Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Xà Vương Tuyển Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.3 - Chương 201: Xuân Tiêu Khổ Đoản
L
á thông diệp dày dày, trở thành mái che, những hạt tuyết bay bay xung quanh bọn họ.
Cô Ngự Hàn đem tay nàng giữ trong lòng bàn tay mình, làm ấm bàn tay mềm hơi lạnh của nàng, nhìn gương mắt thanh tú của nàng dưới ánh trăng bạc, càng thêm óng ánh long lanh, hắn nhịn không được cúi đầu hôn trán của nàng.
“Tiểu Bối Bối, nàng muốn đem ta mê chết, làm sao bây giờ?”
“Lại không đứng đắn.” Bối Bối đưa tay ra véo ngón tay thon dài của hắn.
Hắn đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc rơi xuống má của nàng, thuận thế đưa tay ôm lấy mặt nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại của nàng, nhịn không được đặt nụ hôn lên môi của nàng, thở dài:“Tiểu Bối Bối, nàng thực ngọt.”
“Uhm......” Bối Bối hơi hơi ngửa đầu nhận nụ hôn của hắn.
Dưới ánh trăng, hắn hôn thực ôn nhu, rất tinh tế, ôm nàng thật chặt vào lòng.
Gắn bó thân mật, cảm giác ấm áp ngày càng gia tăng, xua tan đi cảm giác mát ban đầu của nàng, kéo theo trong lòng cũng nóng lên.
Tay hắn vòng sau gáy của nàng, năm ngón tay thon dài tiến vào trong tóc của nàng, ấn nhẹ nhàng một cái, làm cho nàng càng thêm gần sát vào hắn, gắn bó tiếp xúc càng thêm sâu sắc, nàng ở trong nụ hôn sâu cực nóng của hắn nhẹ nhàng kêu khẽ.
“Uhm......” Thân mình có điểm nóng, nhiệt huyết lưu động.
Hôn một lúc lâu, đến khi hai người đều thở hồng hộc, hắn mới buông nàng ra.
Bối Bối chớp chớp ánh mắt mê ly, đôi môi mềm bị hôn đỏ mộng, rất mê người.
Chậm rãi tỉnh táo lại, đôi mắt mê ly của nàng dần dần khôi phục vẻ trong sáng:“Cô Ngự Hàn, vừa rồi chàng suy nghĩ chuyện gì?”
Hắn vòng tay ôm lấy eo của nàng, trầm ngâm một chút, mới trả lời:“Ta suy nghĩ về chuyện tuyết hồng xảy ra gần đây, suy nghĩ giải quyết như thế nào.”
Thì ra là chuyện này?
Ở trong cung, nàng cũng có nghe sơ qua, nghe nói tình huống hình như không mấy lạc quan.
“Vậy chàng nghĩ ra biện pháp nào chưa?” Bối Bối chuyên chú nhìn hắn.
Lắc lắc đầu, hắn có chút buồn rầu nhíu mày:“Hiện tại chính băng tuyết lạnh giá, tiến độ xây dựng nhà mới thực không thuận lợi.”
Nàng suy nghĩ:“Chàng là sợ công nhân xây dựng chịu không được việc đẩy nhanh tốc độ hoàn thành công trình phải không?”
“Ừ. Loại thời tiết này không thể làm cho công nhân ngày đêm đẩy nhanh tốc độ.” Tay hắn vỗ về lưng của nàng, không mang theo ý gì khác, chỉ là tìm kiếm cảm giác thư thái.
“Không thể làm cho công nhân ngày đêm đẩy nhanh tốc độ, nhưng mà có thể gia tăng thêm người a, ngươi có thể hạ lệnh cho binh lính hỗ trợ, tuy rằng binh lính có lẽ không hiểu về việc xây dựng, nhưng là bọn họ có thể hỗ trợ cái khác, tỷ như mang vác đá chẳng hạn, người đông thế mạnh,việc xây dựng cũng nhanh hơn.”
Nghe vậy, ánh mắt của Cô Ngự Hàn sáng lên, cánh tay hắn co lại, đem nàng ôm chặt, thanh âm vui hơn:“Tiểu Bối Bối, ta thật không nghĩ đến việc này, nàng làm ta thức tỉnh rồi, trong kinh thành quân đội có thể điều động so với đội xây dựng còn nhiều hơn, tiểu bảo bối thật thông minh!”
Mi tâm của hắn thoáng chốc đã thả lỏng, cúi đầu xuống hôn lên môi nàng một cái.
Bối Bối chủ động vươn tay vòng qua ôm lấy cổ hắn:“Này...... Đại vương của ta, phiền não của chàng đã được giải quyết, có phải hẳn là trở về ngủ hay không?”
Nhìn đáy mắt của hắn, có chút mỏi mệt, nàng nhịn không được mà đau lòng, nam nhân này, lúc nãy quả thực không ngủ được mà bỏ ra ngoài suy nghĩ suốt đêm.
“Được, chúng ta lập tức trở về ngủ.” Hắn khàn khàn nói nhỏ bên tai nàng, thuận thế hôn hôn vành tai của nàng, đột nhiên bế lấy nàng.
“A...... Ta tự mình đi được.” Bối Bối cười hì hì nhưng mà còn thật sự cười, kỳ thật, có người ôm đi cũng không phải là không tốt, a......
Đi trên hành lang gấp khúc, hắn thỉnh thoảng còn hôn trộm nàng, nhận lấy ánh mắt hờn dỗi của nàng, sau đó đổi lại hắn cúi đầu cười, rất ấm áp.
......
Đi vào phòng ngủ, đi đến bên giường, hắn không hề báo trước mà toàn thân ôm nàng ngã xuống giường, hắn dưới nàng trên.
“Tiểu Bối Bối, nàng định làm gì với ta?” Hắn nháy mắt ý nghĩ đến mấy chuyện xấu, ra vẻ kinh sợ.
Bối Bối chỉ nhẹ vào ngực của hắn, bĩu môi:“Là chàng muốn làm cái gì với ta thì có, còn giả vờ!”
“Ta làm cái gì với nàng sao? Không phải nàng đang đè lên người ta sao, muốn giở trò gì đối ta đây?” Mắt của Cô Ngự Hàn lóng lánh nhìn nàng, nàng bị con ngươi sáng ngời trong suốt của hắn làm nàng lo lắng, có một chút mất hồn.
Trời, mĩ nam nhân yêu nghiệt này, muốn câu hồn của nàng có phải hay không!
Sợ chính mình lại giống như sói đói bổ nhào đến chà đạp hắn, nàng nhanh chóng đưa ánh mắt sang một bên, muốn đứng dậy, lại làm cho hai tay của hắn ôm chặt thắt lưng nàng ngăn cản, không thể động đậy.
“Cô Ngự Hàn, ta muốn đi ngủ, đừng đùa.”
“Được.” Hắn thật dễ thương lượng, tức khắc buông tay ra.
Thái độ sảng khoái làm cho Bối Bối ngây người một chút mới hoàn hồn, nàng tiến sang một bên nằm xuống, sau đó xốc lên chăn:“Này, mau vào đi, chăn không ấm.”
Thật sự là lời mời mê người.
Bờ môi của Cô Ngự Hàn ẩn chứa nụ cười, nằm vào chăn cùng nàng, nhưng mà, hắn cũng không phải là ngoan ngoãn.
Mới nằm vào chăn, hắn liền nghiêng thân áp lên người nàng, con ngươi đen có ngọn lửa như đang thiêu đốt, ý niệm đen tối thập phần rõ ràng.
“Tiểu Bối Bối, vì đáp tạ nàng vừa rồi cho ta đề nghị hay như vậy, ta quyết định tự mình biểu đạt lòng biết ơn đối với nàng.”
Chậc, nam nhân này, rõ ràng là mình hắn muốn sáp tình, lại tìm cái lý do nát như vậy.
Bối Bối mặt đỏ hồng đẩy hắn ra:“Đừng náo loạn, chàng cũng không mệt sao? Đừng quên chàng ngày mai còn phải lâm triều.”
“Không có gì, cùng lắm thì khi ta không dậy nổi thì nàng giúp ta.” Hắn nháy mắt mấy cái, ngang ngược hôn nàng, không cho nàng lại lãng phí một đêm đẹp.
Bối Bối trốn tránh nụ hôn của hắn, có chút thở hổn hển nói:“Cô Ngự Hàn, trước khi chúng ta ngủ không phải đã mới làm.”
“Ta hiện tại lại muốn rồi, nàng cũng không phải không biết, ta lúc nào cũng đều muốn.” Hắn phản bác thật hợp lý hợp tình, lại hôn nàng.
Khổ đoản, phải nắm bắt cho tốt!
......
Gà gáy tảng sáng, Cô Ngự Hàn tinh thần sảng khoái rời khỏi giường, con ngươi nhìn đến đôi mắt mê mẫn kia của tiểu nữ nhân, đang ai oán trừng mắt nhìn hắn.
“Tiểu Bối Bối, nàng ngủ cho tốt, ta không quấy rầy nàng.” Hắn mặc xong quần áo, cười tủm tỉm vỗ nhè nhẹ lên hai má của nàng, ngón tay thuận đường lướt qua cánh môi sưng đỏ của nàng, nghĩ dương nhiên phải như vậy rồi, nàng bị hắn mạnh mẽ yêu thật lâu.
“Sắc xà!” Nàng vô lực mắng hắn.
“Ha ha...... Trước hết ta lên triều cho người thực hiện ý kiến mà nàng đưa cho ta, sau đó nhanh chóng trở về ngủ cùng nàng, ta biết, nàng không có ta, ngủ không yên được.” Hắn tà cười, thể hiện bộ dáng hiểu rõ vô cùng đắc ý.
Câu trả lời của Bối Bối chính là tức khắc xoay người đưa lưng về phía hắn, kéo chăn che mặt lại, ngủ phát ra thanh vù vù.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Xà Vương Tuyển Hậu
Bổn Túi Túi
Xà Vương Tuyển Hậu - Bổn Túi Túi
https://isach.info/story.php?story=xa_vuong_tuyen_hau__bon_tui_tui