Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thần Y
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 199
T
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 199: Đề phòng miệng lưỡi thế gian.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Y tá Kiều nói:
- Vâng, anh ấy vẫn chưa ra! Viện trưởng, có cần tôi đi gọi anh ấy ra đây một chút không?
Lý Tiểu Miêu vội vàng nói:
- Diệp Thanh tối qua trước lúc đi vào có nói với tôi, nếu không có việc gì cấp bách thì đưng lên làm phiền anh ta! Nếu chẳng may anh ta đang trong lúc xét nghiệm chút ta đi vào chẳng hóa ra là làm hỏng việc của anh ta sao?
Y tá Kiều nói:
- Tôi là tôi sợ anh ta ở bên trong đó không may gặp chuyện gi à!
Trương Hạo Bác trầm ngâm một lúc nói:
- Đợi thêm một lúc nữa xem sao! Mọi người đến giám sát chặt chẽ bệnh tình của bệnh nhân, nếu coa tình hình gì biến động không kiểm soát được thì lập tức đi tìm đến Diệp Thanh!
Hàn Hưng Dân than thở nói:
- Ôi bây giờ cả bệnh viện chỉ có một mình anh ta mới có đủ năng lực khống chế sự phát triển của cái con viruts kia thôi!
Trong bụng càng cảm thấy Diệp Thanh vô cùng sâu sắc khó lường trước được, càng không biết là anh ta đã sử dụng phương pháp nào!
Chuyên gia dược tễ học Mạc Sơ Đồng của bệnh viện Trung Y thành phố càng thêm khâm phục bệnh viện Ngô Đồng! Không nghĩ ra rằng đến cao thủ như vậy ở đây cũng có! Trước đây, ông ta cũng có nhiều phần tự tin về các bài thuốc đề phòng sự lây nhiễm và phát triển của bệnh, đâu hay biết hôm qua mang vào thử, không ngời đến một chút hiệu quả cũng không có!
Khoa truyền nhiễm của bệnh viện Ngô Đồng, bác sĩ Ngô cũng có mang đến một loại kháng thể nhập khẩu từ Mĩ về nhưng cũng không có một chút hiệu quả gì cả, như là đem cát bỏ bể vậy, không có một chút tín hiệu nào cả! Cái con viruts kia vẫn cứ như thế, truyền nhiễm thì vẫn cứ truyền nhiễm, sinh sản thì vẫn cứ sinh sản, có khi sự sinh sản và nhân chia của chúng có lúc còn nhanh hơn nữa!
..............................
Cùng lúc đó bên ngoài bệnh viện Ngô Đồng, tin tức cũng bị tùy tiện phát ra, vây lại ngày càng nhiều người dân đến xem, trong đó cũng có không ít người là người nhà của bệnh nhân và bác si ở bên trong bệnh viện, thậm chí đến cả những cô dì bay mươi, tám mươi tuổi cũng đến xem, tương đối là náo nhiệt!
Tình trạng giao thông bị ách tắc, xe lớn xe nhỏ đều đi đường vòng hết cả với nhau!
- Tại sao lại không cho ra ngoài cơ chứ? là khoa cấp cứu bị nhiễm bệnh dịch sao, những khu vực khác đều không việc gì! Các người nhốt con gái tôi ở trong đó là sao? Không may viruts ở trong đó phát tán ra ngoài truyền vào người con gái tôi thì sao?
Ở cổng lớn của bệnh viện Ngô Đồng, bên ngoài cánh cổng sắt, một phụ nữ tầm sáu mươi tuổi, tóc cũng đã có nhiều chỗ bạc, vội vàng lo lắng nói, không biết con gái của bà ấy là nhân viên trong bệnh viện hay là bệnh nhân nữa!
Không đợi bảo vệ và cảnh sát trả lời, lập tức liền có người lợi dụng gọi với lên:
- Chúng tôi đến khám bệnh chứ không có phải là đến ngồi tù! Mẹ tôi đến tiêm một mũi, sớm đã tiêm xong rồi, tại sao đến giờ vẫn chưa được ra!
- Các người biến đây thành cái trại giam tạm bợ sao, ai cho các người cái quyền đó!
- Là ai ra lệnh này?! Có giấy chứng không?!
...
- Để tôi đi vào trong, ông tôi vừa mới làm phẫu thuật xong, không có người thân chăm sóc đâu có được?!
Có người muốn ra, đồng thời cũng có người muốn vào! Đến đây một người đàn ông cường tráng tầm ba mươi tuổi đẩy mạnh cửa cổng sắt gào lớn!
Anh ta quả thật là rất khó chịu, hôm qua ở bệnh viện Ngô Đồng chăm sóc ông mình vẫn tốt như vậy, vừa mới chạy về nhà lấy chút đồ, thế là đến lúc quay lại thì thấy cảnh sát phong tỏa cổng lớn của bệnh viện, nói là có bệnh dịch, nói thế nào cũng không cho vào trong!
- Mẹ nó, tôi vào trong mà vẫn không được à, tôi cũng đâu có muốn ra ngoài!
Người đàn ông kia như phát cuồng lên, có cảm giác như muốn trèo qua vậy!
Một viên cảnh sát nhanh chóng kéo anh ta xuống, khuyên nhủ:
- Người anh em à, yên tâm, không cần phải lo lắng quá đâu! Ông cảu anh ở bên trong đó được các bác sĩ và y tá hết sức quan tâm chăm sóc, anh vào trong cũng được nhưng nếu không may mà bị nhiễm bệnh, thì không phải là ngược lại, lại càng tăng thêm gánh nặng cho bệnh viện Ngô Đồng sao?
- Tôi không quan tâm ai gánh trách nhiệm cho tôi, tôi muốn vào trong!
...
Tấm lưới sắt cao ngang ngực được đóng một cách khá là nghiêm ngặt, những thân nhân của bệnh nhân và bác sĩ ở bên trong cùng với cảnh sát đấu khẩu với nhau, dải băng cảnh vệ màu đỏ của cảnh sát cũng bị bọn họ giật mất lúc nào không biết!
- Mọi người yên lặng nghe tôi nói, bệnh viện của chúng tôi đang tập chung nhân lực để khẩn chương tiến hành chữa trị cho bệnh nhân, chỉ cần giải quyết xong dịch bệnh là lập tức để cho người thân của mọi người về đoàn tụ với gia đình, lại khỏe mạnh nữa!
Trưởng khu bảo vệ của bệnh viện Ngô Đồng lớn tiếng nói khuyên nhủ mọi người.
- Hôm qua đã nói là sắp giải quyết được rồi, thế mà đến bây giờ vẫn chưa giải quyết xong à?! Quỷ mới tin!
- Đúng là chỉ giỏi lừa mọi người!
- Ơ, tôi nghe nói cái bệnh dịch lần này tương đố ghê ghớm, bệnh viện của các anh đã tử vong đến mười bảy mười tám người rồi phải không?!
- Có phải không?! Có phải thế không?!
- Đâu có? Làm gì có chuyện đó! Làm gì có chuyện đó! Trước mắt vẫn chưa có ai tử vong, chỉ là tạm thời hôn mệ thôi, không có nguy hiểm đến tính mạng!
- Anh lừa ai vậy chứ?! anh nghĩ tôi là trẻ lên ba sao, nếu không có người chết thì làm sao mà mấy lão quan to kia lại cắp đít chạy đến đây ngồi cơ chứ?!
- Mẹ nó, con gái tôi mà có chuyện, tôi đập nát cái bệnh viện Ngô Đồng này ra!
- Để cho ông mày vào!
Một thanh niên cường tráng khỏe mạnh vô cùng nôn nóng, bạn gái của anh ta vẫn còn ở trong đó, nếu là đến nước nguy hiểm như vậy lại còn để mặc cô ấy ở trong đó một mình như thế thì sao đặng à! Vừa nghĩ đến đây, anh ta liền bồng bột nóng vội, trèo lên tấm lưới sắt!
Một người làm trước khiến cho rất nhiều người khác cũng bắt chước làm ngay theo sau đó, nhưng cảnh sát duy trì trật tự ở đó cũng chỉ có năm người, lại không thể động tay động chân với nhưng người dân kia, đương lúc đó hàng phòng ngự ở đây bị giãn tách ra!
- Thôi để cho bọn họ vào trong đi!
Phía trước bên trong tòa nhà cấp cứu to lớn, An Đông Phương vẫy tay ra hiệu cho cục trưởng cục công an Điền Hưng Quân nói.
Phó chủ tịch thường vụ thành phố Thinh Triều Huy lập tức phản đối:
- Lão An, như vậy không được tốt thì phải, mới thế đã nhường bươc chẳng há nói rõ ra là chính phủ của chúng ta ở thành phố này vô dụng sao!
An Đông Phương không hài lòng nói:
- Quả thực đúng là vô dụng, một cái bệnh dịch nhỏ bé như vậy mà để làm đến tình trạng này!
Tần Ưu Quốc nói:
- Nếu mà thực sự nói là vô dụng thì phải xem xem ai là người quả lý bộ vệ sinh ấy?!
An Đông phong:
-...
Chủ nhiệm ủy ban chính trị pháp luật Tô Thông lập tức hòa giải nói:
- Vào trong thì cũng vào trong rồi mà, dù sao cho đến lúc này, bên ngoài tòa nhà khoa cấp cứu cũng không có xuất hiện thêm ca nhiễm bệnh nào cả, không phải là hiện tại chúng ta vẫn khỏe mạnh đó sao? Nếu có nói thì vẫn là nói cái bệnh viện Ngô Đồng này, đúng thật là làm việc đến nơi đến chốn, khống chế dịch bệnh cho đến nay, chưa có sự phối hợp từ phía chính phủ, nhưng lại vẫn có thể khống chế được viruts ở trong nội bộ tòa nhà khoa cấp cứu kia!
...
- Đúng là càn quấy, ai để nhưng người kia vào đây?
Đột nhiên có mây người phóng viên cầm mấy quay phim chạy vào trong, lại thêm người dẫn đầu là một cô gái cao ráo, dáng người xinh đẹp gợi cảm, chật đầy người, một bên vừa quay phim, một bên vừa báo cáo, rộn ràng nhốn nháo cả đám người, bí thư thành ủy Tần Ưu Quốc vừa nhìn thấy vậy liền tức giận! Là cái lúc nào rồi mà còn đến đây làm loạn ông mày nữa!
Phó chủ tịch thường vụ thành phố Thịnh Triều Huy nói:
- Cô gái cầm đầu nhóm phóng viên kia tôi biết, là người phát ngôn trong bản tin thời sự chín giờ của đài Phù Liễu, đúng là có xinh đẹp một chút, chỉ là không có não thôi! Để tôi gọi điện cho Lão Vương ở đài Phù Liễu, để ông ây lập tức quản lý đám thuộc hạ của ông ấy! Thật là kì cục quá đi! Cái chuyện này lại cũng tùy ý báo cáo được?!
Thị trưởng Thành phố An Đông Phương đồng ý nói:
- Đề phòng miệng lưỡi thế gian, đến giờ sự việc đúng là làm to ra rồi, xem ra có giấu cũng không giấu được nữa rồi, lại thêm nữa, chúng ta phải hạn chế tự do ngôn luận và tin tức báo chí!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thần Y
Hành Xích Đạo
Thần Y - Hành Xích Đạo
https://isach.info/story.php?story=than_y__hanh_xich_dao