Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quốc Vương Vạn Tuế
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 179: Mặt Hồ Xanh Biếc.
Q
uốc Vương Vạn Tuế
Tác Giả: Loạn Thế Cuồng Đao
Quyển 3: Ba năm vô danh, bỗng nhiên nổi tiếng.
Chương 179: Mặt hồ xanh biếc.
Dịch giả: Nhóm dịch nguoibantot8
Biên dịch: †Ares†
Nguồn: 4vn
Gió sớm thoáng lạnh, ánh bình minh đỏ như máu.
Cứ điểm Hắc Thạch một mảnh bận rộn.
Trận chiến ngày hôm qua vẫn còn chưa hề tan biến, hơn bốn nghìn binh lính tinh nhuệ Hắc Nham Thành đều chết sạch, trên mặt đất ngoài máu tươi xác chết ra, nơi đâu cũng đầy vũ khí và khôi giáp, nhiều đến mức nhóm quặng nô Hương Ba Thành không chút do dự mặc luôn những bộ áo giáp lên người, tay cầm những vũ khí sắc nhọn, sau đó đi thu nhặt lục soát toàn bộ chiến lợi phẩm, được hơn mười cỗ xe ngựa chỉnh tề.
Mặc dù đa số đều là những người phải trải qua một thời gian dài bị tra tấn nên thể trạng không tính là rất tốt, nhưng đại nạn mà không chết, Hương Ba Thánh vương từ trên trời giáng xuống cứu vớt bọn họ, hy vọng ngay trước mặt, cho nên một đám tinh thần đều rất cao, dưới sự dẫn dắt của Lampard, xếp hàng chuẩn bị, đại lục Azeroth là đại lục thượng võ, cho nên đa số các nam nhân đều biết cưỡi ngựa, lúc này tất cả đều cưỡi trên chiến mã của kỵ binh Hắc Nham quân, thêm vài cỗ xe ngựa chuyên chở phụ nữ cùng người lớn tuổi, đao thương đầy đủ đằng đằng sát khí nghe chừng cũng khí thế ra trò.
Đội ngũ phân chia xuất phát, ba người Lampard bái kiến Tôn Phi sau đó dẫn nhóm quặng nô Hương Ba Thành hồi hương.
Lúc đó, âm thanh chúc phúc cùng tạm biệt tràn ngập khắp quảng trường được bao phủ bởi rét lạnh cuối mùa thu.
Đúng lúc này người thanh niên gầy yếu Mola Ridge dìu lão nhân Zola xuất hiện trước mặt Tôn Phi.
(NB: chỗ này so với mấy chương trước tác giả đổi cách gọi thiếu niên tên Luka, phần cách xưng theo họ hoặc tên trong truyện không thống nhất, nên đành theo nguyên bản, vì tên nhân vật là Luka Mola Ridge)
Sau khi tiến hành đại lễ quân thần, lão nhân Zola quỳ một chân xuống đất, xung phong nhận việc nói:
- Bệ hạ, xin hãy cho thần đi theo quân viễn chinh, Liệt Nham sơn mạch này hẻo lánh hoang vắng, mê chướng mọc thành bụi, toàn là rừng thiêng nước độc, đại quân nếu không có dẫn đường thì rất dễ sẽ bị lạc, thần hai mươi sáu tuổi đã bị bắt đến đây làm nô lệ trong mỏ quặng cho nên rất thông thuộc địa hình ở đây, sống ở đây hai mươi mốt năm quen thuộc mỗi con đường mỗi một phương hướng, biết vị trí từng chiếc hầm, cũng đã gặp những mãnh thú hung ác nhất trong núi, thần cam đoan có thể giúp cho bệ hạ bằng tốc độ nhanh nhất vượt qua Liệt Nham sơ mạch...
- Nhưng thể trạng của ngươi…
Có một người am hiểu đường xá dẫn đường xuyên qua rừng rậm u tối, làm cho Tôn Phi không khỏi mừng vui trong lòng, lời lão Zola không phải không có lí, nơi này địa hình hiểm trở chắc chắn là cần một người dẫn đường, nhưng lão nhân này mới khỏi trọng thương, tuy rằng được dược tề thần kỳ của thế giới Diablo bù lại nhưng cho dù là thân thể lành lặn như trước đi một chặng đường dài như thế chắc chắn sẽ rất mệt hơn nữa rất có thể gây ra những chuyển biến xấu hơn.
- Xin bệ hạ yên tâm, thần là một lão nhân già nhưng xương cốt vẫn còn cứng rắn lắm…
Lão nhân thực sự dũng mãnh, mái tóc bạc bay trong gió, thế nhưng lão đẩy Mola Ridge ra, bê một hòn đá lên như khoe nói:
- Bệ hạ, người xem, lão già này còn có thể bê được đá lên, lão còn thể đi bộ trong một thời gian dài, hãy cho thần đóng góp một phần công sức cho việc quật khởi của Hương Ba Thành…
Nói đến đây lão có chút lớn tiếng hơn:
- Hai mươi năm nay thần chờ đợi ngày này đã lâu quá rồi!
Tôn Phi bị lão nhân đang hừng hừng nhiệt huyết này làm cho cảm động.
- Hảo, cứ như vậy đi, Oleguer, mang một con Xích Diễm thú đến đây, giao cho hướng đạo dày dặn kinh nghiệm của chúng ta…
Nói tới đây Tôn Phi hướng ánh mắt đến Mola Ridge tiếp tục nói:
- Tiểu tử kia, cháu cũng đi cùng đi, cháu và lão Zola cùng cưỡi một con, trên đường đi có gì cháu còn chăm sóc cho Zola đại thúc!
- A! Thật sao? Tạ ơn bệ hạ….Bệ hạ vạn tuế!
Tiểu tử Luka xúc động nhẩy cẫng lên, y sớm đã muốn thỉnh cầu bệ hạ cho mình đi cùng, nhưng không dám mở miệng nói. Từ ngày hôn mê tỉnh lại, hình ảnh đầu niên mà hắn chứng kiến là Tôn Phi dưới ánh mặt trời ấm áp đang truyền hơi ấm từ đôi bàn tay cho hắn, người thanh niên tóc vàng gầy yếu này suốt đời không thể quên giây phút đó, việc có thể luôn đi cùng bệ hạ với hắn mà nói đó chính là chuyện hạnh phúc nhất trên thế gian này.
Giám ngục quan Oleguer rất nhanh dẫn một con Xích Diễm thú lại đây.
Loại ma thú này sau khi trải qua huấn luyện của Chishui quốc, tuy rằng không thể trở nên trở nên thuần phục hoà thuận theo, nhưng cũng làm cho năng lực của tứ cấp ma thú suy giảm không ít, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà ngày đó chúng bị nhóm đại lực sĩ mặc trọng trang kỵ sĩ giáp Hương Ba Thành chấn bay, bất quá sau một thời gian được ăn thức ăn trộn lẫn “Người Khổng lồ xanh dược tề”, tựa hồ có biến dị xuất hiện, giống như hiện tượng của Oluguer, thân thể tựa như phát dục lần thứ hai, tốc độ cùng năng lực phụ trọng tăng cường thật lớn, bốn vó xuất hiện thêm xích hồng sắc hỏa diễm, răng nanh trong miệng cũng càng trở nên sắc bén hơn, ngỗ ngược hồi phục, trở nên hiếu chiến hung ác, bất quá lại phi thường thuần phục chủ nhân.
Tiểu tử Mola Ridge cực kỳ thích thú chạy đến cầm dây cương.
Ai ngờ đầu Xích Diễm thú này nhìn thấy người lạ đến, hung hăng giơ móng vuốt gào thét như muốn giẫm xuống, may mà ở phía sau đại hắc cẩu trừng mắt lên, gâu gâu vài tiếng, làm thành một màn khiến người diở khóc dở cười, giống như là lão đại giáo huấn tiểu đệ, đầu Xích Diễm thú này mới ngoan ngoãn thu hồi hai chân, nhưng nhất định không cho hai người Zola và Mola Ridge đến gần.
Tôn Phi nhất thời có chút lo lắng.
Một đầu súc sinh cũng dám không cho mình mặt mũi, đang muốn dùng hình thức Đức Lỗ Y để nói chuyện với con vật này, thì một bóng dáng xinh đẹp từ sau đi tới, bàn tay ngọc ngà trắng trẻo vỗ vỗ đầu con Xích Diễm thú, mỉm cười nhìn lão Zola và Mola Ridge, sau đó có một chuyện phi thường đã xảy ra —— con Xích Diễm Thú kia quay đầu quy phục hai người, ngược hoàn toàn lại với thần thái hung hăng lúc nãy.
- Angela nàng làm thế nào mà thuần phục được bọn súc sinh này?
Đội ngũ xuất phát, rời khỏi cứ điểm Hắc Thạch, Tôn Phi cưỡi trên lưng hắc cẩu, trong lòng ôm vị hôn thê xinh đẹp, mùi thơm trên cơ thể của nàng quanh quẩn trong không gian, khiến cả những con gió lạnh trên đỉnh núi cũng như hòa hơn, làm cho người ta có cảm giác bình yên ấm áp.
Tuy rằng buổi sớm cuối thu trời khá rét lạnh, nhưng Angela lại cự tuyệt ngồi ở trong xe ngựa, mặc trên người một bộ váy mỏng màu trắng, tà váy bay bay, chiếc váy chỉ che hai phần ba đùi, phía dưới là một chiếc quần đen bó sát tạo hình độc đáo, trắng đen tương phản dấy lên một loại mị lực khó nói lên lời. Nàng đỏ mặt chủ động yêu cầu cùng cưỡi hắc cẩu với Tôn Phi, không để ý đến mình rơi vào lưới tình thật nhanh, cũng không ngại xấu hổ trước ánh mắt mỉm cười mang thiện ý chúc phúc của mọi người, nàng chỉ biết rằng được ôm trong vòng tay mạnh mẽ ấm áp có thể mang lại cho nàng cảm giác tĩnh lặng ngọt ngào.
- Thiếp cũng không biết…
Nghe được câu hỏi của Tôn Phi, Angela hơi chớp cặp lông mi tú lệ:
- Chúng nó giống như là biết ý của thiếp vậy, rất ngoan, giống như là đứa trẻ vậy…
Quả nhiên vẫn là câu trả lời như thế.
Tôn Phi mỉm cười, lúc trước hắn đoán do nguyên nhân thần bí nào đó, Angela lại có được lực tương tác đối với động vật, đặc biệt là trong quá trình huấn luyện Xích Diễm thú cùng chiến mã, thiên phú này lại càng như nước thủy triều mà dâng lên từng chút, tựa hồ là dù loại động vật hung ác nhường nào, nhưng khi đối mặt với Angela cũng sẽ bị vẻ thuần khiết xinh đẹp kia cuốn hút, trở nên nhu thuận ngoan ngoãn.
Bất quá ngay cả Angela cũng không rõ nguyên nhân trong đó.
Hai người đang nói, đội ngũ đã dần ra hết khỏi Hắc Thạch thành.
- Không thể đem tòa Hắc Thạch này lưu lại cho tên quốc vương đầy dã tâm kia được!
Sau khi mọi người đi ra hết, Tôn Phi sử dụng sức mạnh của người man rợ đánh tường thành cùng kiên trúc, cả tòa Hắc Thạch thành bụi bay mù mịt hóa thành một đống hoang tàn, nếu như muốn khôi phục lại như cũ thì ít nhất cũng cần phải ba năm.
...
Thời gian kế tiếp, mọi chuyện của quân viễn chinh Hương Ba Thành vẫn diễn ra thuận lợi.
Càng đi vào sâu, sự hiểm trở của Liệt Nham sơn mạch càng rõ nét, nơi nơi đều là vách núi dựng đứng, cổ thụ um tùm rậm rạp, che khuất bóng mặt trời, khiến dù đang buổi trưa mà không gian cũng chạng vạng, lờ mờ sương khói, quả thực rất dễ bị lạc.
May mắn là quân viễn chinh Hương Ba Thành có Zola dẫn đường cho nên bọn họ không phải lo lắng về đường đi.
Đúng như lời lão nhân này từng nói, lão rất thông thuộc địa hình ở nơi này, kể cả từng bụi cỏ rậm rạp, quen thuộc như những nếp nhăn trên mặt lão vậy, những khi không tìm thấy đường đi, chỉ cần vạt cỏ ra là có thể tìm được đường, có thể tiết kiệm được thời gian lớn cho quân Hương Ba Thành.
Cùng nhau đi tới, đi qua mỏ quặng của Hắc Nham quốc, Tôn Phi không chút khách khí phái giám ngục quan Oleguer giết sạch đám binh sĩ Hắc Nham đang coi giữ tại đó, đánh sập hầm, cứu một lượng lớn quặng nô tại đây.
Bởi vì nhóm quặng nô Hương Ba Thành lúc trước bị Hắc Nham vương tập trung cả lại tại Hắc Thạch thành để chuẩn bị giết hại, cho nên trong số quặng nô lần này không có người Hương Ba Thành, không cần quân viễn chinh lại đi chiếu cố, trong nhóm quặng nô có một lão nhân dạng dạng như Zola, thủ lĩnh tinh thần, thay mặt tất cả quỳ xuống đất cảm tạ Tôn Phi một phen, sau đó hoan hô lên, mang theo người đoòng bào biến mất dần trong làn sương mù mờ mịt.
Tiếp tục đi lên phía trước ba giờ, cho dù mặt trời vẫn chưa lặn xuống núi nhưng Liệt Nham sơn mạch đã trở nên tối tăm khó tiến bước.
- Bệ hạ, thần nhớ phía trước có một cái hồ nhỏ, bên cạnh có một bãi đá lớn, khá bằng phẳng rất thích hợp để dựng lều trại nghỉ qua đêm nay!
Lão Zola thúc dục Xích Diễm thú dừng lại, đề nghị.
- Tốt!
Tôn Phi nhìn Agenla đang nhắm mắt ngủ trong lồng ngực mình, gật đầu nói.
Quả nhiên, đi lên phía trước khoảng nửa giờ đồng hồ, có một hồ nước nhỏ, cỏ cây vây quanh ngả sang màu vàng như tấm thảm xinh đẹp trải trên mặt đất, phía xa xa là một vãi đá bằng phẳng khô ráo, phi thường thích hợp dựng trại tạm nghỉ ngơi.
Quang cảnh mặt hồ xanh biếc cuối thu, có một vẻ đẹp khiến người khác say mê.
Nhưng Tôn Phi lại hơi nhíu mày.
Bởi vì có ánh lửa lóe ra bên hồ, tiếng người huyên náo, không ngờ là mới sáng sớm đã có người tới nơi này, hơn nữa xem ra số người không phải là ít.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quốc Vương Vạn Tuế
Loạn Thế Cuồng Đao
Quốc Vương Vạn Tuế - Loạn Thế Cuồng Đao
https://isach.info/story.php?story=quoc_vuong_van_tue__loan_the_cuong_dao