Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tù Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 197: Ngoại Truyện: Tới Trễ Tính Sổ Sau
K
ết hôn được năm năm, Tang Vãn Cách lần đầu tiên từ trong mộng thức tỉnh. Cô trằn trọc trở mình thế nào cũng ngủ không được, nên liền ngồi dậy, đồng hồ để đầu giường cho cô biết hiện tại đang là hai giờ hai mươi lăm phút sáng.
Nhìn sang cái người tựa con gấu đang ngủ say kế bên một chút, không tự chủ được cô liền lộ ra nụ cười dịu dàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt lên khuôn mặt kia, sờ sờ chiếc cằm cương nghị đã lấm tấm chút râu mới mọc.
Hùng Thần Giai bị cô làm tỉnh giấc, mắt hắn chợt mở ra nhìn về phía cô, làm cho cô bị giật mình."Uống....uố...ng! Làm gì dọa người vậy."
"Nào có." Hùng Thần Giai vô tội nhìn cô, chỉ trợn mắt chút thôi,bộ dữ dội lắm sao chứ.
Nhìn vẻ mặt như đại ca xã hội đen của bạn gấu nào đó lộ ra vẻ mặt uất ức như vậy cô thật muốn cười,
Lại sờ sờ chổ râu mới nhú dưới cái cằm cương nghị. Tang Vãn Cách nhịn cười không được nữa: ", không có gì,anh ngủ tiếp đi." Cô nghiêng người hôn lên trên trán hắn một cái, sau đó kéo chăn qua đắp kín người cho hắn.
Tay mắt lanh lẹ một phát bắt được cánh tay cô: "Em muốn đi nơi nào?!" Bây giờ đã khuya rồi còn muốn làm gì vậy?
"Em đi xem bánh bao cùng bài thi có đá chăn hay không, anh ngoan ngoãn ngủ tiếp đi." Tang Vãn Cách sờ đầu hắn một cái, giống như đang dụ dỗ một đứa bé không nghe lời, cũng giống y như trong ngày thường cô dụ dỗ bánh bao cùng bài thi mỗi khi chúng nghịch ngợm gây sự vậy."Em rất mau sẽ trở lại."
"Có cái gì hay mà nhìn chúng chứ." Hùng Thần Giai bất mãn thì thầm một tiếng, nhưng cũng ngồi dậy theo, hắn đem chăn ném qua một bên, "Anh đi chung với em."
"... Em đi một mình được rồi." Cô vô cùng bất đắc dĩ liếc hắn một cái, "Hơn nữa hiện tại em không muốn nhìn thấy anh."
... Hùng Thần Giai như bị trúng tên ngã xuống đất."Tại sao?!" Anh đã làm sai chuyện gì sao?! Chẳng lẽ tối ngày hôm qua mình len lén ăn hết cái bánh ngọt của thằng nhóc thối bánh bao nhỏ bị cô phát hiện rồi?!
Tang Vãn Cách liếc mắt nhìn hắn một cái, "Đoán xem."
Mắt thấy vợ yêu dấu đã gần đi tới cửa, Hùng Thần Giai vội vàng như một con cá chép vượt long môn phóng từ trên giường xuống, gấp đến độ ngay cả dép cũng không kịp đi vào mà liền vọt tới ôm eo Tang Vãn Cách kéo trở lại."Đoán không được đoán không được, công chúa em trực tiếp nói cho anh biết đi
"
Lông mày nhướng lên, Tang Vãn Cách nhìn đôi tay gấu đang nắm chặt bên hông mình một chút, rồi dùng tay gỡ xuống."Mới vừa rồi em gặp ác mộng."
" Ác mộng gì?" Cùng anh có liên quan sao?!
"... Đoán."
Hùng Thần Giai ngây ngẩn cả người, chỉ qua năm năm dưới sự huấn luyện đối trả phản ứng của hai thằng quỷ nhỏ bánh bao cùng bài thi kia mỗi khi hắn đến gần giờ hắn đã luyện thành thần công kiên nhẫn, lì lợm bách độc bất xâm, huống chi hiện tại lại là vợ yêu của mình nữa, cho nên hắn không chỉ không cảm thấy tức giận, ngược lại còn vô cùng kiên nhẫn hỏi lại."Đoán không ra nha, - công chúa liền nói cho rùi~~" hắn còn cố ý học thanh âm bánh bao cùng bài thi lúc làm nũng nữa, vừa ngọt lại vừa nhẹ nhàng —— mặc dù qua miệng hắn nói ra lại làm người ta hết sức sởn gai óc.
Tang Vãn Cách không nhịn được"Xì" một tiếng bật cười, gõ đầu hắn một cái: "Ừ, thì do em nhớ tới chuyện mười hai năm trước..."
"Ha a a....ha... hả!" Hắn liền đổi sang bị sợ giật mình."Mười hai năm trước?!"... Vậy không phải lúc hắn tuổi trẻ khinh cuồng bắt cóc cô sao?!
Suy nghĩ một chút xem khi đó hắn đã làm cái gì... Hùng Thần Giai càng nghĩ càng sợ, cảm giác mình đại nạn khó xong rồi.
Cô nói gặp ác mộng, cơn ác mộng ấy là chuyện đó sao!!
Suy nghĩ kĩ một chút khi đó mình đã làm gì... Hùng Thần Giai càng nghĩ càng sợ, bị dọa cho phát khiếp,
"Em giờ có chút tức giận, cho nên... Tối hôm nay có thể xin ngủ một mình không." Tang Vãn Cách mỉm cười đẩy con gấu đang quấn trên người mình ra, mở cửa phòng ngủ, sau đó đi ra ngoài.
... Cứu mạng a ~~
Hùng Thần Giai cũng vội vàng đi theo ra ngoài, trong lúc đó bởi vì cuống quít mà vấp té, mặt to đối diện cửa, thiếu chút nữa gặm cái khung cửa luôn rồi, thật may là ngã chạm mặt vào tấm thảm, nếu không khuôn mặt vốn đã có thể hù chết người này, mà còn bị hủy dung nữa... Hắn có thể đi chết luôn rồi. đừng nói đến bánh bao cùng bài thi, ngay cả công chúa có thể sẽ không cần hắn nữa a!
Nhưng khi đuổi theo ra cửa phòng, Tang Vãn Cách đã biến mất dạng rồi. Dĩ nhiên hắn biết cô đi nơi nào —— đơn giản chỉ có phòng của tiểu quỷ thôi. Xỏ đôi dép vào,
Vuốt vuốt mặt một chút không sao tốt rồi, ngay cả công chúa có thể sẽ không quan tâm mặt hắn thế nào nhưng hắn vẫn muốn chắc mặt mình không biến dạng dọa người hơn! Nhưng khi đuổi theo tới cửa phòng, hắn rón rén đi tới, bước thật chậm, mặc dù hắn hay vụng trộm khi dễ hai Tiểu Quỷ, cũng thường nguyền rủa hai đứa không nên ra đời để cùng hắn tranh thủ tình cảm, nhưng trên thực tế hắn vẫn yêu thương hai đứa nhóc vô cùng, cho dù chúng đến bây giờ cũng không chịu đổi giọng gọi hắn là "Ba".
Chậm chậm đẩy cửa phòng ra, trong mắt Hùng Thần Giai liền bốc lửa nhìn chằm chằm hai con thỏ nhỏ chết tiệt đang tiến sát vào ngực Tang Vãn Cách kia: "Đã trễ thế này sao còn chưa ngủ?!" Ngày mai chẳng lẽ không đi học sao?!
"Ngày mai thứ bảy,
Cô không tự chủ lộ ra nụ cười dịu dàng, nhìn nhóc anh."Bánh bao liếc mắt nhìn hắn một cái, đầu nhỏ lại cọ xát vào lồng ngực Tang Vãn Cách, lấy một loại ánh mắt vô cùng khinh thường nhìn về phía Hùng Thần Giai, " Không phải đi học mà."
"Vậy cũng không thể lấy lí do đó để trễ như thế này mà không đi ngủ!" Hùng Thần Giai cúi đầu gầm thét, còn nhỏ mà đã tập thức đêm, muốn nhanh già sao?!
Tiểu bài thi dựa vào ngực Tang vãn cách, con ngươi đen như mực nhìn Hùng Thần Giai,
"Phụ thân... Mẹ phê chuẩn tụi con có thể chơi đến trời sáng ~" tiểu gia khỏa đắc ý hếch cằm lên, mẹ con ba người rúc vào với nhau cực kỳ giống ba bức tượng tráng men xinh đẹp, Hùng Thần Giai thấy cảnh này có hỏa cũng không phát được, rốt cuộc hắn đành thở dài, đi tới bên giường đem cả ba bảo bối ôm vào trong ngực."Đang chơi cái gì?"
"Plans vs Zombie." Tiểu gia khỏa lập tức lộ ra nụ cười đáng yêu."Phụ thân muốn chơi cùng không?"
Hùng Thần Giai cẩn thận từng li từng tí nhìn Tang Vãn Cách một chút, thấy cô đang nhìn mình, trên mặt còn mang nụ cười ranh mãnh, hắn liền không tự chủ được ho khan một tiếng: "Khụ, à cái đó, không, khụ, hai đứa chơi là được rồi, ta và mẹ phải về phòng nghỉ ngơi."
"Nhưng mẹ vừa mới nói muốn cùng hai đứa con chơi chung, sau đó cùng chúng con đi ngủ." Bánh bao đem vạt áo Tang Vãn Cách níu chặt, cười y như tiểu thiên sứ, nhưng Hùng Thần Giai thề hắn thấy được trên đầu nó là hai cái sừng nhỏ của tiểu ác ma!
"... Công chúa?!" Cô sẽ không tàn nhẫn như vậy chứ, sẽ không tàn nhẫn như vậy... Chứ?! Chỉ là một cơn ác mộng mà thôi... Mặc dù trước kia hắn đã không đúng, nhưng không đến nỗi phải trừng phạt hắn như vậy nha, hắn đã rất biết lỗi rồi mà!
"Ừ... Em mới vừa đồng ý với chúng, anh về phòng ngủ đi." Tang Vãn Cách cười cười với hắn.
"Biết rõ không có em anh không ngủ được mà..."
"Vậy thì có vấn đề rồi nha." Cô nhún vai, bày tỏ thông cảm mà không giúp gì được.
Hùng Thần Giai chỉ kém là chưa rớt nước mắt, vừa định mở miệng nói chuyện, thì lại thấy Tang Vãn Cách đã đem lực chú ý chuyển dời đến trên người hai tiểu gia khỏa, vừa giận vừa hờn, một hồi lâu sau còn ôm chặt ba mẹ con không buông tay, "Vậy thì cùng nhau chơi đi."
"Gấu, em cảm thấy hay là anh nên về phòng trước thì tốt hơn, cảm thấy thế nào?" Cô cũng không tức giận, cười híp mắt nhìn hắn.
Trở về ngoan ngoãn tự hối cãi đi.
ánh mắt cô nói như vậy.
... Còn có thể làm sao?!
Hắn lê bước chân nặng nề đi, bạn gấu nào đó hai chân như đổ chì đi ra ngoài cửa phòng, hắn biết ngày mai sẽ không dễ chịu lắm đâu.
... Có lẽ, vô cùng, vô cùng, vô cùng không dễ chịu.
Cô nhìn bóng lưng hắn không tự chủ được lộ ra nụ cười dịu dàng.
Chương trước
Mục lục
Tù Yêu
Lệ Ưu Đàm
Tù Yêu - Lệ Ưu Đàm
https://isach.info/story.php?story=tu_yeu__le_uu_dam