Chương 191: Cao Thủ Cũng Bị Ép Gian Lận
ôi, tôi thua.
Bài trên không trung vẫn chưa rớt xuống hết, đang lộn xộn ở giữa hai người, Cao Cường nhìn Trương Thiên xuyên qua khe hở của những lá bài, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Trương Đại Thiểu, không cam lòng nói ra hai chữ.
Còn lại Hồng Thái hưng phấn mà cười ra tiếng, lúc trước Tề Phi thắng một trận, đến giờ là sòng bạc Đế Vương đã thắng hai trận.
Đối với quản lý sòng bạc Đế Vương bị Cao Cường đánh cho không thở nổi mà nói, thời khắc này là có ý nghĩa rất lớn.
- Trương Thiên, tôi với cậu chơi một ván, đổ xúc xắc đoán lớn nhỏ!
Cao Cường lại không phục nói.
- Như anh mong muốn.
Trương Đại Thiểu vui vẻ ứng chiến, vô luận đánh cuộc cái gì, hắn cũng không để Cao Cường ở trong lòng.
Đổ xúc xắc có rất nhiều loại đổ pháp, giờ phút này Trương Đại Thiểu cùng Cao Cường chơi một loại rất thông thường, ba viêc xúc xắc, tùy người chia bài đổ, đương nhiên nếu không tin người chia bài thì cũng có thể tự mình đổ, đoán lớn nhỏ, đoán trúng thì thắng.
Bắt đầu ván bài, người chia bài lắc xúc xắc rất có quy luật, Cao Cường ngồi ở trên chiếu bạc vẫn không nhúc nhích, nếu có người cẩn thận quan sát thì sẽ phát hiện, lổ tai Cao Cường đang run lên, hắn đang tập trung tinh thần nghe tiếng xúc xắc.
Thuật nghe tiếng xúc xắc cũng là sở trường của Cao Cường.
- Hồng Thái đến đây, châm thuốc.
So với Cao Cường, phản ứng của Trương Đại Thiểu khiến cho người ta muốn hộc máu, hắn thế mà lại căn bản không có chú tâm đánh bạc, ngược lại lại xoay người vẫy Hồng Thái đến châm thuốc.
Hồng Thái không biết nói gì, tổ tông à, lúc này là lúc nào mà cậu còn hút thuốc. Nhưng vẫn ngoan ngoãn đi lên, lấy ra một điếu thuốc đưa cho Trương Đại Thiểu, lại châm thuốc hầu hạ Trương Đại Thiểu, lúc này mới xong việc.
Người trong sòng bạc thấy vậy cũng đầu đầy hắc tuyến, người này là ai, thật đúng là kiêu ngạo.
Lúc Trương Đại Thiểu từ từ phun ra một ngụm khói đặc, người chia bài đã đặt xúc xắc ngay ngắn trên chiếu bạc, đánh bạc, chính thức bắt đầu.
- Trương tiên sinh, mời anh.
Sắc mặt Cao Cường vô cùng nghiêm túc, đương nhiên là cũng nghẹn một bụng lửa, tiểu tử này căn bản là không có xem mình ra gì, quá cuồng vọng, không biết là hắn thực sự có bản lĩnh này hay không.
Nghe vậy Trương Đại Thiểu cũng sẽ không khách khí, con mắt nhìn thấu qua cái chén, cừ thật, ba sáu, người chia bài này thật có trình độ.
- Sáu sáu sáu, mười tám điểm lớn.
Trương Đại Thiểu từ từ nói.
Cao Cường nghe xong, sắc mặt lập tức biến đổi, Trương Đại Thiểu hắn nói chuẩn!
- Sáu sáu sáu, mười tám điểm lớn.
Cao Cường rất áp lực phun ra mấy chữ.
Người chia bài lúc này mở chén ra, mọi người vừa thấy cũng không có gì khác, đúng là ba sáu, mười tám điểm lớn. Không khỏi mở to hai mắt nhìn, vạn phần ngạc nhiên nhìn chằm chằm Trương Đại Thiểu, người này quả thật rất mạnh, cái dạng kia mà cũng nghe chuẩn như vậy.
Trận đấu ván đầu tiên của Trương Đại Thiểu cùng Cao Cường là hòa, ván thứ hai cũng hòa.
Lúc bắt đầu ván thứ ba, Phùng quản lý cũng tỉnh bơ nháy mắt với cho Cao Cường.
Trương Đại Thiểu thấy nhưng trong lòng để ý, Hanh Thông có thủ đoạn gì thì cứ việc lấy ra, cũng để ình hiểu biết một chút.
Người chia bài lại rất nhanh lắc xong xúc xắc, Cao Cường vẫn để cho Trương Đại Thiểu đoán trước.
Trương Đại Thiểu rút thuốc ra, liếc qua cái chén một cái, nói:
- Một phần ba, sáu điểm nhỏ.
Cao Cường do dự một lát, cuối cùng giống như là hạ quyết tâm nào đó, nói:
- Năm năm sáu, mười sáu điểm lớn.
Trương Đại Thiểu với Cao Cường đưa ra hai đáp án không giống nhau, cái này đều làm ọi người hứng thú, cuối cùng là ai trúng?
- Không tốt, anh Hồng, Hanh Thông gian lận!
Tề Phi cũng biến sắc, nói với Hồng Thái:
- Trong chén rõ ràng là một phần ba sáu điểm nhỏ, chắc chắn Cao Cường cũng nghe được như vậy!
Tề Phi là người trong nghề, đối với thủ đoạn gian lận này cũng không xa lạ, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu:
- Trong chiếu bạc hoặc trong chén có vấn đề, người chia bài cũng là người của Hanh Thông, xúc xắc trong chén có thể tùy ý người chia bài khống chế!
- Trương Thiên chẳng phải là chắc chắn thua rồi sao!
Sắc mặt Hồng Thái không khỏi biến đổi.
- Quả nhiên có vấn đề.
Trương Đại Thiểu thấy phản ứng của Cao Cường, ở trong lòng cười nhạo một tiếng, hắn tuy rằng không hiểu thủ đoạn trong sòng bạc, nhưng trong lòng Cao Cường có quỷ, hắn thấy rất rõ ràng.
Lại nghĩ đến Phùng quản lý nháy mắt ra dấu với Cao Cường, dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra, Trương Đại Thiểu cũng có thể khẳng định Hanh Thông đang công khai giở trò.
Thần thức đảo qua, Trương Đại Thiểu lập tức phát hiện điểm kỳ lạ.
Dưới chân người chia bài, phía dưới chiếu bạc, gần chỗ người chia bài có một nút nhấn, lúc Cao Cường nói năm năm sáu mươi sáu mười sáu điểm lớn thì người chia bài lặng lẽ dùng mũi chân nhấn cái nút đó, xúc xắc trong chén tập tức thay đổi, từ một phần ba biến thành năm năm sáu!
- Ở trước mặt lão tử mà dám làm bừa, thủ đoạn này cũng còn quá non.
Trong lòng Trương Đại Thiểu nghĩ như vậy, nhếch miệng cười với Cao Cường, giống như trào phúng, cũng giống như khiêu khích, thấy vậy trong lòng Cao Cường run lên, hắn sẽ không phát hiện cái gì chứ?
Người chia bài chậm rãi mử bát ra, Cao Cường hừ nói với Trương Đại Thiểu:
- Trương Thiên, cậu thua.
- Tôi thua?
Trương Đại Thiểu lắc lắc đầu.
- Cao Cường, mắt anh không tốt sao? Anh xem xúc xắc đi, là anh thua hay tôi thua?
Cao Cường cúi đầu, vừa thấy lập tức ngây ngẩn cả người, chỉ thấy ba viên xúc xắc giống như là anh em tốt đặt thẳng hàng, điểm đen bên trên theo thứ tự tăng lên, không phải là một phần ba điểm sao? (1/3 của 18 là 6 í)
- Sao lại thế này? Chẳng lẽ người chia bài không hành động?
Cao Cường vô cùng khiếp sợ ngẩng đầu lên, chỉ thấy người chia bài cũng khiếp sợ như mình.
Cao Cường trong lòng không khỏi chấn động, chẳng lẽ Trương Thiên giở trò quỷ? Không có khả năng!
Đương nhiên là Trương Đại Thiểu làm trò quỷ, nói ra thì rất đơn giản, chỉ là dùng trọng lực thuật khống chế ba viên xúc xắc lật trở lại, ngay cả cái rắm cũng chưa cần dùng đến, thoải mái lại vui vẻ.
- Trương Thiên lại thắng! Chẳng lẽ là tôi đoán sai, Hanh Thông không gian lận?
Tề Phi sửng sốt, hưng phấn đồng thời còn có nghi hoặc, lại nhìn phản ứng của Cao Cường cùng người chia bài, Tề Phi trong lúc giật mình đã hiểu hết thảy.
Tất cả đều là thủ đoạn của Trương Thiên!
Giờ này khắc này, Trương Đại Thiểu ở trong lòng Tề Phi lại bay lên một độ ới, hắn hiện tại mới phát hiện, người thanh niên này thế mà lại có bản lĩnh cao cường như vậy, căn bản là mình không thể nào bằng được.
- Ngại quá Cao tiên sinh, trận này tôi thắng.
Trương Đại Thiểu cười nói.
Cao Cường môi run run, nhưng không nói gì cả, cho tới bây giờ, sự tự tin của hắn đã bị đả kích rất lớn, bị buộc phải gian lận cũng không thắng được người ta.
Từ lúc từ Florida đi đến Thần Châu, Cao Cường cho tới nay cũng không có đối thủ, hắn tự nói ở đại lục Thần Châu đổ thuật của mình tuyệt đối đứng đầu.
Hắn chưa từng nghĩ đến, mình sẽ có một ngày đụng phải một đối thủ giống thần như vậy, bất luận anh dùng thủ đoạn gì, bất luận anh liều mạng đổ thế nào, ở trước mặt đối phương đều không dám nhắc tới.
Mà sâu cạn của đối phương, anh vĩnh viễn không biết. Loại cảm giác này, cũng chỉ có thể nhận thấy trên người sư phụ mình.
Nhưng hiện giờ, người trẻ tuổi trước mắt này nhỏ hơn mình nhiều tuổi như vậy cũng làm ình có cảm giác này, điều này làm cho Cao Cường nhất thời khó có thể thừa nhận.
Tuyệt Phẩm Tiên Y Tuyệt Phẩm Tiên Y - Âu Dương Lưu Lãng