Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Yêu Giả Vi Vương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 26: Hài Tử Không Lớn Lên
U
ống nhiều thì cần đi tiểu nhiều, trông như Tiêu Lãng say khướt nhưng thật ra lòng hắn cực kỳ tỉnh táo. Tiêu Lãng làm bộ lảo đảo đứng dậy, xin lỗi một tiếng muốn đi trút bầu tâm sự. Một người dẫn đầu năm hộ vệ nháy mắt với người ngồi cạnh Tiêu Lãng. Người kia giả bộ say rượu, giơ chân ngáng Tiêu Lãng lắc lư đi tới trước.
Tuy người Tiêu Lãng lảo đảo nhưng cơ bắp căng cứng, người kia vừa nhúc nhích là hắn biết ngay. Dường như Tiêu Lãng thật sự say, tiếp tục đi tới trước. Tiêu Lãng bị ngáng chân, không chút bất ngờ té tới trước, đập vào một góc bàn, mặt bị trầy, vết xước toát ra máu.
Mấy hộ vệ nhìn Tiêu Lãng lắc lư bò dậy, mặt chảy máu, đáy mắt lóe tia nghi ngờ.
Hộ vệ giơ chân ngáng Tiêu Lãng thì vẻ mặt lúng túng liên tục xin lỗi:
- Ai nha, huynh đệ, xin lỗi! Ta định đứng lên... Rất xin lỗi, tại ta uống say. Ngươi không bị thương đi?
- Không sao, không sao, rách da, chuyện nhỏ. Ực... Các ngươi uống tiếp đi, ta đi trút bầu tâm sự.
Tiêu Lãng đứng dậy, lắc đầu một cái, giơ tay lau máu trên mặt, tiếp tục đi ra ngoài.
Sau khi Tiêu Lãng đi ra, nghi ngờ biến mất trong mắt mấy hộ vệ, không thích nói chuyện với Thiên Tầm nữa, giả bộ uống say, xin lỗi một tiếng lần lượt rời đi.
Tiêu Lãng đi nhà vệ sinh quay trở về thấy mấy người đã rời đi bề ngoài kinh ngạc trong lòng cười nhạt. Thiên Tầm âm thầm giơ ngón cái hướng hắn.
Chủ tử của mấy hộ vệ hơi nghi ngờ thân phận của hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng. Bề ngoài hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng biến đổi lớn như vậy, mới rồi người kia giơ chân rõ ràng là muốn chứng thực xem họ có dịch dung không.
Có hai cách dịch dung, hóa trang và mặt nạ da người.
Khoảng cách gần như vậy, trên mặt hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng có hóa trang hay không dù là con heo cũng nhìn ra được. Tiêu Lãng đụng trúng bàn, mặt lập tức chảy máu là rất bình thường, chứng minh trên mặt của hắn không dán mặt nạ da người.
Dịch Dung đan của Ẩn Đế quả nhiên lợi hại, thay đổi khuôn mặt, nếu hôm nay hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng dán mặt nạ da người thì chắc chắn sẽ bị nhìn thấu ngay.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng thầm thở phào, xem ra hôm nay có thể tránh thoát một kiếp, còn về là ai nghi ngờ thì lát nữa nhìn chủ tử của đám hộ vệ là ai thì biết.
Bên này bọn họ ăn ngon uống đã, bên kia các công tử, tiểu thư cũng vậy, không khí náo nhiệt. Thỉnh thoảng vang tiếng cười dài hào khí của công tử, cùng tiếng cười như chuông bạc của các tiểu thư.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đứng chờ bên ngoài, không nói chuyện với ai, đợi Long Nha Phỉ Nhi đi ra.
Hơn hai canh giờ sau, Long Nha Phỉ Nhi bước ra, được người dìu. Đêm qua Long Nha Phỉ Nhi nổi trội, gần như trở thành đệ nhất tiểu thư Bắc Cương, hôm nay càng khỏi phải nói, chắc chắn là đối tượng đám công tử theo đuổi. Long Nha Phỉ Nhi là một người ngốc nghếch không có chút tâm kế, bị người chuốc say là bình thường.
Người dìu Long Nha Phỉ Nhi là một vị tiểu thư nhà tướng quân, quan hệ khá tốt với Long Nha Phỉ Nhi. Tiêu Lãng nhanh chóng kêu người đánh xe lại đây, tiểu thư kia dìu Long Nha Phỉ Nhi lên xe ngựa mới chạy hướng Hồng Y các.
Xe ngựa mới ra khỏi quân doanh tiến Thanh Y thành, hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng cưỡi ngựa theo hai bên xe nghe bên trong có tiếng nôn mửa, tiếng rên rỉ khó chịu của Long Nha Phỉ Nhi.
Tuy chỉ nghe thanh âm nhưng chắc bây giờ Long Nha Phỉ Nhi rất khó chịu. Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng không muốn quan tâm Long Nha Phỉ Nhi. Một là hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng đều là nam nhân, không dám tùy tiện đi vào xe ngựa. Hai là sợ Long Nha Phỉ Nhi uống say, xúc phạm nàng.
Nhưng một lát sau bên trong vọng ra tiếng Long Nha Phỉ Nhi kêu:
- Người đâu!
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng nhìn nhau. Tiêu Lãng nháy mắt, Thiên Tầm lắc đầu nguầy nguậy. Tiêu Lãng cắn răng lên xe, vén rèm vào.
Cảnh tượng đập vào mắt thật buồn nôn, không biết Long Nha Phỉ Nhi uống mấy ly mà ói tùm lum quanh giường. Tuy bọn họ ăn sơn trân hải vị nhưng phun ra đồ vật buồn nôn, khó ngửi như nhau.
Long Nha Phỉ Nhi nửan ằm trên giường, mặc y phục võ sĩ hoa lệ, mặt đỏ hồng, mắt nửa mở mông lung.
Long Nha Phỉ Nhi lầm bầm:
- Người... Người đâu... Ta... Ta muốn... Uống nước!
- Tổ cha nó...
Mới đầu Tiêu Lãng nghe lầm, nghe câu:
- Đến... Đến... Ta muốn...
Làm Tiêu Lãng sợ muốn chết, ngay câu sau hắn mới hiểu ra. Tiêu Lãng muốn đi tìm nước nhưng quay đầu nhìn, thấy ấm trà đựng nước bị Long Nha Phỉ Nhi ói ụa tùm lum, bên trong còn chút nước trà. Tiêu Lãng khó xử.
Long Nha Phỉ Nhi tiếp tục rên rỉ:
- Nước, nước, ta muốn... Nước!
Tiêu Lãng gãi đầu, cuối cùng bất đắc dĩ lấy một cái ly sạch, rót nước vào. Tiêu Lãng một tay nâng vai Long Nha Phỉ Nhi, mớm cho nàng.
Uống nước xong Long Nha Phỉ Nhi đỡ hơn, thiếp ngủ. Tiêu Lãng đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên Long Nha Phỉ Nhi bắt lấy chiến giáp của hắn, mắt mông lung khép hờ.
Long Nha Phỉ Nhi nói nhỏ:
- Đừng đi, đừng rời xa ta...
- Tổ cha nó, làm ơn đừng trực tiếp như vậy được không? Mặc kệ người ta có chịu được hay không!
Tiêu Lãng con ngươi co rút, hoàn toàn không biết làm thế nào. Tiêu Lãng giật chiến giáp, muốn thoát khỏi Long Nha Phỉ Nhi bước xuống xe ngựa. Nếu bị người ta biết Tiêu Lãng và Long Nha Phỉ Nhi ở một mình trên xe ngựa thời gian dài thì hắn mất trong sạch không sao, sợ là bị người băm thành thịt vụn.
Ai ngờ Tiêu Lãng giật một cái, Long Nha Phỉ Nhi bật dậy, đôi tay ôm chặt eo hắn, ngực dán vào lưng và cánh tay của hắn.
Long Nha Phỉ Nhi nói nhỏ:
- Đừng, đừng rời xa ta!
Tiêu Lãng như bị điện giật, toàn thân run lên. Mặc chiến giáp nên lưng không cảm nhận được gì, nhưng cánh tay không có! Tay trái của Tiêu Lãng cảm nhận rõ ràng ngực Long Nha Phỉ Nhi đầy đặn, co giãn, chắc bị ép giờ biến hình rồi.
- Ừng ực.
Tiêu Lãng nuốt nước miếng, khó khăn quay đầu lại, định nhìn tình huống xem thế nào rồi quyết định. Nếu Long Nha Phỉ Nhi thật sự kiên quyết thì Tiêu Lãng đành nhịn đau 'chịu nhục'. Lời của cấp trên là quân lệnh, kháng mệnh sẽ bị quân pháp xử trí.
Nhưng Tiêu Lãng trông thấy khuôn mặt đẫm lệ, mắt mông lung không tỉnh táo.
Long Nha Phỉ Nhi lầm bầm:
- Đừng... Đừng rời xa ta, đừng rời khỏi Phỉ nhi... Mẫu thân, mẫu thân, Phỉ nhi sẽ ngoan ngoãn...
Lòng Tiêu Lãng bình tĩnh lại, nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt, trong mắt có tia đau lòng.
Mẫu thân của Long Nha Phỉ Nhi qua đời từ sớm, ai trong Long Nha thành cũng biết điều này, bởi vì Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược không nạp thiếp, là người chung thủy trở thành câu chuyện tuyệt đẹp lưu truyền trong Bắc Cương.
Lúc trước Tiêu Lãng có nghe nói nhưng không quá để ý, bây giờ nghe Long Nha Phỉ Nhi khóc kêu mẫu thân, vẻ mặt sợ hãi thì lòng bâng khuâng. Tiêu Lãng nhớ đến Long Nha tướng quân, Long Nha Nhược làm Phiêu Kỵ tướng quân mấy năm rồi, bình thường võ tướng không có tư cách cư ngụ trong thành mà là quân doanh. Có thể tưởng tượng tuổi thơ của Long Nha Phỉ Nhi rất tội nghiệp.
Không có phụ thân thương, không có mẫu thân yêu, hèn chi tính tình của Long Nha Phỉ Nhi nóng nảy quái lạ như vậy, đây là một hài tử không lớn lên!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Yêu Giả Vi Vương
Yêu Dạ
Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ
https://isach.info/story.php?story=yeu_gia_vi_vuong__yeu_da