Chương 13: Đại Lễ Của Tô Tố Tố
ột đêm đoạt được thân thể của ba nữ nhân, Diệp Vô Ưu trong lòng cùng sinh lý đều thoả mãn cực đại, mà sau khi thoả mãn, thì là sự mỏi mệt cực đại trên thân thể, mắt thấy Lâm Thanh Diệp cùng Lâm Lung Nguyệt tựa hồ đều bị hắn nói rung động một chút, hắn rốt cuộc liền không chống cự được sự mệt mỏi của cơ thể, ôm lấy Lâm Lung Nguyệt liền từ từ tiến vào giấc mộng.
Giấc ngủ này thật là thoải mái dị thường, khi tỉnh lại, đã là giữa trưa ngày thứ hai, mở mắt ra, lại phát hiện tam nữ đã không còn trên giường, mà trên người hắn, cũng đã được người mặc quần áo tử tế, nhìn lại một cái, tam nữ vẫn còn ở trong phòng như trước, bất đồng chính là, ngoại trừ ba người bọn họ ra, trong phòng còn nhiều hơn một nữ nhân, mà nữ nhân này, không ngờ lại là Tô Tố Tố.
“Tô đại mỹ nhân, nàng vì sao lại đến đây?” Diệp Vô Ưu có chút buồn bực.
“Ta tại sao không thể đến nhỉ?” Tô Tố Tố cười nhạt, “nói ra, ta là đem đến cho ngươi một phần đại lễ.”
“Đại lễ gì? Hay chính là Tô đại mỹ nhân nàng, hay là tám sư muội kia của nàng?” Diệp Vô Ưu có hứng thú hỏi, đối với hắn mà nói, đó mới là đại lễ chân chính.
."Sắc lang!” Lâm Lung Nguyệt tức tối mắng một câu, nàng cùng Lâm Thanh Diệp lúc này tất nhiên đã sớm mặc quần áo chỉnh tề, mà nha đầu Dạ Khanh Khanh kia cũng ôm cánh tay nàng, dụng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu tất nhiên là sẽ không lưu tâm đến cách xưng hô này, ngược lại dùng ánh mắt ái muội nhìn Lâm Lung Nguyệt, đặc biệt là nhìn chằm chằm ở hai bộ vị mấu chốt trên người nàng, thấy được vẻ hiếu sắc của hắn, Lâm Lung Nguyệt không chịu được nhớ tới tình cảnh kích tình tối hôm qua, nhất thời vừa thẹn vừa tức, khuôn mặt trắng nõn cũng nổi lên hai đám mây hồng.
“Lâm các chủ đã đáp ứng ta, sẽ cùng với Lung Nguyệt cô nương đi theo ngươi một năm, trong vòng một năm, các nàng có thể đảm bảo cùng với ngươi nửa bước không rời. Bất quá, sau một năm, đi hay ở là tự do của các nàng.” Tô Tố Tố lạnh nhạt nói. “Diệp công tử, ngươi nói xem, đó có tính là đại lễ không?”
“Tính, đương nhiên tính!”Diệp Vô Ưu vội vàng nói liến thoắng, hắn đang lo lắng hai đại mỹ nhân này sẽ bỏ đi, bây giờ Tô Tố Tố lại giúp hắn một việc lớn như vậy, hắn tất nhiên là rất cao hứng.
“Diệp công tử, ta đã đưa ra thành ý rất lớn, ta cũng hy vọng ngươi có thể đưa ra thành ý, sớm mootj chút làm tốt sự việc ngươi đã đáp ứng ta.” Tô Tố Tố ngữ khí rất bình tĩnh, chỉ là, tựa hồ còn lờ mờ mang theo một chút mùi vị áp bức.
“Nhất định nhất định, Tô đại mỹ nhân nàng đã có thành ý như vậy, ta sẽ lập tức đi giúp nàng làm việc.” Diệp Vô Ưu vội vàng nói, “như vậy đi, các ngươi đều thu thập một chút, chúng ta nhanh chóng quay lại Vô Ưu sơn trang!”
“Đi đâu làm gì? Ta không đi!” Lâm Lung Nguyệt căm giận nói.
“Ài, Lung Nguyệt bảo bối, nơi đó là nhà của chúng ta mà, bây giờ chúng ta đương nhiên phải về nhà rồi.” Diệp Vô Ưu vội vàng nói.
“Đó là nhà của ngươi, không phải nhà của ta!” Lâm Lung Nguyệt hừ một tiếng, “ngươi là đồ dâm tặc, lưu manh, hỗn đản…”
“Được rồi, Lung Nguyệt, chúng ta đi Vô Ưu sơn trang là được.” Lâm Thanh Diệp cuối cùng lên tiếng, nghe thấy nàng nói, Lâm Lung Nguyệt mới im miệng, bất quá, vẫn còn hung dữ trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu một cái.
Công tử, hôm nay đã rời đi sao?” Tô Tố Tố nhíu mày ngài, hỏi.
“Chỉ mấy ngày nữa thôi, các ngươi trước tiên chuẩn bị một chút là được.” Diệp Vô Ưu thuận miệng nói.
Hoàng đế Phiêu Hương đế quốc băng hà, nhị hoàng tử Tuyết Minh Văn mưu sát hoàng thượng, đã bị thái tử giết chết, thái tử Tuyết Minh Văn vừa lên ngôi, trở thành tân hoàng đế của Phiêu Hương đế quốc.
Mặc dù rất nhiều người cảm thấy cái chết của Tuyết Minh Văn và hoàng đế đều rất kỳ lạ, nhưng việc đã đến nước này, cũng không ai đi truy cứu nữa, người vốn ủng hộ Tuyết Minh Cương, tất nhiên là không muốn đi truy cứu, mà người vốn trợ giúp Tuyết Minh Văn, cũng không dám đi truy cứu, đặc biệt là dưới tình huống Tô Tố Tố một phương thế lực cũng không trợ giúp Tuyết Minh Văn nữa, người vốn ủng hộ Tuyết Minh Văn, thông minh đều hướng tới Tuyết Minh Cương tỏ vẻ trung tâm, mà một bộ phận người không thông minh như vậy không kịp biểu lộ lòng trung, kết cục hơn nửa là không tốt lắm, nhẹ thì bãi quan, nặng thì mất mạng, thậm chí là toàn gia bị đày ra biên cương, cả đời làm nô lệ.
Một tháng sau, Phiêu Hương đế quốc cục diện mọi việc xem như đã ổn định, mục đích của Lãnh Tâm m sơ bộ đã hoàn thành, Tuyết Minh Cương đã lên ngôi hoàng đế, tất nhiên là sẽ thực hiện mục tiêu kế tiếp của nàng, bắt đầu chiêu binh mãi mã, tìm kiếm cơ hội thống nhất Vân Mộng đại lục, đó là mục tiêu lớn nhất của Tuyết Mình Đường năm đó, mà sở dĩ Lãnh Tâm m trợ giúp Tuyết Minh Cương, không chỉ vì Tuyết Minh Cương cùng Tuyết Minh Đường là cùng mẹ sinh ra, mà bởi vì hắn cũng có dã tân này, hắn cũng nguyện ý vì thống nhất Vân Mộng đại lục mà nỗ lực.
Tuyết Minh Cương cuối cùng cũng biểu lộ chân tình với Lãnh Tâm m, hi vọng nàng có thể trở thành hoàng hậu của hắn, chỉ tiếc, Lãnh Tâm m tuyệt không đáp ứng, bất quá, nàng lại không phải nói không thích hắn, mà là nói với hắn, đã quá muộn rồi, thân thể của nàng, đã giao cho nam nhân khác, còn nam nhân đó là ai, Lãnh Tâm m nhưng lại không có nói ra.
Tuyết Minh Cương mặc dù đã trở thành hoàng thượng, nhưng cũng không có bức bách Lãnh Tâm m, có lẽ hiểu rõ rằng, có những người là không thể bức bách, Lãnh Tâm m đúng là người như thế, cho nên, hắn tuy rằng trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn chấp nhận Lãnh Tâm m li khai.
Khi Lãnh Tâm m rời đi hoàng cung, trong lúc chuẩn bị trở về Vô Ưu sơn trang, bọn người Diệp Vô Ưu đã sắp về tới Vô Ưu sơn trang, bất quá, rốt cuộc Lãnh Tâm m cơ hồ là trở về cùng ngày với Diệp Vô Ưu, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Diệp Vô Ưu không yên tâm Lãnh Tâm m, lưu lại Hoa Vân La tại Phiêu Hương thành, rồi sau đó, trong khi Hoa Vân La ngự kiếm mang theo Lãnh Tâm m trở lại Vô Ưu sơn trang, Diệp Vô Ưu chẳng qua cũng chỉ vừa mới về mà thôi.
Cùng trở về với Diệp Vô Ưu, còn có Tố Y tiên tử cùng tám sư muội trông giống nhau như đúc của Tố Y môn, đó cũng là toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của Tố Y môn, Tố Y môn mặc dù môn nhân rất nhiều, nhưng hầu như tất cả mọi người đều là nữ tử yếu đuối không có năng lực gì, tình hình này, lúc trước Tô Tố Tố đã nói qua với Diệp Vô Ưu, đó cũng là nguyên nhân chủ yếu Tô Tố Tố không từ thủ đoạn nào muốn Tố Y môn chẵng những có tiền mà còn phải có danh tiếng trên giang hồ.
Dạ Khanh Khanh rốt cuộc cũng biết Diệp Vô Ưu không phải tỷ tỷ, mà là ca ca, nàng tuyệt không ngốc, chỉ là không am hiểu thế sự, bất quá, dưới sự chỉ bảo của Lâm Lung Nguyệt cùng Lâm Thanh Diệp, nàng cuối cùng cũng biết nam nữ có khác biệt, mà trong miệng Lâm Lung Nguyệt, Diệp Vô Ưu cũng biến thành một tên lừa đảo bỉ ổi vô liêm sỉ, lừa gạt sắc đẹp của Dạ Khanh Khanh.
.Chỉ là, Dạ Khanh Khanh vẫn rất thích quấn quýt lấy Diệp Vô Ưu như trước, khiến Lâm Lung Nguyệt vừa tức lại vừa bất lực, trên đường về Vô Ưu sơn trang, Lâm Thanh Diệp cùng Lâm Lung Nguyệt không có để cho Diệp Vô Ưu chiếm lấy nửa điểm tiện nghi, chỉ là Dạ Khanh Khanh dường như mê hoặc cái trò chơi giữa nam với nữ này, thường xuyên chủ động cầu hoan, khiến Diệp Vô Ưu tận hưởng diễm phúc.
Sau khi trở lại Vô Ưu sơn trang, Tống Loan liền đề xuất muốn trở về Kiếm các, nguyên nhân rất đơn giản, nàng đối với việc luyện chế pháp bảo đã có một chút manh mối, nhất định phải về Kiếm các thử luyện chế.
Diệp Vô Ưu sau khi không phụ trách nhiệm đem Tô Tố Tố giới thiệu cho Lăng Nguyệt Nguyệt, liền không quản nàng nữa, bởi vì nhiều ngày không gặp được Hoa Vân La, từ đó liền quấn lấy nàng, xuân sắc hàng đêm, tuy nhiên, rất nhanh Diệp Vô Ưu liền phát hiện, có đôi khi, hồng nhan thật sự là hoạ thuỷ a!
Hoa Vân La lại đề xuất muốn bế quan, mà lần này, so với trước kia là bất đồng, làn này bế quan, nàng yêu cầu Diệp Vô Ưu và nàng cùng một chỗ, mà Diệp Vô Ưu bị sắc đẹp làm đầu óc hồ đồ, lại cũng đáp ứng, sau đó, hắn liền phát hiện, đây là một vụ mặc dù rất hương diễm, nhưng có chút việc bi thảm, bởi vì, lần này bế quan, không phải ba tháng, càng không phải ba ngày, mà là, tròn ba năm.
Thời gian ba năm, đủ để khiến Vân Mộng đại lục phát sinh rất nhiều sự tình, ba năm thời gian, tu tiên giới của Vân Mộng đại lục đã chậm rãi hình thành, tiên bảng cùng tiên môn bảng cứ một tháng thay đổi một lần, tiên bảng cũng vốn từ mười người đứng đầu thành một trăm người đứng đầu, mà tiên môn bảng, đó là bài danh các môn phái tu tiên, vẫn như cũ chỉ liệt kê mười môn phái.
Người đứng đầu tiên bản vẫn như trước là Hoa Vân La, trên tiên bảng hiển thị tu vi của nàng là sơ cấp chân nhân, nhưng trên thực tế, trước khi Hoa Vân La bế quan, đã là sơ cấp chân nhân, hiện tại tu vi chính thức của nàng, có lẽ chỉ có mình nàng cùng Diệp Vô Ưu mới biết.
Người thứ hai vẫn như cũ là Giang Thiên Thiên, nàng cũng là sơ cấp chân nhân, Giang Thiên Thiên quả thật là thiên tài tu tiên, trên một mức độ nào đó mà nói, thiên phú của nàng có lẽ còn cao hơn Hoa Vân La, nói đến trình độ rất cao của Hoa Vân La, cùng Tiêu Vấn Thiên năm đó có chút giống nhau, cũng là dùng võ nhập đạo, nàng sở dĩ tiến độ tu tiên rất nhanh, chủ yếu là vì tu vi võ công của nàng lúc trước rất cao, mà không phải thiên tư của nàng, nhưng Giang Thiên Thiên lại không giống vậy, trước khi tu tiên, nàng ngay cả một chút cơ sở võ công đều không có.
Người thứ ba chính là Tiêu Diêu, cao cấp tu sĩ, mà người thứ tư, đúng là Tô Tố Tố, đồng dạng là cao cấp tu sĩ, người thứ năm lại là Yến Băng Cơ, cũng là cao cấp tu sĩ, bất quá, trên thực tế, ngươif thứ năm không phải là Yến Băng Cơ, mà nên là tám sư muội kia của Tô Tố Tố, tám tỷ muội ruột thịt kia từ sau khi tới Vô Ưu sơn trang, tiến triển cực nhanh, đã vượt qua cả Tô Tố Tố, chỉ là, Tô Tố Tố không muốn các nàng quá khiến mọi người chú ý, vì vậy liền nhờ Lăng Nguyệt Nguyệt đem mấy tỷ muội bọn họ che dấu đi.
Mà thập đại tu tiên môn phái, vài tên đứng đầu đều nhiều ít có chút quan hệ với Diệp Vô Ưu, đầu tiên là Vô Ưu sơn trang, tại hai năm trước, Vô Ưu sơn trang chính thức tuyên bố trở thành môn phái tu tiên mới, trang chủ Diệp Vô Ưu, trang chủ phu nhân Yến Băng Cơ, mà ngoại trừ bọn họ, còn có vài nhân vật tên tuổi hiển hách trên tiên bảng, đều xuất từ Vô Ưu sơn trang.
Hoa Vân La vốn là cung chủ Vô Song cung, nhưng trước khi nàng bế quan, nàng đã đem ngôi vị cung chủ truyền cho Hoa Nguyệt Lan, sau đó nàng cũng thành một thành viên trong Vô Ưu sơn trang, mà Giang Thiên Thiên tất nhiên danh nghĩa cũng tính là Vô Ưu sơn trang, nơi đó hiển nhiên trở thành đại phái tu tiên bậc nhất.
Đại môn phái tu tiên thứ hai, chính là Tán Tiên môn, cao thủ thứ ba trên tiên bảng, cùng vài sư huynh cùng ở năm mươi người đứng đầu tiên bảng, hơn nữa danh tiếng của Tiêu Vấn Thiên người đầu tiên tu tiên trước kia, đủ để chống đỡ địa vị thứ hai này của Tán Tiên môn, hơn nữa, đệ tử của Tán Tiên môn, vượt trội hơn hẳn Vô Ưu sơn trang, đương nhiên, đó là nguyên nhân rất lớn, Vô Ưu sơn trang có tiếng là muốn đi theo đường lối tinh phẩm, đệ tử bình thường, nó căn bản là không thu nhận.
Vô Lại Quần Phương Phổ Vô Lại Quần Phương Phổ - Không rõ...