Chương 195: Nuốt Răng Gãy Vào Bụng
ây không phải chỗ cho thằng nhóc như mày.
Trương Đại Thiểu xuất hiện làm cho người đàn ông càng giận hơn, không thể tưởng được lão tử ở trong này phát uy mà lại có người xông ra làm anh hùng cứu mỹ nhân, xem ra khí thế lão tử không đủ.
Đúng lúc lắm, lão tử sẽ xử lí luôn thằng nhóc này.
Mẫu Đơn thấy ánh mắt Trương Đại Thiểu, lúc này mới khôi phục lại bộ dáng cứng nhắc vô thần, nói:
- Cánh ơn anh, nhưng anh đi đi, tôi không sao.
- Đi?
Trương Đại Thiểu còn chưa nói gì, người đàn ông đã cắt ngang, giống như là bị chó cắn hét ầm lên.
- Nói cho cô biết con đàn bà thối tha kia, hôm nay hai người bọn mày muốn chạy cũng không được!
- Tôi cho cô một phút suy nghĩ, ở lại đây, hay đi với tôi?
Trương Đại Thiểu không để ý đến người đàn ông đang hét lớn, tự nhiên nói với Mẫu Đơn.
Trong lòng Mẫu Đơn lại một lần nữa dậy sóng, cô biết ý tứ của Trương Đại Thiểu, hắn không phải muốn mình làm gì với hắn, mà chỉ muốn đưa mình thoát khỏi bàn tay quỷ dữ.
Mẫu Đơn đã chết lặng trước gió táp mưa sa, theo bản năng sẽ phải mở miệng từ chối, cô không muốn ai thương hại, cuộc sống có khổ sở thế nào, cô cũng không muốn cúi đầu.
Nhưng lúc cô sắp mở miệng thì không biết vì sao lại không thốt ra được lời nào.
Trương Đại Thiểu mỉm cười với Mẫu Đơn, nụ cười kia thực mê người, hắn đã biết lựa chọn của Mẫu Đơn.
Xoay người lại, Trương Đại Thiểu nói với người đàn ông:
- Ông thích bắt nạt người khác như vậy sao?
Người đàn ông ngẩn ra, không nghĩ Trương Đại Thiểu sẽ nói như vậy, lập tức ngửa đầu cười ha hả, khinh bỉ nhìn Trương Đại Thiểu, hừ nói:
- Lão tử bắt nạt mày đó! Thế nào? Lão tử bắt nạt con đàn bà thối tha này, cô ra ngoài nuốt răng gãy vào bụng, còn có thể thế nào?
- Nuốt răng gãy vào bụng, ha ha.
Trương Đại Thiểu bỗng nhiên nở nụ cười, vẫy tay nói với người quản lý.
- Đem mấy bình rượu tới đây.
Quản lý quán bar không biết ý của Trương Đại Thiểu là gì, cũng sợ hắn cùng với người đàn ông làm lớn chuyện, nhưng thấy Trương Đại Thiểu tuổi còn trẻ, hình như cũng không dám trêu chọc người đàn ông, hơi lo lắng, hắn hỏi:
- Muốn loại rượu gì?
- Loại rượu nào của các anh bán chạy nhất?
- Rượu cocktail.
- Vậy trước hết lấy năm bình rượu cocktail đi.
Quản lý quán bar gọi một bồi bàn đến, rất nhanh đem tới mấy bình rượu Trương Đại Thiểu gọi.
Người đàn ông thấy rượu đưa đến trước mặt, khinh thường trong mắt càng nhiều, bĩu môi hừ nói:
- Như thế nào? Muốn kính rượu xin lỗi lão tử sao? Ha ha ha! Còn tưởng rằng mày anh hùng cứu mỹ nhân, thì ra cũng chỉ tới cái loại này!
Còn chưa nói dứt lời, người đàn ông bỗng phát ra một tiếng lêu sợ hãi, Trương Đại Thiểu duỗi tay ra, nắm cổ người đàn ông kéo lại.
Người đàn ông cao lớn thô kệch, Trương Đại Thiểu lại nhìn như sinh viên, vẻ ngoài khác biệt rất rõ ràng.
Nhưng người đàn ông lại giống như con gà con trước mặt Trương Đại Thiểu, ngay cả phản kháng cũng không kịp, mọi người trong quán bar cũng âm thầm lấy làm kỳ quái.
Người đàn ông vốn đang muốn ra tay dạy dỗ Trương Đại Thiểu to gan lớn mật, nhưng tránh vài lần thì phát hiện mình căn bản không giãy ra được, người thanh niên này dường như còn to lớn hơn mình. Nhất là cặp mắt kia, lạnh lùng, sắc bén như chim ưng.
- Thằng nhóc này thực không bình thường!
Người đàn ông nghĩ thầm, có chút kích động, không khỏi quát lên với Trương Đại Thiểu:
- Mày muốn làm gì, mau thả tao ra!
- Tiên sinh, có chuyện gì từ từ nói, từ từ thương lượng, không cần làm đến mức này đâu!
Người quản lý quán bar cũng bị Trương Đại Thiểu làm cho sợ hãi, đừng nhìn người này tuổi còn trẻ, nói động sẽ động, tuyệt đối không hàm hồ đâu.
Thuận tay cầm lấy một chai rượu, Trương Đại Thiểu không để ý đến quản lý quán bar, nhắm ngay vào miệng người đàn ông đập một cái choang.
Lập tức miệng của người đàn ông máu tươi chảy ròng ròng.
- Ôi mẹ ơi, đánh thật sao!
Lần đập này đã dọa sợ mọi người trong quán bar, nhất là quản lý lại cả kinh nói không ra lời.
- Hắn không phải nói nuốt răng gãy vào bụng sao, tao sẽ cho hắn nếm thử tư vị này một chút.
Trương Đại Thiểu tùy tay ném phần chai rượu còn lại xuống đất, lúc này mới nói với quản lý quán bar.
- Mày, mày chết chắc rồi!
Người đàn ông quả thực bị đánh gãy một cái răng cửa, nói chuyện có chút hở, giương nanh múa vuốt gầm rú.
- Ông nhổ răng ra sao!
Trương Đại Thiểu lắc lắc đầu, hắn không vừa lòng, không phải nói nuốt răng gãy vào bụng tốt lắm sao, lại cầm lấy bình rượu thứ hai, lại đập vào miệng người đàn ông.
- Aaaaa!
Người đàn ông thiếu chút nữa bị đập chết, hét thảm một tiếng, nhưng miệng thì đã bị "nở hoa", phát ra thanh âm không rõ nữa.
- Tao muốn giết mày!
Người đàn ông nổi điên giãy dụa đứng lên, hai mắt đỏ ngầu, trên mặt toàn là sát khí, hận không thể chặt Trương Đại Thiểu ra làm tám mảnh cho hả giận.
Nhưng bất luận người đàn ông giãy dụa thế nào cũng không thể thoát khỏi cánh tay của Trương Đại Thiểu.
- Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, bằng không không đánh gãy hết răng thì cũng là ông đau thôi.
Trương Đại Thiểu có ý tốt ở một bên khuyên bảo, tay nâng bình rượu, chai rượu thứ ba không chút khách khí đập lên miệng người đàn ông.
Choang!
Thân mình quàn lý quán bar run run, thấy thế thì hết hồn, vội vàng lấy tay che miệng mình lại, giống như là bình rượu kia nện trên miệng mình vậy.
- Aaaa!
Mẫu Đơn phát ra một tiếng hô nhỏ, nhưng lại lập tức che miệng lại, quay đầu đi, không đành lòng nhìn hình ảnh máu tươi đầm đìa kia.
- Sợ à?
Trương Đại Thiểu mỉm cười.
Mẫu Đơn lắc lắc đầu.
- Phụt!
Người đàn ông phun ra một mồm to máu, răng cửa mất đi một cái, bị đánh cho đầu choáng não chương, rốt cuộc không thể chịu nổi nữa.
- Đừng, đừng đánh nữa.
Lúc này người đàn ông đã mất hai cái răng cửa, nói chuyện thều thào, không cẩn thận nghe thì sẽ không nghe hắn nói gì.
Nhưng không cần nghe rõ, nhìn bộ dáng của người đàn ông cũng biết hắn đang cầu xin tha thứ.
- Tiên sinh, anh xem người bị đánh thành như vậy rồi, nên thôi đi.
Thừa dịp này, quản lý quản bar vội vàng đi lên khuyên can.
- Còn chưa nuốt răng vào bụng mà.
Trương Đại Thiểu nói, lời nói này làm cho tất cả mọi người trong quán bar hít một ngụm khí lạnh, đánh như vậy rồi còn muốn đánh nữa? Thật sự muốn người ta nuốt răng vào bụng sao!
- Ông dám nhổ ra một cái răng, tôi sẽ đánh tới lúc ông không còn răng nữa mới thôi.
Trương Đại Thiểu chỉ người đàn ông, người đàn ông bộ dáng sợ hãi bất lực, giờ phút này ngay cả cái chết hắn cũng nghĩ tới.
- Chuẩn bị tốt một chút, một, hai, ba, đánh!
Cùng với tiết tấu có lực, Trương Đại Thiểu nâng tay lên, bình rượu thứ tư vỡ tung trên miệng người đàn ông. Nhưng cái kia đã không thể gọi là miệng được nữa, so sánh với hoa cúc tàn còn thích hợp hơn một tí.
Lần này so ra, hai cái răng của người đàn ông đã bị Trương Đại Thiểu đánh gãy, người đàn ông lúc này ghi nhớ dạy bảo của Trương Đại Thiểu, nói sao cũng không dám nhổ răng ra.
Nhắm mắt lại, cắn răng một cái, mạnh mẽ nuốt hai cái răng kia vào.
Một màn này lại làm ọi người một lần nữa hết hồn, thực sự nuốt răng sao!
Lúc này Trương Đại Thiểu mới buông người đàn ông ra, nói:
- Cầm lấy tiền dơ bẩn của ông, cút!
Người đàn ông lúc này còn dám nói cái gì nữa, huống chi, cho dù hắn muốn nói cũng không nói ra được, cũng không dám đi lên đếm tiền trên mặt đất, giống như sau lưng có con sói đói, chạy trốn mất dạng ra khỏi quán bar.
Tuyệt Phẩm Tiên Y Tuyệt Phẩm Tiên Y - Âu Dương Lưu Lãng