Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 78: Sự Trả Thù Tàn Khốc [1]
M
ưa tạnh.
Mặt đất bao phủ trong màn đêm.
Vạn vật lại trở về với sự tĩnh lặng vốn có.
Gió đêm lành lạnh, lá cây lay động. Hơn mười bóng dáng theo tường lẻn vào phủ Tể tướng, màu áo đen lẫn trong màn đêm.
Hành lang quanh co uốn khúc, hòn giả sơn, đình hóng mát.
Đến một vườn hoa cỏ xum xuê, hơn mười bóng dáng áo đen chia ra làm mấy đội, theo các hướng khác nhau rời đi.
Hướng chủ viện đột nhiên xuất hiện hai bóng dáng áo trắng, một người mang lụa trắng che nửa mặt, một người đeo mặt nạ vàng, trong đêm tối, đôi đồng tử màu tím phá lệ sáng ngời.
Nữ tử mặc áo bào trắng thật dài dẫm lên từng hạt mưa còn đọng lại trên cỏ lá, môi khẽ mím, biểu tình lạnh như băng, khuôn mặt hoàn toàn bình ổn giống như đã bị hàn băng ngàn năm ngưng kết lại. Suối tóc đen như dòng thác dừng ở thắt lưng, bước đi lắc lư lộ ra đường cong xinh đẹp.
Người trong viện tựa hồ ngủ rất say, mới vừa đi đến ngoài cửa đã nghe tiếng hít thở nhợt nhạt trong phòng.
Ngủ thật say, đáng tiếc là trong chốc lát ngươi sẽ phải ngủ lâu thật lâu.
Đôi môi anh đào gợi lên, nữ tử lãnh lệ cười nói. Đồng tử trong mắt xẹt qua một tia tàn khốc, nàng nghiêng đầu nhìn sang nam tử bên cạnh gật đầu một cái.
Nam tử gật đầu lại, hướng ánh mắt tới hắc y nhân bên cạnh.
Vài hắc y nhân phân ra theo hai hướng tría phải mà đi, tuyệt không lưu lại một người sống, lại càng không thể phá hư tâm tình của chủ tử.
Nam tử đeo mặt nạ lấy từ ống tay áo một chiếc chủy thủ ánh bạc cực lợi hại cắm vào cửa trước. Một tiếng vang nhỏ phát ra, cửa liền rời ra ngay tức khắc.
Nữ tử đẩy cửa ra, dẫn đầu đi vào.
Trong phòng một mảnh tối đen như mực, nữ tử nhíu mi, ngón tay bắn ra, một ngọn lửa ở đầu ngón tay chiếu sáng căn phòng. Nàng nhìn quanh, chỉ thấy trong phòng có chút trang sức đẹp đẽ quý giá, trên chiếc giường ngà voi trắng, có hai người đang nằm. Sau màn giường, loáng thoáng nhìn thấy hai bóng hình đang ngủ say.
Bàn tay trắng nõn lại giương lên, đầu ngón tay ánh lửa đặt trên nến, ngọn đèn mông lung chiếu sáng căn phòng.
Người trên giường tựa hồ cảm giác có hơi thở xa lạ, đôi mày bất an co rúm lại. Chậm rãi mở to mắt, ánh sáng trong phòng làm hắn ngẩn ra. Cảm giác buồn ngủ trong mắt không còn, ngay lập tức tỉnh táo, ánh mắt lợi hại nhìn quanh:
“Ai?”
Hắn xoay người ngồi dậy, khoác áo ngủ rộng thùng thình lên người. Nhìn qua màn giường, cư nhiên nhìn thấy một nữ tử ngồi ở trước bàn, bên cạnh nàng là 1 nam tử cao ngất đang đứng. Đôi mắt trợn tròn, chấn động không nhẹ.
“Lão gia, sao người không ngủ?” Nữ tử nằm cạnh nam tử cũng ngồi dậy, “Này, ai đốt đèn lên vậy?” Nhìn thấy ánh sáng trước mắt, nàng vẫn không rõ nguyên do.
“Phu nhân, có khách đến.”. Không hổ danh là nhân vật lợi hại có kinh nghiệm tranh đấu, sau một giây kinh ngạc đã trấn định lại rất nhanh.
“Khách nào?” Nữ tử nhìn theo ánh mắt nam tử, đột nhiên sợ tới mức che hai tay vào miệng, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng.
“Đừng sợ.” Nam tử vỗ vỗ bả vai của nàng, vươn tay xốc cái màn giường lên, đi ra ngoài.
“Lão gia…” Nữ tử bắt lấy cánh tay nam tử, có chút lo lắng gọi hắn.
“Không có việc gì, yên tâm.” Nam tử an ủi vỗ vỗ vai nàng, vẫn xốc cái màn giường lên, xuống giường.
“Hai vị đêm khuya đến thăm, không biết có chuyện gì?”.
Lâm Kế Tục bình tĩnh hỏi, xuống giường mặc thêm một chiếc áo khoác, sợi tóc rối tung trên vai, dưới ngọn đèn mông lung, trên đầu bạc lóe ra ngân bạch quang.
“Không hổ là Tể tướng đại nhân nhiều năm kinh nghiệm quan trường, thật khí phách.” Nữ tử chính là Lãnh Loan Loan, dưới chiếc khăn che mặt, môi anh đào gợi lên, mang theo trào phúng. Dù có khí phách, hắn cũng không thấy được mặt trời ngày mai.
“Quá khen.” Lâm Kế Tục chắp tay, “Hai vị đến sợ là không phải để khích lệ lão phu?” Đôi mắt thâm thúy âm thầm đoán thân phận, mục đích của hai người.
“Nói chuyện cùng người thông minh thật thoải mái.” Lãnh Loan Loan nhếch môi, con ngươi đen cất giấu hận ý như biển sâu. “Chúng ta tới là mong Tể tướng đây có thể cho ta một thứ…” Chính là mạng của ngươi.
“Không biết quý phủ của tại hạ có cái gì để hai người coi trọng?” Lâm Kế Tục híp mắt lại, bọn họ đến tột cùng muốn cái gì đây?
“Có.” Lãnh Loan Loan đứng lên, làn váy trắng rũ xuống. Thản nhiên đi đến trước ngọn đèn, trên mặt toát ra lãnh ý. Nàng chậm rãi đi về hướng Lâm Kế Tục, tưng bước từng bước, trong lòng Lâm Kế Tục lại khẩn trương thêm một phần, mà Lâm phu nhân trên giường mở to hai mắt chăm chú nhìn bọn họ, hai tay nắm chặt lại, sợ chuyện xấu sẽ phát sinh.
“Không biết là thứ gì?” Lâm Kế Tục yếu ớt cười nói, dưới ống tay áo, hai bàn tay đã nắm chặt lại. Hai người này rốt cục làm sao mà vào được đây? Chằng lẽ hộ vệ đều không biết làm ăn gì hết?
Lãnh Loan Loan vẫn không nói, bàn tay mềm gạt nhẹ sợi tóc, mắt liếc hắn một cái, mâu quang lãnh liệt. Nàng gằn từng chữ:
“Lấy – mạng – ngươi.”
Lâm Kế Tục cả kinh, mồ hôi lạnh chảy đầy hai lòng bàn tay. Nhìn Lãnh Loan Loan giờ phút này trong đáy mắt không còn hận ý, hắn cùng nữ tử này có ân oán sao? Nàng cư nhiên nói thẳng lấy mạng chính mình? Hơn nữa, nhìn cái khăn che mặt lộ ra ngoài ra con ngươi đen, hắn đột nhiên cảm thấy có chút quen thuộc. Là ai vậy?
“Cô nương, cô đùa phải không?” Trấn định nhanh chóng.
“Muốn kiểm tra xem ta có nói giỡn hay không, ngươi tự nhìn đi.” Lãnh Loan Loan nhìn sang Dạ Thần gật đầu gật đầu, Dạ Thần đi đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra.
Lâm Kế Tục cả kinh, đêm tối yên tĩnh lại bị ánh lửa sáng rọi, mơ hồ còn nghe được tiếng kêu thảm thiết.
“Các ngươi muốn làm gì?” Đồng tử thâm thúy trừng mắt nhìn Lãnh Loan Loan, không thể che giấu được nỗi kinh hoàng nữa. Chẳng lẽ, chẳng lẽ người trong phủ đều đã bị bọn họ sát hại hết? Như vậy nhi tử đâu? Nữ nhi đâu?
“Ngươi còn chưa rõ sao?” Lãnh Loan Loan cười lạnh, “Bọn họ đều đã chết. Đều do ngươi làm hại.” Bất quá, bây giờ ngươi cũng phải đi cùng họ. Tay vung một cái, một nhát kiếm lợi hại xẹt qua cổ Lâm Kế Tục. Hàn quang lóe ra, lúc này Lâm phu nhân đã bị dọa đến sợ ngất:
“Không, lão gia!!!”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu
Luyến Nguyệt Nhi
Chín Tuổi Tiểu Yêu Hậu - Luyến Nguyệt Nhi
https://isach.info/story.php?story=chin_tuoi_tieu_yeu_hau__luyen_nguyet_nhi