi xuống.
“Tường biểu ca, Hạo biểu ca, ta tìm được Thần biểu ca rồi.” Minh Thuần Phi nhớ tới Dạ Thần, vui vẻ nói.
“Cái gì?” Mọi người cả kinh, trong lòng biết rõ biểu ca mà Minh Thuần Phi nói chính là đệ đệ mất tích của Anh Diệp Tường, Anh Diệp Hạo.
“Phi Nhi, muội nói thật chứ? Muội thật sự tìm được Thần rồi?” Anh Diệp Tường bắt lấy cánh tay của Minh Thuần Phi, đôi mắt lam đầy vẻ lo lắng. Nguyên lai lần này bọn họ rời Mê La quốc không chỉ là vì đi tìm Minh Thuần Phi, mà quan trọng hơn là tìm kiếm danh y trong thiên hạ có thể chữ bệnh cho Hoàng hậu Mê La quốc. Nhưng nếu Minh Thuần Phi đã tìm được Thần rồi thì còn cần danh y chi nữa, hắn đã là liều thuốc tốt nhất rồi.
“Thật đó, thật mà.” Minh Thuần Phi chỉ ngón tay vào Dạ Thần,“Thần biểu ca đây nè.”
Dạ Thần ngẩng đầu lên, đôi mắt tím lóe ra quang mang trong trẻo nhưng lạnh lùng, môi mỏng khẽ nhếch, vài sợi tóc đen theo làn gió thổi từ cửa sổ mà bay bay, gương mặt bởi vì đeo mặt nạ mà càng thêm trắng hơn bình thường.
“Tiểu Thần?” Anh Diệp Tường, Anh Diệp Hạo cả kinh, khuôn mặt kia không phải là giống y như đúc Phụ hoàng sao? Chẳng lẽ đúng là Tiểu Thần. Khi Tiểu Thần mất tích, Anh Diệp Tường năm tuổi, Anh Diệp Hạo cũng chỉ mới gần bốn tuổi, đối với những gì xảy ra lúc đó không còn nhớ rõ, chỉ biết mẫu hậu sau đó vì Thần mà bệnh nặng.
Mắt tím của Dạ Thần nhìn nam tử mắt lam và mắt tím trước mặt. Dung mạo của bọn họ có ít nhiều giống nhau, chẳng hạn như ngũ quan của Anh Diệp Tường, đôi mắt tím của Anh Diệp Hạo. Giờ khắc này, Dạ Thần đã có thể xác định hắn cùng vời hai vị nam tử trước mặt này có chung một huyết thống.
“Ta tên là Dạ Thần.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
Luyến Nguyệt Nhi
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=chin_tuoi_tieu_yeu_hau__luyen_nguyet_nhi