Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thùy Chủ Trầm Phù
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 196
C
HƯƠNG 195.
Dứt bỏ những chuyện triều chính lớn nhỏ phiền toái, Lãnh Huyền vẫn cứ hàng ngày dùng một thang thuốc, khi nhàn rỗi liền cùng Lôi Hải Thành đến ngự hoa viên tản bộ, ban đêm ở Khai Nguyên cung uống rượu ngắm trăng, cuộc sống mặc dù bình thản như nước, nhưng lại rất thư thái tự tại.
Vào hè nóng bức, tiết trời ngày lúc càng ngột ngạt. Sau trưa hôm nay hai người ngồi dưới bóng cây trong sân đánh cờ. Lôi Hải Thành không muốn chơi mấy thứ cờ tướng cờ vua khiến nam nhân lại phải hao tâm tổn trí, dứt khoát gọi người đến bằng kí ức làm cờ phi hành[36], kéo 2 thị nữ lanh lợi Từ Vi cùng Y Y tới cho đủ số người chơi.
Hai tiểu nha đầu mới đầu thấp thỏm dè dặt, sau mấy ván liền đem câu nệ quẳng ra sau đầu, hết sạch căng thẳng liên tiếp hô to gọi nhỏ.
Lôi Hải Thành cùng Lãnh Huyền thấy hai người hồn nhiên chân chất, cũng không khỏi mỉm cười. Lôi Hải Thành lại càng nhớ đến cặp tỷ muội sinh đôi Ngưng Mặc cùng Hàm Hương hầu hạ mình sinh hoạt khi tạm lưu lại tại phủ Kiều Hành Chi.
Ngày thành Lâm Uyên bị công phá, cung điện trống không, toàn bộ bách tính trăm họ phỏng chừng đều đã sớm tha hương. Cặp tỷ muội kia gặp phải loạn thế, cũng không biết hiện giờ sống chết khốn cùng tại phương nào?
Còn có hai con cáo già kia, từ lần trước sau khi dùng độc xà cảnh báo chầm chập cũng không có động tĩnh gì, ngược lại khiến tâm hắn sinh bất an.
Phương Triêu mấy ngày trước đã quay về phục mệnh, thông báo đã trảm làm gương mấy tên võ tướng Tây Kỳ do Vệ Trăn cầm đầu có ý định tạo phản. Đứng chưa ấm chỗ, Phương Triêu lại liền vội vàng chào từ biệt. Ngay cả Dạ Ưng, từ sau khi Lôi Hải Thành hồi cung cũng chưa thấy bóng dáng. Hỏi thị vệ, nói là phụng hoàng mệnh ra ngoài hành sự mấy tháng chưa về.
Dưới sự yên bình không sóng gió, dường như đang có thứ gì ấp ủ tích tụ......
Lôi Hải Thành càng nghĩ càng xuất thần, mãi đến lúc bên tai truyền đến mấy tiếng gọi của Lãnh Huyền mới giật mình bừng tỉnh.
“Tới phiên ngươi, Hải Thành.” Lãnh Huyền đem xúc xắc đưa cho hắn, mỉm cười nói: “Cờ phi hành này quả thật thú vị.”
Khi nam nhân còn thơ ấu, chỉ e cũng chưa từng chơi qua bất cứ trò vui nào. Lôi Hải Thành đắm đuối nhìn vài phần thần thái vui vẻ vô thức hiển lộ sâu trong con ngươi đen trong của Lãnh Huyền, cảm giác đau nhói quen thuộc lại bắt đầu trỗi dậy trong ***g ngực, cuối cùng cười cười.
“Còn có rất nhiều trò chơi thú vị hơn nữa! Ta sẽ từ từ dạy ngươi hết.”
Hắn chăm chú nhìn Lãnh Huyền, nam nhân lại cụp mắt nhìn ván cờ.
Dương quang xuyên qua khe hở cành lá rậm rạp như chiếc mũ xanh biếc trên đỉnh đầu, từng điểm sáng lốm đốm nhỏ bé dao động, chiếu lên mặt Lãnh Huyền sáng tối đan xen.
Hồi lâu, Lãnh Huyền nhẹ nhàng nói ra từ “Hảo”.
Một mảnh lá cây theo gió thản nhiên rơi xuống, lướt qua giữa Lôi Hải Thành cùng Lãnh Huyền, chặn lấy tầm mắt Lôi Hải Thành. Hắn không nhìn được, nam nhân lúc này đến tột cùng là đang mang thần tình nào.
Lá cây vàng nhạt rớt xuống đất, nhanh chóng xen lẫn trong đám lá rụng đầy sân, xào xạc múa trong gió thu mát lạnh.
Khung trời thu ý đìu hiu, trong cung Khai Nguyên lại hết sức náo nhiệt. Tiếng hoan hô cười đùa xen lẫn với tiếng trẻ con khóc lóc, truyền thẳng ra ngoài tường cao.
Thiên Tĩnh hoàng hậu hai ngày trước khi dạo hồ động thai khí, sinh hạ công chúa, mẹ tròn con vuông. Khắp chốn kinh thành giăng đèn kết hoa, cầu phúc mừng ngày sinh công chúa. Minh Chu lại sai người đem tin vui này cấp báo cho Lan vương cùng tộc nhân nhà mẹ đẻ Nguyên Từ Quân.
Hôm nay sau khi lâm triều rảnh rỗi, hắn liền dẫn theo tiểu công chúa lại đây, thỉnh phụ hoàng ban tên.
“Hài tử này khóc thực vang, giống hết ngươi khi còn thơ ấu.” Lãnh Huyền theo ôm lấy bé gái từ trong tay hai nhũ mẫu. Kể ra cũng kỳ quái, đứa bé đến tay hắn rồi, liền dần dần thu tiếng khóc, cái miệng nhỏ nhắn lúc có lúc không nhấm nháp.
“Nàng có phải là muốn uống sữa rồi hay không?” Lôi Hải Thành trộm nhìn đến thích thú, tiến sát lại đưa ngón tay chạm nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó của đứa bé. Đột nhiên nhớ đến buổi tối chính thức cầu hôn với Đình kia, hai người nằm ở trên giường mơ về tương lai sắp tới, hắn cùng Đình không hẹn mà cùng muốn có một đứa con gái sau khi cưới.
Khi đó, căn bản là không thể tưởng tượng, bản thân mình sẽ chết đi rồi sống lại, còn cùng một người nam nhân quyến luyến đến tận xương tủy......
Chỉ hơi ngây ngẩn rồi lập tức thanh tỉnh, nghiêng đầu liền thấy mục quang Lãnh Huyền ngưng tụ lại trên mặt tiểu công chúa, sắc mặt đã có phần thê lương.
Trong lòng Lôi Hải Thành biết Lãnh Huyền là đang nhớ lại tiểu nhi nữ đã chết kia, không có lời nào để an ủi, thấp gọi một tiếng: “Huyền......”
Từ chỗ sâu trong ***g ngực Lãnh Huyền chầm chậm thở dài, thu lại thương cảm, mỉm cười nói: “Vậy gọi là Tư Vân đi.”
Lôi Hải Thành chấn động, là tưởng niệm chiến dịch Vân Đồng quan thảm thiết kia, hay là Tỏa Vân sơn với hết thảy mê loạn?......
Giấc mộng cũ trước kia, chớp mắt như thủy triều, bách chuyển thiên hồi, tràn đầy trong tâm trí.
Hắn nghĩ về chuyện cũ, không lưu tâm phụ tử Lãnh Huyền đang nói những gì, đến lúc định thần, liền nghe thấy Minh Chu đang nghiêm trang nói về tình hình gần đây của Tần Khương.
“Tần Khương đã phái sứ giả đến, nguyện dâng ba tòa thành trì Phong Lăng để kết đồng minh với ta. Thiên Tĩnh lấy hai, còn một tòa đưa về Tần Khương. Nhi thần đã đồng ý với sứ giả, ngày đông chí ngày sẽ cùng Tần Khương vương kết đồng minh ở biên giới phía đông.”
Con ngươi đen của Lãnh Huyền ngưng tụ, “Ngươi muốn đích thân đi sao?”
“Không sai.” Minh Chu tự tin tràn đầy nói: “Phụ hoàng ngươi không cần lo lắng, nhi thần đã dám hứa hẹn, đương nhiên sẽ không hành sự lỗ mãng.”
“Mượn cơ hội này, chân chính lập uy với thiên hạ, khiến cho các nước không dám khinh thường ngươi tuổi nhỏ không đảm đương được, cũng là một chuyện tốt.” Lãnh Huyền gật đầu.
Minh Chu cười nói: “Phụ hoàng nói không sai, nhi thần chính là có ý đó.”
Lúc này tiểu công chúa bỗng nhiên”Oa” lên một tiếng, khóc lớn ở trong khuỷu tay Lãnh Huyền.
“Hài tử đói bụng rồi, mang nàng hồi cung đi.” Lãnh Huyền đem bé gái giao cho hai nhũ mẫu kia. Minh Chu thấy đã gần đến chính ngọ, cũng nhớ nhung Nguyên Từ Quân, đứng dậy cáo từ.
Lãnh Huyền đứng thẳng trong sân, đưa mắt tiễn đám người Minh Chu ra khỏi cửa cung, rồi mới quay đầu, đối mặt đi đến Lôi Hải Thành phía sau hắn.
“Đang nhìn gì vậy?” Ánh mắt chuyên chú dị thường kia của nam nhân thế nhưng lại khiến cho Lôi Hải Thành cảm thấy có điểm không được tự nhiên.
Tựa hồ cũng phát hiện bản thân quá mức cố chấp, Lãnh Huyền cười lắc đầu, dời tầm mắt đi, xoay người trở về.
Trong thoáng chốc đi qua, hắn dừng một chút, trầm giọng lẳng lặng hỏi: “Hải Thành, ngươi thích hài tử ư?”
“A?” Sao vậy lại thình lình nói đến vấn đề này? Lôi Hải Thành ngạc nhiên.
“Ta nhìn ra được, rằng ngươi rất thích.”
“Ân......” Lôi Hải Thành còn đang tìm kiếm dụng ý trong lời nói này của nam nhân, Lãnh Huyền ho nhẹ hai tiếng, chậm rãi thong thả bước vào trong điện. Đăng bởi: admin
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thùy Chủ Trầm Phù
Thiên Thương
Thùy Chủ Trầm Phù - Thiên Thương
https://isach.info/story.php?story=thuy_chu_tram_phu__thien_thuong