Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Kiêu Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.2 - Chương 68: Ân Và Uy
Đ
oàn người quay lại quán rượu Túy Vân, trong đó có hai người thể hiện thái độ không hài lòng, bọn họ đều là phụng mệnh quy vào dưới quyền Lục Thất, ở trong lòng đối với Chủ tướng là Lục thất gần như không có chút sợ hãi nào.
Bây giờ bọn họ đều nhìn ra Lục Thất đang làm việc tư, ngươi làm việc tư thì làm đi, cũng bắt binh lính đi theo đi tới đi lui làm cái gì, như vậy đúng là không biết nặng nhẹ, coi thường uy phong của chủ tướng.
Quán rượu Túy Vân hôm nay không kinh doanh, Lục Thất dẫn binh lính đi vào tầng một, tầng một có có kết cấu như đại sảnh, đặt ba mươi sáu cái bàn tinh xảo, rất khoáng đạt. Quán rượu quả thật kinh doanh rất tốt, lợi nhuận thu được gấp năm lần Di Tâm trà các.
Nhưng Di Tâm trà các chủ yếu là nơi kết giao mở rộng quan hệ ở địa phương, có lúc không cần tiền. Khách nhân muốn dùng cơm tự nhiên sẽ đến quán rượu Túy Vân, sinh ý của cả hai cửa hàng trên thực tế là dựa vào nhau, Kim Trúc kinh doanh rất khôn khéo, cũng hiểu được việc được mất.
Các quan tướng sau khi ngồi xuống, tiểu nhị đóng cửa, Lục Thất đứng ở sườn đông, cười yếu ớt nhìn đám quan tướng, sau khi nhìn lướt qua, hắn giơ tay phải lên, có một tiểu nhị nâng một khay gỗ đi về phía các quan tướng, từ khay gỗ lấy ra từng tấm ngân phiếu đặt lên bàn trước mặt các quan tướng, các quan tướng kinh ngạc giơ tay cầm lấy, thấy đều là ngân phiếu năm trăm lượng, ai cũng nhìn về phía Lục Thất.
- Các vị huynh đệ, ngân phiếu là phần đáp lễ của ta, mong nhận lấy.
Lục Thất ôn tồn nói.
Các quan tướng nhìn nhau, Trung Quân Lệnh Địch Bình đứng dậy chắp tay nói:
- Đại nhân, lễ này không ít, thuộc hạ thực sự không thể nhận được.
Lục Thất cười cười, dịu dàng nói:
- Phần lễ này là đáng để bỏ ra, một là để cảm tạ mọi người giúp đỡ, cho ta thuận lợi lấy được tửu lâu này. Tửu lâu này là của một vị bằng hữu của ta mua được ba năm rồi, chẳng qua là giao kèo bằng tư khế. Bạn của ta đã bán lại cho ta với giá gốc, ta cũng không có thời gian cùng tên họ Tôn kia văn đấu, cho tên trực tiếp đến nhà kêu y chuyển nhượng.
Các quan tướng giật mình, Lục Thất nói hồi, lại tiếp tục nói:
- Hai là ta cảm thấy hổ thẹn với mọi người, ta có thể là đã đắc tội với Chu tướng quân, đắc tội với thượng quan là một việc rất kinh khủn. Nhưng ta không cho rằng mình đã làm sai, thân là võ quan, chuyện quan trọng nhất chính là nghe lệnh, trước khi trở thành thủ hạ của Chu tướng quân, ta chỉ nghe lệnh của Binh bộ và quân lệnh của Ung Vương phủ.
Lục Thất dừng lại một chút lại ôn tồn nói:
- Nếu như ta đắc tội với Chu tướng quân, như vậy ngày sau sẽ không thể nào được như ý, mà nếu như ta không được như ý thì cũng ảnh hưởng đến các huynh đệ, cái trực tiếp nhất chính là quân lương và quân nhu sẽ ít hơn, quân lương và quân nhu không đủ thì sức chiến đầu yếu, mà quân lực không mạnh thì hậu quả chính là thất bại, mà nếu thất bại thì sẽ thành người có tội.
Các quan tướng lẳng lặng lắng nghe, còn hơi gật đầu, Lục Thất tiếp tục nói:
- Cho nên ta chỉ có thể dốc hết sức cứu chữa, phần lễ của ta, có thể nói là phần lễ bồi thường cho việc ảnh hưởng đến các huynh đệ, mong các huynh đệ nhận cho. Sau này nên nghe theo mệnh lệnh của ta, quân lệnh vừa ra nếu như có ai làm trái, ta sẽ không nể tình, một câu thôi, ta cần có sự ủng hộ của các huynh đệ.
- Đại nhân, không có phần lễ này, ta vẫn sẽ nghe theo quân lệnh của ngài.
Địch Bình bình thản đáp lại.
Lục Thất tươi cười, ôn tồn nói:
- Được rồi, mời các huynh đệ đến nhà sau cùng nhau đàm đạo một chút.
Lục Thất xoay người đi, các quan tướng đều đứng dậy đi theo, ngân phiếu cũng tự nhiên cầm lấy. Sau khi tới sân sau, một tiểu nhị cầm cây thương của Lục Thất lên, Lục Thất nhận lấy thương quay lại nhìn thoáng quan, giơ cây thương lên, bắt đầu múa thương.
Nhìn thấy cây đại thương dài hai thước trong tay hắn như có sinh mạng, đâm tới linh hoạt như rắn thè lưỡi chớp nhoáng như điện, quét qua giống như trận cuồng phong. Bổ, đâm, trảm, đâm, quét, xoay người, cây thương giống như dính trên người hắn vũ động, thậm chí còn biến hóa ra thương ảnh.
Các tướng quân nhìn thấy đều kinh ngạc, liếc mắt một cái biết thương pháp của Lục Thất không chỉ thuần thục mà tốc độ cực nhanh. Ưu thế chiến đấu với quân địch chính là nhanh hơn và mạnh hơn, nhất là binh khí trường thương, tốc độ càng nhanh càng lợi hại hơn.
Nhìn thấy Lục Thất tay trái nắm trường thương, thu thế, sau đó lại nhìn các quan tướng, ôn tồn nói:
- Cha ta lúc còn sống thích dùng thương, mà ta lại thích dùng đao, không biết các huynh đệ có nguyện ý luận bàn với ta một chút hay không?
Các quan tướng nghe xong nhìn nhau, lại không có ai lên tiếng. Nhìn Lục Thất múa thương, gần như đều tự biết bản thân đấu không lại, chợt có người lớn tiếng nói:
- Ta đến.
Một quan tướng khôi ngô đi lên phía trước, chính là Lỗ Hải, Lỗ Hải đứng lại, nhìn Lục Thất nói:
- Đại nhân, ta luôn dùng búa, hôm nay lại không mang theo, đại nhân có đồng ý đánh quyền không?
Lục Thất nhìn Lỗ Hải, hắn biết người này nhìn bề ngoài thô kệch nhưng lại là người tỷ mỉ, đầu óc cũng không phải ngốc ngếch, hắn gật đầu nói:
- Được, ta sẽ dùng hai loại quyền pháp, một mềm một rắn đánh, trước tiên chúng ta đánh mềm trước.
Lỗ Hải ngẩn ra, nhưng rất nhanh tiến lên phía trước, người giống như con gấu một quyền đánh qua, Lục Thất nhìn một quyền hung mãnh đang đến, thong dong nâng tay phải lên đón. Tay phải rất tùy ý nắm lấy, cầm lấy cổ tay của Lỗ Hải, Lỗ Hải hét lớn một tiếng nhảy lên đá, động tác của gã toàn bộ là công kích, Lục Thất xoay cổ tay, nhìn như kiểu toàn bộ bị thế tấn công của Lỗ Hải áp đảo.
Lục Thất cũng không sợ hãi, thân thể đột nhiên di chuyển, thân mình cong lại nắm lấy tay Lỗ Hải, lấy cánh tay Lỗ Hải làm trục, thân thể nhảy xoáy hình vòng cung về phía sau Lỗ Hải, rất nhanh chuyển ra sau lưng Lỗ Hải, thấy Lục Thất nâng chân phải lên đạp một cái, đá trúng mông Lỗ Hải, Lỗ Hải lập tức giống như chim bay về phía trước.
Bay xa bảy tám mét, Lỗ Hải mới đứng lại được, mãnh liệt quay lại nhìn chằm chằm Lục Thất, Lục Thất lạnh nhạt nói:
- Đây là thủ pháp mềm, nếu như ngươi là kẻ địch, thì cái mà ta dùng sẽ là dao găm, hiểm độc đâm vào mông ngươi đấy, còn bây giờ là thủ pháp cứng rắn, tiếp chiêu.
Lục Thất dứt lời lập tức nhảy lên, thân mình giống như mãnh hổ đánh về phía Lỗ Hải. Lỗ Hải cũng hừng hực tinh thần, nghiêng thân vung quyền đánh đến, hắn đánh một quyền hướng tới người Lục Thất, Lục Thất thân mình đạp tới, chân tiếp đất bịch một cái, cũng giống như tảng đá rơi xuống, mặt đất hơi rung. Hắn dùng tay trái đón lấy quyền của Lỗ Hải, thân thể cũng trực tiếp đánh về phía Lỗ Hải.
Rầm! Một tiếng chấn động, hai người giống như hai chiếc xe hàng đâm vào nhau, Lỗ Hải kêu lên một tiếng, thân hình cao lớn đang lao tới trước biến thành ngửa ra sau bay trở về, rầm một tiếng đập vào ván cửa, thân hình Lục Thất lay nhẹ hai cái đứng yên tại chỗ.
Các quan tướng nhìn thấy mặt đều biến sắc, hai người rõ ràng chỉ là đấu sức bình thường, Lỗ Hải một người sức lực như gấu không ngờ đơn giản như vậy bị đánh bay ra ngoài, đây chứng tở sức lực và độ cứng của thân thể Lục Thất hơn xa Lỗ Hải.
Rầm! Lỗ Hải phá cửa đi ra, một đôi mắt khiếp sợ nhìn Lục Thất, miệng giật giật, rốt cục lớn tiếng nói:
- Tướng quân, ta thua rồi, ngài rất giỏi.
Lục Thất gật gật đầu, xoay người đi đến trước các quan tướng, đứng im ôn tồn nói:
- Các vị huynh đệ, luận về võ nghệ, ta tương đối am hiểu, nhưng trên chiến trướng, cho dù cá nhân có giỏi thế nào đi nữa, cũng không thể tránh khỏi được việc bị đánh bại, cũng không tránh được bị cung tên nỏ bắn trúng. Ta muốn nói chính là trong lúc tiêu diệt thổ phỉ các huynh đệ phải ủng hộ ta, không thể chiến đấu loạn xạ rời rạc được, một câu, chính là phải tuân thủ mệnh lệnh.
Các quan tướng đều gật đầu, Địch Bình chắp tay nói:
- Lời nói của đại nhân, thuộc hạ đã nhớ kĩ.
Lục Thất mỉm cười gật đầu, ôn tồn nói:
- Được rồi, hôm nay vất vả cho các huynh đệ rồi, ta còn chuyện phải làm, sẽ không giữ các huynh đệ lại uống rượu nữa.
Các quan tướng đều ngẩn ra, tiếp đó mới chắp tay hành lễ, cùng nói:
- Thuộc hạ cáo lui.
Lục Thất mỉm cười gật đầu, lại ôn tồn nói:
- Ta còn một câu nữa muốn nói, hy vọng các huynh đệ có thể đều tự trở về nhà, nếu như không muốn về nhà, có thể đi tiêu dao một chút, tuy nhiên chỉ đi một mình, chớ nên tụ lại với nhau, đường hoàng nhiêu rồi sẽ dễ gây họa. Hơn nữa ta chờ đợi chuyện tiêu diệt thổ phỉ, ở trong thành phải biết kiềm chế.
Các quan tướng nghe xong liền nhìn nhau, lại nghe Lục Thất ôn tồn nói:
- Các huynh đệ đi đi, ta không tiễn.
Các quan tướng lại hành lễ, xoay người tâm tình phức tạp rời khỏi quán rượu Túy Vân, chỉ còn Lỗ Hải chưa đi. Hắn đi tới bên cạnh Lục Thất định nói chuyện, Lục Thất giành nói trước:
- Ngươi về đi, làm tốt chuyện cái đuôi ở Tôn phủ, kẻo để lâu ngày sẽ thành rắm thối.
Lỗ Hải ngẩn ra, lập tức hành lễ với Lục Thất, xoay người đi khỏi.
Lỗ Hải vừa đi, cửa ở phía sau lập tức mở ra, Kim Trúc đi ra, tao nhã đến bên cạnh Lục Thất, một đôi mắt xinh đẹp phức tạp nhìn Lục Thất.
Lục Thất mỉm cười dịu dàng nói:
- Tỷ tỷ, trên giường ta rất ôn nhu, nếu không tin, tỷ tỷ đi hỏi Ngọc Trúc tỷ sẽ biết.
Kim Trúc má phớt hồng, đôi mắt oán trách lườm hắn một cái, Lục Thất cười, dịu dàng nói:
- Tỷ tỷ, đi thôi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Kiêu Phong
Hải Phong Nhi
Kiêu Phong - Hải Phong Nhi
https://isach.info/story.php?story=kieu_phong__ha_i_phong_nhi