Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tinh Thần Châu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 200: Tiểu Tuyết
D
ưới tràng mọi người quan sát tứ phía, nhưng với giá tiền này thì hẳn là không còn ai dám hé răng thêm nữa rồi. Đông Phương Trường Ngạo âm thầm thở phào ra một hơi, tuy rằng mua được nhưng cũng phải trả cái giá quá đắt.
Võ Thái hung hăng kiềm chế tâm tình, hô tiếp: "Thất Tinh Huyết Lan, người mua số ba ra giá bốn trăm vạn thượng phẩm linh thạch, còn có người nào tăng giá nữa không?"
Dưới tràng đấu giá đều im lặng như tờ.
Xem ra lão tử phải xuất thủ rồi! Dược Thiên Sầu duỗi lưng thoải mái rên rỉ nhỏ một tiếng, đầu hơi ngoảnh nin về phía Võ Lập Tuyết, thản nhiên nói: "Hai ngàn bốn trăm mười vạn!"
Cái thanh âm này xuất hiện, quả đúng như tiếng sấm nổ giữa tràng đấu giá...Ánh mắt của chúng nhân đều quẳng ném về phía người mua số một. Dưới mảnh vải đen, đôi môi đỏ mọng của Võ Lập Tuyết khẽ nhếch lên một cái đường cong mê người, đáng tiếc người ta không thể chứng kiến ánh mắt không dám tin, trừng lớn nhìn gã nam nhân lười nhắc ở bên cạnh. Lúc này nàng phi thường hoài nghi có phải mình đã nghe lầm rồi hay không? Còn Dược Thiên Sầu thì ảm đạm cười, hướng nàng gật gật đầu.
Thu được xác nhận xong, Võ Lập Tuyết giống như tên trộm lấm lét nhìn bốn phía xung quanh, giống như lúc này nếu có người nào hét vào tai nàng, nhất định nàng sẽ bị hù cho sợ chết khiếp.
Hai ngàn bốn trăm vạn! Mình vừa nghe thấy chữ hai ngàn bốn trăm mười vạn thượng phẩm linh thạch sao? Võ Lập Tuyết cảm giác hai tay nặng như thiên quân, đầu óc quay mòng mòng, dù sao hiện giờ còn chưa rõ rằng lắm, nên nàng cố gắng không chế tâm tình, đem cánh tay buông thõng xuống. Kì thực nàng rất muốn nắm lên chỉ vào Dược Thiên Sầu mà hét, ngươi muốn hù chết ta ah!
Khiếp sợ qua đi, bốn người Tất Tử Thông cũng đưa mắt nhìn nhau thầm nghĩ, người kia không khỏi thực lắm tiền đi! Ngồi trong phòng Võ Tứ Hải hai mắt lóe sáng như sao, bản thân hắn quả thật nhớ không ra thế lực phương nào lại có tiền vốn hùng hậu như Phù Tiên Đảo cùng Vạn Ma Cung, chẳng lẽ ngoại trừ tu chân giới Hoa Hạ đế quốc, còn có thế lức ngoại giới khác sao?
"Ong ong..." Dưới tràng liền huyên náo, tuy rằng Dược Thiên Sầu chỉ xuất ra nhiều hơn trời vạn, nhưng thực sự là đã nằm ngoài dự tính của mọi người, không hổ là người mua số một ah!
Lúc này Võ Thái hưng phấn nói: "Người mua số một ra giá hai ngàn bốn trăm mười vạn! Còn ai tăng giá nữa không?" Khi lên tiếng, ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía người mua số ba.
Đông Phương Trường Ngạo trên mặt run rẩy thành từng đoàn, người mua số một này rốt cuộc là nhân vật nào? Do dự thêm chút nữa, hắn dứt khoát ra giá: "Hai ngàn năm trăm vạn!"
Không cần ai nhắc nhở, Dược Thiên Sầu ngoảnh mặt nhìn Vũ Lập Tuyết lãnh đạm nói: "Hai ngàn năm trăm mười vạn!"
Vũ Lập Tuyết nghe xong thì cả người đã run rẩy không ngừng, chiếc thẻ bài trong tay lập tức rút về. Cái giá này muốn cao tới mức dọa người, khiến nàng cảm thấy bàn tay cầm thẻ bài của mình đã nặng trĩu áp lực.
Dược Thiên Sầu ra giá xong, liền quay đầu nhìn thị uy người mua số ba và Cừu Vô Oán. Theo sau, trong lòng hai người này đều rùng mình cảm thấy không ổn.
Lại xuất ra chênh nhau mười vạn? Trong tràng thanh âm huyên náo liên hồi, mọi người không khỏi hoài nghi, lúc trước người mua số một nói chậu Huyết Lan này mua về tác dụng không lớn lắm, vì sao bây giờ ngươi lại xuất ra giá tiền hùng hậu như thế.
Võ Thái cao giọng hỏi thêm ba lần, mà không có người nào tăng giá. Ngay cả Đông Phương Trường Ngạo cũng không có hé răng, hắn thầm nghĩ bản thân mình tựa hồ chưa từng đắc tội qua người mua số một, vì sao dường như lại muốn nhằm vào chính mình. Chẳng nhẽ người này mới chính là đại diện của Ma Cung?
Sáu văn kiện đấu giá cứ như vậy đã có bốn thứ rơi vào trong tay người mua số một. Khi Dược Thiên Sầu đến hậu trường lấy ra hai ngàn năm trăm mười viên thượng phẩm linh thạch, thì Võ Tứ Hải đã hoàn toàn hết chỗ phán đoán rồi, người này bối cảnh không phải thâm hậu bình thường ah!
Thất Tinh Huyết Lan đã bán với giá trên trời! Vậy sang vòng thứ bảy này, Võ gia sẽ mang ra bảo bối gì đây nhỉ? Mọi người hưng phấn mỏi mắt chờ mong không thôi. Coi nhU Minh không mua nổi, nhưng được xem náo nhiệt rầm rộ lần này cũng đã là mãn
Nguyện lắm rồi.
Dưới ánh mắt của nhiều người, một gã đệ tử Võ gia mang lên một chiếc giá áo đứng ở trên đài, một gã khác thì đang bưng khay bước ra. Theo trong khay phô bày ra là một bộ quần áo trắng tinh, treo lên giá áo xong hai gã liền khom lưng thoái lui ngay.
Bộ quần áo màu trắng giống như nữ nhân thường dùng, lẳng lặng đứng ở nơi đó. Chỉnh thể cả y phục là một màu trắng không hề có bất kỳ tạp sắc nào, nhưng lại nhìn không ra có địa phương nào đặc biệt. Mọi người hơi ngạc nhiên, đây chẳng lẽ cũng là bảo bối sao? Trong lúc nhất thời ở dưới tràng đã sôi nổi nghị luận.
Trên đài Võ Thái nhìn mọi người cười dài nói: "Chư vị! Có ai nhìn ra điểm khác thường của bộ trang phục này không?"
"Võ Thái, chẳng nhẽ đấu giá hội của Võ gia đã trở thành tiệm bán quần áo rồi sao?" Có thanh âm ở phía dưới quát lớn. Lúc này cũng khiến cho mọi người cười vang lên.
Võ Thái cười mà không đáp, hắn bước đến bên cạnh bộ trang phục kia, vươn tay nâng thắt lưng lên. Hắn đem cái mặt thắt lưng đưa ra trước mắt mọi người, cười nói: "Trên mặt dây lưng này thêu hai chữ, chư vị không ngại thì nhìn thử xem đây là hai chữ gì?"
Chữ rất nhỏ, thoạt đầu nhìn không thấy rõ ràng lắm. Nhưng lúc này mọi người đều đã vận công ngưng thần chăm chú nhìn, chỉ thấy chiếc dây lưng trong tay Võ Thái thêu hai chữ thanh gọn "Tiểu Tuyết"! Trầm ngâm suy nghĩ một phen, đa phần không ai nhìn ra ý tứ trong đó, có người thì lại nhíu mày, dường như đã nhớ ra cái gì đó. Bỗng dưng có người giật mình kinh hô: "Tiểu Tuyết! Chẳng nhẽ đây là trang phục của Tiểu Tuyet sao*?"
"Tiểu Tuyết là nhân vật nào? Trang phục của nàng thì đã làm sao? Chẳng lẽ còn muốn quý báu hơn Thất Tinh Huyết Lan ư?" Mọi người đều có chung suy nghĩ như vậy.
"Không thể tưởng tượng nổi! Lại có người nhận ra, không sai, đây chính là trang phục Tuyết La Sam của Tiểu Tuyết." Võ Thái gật đầu cười nói.
Có thanh âm khẩn cấp hô: "Võ Thái ngươi đừng giăng mê hồn trận nữa. Mau nói cho chúng ta biết Tiểu Tuyết là nam hay nữ, là nhân vật nào? Chẳng nhẽ quần áo cũng có thể hóa thành pháp bảo hay sao?"
"Ha ha! Tiểu Tuyết đương nhiên phải là nữ nhân rồi." Võ Thái buông thắt lưng trong tay rạ, đem bộ trang phục kia đùa nghịch cho chỉnh tề, mới ngoảnh mặt nhìn mọi người giải thích: "Nói đến Tiểu Tuyết có thể không nhiều người biết đến. Nhưng nếu ta nói bộ trang phục này có quan hệ với Thần Tượng Mạc Như Khí thì tin tưởng mọi người nhất định sẽ có hứng thú đi!"
"A! Không ngờ là thần tượng, chẳng nhẽ Tiểu Tuyết này chính là nữ nhân của Thần Tượng." Dưới đài có người hiếu kỳ dò hỏi.
Không đợi Võ Thái trả lời, đã có thanh âm thay hắn: "Tiểu Tuyết không phải là nữ nhân của Thần Tượng, mà làm thị nữ. Theo truyền thuyết kể rằng tu vi của nàng đã tới Hóa Thần Kỳ rồi. Từ thời thượng cổ cũng luôn luôn bảo vệ an toàn cho thần tượng."
"Hóa Thần Kỳ tu sĩ?"
"Hóa Thần Kỳ tu sĩ nguyện ý đi làm thị nữ cho người khác sao? Đang nói đùa gì vậy." Phản ứng của chúng nhân không đồng nhất. Nhưng đối với sự tồn tại của tu sĩ Hóa Thần Kỳ này đều là phi thường hoài nghi.
Người nọ lắc đầu giải thích: "Tiểu Tuyết có phải là tu sĩ Hóa Thần Kỳ hay không, ta cũng không biết, đây chỉ là một truyền thuyết. Nhưng nếu bộ trang phục kia quả thực là Tuyết La Sam, thì hẳn cũng chính là kiện bảo y do Thần Tượng Mạc Như Khí luyện chế cho Tiểu Tuyết rồi."
Dược Thiên Sầu im lặng không nói gì. Người khác không tin Hóa Thần Kỳ tồn tại, nhưng hắn lại tuyệt đối tin tưởng. Bởi trong Yêu Quý Vực có một cái khủng bố như thế vẫn đang tồn tại.
Vốn dĩ Đông Phương Trường Ngạo cũng không tin, nhưng cái hành trình lần đó tới Yêu Quý Vực, xem như bản thân hắn đã hoàn toàn lãnh giáo rồi. Không trông thấy một bóng ảnh nào, chỉ riêng một đạo thần thức xẹt qua, liền đã làm trọng thương cả nhóm người. Tin tưởng rằng, nếu người này muốn giết bọn hắn, lúc ấy hẳn là chẳng ai có thể chạy thoát. Theo sau, người Phù Tiên Đảo làm ra một cái kết luận, người nọ đúng thực là tu sĩ Hóa Thần Kỳ không thể nghi ngờ, nếu không bằng vào tu vi của Ma Cửu Cô tại sao đều không chống nổi một kích. Lúc này Đông Phương Trường Ngạo nhớ đến vẫn còn cảm thấy không rét mà run! Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, câu nói này thực không phải giả ah!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tinh Thần Châu
Thiên Sầu
Tinh Thần Châu - Thiên Sầu
https://isach.info/story.php?story=tinh_than_chau__thien_sau