Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Long Lệnh Bài
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 184: Thực Thú Vị, Nên Cho Giáo Chủ Biết Mới Được
L
âm Quân, sao đệ lại ở đây?
Tiêu Phong quay phắt lại thì thấy Lâm Quân mặc một bộ vest đen đứng sau lưng hắn. Vì vậy hắn mới vui mừng hỏi. Đúng là nhắc tào tháo, tào tháo tới.
_ À, đệ tìm huynh có chuyện cần huynh giúp. Ủa mà Đoàn Dự nhị ca đâu?
Lâm Quân quay ngang quay ngửa nhìn một lát rồi hỏi. Ngay chỗ này chỉ có mỗi Tiêu Phong, Huyền Nạn, Dư Độc và đám Tứ Đại Ác Nhân, còn Đoàn Dự và các ma thú thì không thấy.
_ À, hắn đang dẫn các ma thú đi ăn sinh nhật của con trai Lion, không hiểu đệ kiếm mấy con thú này đâu ra nhưng tên Đoàn Dự có vẻ thích bọn nó lắm.
Tiêu Phong lắc lắc đầu rồi cười nói.
_ Hèm, chính là thế giới khác. Ủa mà các huynh tại sao không đi? Ăn sinh nhật cơ mà.
Lâm Quân thắc mắc hỏi, tại sao chỉ có tên Đoàn Dự đi.
Tiêu Phong nghe thế thì cười bất đắc dĩ, sau đó mới nói nhỏ vào tai Lâm Quân:
_ Đệ phải biết vợ Lion là một con sư tử cái chứ. Với cả nó đãi đồ ăn toàn là thịt động vật sống, bố ai ăn nổi. Mà nếu không ăn thì ………
_ Ặc, ra là thế …….
Lâm Quân nghe thế thì cười hiểu, vợ Lion chính là con sư tử cái lần trước mà Lâm Quân mang luôn vào thế giới TLBB. Lúc đầu thì cả đám ma thú con nào cũng gato với Lion tại vì nó có vợ đẹp và con ngoan. Nhưng sau một thời gian sống chung trong này thì cả đám ma thú đột nhiên lộ cái tính sợ đàn bà, đúng, chính là sợ mãnh liệt. Sợ còn hơn cả Lâm Quân hắn.
Sở dĩ như thế tại vì có cái ví dụ đẫm máu trước mắt. Lion bị vợ nó quản hơi bị chặt chẽ, nếu lỡ về nhà trễ không ăn cơm thì bảo đảm Lion bị vợ nó hành cho đẫm máu. Người toàn là vết thương chằng chịt. Nếu lỡ như Lion dám ngắm bất kỳ con động vật giống cái nào trong rừng này, cho dù có là con chim thì vợ Lion cũng ghen. Và kết quả là …………..
Nếu như Lion không ăn hết đồ, nếu như Lion dám lỡ tay đánh con nó, nếu như Lion lỡ đi bù khú với đám ma thú, nếu như Lion lỡ lơ đễnh nhắc tới một cái tên khác thì ………Nói chung là rất đẫm máu ….và……tàn….khốc……..và……..rấ t……không hay ho ………
Đại khái nói tóm lại chính là vợ Lion chính là một con sư tử cái cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, có một sức mạnh vô cmn địch. Làm cho tất cả ma thú của Lâm Quân đều đưa mắt nhìn theo thông cảm và tôn xưng làm chị hai bá đạo. Kể cả hai con Cougar và Tiger mặc dù đều là cấp 8 nhưng vẫn sợ hãi chị hai bá đạo một phân. Cho dù cái chị hai này chỉ có thực lực cấp 6.
Ngay cả Lâm Quân hắn cũng hơi sợ, không dám ra lệnh cho chị hai đó ra ngoài đánh nhau một lần nào.
_ Mà, tiểu đệ, đệ thực sự có thể đưa chúng ta ra bên ngoài?
Đang bay theo suy nghĩ thì một giọng nói cắt ngang, chính là Tiêu Phong lên tiếng. Vừa nói hắn vừa nhìn Lâm Quân, trong mắt bắn ra hứng thú mãnh liệt và chờ mong nồng đậm.
_ Đúng là thế, nhưng cần có điều kiện.
Lâm Quân giờ này đang cần giúp đỡ nên cũng không giấu diếm.
_ Điều kiện gì?
Tiêu Phong tò mò hỏi.
_ Một là phải nhận đệ làm chủ như đám Huyền Nạn. Còn không thì có quan hệ nhất định, như đại ca là kết nghĩa kim lan ……
Lâm Quân chỉ vào đám Huyền Nạn và Tiêu Phong rồi lần lượt nói.
_ Vậy còn gì không?
Tiêu Phong nghĩ nghĩ rồi hỏi.
_ Thực ra còn có thể làm sư phụ đệ, còn không thì vợ chồng,…….nói tóm lại, chỉ cần không phản bội đệ và có một quan hệ nhất định thì có thể ra ngoài được.
Lâm Quân nói rồi đúc kết lại một câu. Cái này chính là tiêu chuẩn duy nhất mà hắn có dẫn người ra ngoài được hay không. Đó chính là không phản bội mình. Tuy cái này Tiểu Thần Đèn là người đặt ra nhưng Lâm Quân hắn cũng thấy thập phần hợp lý.
_ Ừm, nếu như vậy thì …..
Tiêu Phong lẩm nhẩm dự tính trong lòng. Hắn đang phân vân xem có thể nói cho cái đám người trong này biết được không. Dù sao thì cái đám trưởng lão này nọ muốn ra ngoài tới điên rồi.
Đúng lúc này thì đột nhiên có tiếng bước chân đi tới, khi quay lại nhìn thì chỉ thấy đám ma thú và Đoàn Dự mặt mày đau khổ vừa đi vừa lết tới chỗ này. Thậm chí Đoàn Dự đi được vài bước thì ói một bãi, sau đó vừa ói vừa đi.
_ Đoàn đệ, có chuyện gì thế?
Tiêu Phong thấy Đoàn Dự thảm thế thì quăng cái suy nghĩ đi, vội vàng chạy tới đỡ. Tay móc ra một bình nước cho Đoàn Dự.
Đoàn Dự thấy thế thì chụp lấy để xúc miệng, sau đó ngồi dưới đất thở dốc nói:
_ Đại ca, huynh nói chí phải. Đáng ra đệ không nên đi.
_ Sặc, ta lười đi thôi. Mà có chuyện gì?
Đoàn Dự xoa xoa bụng một cái rồi nói:
_ Đại ca, con sư tử cái đó. Nó thấy đệ lần đầu đi dự thì cực mừng, toàn gắp thức ăn cho đệ. Mà mã mẹ nó chứ, thức ăn toàn đồ tươi sống. Nếu không thì cũng nửa chín nửa sống. Ngay cả Tiger cũng nuốt không trôi mà nó để đệ nuốt. Hu hu.
Đoàn Dự có cảm giác khóc không ra nước mắt, hắn vì quý sư tử con nên đi cho biết. Không ngờ con sư tử con đáng yêu là thế nhưng mẹ nó thật bá đạo. Vừa gắp đồ ăn cho hắn vừa nhìn hắn với ánh mắt hình viên đạn. Nếu như hắn không ăn thì chắc chắn là không toàn mạng để về. Làm cho Đoàn Dự gắp lấy gắp để, luôn miệng khen ngon mà nước mắt sắp trào ra.
_ Thôi, tiểu đệ tới rồi. Chúng ta ra ngoài chơi.
Tiêu Phong vỗ vai thông cảm một cái rồi nói.
_ Tiểu đệ? Ra ngoài chơi?
Đoàn Dự thắc mắc hỏi. Ra ngoài là ý gì?
Tiêu Phong nghe thế chỉ đánh mắt sang Lâm Quân. Lâm Quân thấy thế thì lập tức hiểu ý, vung tay lên. Đoạn quay sang các ma thú nói:
_ Các em, ra ngoài giúp anh, sau đó anh đãi chúng mày món mới. Không ngon không ăn tiền.
_ Vâng, đại ca.
Đám ma thú đồng thanh hô lên, đúng là sau khi ở địa ngục trần gian về thì mới biết các món ăn của Lâm Quân làm ra ngon cỡ nào.
_ Vậy đi thôi………..
Lâm Quân nói rồi lập tức biến mất. Sau đó một lát thì tất cả người ở đây cũng đều biến mất.
Nhưng, Lâm Quân không phát hiện rằng, trên một tầng cây cao, có một bóng người hiện ra. Chỉ thấy người này lẩm bẩm:
_ Hắn có thể đưa người ra ngoài. Thực thú vị, nên cho Giáo Chủ biết mới được.
………………………….
Lâm Quân sau khi mở mắt ra đã thấy cơ man nào là người, người đứng trước mặt hắn đông như mắc củi.
Định thần quan sát một lúc thì Lâm Quân mới thấy đây chính là đám người trong bang của hắn, thêm nữa chính là tất cả bạn học huynh đệ của mình.
Đứng đầu đám người này chính là Nhật Quỳnh đang cưỡi Thất Thải Điểu lơ lửng trên đất nhìn rất hot. Sau lưng nàng chính là đám cao tầng Thiên Long Bang của hắn, Ngọc Tú và Đặng Tùng là hai thằng đứng đầu. Người nào ở chỗ này khi thấy Lâm Quân xuất hiện thì mắt chữ O, mồm chữ A nhìn chòng chọc vào hắn.
Lâm Quân thấy thế thì cũng chả lạ gì, hắn đưa mắt tìm kiếm Nhị Long trong đám người, thằng này vì chức thấp nên cũng đứng hơi xa, hỏi:
_ Nhị Long, ta đi được bao lâu rồi?
Nhị Long nghe bang chủ gọi mình thì chen ra đám người, tới trước mặt Lâm Quân hô.
_ 5 phút rồi thưa bang chủ.
May quá, còn nhanh.
Lâm Quân thầm hô may mắn rồi nói:
_ Bây giờ ta sẽ ban bố nhiệm vụ.
_ Ảnh Long và các huynh đệ tỷ muội trong lớp do ta chỉ huy.
_ Thiên Long Quân do đại ca ta, Tiêu Phong chỉ huy.
_ Hắc Long Quân do nhị ca ta, Đoàn Dự chỉ huy.
Lâm Quân chỉ tay ra sau lưng giới thiệu hai huynh đệ của hắn rồi nói.
_ Sau đây là một việc rất quan trọng và gấp gáp nên chúng ta không nói nhiều. Tuỳ tình hình mà xem xét. Còn các ngươi thì tập làm quen với chỉ huy mới đi. Hai huynh đệ ta rất mạnh nên chắc cũng không lỗ các ngươi đâu.
_ Bây giờ lập đội theo 3 hướng từ từ tiến vào. Mục tiêu chính là một con gián màu hoàng kim, con gái của ta, yêu cầu giải cứu nó. Còn ai chưa biết thì có thể hỏi ma thú của ta.
_ Tất cả rõ chưa?
Lâm Quân như một vị tướng thực thụ bang bố các chỉ lệnh như đúng rồi. Cái tính cách này chính là hắn đã có được trong mấy năm qua. Tuy chưa thực sự giống một vị tướng nơi xa trường, nhưng tất cả cũng có một chút phong phạm. Chỉ huy đâu ra đấy.
_ Rõ, thưa bang chủ.
Đám Thiên Long Bang đứng thẳng, đồng thanh hô.
_ Rõ, đại ca.
Còn đám học sinh A2 cũng hô lên, trong lòng bọn này thì Lâm Quân đúng là đại ca, đại đồ đệ của các sư phụ nên đều nghe theo từ lâu. Dù gì thì Lục sư phụ, tức là người đeo mặt nạ đầu trâu cũng đã dạy dỗ bọn hắn cái phần này từ lâu nên không còn bỡ ngỡ một chút nào. Ngày hôm nay chính là lần thực hành đầu tiên.
_ Tiến lên.
Lâm Quân vung tay rồi dẫn đầu bước đi, trong lòng thực ra rất lo cho con gái của hắn.
_ Ách, thiếu gia, thế còn chúng thuộc hạ làm cái gì?
Nhưng hùng dũng chưa được bao lâu thì một giọng nói vang lên làm cắt ngang cái màn tỏ vẻ nguy hiểm của Lâm Quân. Thì ra là Lâm Quân chưa phân nhiệm vụ cho Huyền Nạn nên lão mới hỏi.
Sặc, giao hợp hồ điệp mẫu thân ngươi.
Lâm Quân sém chút té chết, sau đó quay lại lạnh lùng nói:
_ Chia nhau ra thành 3 đội, lần lượt đi theo thủ lĩnh, hiểu chưa?
_ Ách, dạ vâng.
Huyền Nạn nghe thế thì chạy ra sau phân phó ọi người. Sau đó cả đám nô lệ ma thú chia làm 3 phần, cun cút đi theo sau các thủ lĩnh. Huyền Nạn thì vẫn tiếp tục đi theo Lâm Quân.
Lâm Quân cảm giác thực mất hứng nhưng vẫn tiến lên, hắn tuy quên nhưng lão Huyền Nạn không biết truyền âm sao. Mẹ nó, đúng là già mà iốt không đủ mà
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Long Lệnh Bài
Ant
Thiên Long Lệnh Bài - Ant
https://isach.info/story.php?story=thien_long_lenh_bai__ant