Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Giới Thần
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 200: Sỉ Nhục - Tức Giận - Bi Thương
T
hật sự thì Thu rất thích hoa hồng xanh, nó mang theo sự lãng mạng và độc đáo, không những vậy còn phù hợp với cá tính đoan trang dịu dàng của cô.
Nhưng mà cô không thích Tình, hoa từ hắn tặng cô lại càng không thích. Có điều xui xẻo cho cô...lý do gì không lý lại đi nói mình thích hoa hồng đỏ
Hoa hồng đỏ là tượng trưng cho gì
Là tình yêu
Từ chối hồng xanh để thích hồng đỏ, lời nói ra rồi...Tình không hiểu bậy mới lạ
Suy nghĩ thích hồng đỏ trong lòng Tình không khác gì là 1 lời gợi ý chứa đầy tình cảm, hắn vô cùng vui vẻ và kiêu hãnh
Khi nhìn thấy Thiên, hắn tức giận nhưng hắn vẫn rất khinh thường.
Khinh gì ư
Mày khổ công cua Thu lắm mà,...dùng lắm chiêu trò lắm mà...cuối cùng thì sao...Cô gái ấy vẫn đến bên hắn mà yêu cầu hoa hồng đỏ.....
"Ah....tên lang băm đây mà...sao...chưa bị người ta chém chết ah..."
Thiên thật sự rất bực mình với tên này, bản thân hắn xưa nay không bao giờ chủ động gây sự với ai, nhưng nếu kẻ nào không có mắt mà đụng vào hắn đi...
Phật còn có 3 phần nộ khí mà
"Ờ...nhờ ơn của bác sĩ đó...tên long ca gì đó...không tệ....giết thật là đã tay"
"Mày....mày làm gì long ca...hèn gì mấy ngày nay liên lạc không được...." Tình quá bất ngờ
Bản thân hắn đã từng chứng kiến long ca giết người...lực lượng đó là không gì địch nổi. Không ngờ chỉ giết 1 tên nhãi nhép lại không được. Lời Thiên nói là đã giết long ca tất nhiên tình không tin, nhưng hắn vẫn cố tỏ thái độ vừa sợ hãi vừa bỡn cợt
"Tôi nói cậu nè...cậu Thiên...gì đó phải không...cậu còn trẻ...so với tôi thì cậu chỉ đáng làm con, làm em thôi...mà sao mở miệng ra là..giết, là đánh vậy....cha mẹ cậu đâu...không dậy cậu sao...ah...tôi quên...cậu là không có cha mẹ...hahahaha"
Tình có cảm giác rất sướng miệng, mặc dù cái mặt Thiên thật sự rất đáng gét nhưng mà lại rất "ngu ngốc" chửi rất là đã
"Anh tình....anh còn có thái độ đó nữa...em sẽ mời anh về đó..." Thu quá bất bình
"Phải rồi đó...tình con tới chơi thì yên phận đi...đây không phải là nơi con thích chửi ai thì chửi..."
Tình biết ngọc hân là người hiền lành tốt tính, nói thì nói như vậy nhưng sẽ không làm thật đâu, xua nay bà đều yêu quý hắn và xem định hắn như con...làm sao có thể làm như vậy được.
"Mẹ nuôi ah....con là thấy tức mới nói thôi...mẹ hiền quá...để 1 thằng mồ côi nghèo hèn thiếu ăn học như nó tới nhà....nó chính là đũa mốc chòi mâm son...muốn kiếm tiền từ nhà mình đó..."
Nói đang sướng miệng, Tình tiếp tục quay về phía Thiên chửi tiếp, nhưng mà lần này hắn lại làm 1 chuyện cực kỳ sai lầm...
"Thằng con hoang...mày không có ai giáo dục thì để tao dạy cho mày biết...."
Thiên nhẹ nhắm lại 2 mắt, kìm chế chút lửa hận, nắm tay xiết lại. Hành động này vừa khéo bị cả nhà Thu nhìn thấy.
Ngọc hân đau sót quá quên mất cả ngăn Tình lại, nhìn vào bờ vai cô đơn đang run run kia...người làm mẹ như bà không thể nào kìm chế nổi, chỉ hận không thể chạy tới ôm lấy hắn vào lòng, truyền chó nó chút ấm áp, nói với hắn "Thiên....con còn có ta...con không có cha mẹ...ta sẽ làm mẹ con...ta sẽ coi con như con ruột của mình.."
Nhưng mà nỗi xót xa đó khiến bà không kịp ngăn lại sự việc
"Thằng con hoang...mày còn dám tới đây kiếm lợi lộc...mày ham tiền tới mức sắp phát điên rồi hả...hay là đói đến hoa mắt rồi...thằng...."
Bất chợt 2 mắt Thiên mở bừng ra, 1 khí thế hủy Thiên diệt địa tràn tới
"Bành...bành...rắc..rốp..." nền nhà và bàn ghế lập tức bị xé nát rồi hóa thành bột mịn...
2 mắt Thiên đỏ ngầu, cả người hắn như 1 ma thần xuất thế
"Chát....rầm.." 1 tát của Thiên như cửu Thiên lôi âm giáng xuống, tình bị 1 đòn nặng tát bay vào tường
Lần này Thiên đã thật sự không thể nhịn được nữa, dù sao hiện giờ hắn vẫn là thân thể máu thịt, dù là cha mẹ bỏ hắn đi....nhưng họ vẫn là cha mẹ.
Tình là cái gì mà cứ mở miệng là con hoang...ngậm miệng cũng con hoang...
Quần áo trên người Thiên nhẹ tung bay, mái tóc ngắn cũng dựng lên. Bàn chân hắn như 2 cột chống trời nhẹ từng bước đi tới chỗ Tình đang nằm
"Rắc...rốp...tạch..tạch.." bàn chân Thiên đi tới đâu là gạch lót nền bị nứt toác ra, hóa thành bụi phấn bay tới đó
Tình sau khi ăn 1 tát bay vô tường, thật sự là hắn quá bất ngờ...không ngờ con dán dưới chân lại có thể phản kháng. 1 tát này Tình khó chịu cả về thể xác lẫn tinh thần.
Nhưng không hiểu sao...1 tát mạnh như vậy, thậm chí hắn bay cả 10m, đụng nứt cả bức tường nhưng không hiểu sao vẫn có thể đứng lên, cơ thể chỉ đau ê ẩm mà thôi
Đương nhiên. Là hắn không biết rằng Thiên đã cố ý tá lực để tình không chết ngay. Nếu không...1 tát nhẹ này của Thiên ít nhất cũng 2 ngàn ký...tình có thể nguyên vẹn mới là lạ
"Rắc...răc..." khi mà bước chân Thiên tiến lại gần, từng bước một...mỗi bước đều như hủy Thiên diệt địa...khí thế kinh hồn ập tới
Cơ thể bị đè nén lại giống như dưới nước cả trăm mét...hơi thở cũng cảm thấy khó khăn...tinh thần bắt đầu lâm vào khủng hoảng
"Mày...mày...mày dám..."
"Hừ..."
"Hự....Ah..." bị 1 luồng nội tức đập vào, ói ra 1 ngụm máu..tình càng thêm sợ hãi...đây là sức mạnh gì mà khủng khiếp như vậy...
"Bịch.." Thiên bước 1 bước cuối, cả người hắn đã đứng thẳng tắp ngay bên cạnh Tình, đưa cặp mắt đầy vằn máu nhìn tới
"Mày..tưởng rằng....2 từ...con hoang....là ai cũng được nói sao..."
Nghe thấy lời nói này, ngọc hân và hà thu đã không thể nhịn được nước mắt, 2 tay bưng kín miệng nấc lên từng chập
Trong mắt họ, Thiên hung thần ác sát...Thiên như ma quỷ...nhưng mà hắn vô cùng đáng thương...hắn là kẻ cao thượng nhất trong những người đồng hoàn cảnh. Dù mồ côi, dù khổ đau, nhưng vẫn thầm ước mơ, vẫn thầm bảo vệ danh dự cho người cha mẹ vô tâm không biết ở đâu kia
"Tao mồ côi....nhưng tao vẫn có cha mẹ...dù có là sao...họ vẫn là người sinh ra tao....mày là cái gì mà dám sỉ nhục họ....hả..
"Rắc....ahhh" Thiên dẫm mạnh lên đầu gối tình, sinh ra 1 tiếng xương gẫy rõ to
"Tao khổ cực bán vé số...tao...phải nhịn nhục để đi học....nhưng mà tao không bao giờ lạc lối....tao hận cha mẹ tao....nhưng tao chưa bao giờ chửi họ....vậy thì mày....mày là cái gì mà dám chửi họ....hả..."
"Rắc...ahhhh." lại 1 tiếng xương vỡ vang lên đầu gối bên kia
"Rồi sẽ có 1 ngày....sẽ có 1 ngày....họ sẽ tới tìm tao....họ sẽ lại gọi tao là con...." mặt Thiên đầy mơ màng, mắt hắn tràn ngập ước mơ, giọng nói như xa xăm...lại như tiếng khóc văng vẳng. Tiếng nói đó bất chợt đã lạc đi...
"Oa...huhuhuu....huhuhuhu..." ngọc hân và thu dù bưng kín miệng nhưng vẫn không thể che được tiếng khóc lớn. Tim họ như sắp vỡ tan
"Họ chỉ là có việc nên mới bỏ tao lại thôi....không cần gì cả....không cần cả 1 lời xin lỗi....chỉ cần họ chịu nhớ tới tao....tao sẽ lại gọi họ là cha....là mẹ....16 năm....16 năm tao cố gắng học...cố gắng sống tốt là để làm gì.....để khi gặp lại....họ sẽ không buồn....tao sống được là nhờ ước mơ đó đó....thấp hèn phải không....hả..."
"Rắc...ahhh" cánh tay trái lại bị dẫm lên
"Tao hỏi mày....có thấp hèn hay không....nói...."
"Rắc....ahhhh..."
"Không...anh Thiên....anh Thiên ơi....anh không thấp hèn...huhu...." thu xúc động vừa nói vừa khóc
"Mày giầu có...mày được tất cả....học giỏi thì có người khen....thi rớt thì có người ôm....làm sai thì "được" cha mẹ đánh....bị bắt nạt thì có thể tìm cha tới đánh lại.....còn tao....tao không có....mày hiểu cảm giác đó không....hả....nhưng mà mày đủ tư cách dậy tao sao....mày đủ sao...."
Nghe lời này, người làm cha như Hà phàm, làm mẹ như ngọc hân lập tức thổn thức....tâm tư người làm cha mẹ bị đánh động...xót xa
Xót xa cho người làm con
Xót xa cho kẻ chỉ thể mơ ước...
Tình quá sợ hãi,...hắn đã không còn chút nào can đảm để đối mặt với ánh mắt đó nữa....cơn đau từ 2 đầu gối và cánh tay làm hắn cảm nhận được loại tuyệt vọng sâu thẳm tâm linh này....
Kinh khủng.....
Không ngờ 1 người vô cùng tầm thường, thậm chí thấp hèn này lại ẩn dấu 1 mặt khủng bố như vây
Còn đang sợ hãi, bỗng nhiên thấy 1 bàn chân to đang định đạp tới mặt mình....Tình quá sợ hãi nhưng mà hắn không có lực phản kháng, trơ mắt ra nhìn bàn chân đó to dần rồi xéo lên mặt mình.
"Ah....hự...mày...mày dám....tao sẽ giêt mày....giết...giết..."
"Hừ...có phải sống trong nhung lụa khiến mày cảm thấy mình hơn người phải không....cảm thấy ưu việt phải không....hôm nay tao sẽ dẫm lên cái hơn người đó của mày....cho mày biết...dù mày có bao nhiêu tiền, thì lúc nằm dưới đất....cũng vẫn thành 1 con chó mà thôi...." chân Thiên day day lên mặt Tình...lực áp kinh khủng khiến xương cốt trong người hắn vặn vẹo muốn gãy, cơn đau không cách nào tả xiết.
Rút chân về, trên người Thiên lập tức trở về trạng thái bình thản như trước, chỉ là thiếu đi 1 chút hoạt bát, 1 chút sinh khí mà thôi
Thiên tiến về phía 3 người Hà Phàm, lễ phép nói " cô chú, con xin lỗi làm hư nhà chú....ngày mai con sẽ tới sửa....xin lỗi...giờ....con có chút chuyện không vui....con xin phép về trước...." Thiên bắn ra 2 truyền thừa ấn vào đầu 2 người rồi thả bước đi về.
Để lại 1 bóng lưng cô độc trong ánh hoàng hôn buồn
"Anh Thiênnnn....huhuhu....anh....chờ em với...." thu giống như sợ hãi điều gì đó, tựa như sợ hắn đi rồi sẽ không bao giờ trở lại, bàn tay cô sẽ tuột hắn mất. Cô như thiêu thân lao người đi trong tiếng khóc nức nở chạy theo bóng lưng đó
Đây là thời khắc cô tự thừa nhận với lòng mình....thừa nhận loại cảm giác này...cảm giác mà không thể thiếu đi ai đó,....
.................
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Giới Thần
Nguyễn Văn Thanh
Giới Thần - Nguyễn Văn Thanh
https://isach.info/story.php?story=gioi_than__nguyen_van_thanh