Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thủ Hộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 196: Trò Chơi Của Kẻ Mạnh Và Bi Ai Của Kẻ Yếu.
G
iang hồ đại cấm là mệnh lệnh được ban bố đồng thời bởi ma môn và phật môn, lệnh cấm nói rất rõ ràng về việc nghiêm cấm tất cả môn hạ đệ tử của hai nhà phật, ma có bất kì liên quan gì đến hai vị Hắc, Bạch công tử.
Trong quán trà nhỏ ven đường.
Lakjihal nghe một nhóm giang hồ đang ngồi bàn tán thì cười khẩy, rất đáng tiếc, khi mà chúng không muốn động đến cậu thì lại là lúc cậu muốn tìm phiền phức với chúng.
Sau hai tháng nghiên cứu thì Lakjihal đã biết mình cần làm gì để lấy được mảnh vỡ Linh Hồn.
Giết sạch tất cả những kẻ mang hơi thở của thần tính, dùng nghiệp lực vì việc phá vỡ mắt xích vận mệnh để triệu hồi mảnh vỡ Linh Hồn từ hư không ảo. Còn trừng phạt đến từ đệ nhị không gian song song Lakjihal sẽ phải hứng chịu khi trở về chân thực không gian.
Để chứng thực việc này, Lakjihal đã thử giết hai tên mang trên người vận mệnh đó là Từ Tử Lăng và Khấu Trọng, quả nhiên hơi thở thần tính của hai người tụ tập lại trên người Lakjihal.
Đến lúc này thì cũng bất chấp ba định luật, bất chấp lực thế giới, bất chấp vận mệnh.
Trên ngọn Thái Sơn, Lakjihal mở ra Mieris và quan sát toàn bộ thế giới để tìm kiếm mảnh vỡ Linh Hồn.
Tất cả cao thủ trên khắp trung nguyên đồng thời rùng mình mãnh liệt, họ cảm giác bản thân như một con kiến đang run rẩy chịu sự quan sát của thần linh.
Bầu trời trung nguyên tối sầm bởi mây đen bao phủ dày đặc, cả vùng đất tựa chờ đợi giây phút tận thế.
Ngọc Văn ngồi trong một tòa đình viện trang nhã thưởng trà và mỉm cười nhìn bầu trời.
-Xem ra cậu quyết định làm tới cùng rồi, cũng không biết việc gì lại khiến cậu ta đi tới quyết định này nhỉ, rất thú vị…
Ngọc Văn đứng thẳng lên và khẽ vặn eo thon. Ánh mắt vàng rực của cậu cũng bốc lên ánh sáng chói mắt và phóng lên bầu trời.
BÙNG…..
Trên bầu trời đang vần vũ đầy mây đen thổi bùng lên hai đạo cột sáng khổng lồ đối diện nhau. Từ trong hai đạo cột sáng hiển thị ra hai đôi quán thiên cự nhãn.
Một đôi đen bóng sâu thẳm tựa hố đen vũ trụ muốn nuốt chửng nhật nguyệt, một đôi khác lại vàng rực bốc cháy như thái dương chiếu khắp trời đất.
Trong khi Lakjihal và Ngọc Văn đang giao lưu với nhau thì cao thủ bốn phương tám hướng kinh hồn bạt vía nhìn hai đôi mắt khổng lồ hiện ra giữa mây đen trên bầu trời.
…
Ma môn, Chúc Ngọc Nghiên có cảm giác vừa bị phán xét dữ dội, nàng đi ra ngoài quan sát khí tượng thì bắt gặp hai đôi mắt khổng lồ che thiên đang đối với nhau thì run rẩy lên, hai đôi mắt này nàng đã quá quen thuộc, nó ám ảnh khiến nàng không ngủ yên giấc. Kí ức ở thành Dương châu vẫn còn mới mẻ hiện lên trong đầu nàng.
Chúc Ngọc Nghiên có linh cảm không lành về việc này.
Từ Hàng Tĩnh Trai, Sư Phi Huyên cũng quan sát đôi hai đôi con ngươi kinh khủng trên bầu trời, trái tim nàng run rẩy khi trông thấy đôi con ngươi màu vàng đó.
Tâm thần nàng luôn chập chờn nhớ đến bóng người, phong thái của thiếu niên áo trắng đó. Đôi mắt đó luôn ám ảnh nàng khiến đạo tâm của nàng lung lay bất ổn.
Thạch Chi Hiên, Tống Khuyết, Ninh Đạo Kỳ,… các siêu cấp cao thủ trung nguyên, đại lí, phương bắc,… đều âm thầm quan sát dị tượng khủng khiếp trên bầu trời, đây chẳng phải là điềm báo tốt đẹp gì.
…
Kinh thành.
Lý Thế Dân âm u liếc nhìn thiên địa, vậy là tên kia đã tìm đến nơi này, nếu kế hoạch ở đệ nhị không gian bị phá vỡ thì hắn sẽ phải gánh chịu cơn giận dữ không tưởng của cao tầng tộc Slayer.
Kẻ tìm đến hắn lần này lại không phải kẻ vô danh.
Ngọc Văn – ông hoàng trẻ của tập đoàn Grandown, Lakjihal – một kẻ độc hành và cũng là một trong những ông hoàng của thế hệ trẻ thời đại này.
Tộc Slayer từng nảy sinh cừu hận với Ngọc Văn trong cuộc chiến tranh giành mười ba vương nhẫn tại Vành đai Ngôi Mộ Người Khổng Lồ.
Hiện tại tên đó đã đánh mùi được điều gì đó và lần theo đến tận đây.
Lý Thế Dân, phải nói là Ankeri tức giận đứng lên và đưa tay tạp nát ngai vàng, chó má, nếu không phải vì nhiệm vụ của bộ tộc hắn mới không muốn dính vào rắc rối với các ông hoàng trẻ tuổi, sau lưng bọn họ là những bóng dáng khổng lồ ép hắn không thở nổi.
Ankeri âm trầm liếc nhìn hai đôi con ngươi cự đại bên ngoài vẫn đang giao lưu với nhau, xem ra hai tên này đã quyết định thẳng tay bất chấp hậu quả trừng phạt của đệ nhị không gian.
-Ta cũng không phải là con tốt thí các người muốn làm gì thì làm.
Ankeri đi vào hậu điện và lấy ra lá thư đen sẫm rồi đốt cháy nó.
-Phải khởi động sớm một chút, nếu trễ thì hỏng việc.
…
Lakjihal đạt được thỏa thuận với Ngọc Văn thì thở nhẹ ra:
-Thật là ông bạn già khó chịu.
Kết quả hiệp ước để Ngọc Văn không nhúng tay vào việc của Lakjihal là cậu phải giúp Ngọc Văn sớm tìm ra người của tộc Slayer trên hành tinh này.
-Phải sớm kết thúc công việc nơi đây, cảm giác muốn ngưng tụ lần lột xác tiến hóa linh hồn đã cận kề.
…
Ba ngày sau, ma môn diễn ra đại kiếp nạn chưa từng thấy.
Một cuộc thảm sát khủng khiếp diễn ra ngay tại trọng địa của ma môn, duy chỉ có thánh nữ Loan Loan chạy thoát. Ma môn cao thủ tử trận toàn bộ, tông sư cao thủ, bán bộ phá toái cao thủ, hai đời ma đế, toàn bộ diệt.
Tin tức truyền đi khiến cả giang hồ ầm ầm nổi sóng. Khắp nơi hỗn loạn, tất cả đều quy đến dị tượng kinh khủng trên bầu trời, có tin đồn rằng diệt thế tai nạn đang kéo đến.
…
Từ Hàng Tĩnh Trai.
Trong đại điện, từ chưởng giáo đến trưởng lão, đệ tử tất cả đều một sắc lo âu. Họ vốn dĩ cũng chỉ là con người, sợ hãi trước bóng ma tử vong đang bao phủ là điều bình thường.
Phạm Thanh Huệ ngồi trên chủ tọa nhíu lại đôi mày phượng, điều nàng lo lắng cuối cùng đã xảy ra, kể từ lúc nàng đang luyện công thì cảm giác bị lột trắng ra quan sát xuất hiện tiếp đó là mây đen ao phủ bầu trời, hai đôi quán thiên cự nhãn, ma môn diệt.
Nếu nàng đoán không sai thì kẻ gây ra chuyện này là Hắc công tử trong Hắc Bạch công tử.
Sư Phi Huyên bước đến trước:
-Đệ tử nghĩ rằng có người giải quyết được chuyện này.
Phạm Thanh Huệ trầm ngâm:
-Con nói là Bạch công tử?.
-Theo con quan sát thì quan hệ của hai người cũng không phải là hòa hợp, nếu chúng ta có thể mượn Bạch công tử là chỗ dựa thì,…
Một trưởng lão lên tiếng phản đối:
-Chúng ta có thể cùng kẻ thù quyết tử đến chết, không cần phải dựa dẫm vào bất kì nam nhân nào.
Pham Thanh Huệ lắc đầu:
-Chúng ta không có bất kì tư bản nào để liều chết với Hắc công tử cả, ma môn hùng mạnh biết bao nhưng sau một đêm chỉ còn lại phế tích, bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu bài tẩy đều vô dụng, đây đã thuộc về phạm trù người đấu với thần, không có đường thắng. Huyên nhi nói không phải không có lý, nếu đúng là Hắc công tử và Bạch công tử thì chúng ta có lẽ còn một con đường,dù sao mục tiêu của Từ Hàng Tĩnh Trai là truyền giáo thiên hạ mà khong phải tử vì đạo.
Các trưởng lão trầm ngâm rất lâu sau đó gật đầu biểu thị đồng ý.
Không một ai thấy được tia bi ai trong mắt chưởng môn Phạm Thanh Huệ.
…
Không như Hắc công tử hành tung không thể nắm bắt, Bạch công tử luôn bại lộ trước mặt thế nhân, phủ đệ cũng không có sự bảo vệ nghiêm ngặt, trong phủ chỉ có người hầu.
Sau khi thông báo cho người hầu thì Phạm Thanh Huệ và Sư Phi Huyên được dẫn tiến đến nơi nghỉ ngơi của Ngọc Văn.
Trong đình viện giữa hồ nước tĩnh lặng, thiếu niên ngồi tựa vào lan can gỗ thổi sáo ung dung, mái tóc bạch kim đung đưa nhẹ nhàng trong gió lộ ra gương mặt hoàn mỹ như được tao hóa thương yêu đắp nặn, đôi mi dài đang khẽ nhắm, sống mũi cao thẳng tinh xảo, gò má trắng và ôn thuận như ngọc hơi khuy ra khi thiếu niên thổi sáo.
Làn điệu ưu thương lan tỏa khắp mặt hồ, những chiếc lá từ cây phong trong đình viện rơi đáp vào mặt nước khiến gợn sóng lăn tăn.
Khung cảnh ưu nhã tuyệt mỹ như tranh vẽ khiến hai thầy trò hơi sững người. Đây là người có thể sóng vai với kẻ đã hủy diệt Ma môn,…
Phạm Thanh Huệ giật mình khi nhận thấy đạo tâm xuýt nữa thất thủ, nàng hắng giọng đề tỉnh Sư Phi Huyên sau đó cất giọng như hoàng yến:
-Môn chủ Từ Hàng Tĩnh Trai, Phạm Thanh Huệ đến gặp Bạch công tử mong được nói chuyện.
Ngữ khí nàng thành khẩn không thiếu điềm đạm khiến người nghe có xúc động muốn che chở. Ngọc Văn nhẹ nhàng mở mắt:
-Các ngươi nhận được tin tức ma môn diệt nên đã đến đây cầu ta che chở?. Các ngươi có biết ta và Hạ huynh quan hệ rất tốt?.
Sư Phi Huyên muốn lựa lời nhưng khí thấy ánh mắt tựa như có thể xuyên suốt nội tâm nàng thì Sư Phi Huyên chỉ có thể cắn răng ngọc bạo dạn nói:
-Ta đã nghe cuộc đối thoại của công tử và Hắc công tử, cách hai người đối thoại… ta cho rằng kì thật quan hệ giữa hai người hẳn là đối thủ.
Không gian trở nên yên lặng, không khí lắng đọng, hồ nước vốn chập chờn bỗng nhiên một mảnh tĩnh phẳng, gió ngừng thổi khiến cả không gian có cảm giác như bị đông cứng. Một cỗ sát khí đạm đặc nhưng ngưng tụ từ giữa hồ truyền đến và quấn lấy hai người.
Phạm Thanh Huệ và Sư Phi Huyên rùng mình mạnh mẽ và nhắm mắt niệm Thanh Tâm Chú.
Qua một thời gian rất lâu, lâu đến khiến hai người tưởng chừng như đã trải qua hàng chục năm, luông sát khí tán đi và cảnh vật chung quanh trở lại bình thường. Thiếu niên tóc bạch kim thả bước trên mặt hồ và tiến đến trước hai người, đôi mắt rực ánh hoàng kim chói lóa lúc này bao phủ một cỗ vô tình, đạm mạc, thiếu niên mỉm cười lạnh lẽo:
-Ta vô cùng chán ghét cảm giác bị kẻ khác thấu hiểu, chán ghét cái cảm giác bị lợi dụng nhất là những kẻ yếu hơn ta lợi dụng ta, chúng không hiểu rằng ta rất mạnh sao?. Ta đã cố chứng minh cho chúng thấy rằng ta mạnh hơn chúng, chúng không nên lợi dụng ta, không nên chọc cho ta khó chịu… Vì sao lại thế nhỉ?.
Nụ cười của thiếu niên càng trở nên tươi sáng, ấm áp thì ánh mắt mỗi lúc lại tràn ngập ánh sáng băng giá đáng sợ.
Ngay lúc Sư Phi Huyên cảm giác không ổn thì Phạm Thanh Huệ đã lên tiếng:
-Vì nó thú vị, không phải người cố chứng tỏ sức mạnh của người để chúng ta đến lợi dụng người, vì người đang nhàm chán, người muốn điều gì đó kích thích nên mới muốn chúng ta lợi dụng người. Nói đến cùng thì chúng ta cũng chỉ là kẻ bị người lợi dụng để giải trí. Ta nói đúng không Bạch công tử Ngọc Văn
Ngọc Văn ngạc nhiên nhìn Phạm Thanh Huệ, Phạm Thanh Huệ ánh mắt mắt cũng không trốn tránh mà đối diện thẳng với đối mắt vFng rực của thiếu niên.
Sau một lúc thiến niên bỗng xoay người bước trên mặt hồ tiến vào đình viện:
-Ngươi rất thú vị, ta rất thích ngươi. Ta đồng ý thỉnh cầu của các ngươi nhưng có một điều kiện, ngươi mỗi khi trăng tròn phải đến nơi đây đánh cờ, đàn hát cho ta.
Sư Phi Huyên ánh mắt trừng lớn khi nghe thiếu niên nói điều này, tim nàng nhói lên đau nhức. Nàng đã hiểu cảm giác này là gì, đáng tiếc quá muộn.
Bên cạnh Phạm Thanh Huệ cũng ngây người, nàng cuộc đời từ trước đến nay chỉ có thanh tu, chưa từng có người khác phái nào xâm nhập được trái tim của nàng, cũng không kẻ giám thổ lộ vì nàng tựa như băng sơn tuyết liên chỉ có thể nhìn không thể với. Thế nhưng…
Ngọc Văn nhìn hai thầy trò rời đi thì lắc đầu, bổn ý của cậu đối với Phạm Thanh Huệ tựa như một người vào tiệm mua con mèo và nói ta thích con mèo này, cũng chỉ thế không hơn, xem ra hai người này đã hiểu sai điều gì đó.
Ngọc Văn tiếp tục tựa người vào lan can và ngẩng nhìn bầu trời:
-Không biết biểu hiện của cậu ta sẽ thế nào khi thấy ta can thiệp vào vụ này, điều thú vị nhất ta muốn thấy chính là biểu hiện phức tạp trên gương mặt lạnh băng của cậu đấy Lakjihal. Ha ha ha,…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thủ Hộ
ND
Thủ Hộ - ND
https://isach.info/story.php?story=thu_ho__nd