Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hỗn Nguyên Võ Tôn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 196: Đánh Cho Ngươi Thành Mặt Lợn
L
ách cách!
Xương cốt Diệp Phong rung lên, nguyên nguyên lực triệt để dung nhập vào cơ nhục, một dòng khí nòng theo kinh mạch chảy tràn, như hồng thủy cuồn cuộn khiến toàn thân gã sung mãn sức mạnh. Mỗi khối cơ nhục đều có cảm giác trĩu xuống, khiến gã chìm trong cảnh giới sảng khoái.
Sức mạnh thổ hành, mở ra toàn bộ.
"Cách!" Nhưng người tinh mắt nhanh chóng phát hiện ra, dưới chân gã không hiểu từ bao giờ xuất hiện một vết nứt nhỏ, như bị cự thạch ngàn cân ép xuống.
Biến hóa kỳ diệu của gã không chỉ khiến chúng nhân ở dưới ngạc nhiên, ngay cả An Phan cũng buộc phải ngưng trọng. Với trực giác võ sư của hắn đã cảm nhận được đôi phần uy hiếp, khí thế của Vô Danh không hề kém hơn hắn bao nhiêu.
Nhìn gã đứng trầm ổn như cự sơn, sắc mặt An Phan khó coi hẳn. Đối thủ vừa bị hắn đánh cho thê thảm hóa ra chưa phát huy toàn bộ thực lực! Ưu thế do hắn miễn cưỡng xung phá cảnh giới võ sư tạo thành giờ không còn nữa.
Cần phải tốc chiến tốc quyết! Tuy hai tháng trước hắn may mắn xung phá được chướng ngại thất giai võ sĩ nhưng vì không muốn để lộ trước kỳ thi nên cố ý áp chế khí hải, dù như thế không có tác dụng phụ gì với hắn nhưng lâm thời quyết định xung phá này thì chưa hẳn đã không có di chứng.
Lúc xưa hắn không nhân lúc đột phá mà đề thăng nguyên lực đến trình độ võ sư, giờ miễn cưỡng thi triển thực lực võ sư, tất nhiên không thể quá lâu, hơn nữa nếu hao tổn quá mức, có thể sẽ lại quay về cảnh giới thất giai võ sĩ. Mạo hiểm quá.
Dưới chân rực hồng quang, an Phan phát động công kích trước.
Ngũ phẩm võ kỹ: Hổ bào!
Quyền ảnh loáng thoáng xuất hiện luồng năng lượng hình đầu hổ, và cảm tiếng gầm khe khẽ như của loài hổ, thanh thế kinh nhân, khoảnh khắc sau đã ập đến trước mặt Diệp Phong.
Hắn muốn nhanh chóng đánh bại đối thủ rồi xuống dưới đài ổn định nguyên lực. Bằng không khiêu chiến trong ngày tiếp theo, gã không thể tham gia.
Bát điệp chấn! Diệp Phong không chịu kém, chính diện nghênh đón.
"Ầm!"
Thân hình Diệp Phong hơi lắc, bật lùi sáu, bảy bước hóa giải được sức mạnh dồn tới. Lắc lắc cánh tay hơi tê, gã thầm kinh hãi. Thi triển thực lực của nhất giai võ sư mà An Phan không kém hơn tam giai võ sư tầm thường bao nhiêu, xem ra gã đã đánh giá thấp đối thủ.
An Phan tuy chiếm thượng phong nhưng vẫn sững người. Diệp Phong không hề bay khỏi lôi đài như hắn dự liệu, thậm chí không tổn thương gân cốt, thật quá quỷ dị.
Không thể nào!
Không cho gã cơ hội lấy hơi, an Phan lại phi thân lên. Tuy không vội vàng sử dụng võ kỹ tiêu háo nhiều nguyên lực nhưng quyền cước vẫn ẩn chứa kình lực cực kỳ độc địa. Trên lôi đài, hắn ảo thành mười mấy bàn tay, cơ hồ trùm kín mỗi bộ vị của Diệp Phong, hồng quang rực rỡ, tiếng lốp bốp đấm đá vào thân thể vang lên không ngớt.
Gã gần như không sức chống lại, chỉ dùng hai tay che đầu, lấy thân thể hứng chịu nhưng đợt tấn công bài sơn đảo hải. Gàn lùi liên tục, gần như đến sát mép lôi đài.
"Hừ!" An Phan lại gầm khẽ, giáng một quyền vào tiểu phúc Diệp Phong, gã lại lui thêm hai bước, nửa bàn chân lọt khỏi lôi đài.
Thở hồng hộc, an Phan giới bị lùi lại hai bước, tay chân vì đợt tấn công dồn dập vừa rồi mà hơi thoát lực. Tuy biết rõ thêm một đợt nữa thì có thể Diệp Phong sẽ thất bại nhưng nguyên lực của hắn không đủ, tầng hỏa nguyên giáp trở nên mong manh, nếu không vì chưa phân thắng bại, tất hắn đã thu nguyên lực lại, tìm một chỗ gần đó củng cố cảnh giới võ sư.
Bất quá chịu nhiều đòn như vậy, vô Danh chắc không dễ chịu...Có khi đã thụ nội thương nghiêm trọng, ai bảo hắn cổ lên gân? Bị một võ sư liên tục tung đòn, liệu cảnh giới võ sĩ chịu được sao?
"Đánh xong chưa?" Diệp Phong từ từ ngẩng lên, lửa giận chứa trong ánh mắt như muốn đốt cháy đối phương.
Bất kỳ ai bị trúng ngần ấy đòn, tâm tình tất không vui, tuy đã vận Điệp chấn phòng ngự hóa giải phần lớn lực đạo nhưng đối phương quả thật đánh cho gã khá đau.
"Ngươi không sao?" An Phan cả kinh, mắt lấp lóe không ngớt, rồi trào phúng thăm dò: "Nếu bị nội thương thì đừng cố lên gân, bằng không để lại hậu hoạn thì nguy lắm."
"Ta thấy câu đó dành cho ngươi mới đúng?" Diệp Phong cười âm lạnh: "Ngươi còn chịu được bao lâu?"
An Phan rúng động. Đối phương đã nhận ra.
Kỳ thật chỉ có hắn không nhận ra, nhưng người có chút nhãn quang tại trường đều thấy rõ võ sư như hắn hơi lạ. Tuy hỏa nguyên lực không kéo dài nhưng trạng thái của hắn sút xuống quá nhanh, hỏa nguyên giáp vốn dày hơn tấc giờ còn không đầy một nửa.
"Ta không tin ngươi chịu ngần ấy đòn mà vẫn gắng gượng được."
"Để ngươi kiến thức một phen." Diệp Phong không nói nhiều lời, thân thể tan hết tê dại, khí hải nhanh chóng chuyển động, thổ nguyên lực hồn hậu dồn lên tay.
Bát điệp chấn!
Lần đầu tiên phát động công kích An Phan một cách chủ động. Gã nhận ra hắn không giữ được trạng thái mạnh nhất nữa nên không còn lo bị tốc độ của đối phương uy hiếp, một quyền này không hề nương tay.
Hỏa nguyên lực của An Phan mới hồi phục một nửa, nào ngờ Diệp Phong phát động phản kích nhanh như vậy. Lực đạo của ngọn quyền cho thấy, gã không hề bị ảnh hưởng bởi công kích của hắn. Hắn vừa kinh hãi vừa ngạc nhiên, đành nghiến răng chính diện tiếp chiêu.
Ầm!
Cánh tay đón đỡ quyền đầu của Diệp Phong run lên, đồng thời chấn kích kinh nhân tràn vào, hỏa nguyên phòng ngự mà An Phan vất vả lắm mới tụ lại được bị đánh tan trong tích tắc, văng đi hơn mười thước, suýt nữa gục xuống.
Điệp chấn xung phong!
Diệp Phong nhếc môi, nhân lúc ngươi hư nhược thì ra tay luôn. Tuy không hiểu vì sao hỏa nguyên lực của đối thủ tan đi nhanh thế, nhưng gã không cần đến đạo công bình của quân tử gì đó, vốn định làm nhục An Phan nên gã không đời nào bỏ lỡ cơ hội này.
Thân thể Diệp Phong như tảng đá lăn xuống dốc núi, mang theo uy thế xung kích cực mạnh, tiếp nối là ngọn quyền vạn cân.
Mục tiêu là gương mặt tuấn tú của đối phương.
Chát!
An Phan gần như hao tận nguyên lực trong khí hải, ngay cả cơ hội ngẩng lên cũng không có, bị trúng ngay mặt. Máu và hai chiếc răng văng lên không trung trước ánh mắt kinh ngạc của chúng nhân. Thân thể hắn văng đi thật xa, giáng xuống nền bên ngoài lôi đài, hỏa nguyên lực bao quanh thân thể lần này triệt để tiêu tan.
Diệp Phong, thắng.
An Phan nằm dưới đất, cố ngẩng gương mặt sưng vù lên, nộ hỏa công tâm, chưa kịp nói gì thì khí hải run lên, tiểu phúc đau nhói, mắt hắn tối sầm lại, lập tức ngất xỉu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hỗn Nguyên Võ Tôn
Mạo Tự Hữu Tài
Hỗn Nguyên Võ Tôn - Mạo Tự Hữu Tài
https://isach.info/story.php?story=hon_nguyen_vo_ton__mao_tu_huu_tai