Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hãn Thích
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 1 - Chương 143-1: Cuộc Chiến Với Huyện Chư (1)
Đ
ông Võ thuộc trị hạ của Lang Gia. Dựa vào bản đồ cuối thời Đông Hán có thể thấy, vị trí của Đông Võ rất có thể chính là Chư Thành sau này.
Lưu Sấm thậm chí còn phát hiện, kể cả Huyện Lang Gia mà bọn hắn muốn chiếm đoạt sau này cũng đều thuộc khu vực huyện Chư Thành. Mà Kiềm Tưu thì Lưu Sấm lại không có một chút ấn tượng nào. Nhưng nếu dựa vào vị trí của Kiềm Tưu, trên đại thể có thể thấy, nó hẳn là phạm vi quản lý của Thanh Đảo sau này.
Lang Gia giáp biển.
Bất Kỳ giáp biển! Hai tòa thành này đều dựa vào gần biển, có thể làm chỗ đổ bộ của hải tặc ở Úc Châu Sơn. Hơn nữa, bất kể là Lang Gia hay Kiềm Tưu, đều là huyện thành nhỏ. Nếu dựa theo cấp bậc phân chia thành thị thời Đông Hán thì đều là huyện phụ thuộc.
Huyện Lang Gia có nhân khẩu ước chừng năm nghìn hộ, với trên hai vạn người.
Mà nhân khẩu của Kiềm Tưu ít hơn Cái này có liên quan đến quy mô huyện thành, dựa vào trung bình năm năm, có thể cũng là lần điều tra nhân khẩu cuối cùng thời Đông Hán, Kiềm Tưu có nhân khẩu chừng 4327 hộ, nhân khẩu trên dưới 20000 người. So với Huyện Lang Gia thì quy mô nhỏ hơn rất nhiều.
Kiềm Tưu vốn thuộc sự quản lý của Quận Lang Gia. Tuy nhiên, trước Đông Hán đã bị cắt nhượng thuộc sở hạt của Quận Đông Lai. Trong mặt này, có lẽ có nhân tố để thành lập Lang Gia quốc, Hán Quang Vũ Đế Lưu Tú chỉ sợ cũng không muốn để cho Lang Gia quốc có diện tích quá lớn.
Cho nên, theo Lưu Sấm, hai huyện Kiềm Tưu và Lang Gia, không cần phải lo lắng nhiều. Thật sự cần đánh, e rằng chỉ có mỗi huyện Đông Võ. Chỉ cần có thể đánh hạ huyện Đông Võ, Lang Gia và Kiềm Tưu cũng sẽ có được dễ như trở bàn tay.
- Công tử không cần phải lo lắng, binh lính huyện Đông Võ canh phòng rất lỏng lẻo, không đáng lo. Xin cho ta tám trăm tráng sĩ, tối nay ta xuất binh, ba ngày sau, sẽ ở dưới cổng thành Đông Võ, nghênh đón Công tử đến.
Thái Sử Từ tự mình xin đi đánh giặc, mà Hứa Chử ở một bên cũng nóng lòng muốn thử.
Lưu Sấm không nhịn được cười.
- Tử Nghĩa và lão Hổ ca hăng hái như vậy, ta biết chọn người nào đây?
- Mạnh Ngạn, chúng ta có mười mấy năm giao tình, công đầu này để cho ta đi. Tử Nghĩa từ khi theo ngươi, dọc đường cũng đã lập rất nhiều công lao. Mà ta từ khi đi theo ngươi đến giờ, chưa lập được công lao gì, thật sự rất mất mặt.
Hứa Chử vung vẩy cánh tay, giậm chân hét lớn.
Y trừng mắt nhìn Thái Sử Từ nói:
- Tử Nghĩa, nếu như ngươi dám tranh đoạt với ta, chúng ta đi ra ngoài so tài đi.
- Thực ra, ngươi có rất nhiều cơ hội lập công. Công tử không phải đã nói, sau khi đánh chiếm Đông Võ, Kiềm Tưu sẽ giao cho ngươi giải quyết, ngươi nhất thời cần gì phải nóng lòng?
Nhìn bộ dạng Hứa Chử đỏ mặt tía tai, Thái Sử Từ cũng không nhịn được cười.
Nếu như là hắn ta khi còn trẻ hơn tầm mười tuổi, nói không chừng sẽ tranh đoạt công đầu này với Hứa Chử. Tuy nhiên, Thái Sử Từ nay đã ba mươi lăm tuổi, trải qua rất nhiều chuyện, sớm đã trải qua những năm tranh cường háo thắng. Nếu Hứa Chử hăng hái như thế, vậy thì đem công đầu này tặng cho y đi.
Huống chi, quan hệ giữa Hứa Cử và Lưu Sấm cũng rất gần gũi. Nếu nói cho đúng, y chính là tâm phúc của Lưu Sấm, Thái Sử Từ cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà phát sinh mâu thuẫn với Hứa Chử.
- Nếu Trọng Khang nóng lòng lập công, vậy thì làm phiền Trọng Khang.
- Lão Hổ ca, đệ cũng đang muốn xem tài nghệ của huynh.
Thấy Thái Sử Từ nhượng bộ, Lưu Sấm cũng không phải khó sử, lấy tấm binh phù ra cười ha hả, giao cho Hứa Chử. Hứa Chử không nói hai lời liền lĩnh mệnh mà đi, nhưng y vừa bước chân đi khỏi, Lưu Sấm liền nói với Bộ Chất:
- Tử Sơn, làm phiền ngươi đồng hành cùng Hổ ca. Con người của y có đôi khi quá mức cương liệt, ngươi đi theo y, ta cũng yên tâm hơn.
Hứa Chử được ghi lại trong sử sách cũng không phải là một anh chàng lỗ mãng, mà là một nhân vật vô cùng trí tuệ. Chẳng qua bởi chịu ảnh hưởng của Tam Quốc Diễn Nghĩa, Lưu Sấm cảm giác Hứa Chử là một người lỗ mãng, tính cách này đem lại cho người ta cảm giác, ít nhiều giống như Trương Phi. Cho nên, hắn mới phái Bộ Chất đi theo.
Nếu như là Thái Sử Từ lãnh binh, Lưu Sấm sẽ không làm điều thừa như vậy.
Hắn làm như vậy, dĩ nhiên ngoài lo lắng cho Hứa Chử ra còn có yếu tố bên trong, thật ra cũng là giữ thể diện cho Thái Sử Từ, tránh việc trong lòng y cảm thấy không thoải mái.
Thái Sử Từ khẽ mỉm cười, mặc dù không nói gì, nhưng lại có thêm thiện ý với Lưu Sấm.
Người dưới trướng càng ngày càng nhiều. Văn thần cũng vậy, võ tướng cũng thế, muôn hình muôn vẻ, khó tránh khỏi sẽ phát sinh mâu thuẫn.
Thái Sử Từ trầm tĩnh, Hứa Chử cương dũng, Bộ Chất giỏi mưu, mà Lã Đại lại cẩn thận Còn có Từ Thịnh, Tiêu Lăng, bao gồm cả đám người Thiệu Hoàng ở Úc Châu sơn, có thể nói mỗi người đều có một tính cách khác nhau. Lưu Sấm phát hiện ra, thuật cân bằng mà hắn muốn học cũng chính được gọi là Đế vương thuật. Nếu không thể làm những người ở bên hắn đoàn kết lại, cho dù có nhiều người hơn nữa, cũng sẽ không có tác dụng gì.
Đêm nay, Lưu Sấm lấy từ trong hòm sách ra quyển "Xuân thu" của Lưu Đào, ngồi dưới đèn đọc cẩn thận. Bởi vì hắn phát hiện, tuy rằng hắn biết hai ngàn năm lịch sử, nhưng ở thời đại này, những gì hắn biết, cũng không thể trợ giúp hắn nhiều.
Hậu thế thường nói, dẫn trước một bước chính là kẻ điên, vượt lên nửa bước mới là thiên tài. Hắn vốn có quan điểm này, có thể sẽ rất tốt, nhưng đối với thời đại này mà nói, thật sự là vượt quá mức quy định.
Thời đại này, có rất nhiều thiên tài xuất hiện. Nhưng thiên tài thật sự, e rằng chỉ có họ Hứa mà thôi.
Lưu Sấm lại không muốn làm kẻ điên trong mắt thế nhân, hắn muốn làm một thiên tài, nhưng một bước và nửa bước lại cách biệt nhau quá nhỏ.
Nhỏ đến mức, Lưu Sấm cũng khó phân biệt.
Ngày thứ hai, Lưu Sấm hạ lệnh, nhổ trại.
Hắn đột nhiên phát hiện, Gia Cát Lượng cưỡi ngựa đi bên cạnh hắn, có hứng thú quan sát đánh giá hắn. Nói chính xác, thì Gia Cát Lượng đang xem yên ngựa và bàn đạp của Tượng Long.
- Ta nghe tỷ tỷ nói, cái này là do ngươi thiết kế ra?
- À, đúng vậy!
- Sao ngươi lại nghĩ ra vật này?
- Cái này …
- Đúng rồi, ngươi nói đóng móng ngựa sắt lên chiến mã thật sự hữu dụng sao?
- Hữu dụng hay không ta không cần biết, dù sao sao khi Tượng Long được chụp móng sắt xong, đi đường núi như đi trên đường bằng
- Thật như vậy sao!
Gia Cát Lượng tỏ vẻ tò mò, bắt đầu tán gẫu với Lưu Sấm.
- Ta nghe nói, đêm hôm đó ngươi từ huyện Cù cưỡi giao long bay ra?
- Giao long bay?
Lưu Sấm cười lắc đầu, vỗ nhẹ vào đầu Tượng Long.
- Nếu ngươi nói nó chính là giao long, thì ta đúng là cưỡi giao long bay ra đấy.
Gia Cát Lượng đương nhiên đã nghe nói đến truyền thuyết về Lưu Sấm "Phi Hùng hàng thế".
Cho nên dọc đường đi bên cạnh Lưu Sấm, không ngừng đặt câu hỏi.
Lúc bắt đầu, Lưu Sấm cũng không mấy quan tâm. Tuy nhiên trong lúc vô ý hắn phát hiện ra vài quan điểm, nhất thời làm Gia Cát Lượng thấy rất hứng thú, y giống như gặp được món đồ chơi hồi còn bé, vây quanh Lưu Sấm hỏi không ngừng, Lưu Sấm bị hỏi đến mức mồ hôi chảy ròng, có nhiều câu hỏi không biết làm sao trả lời, giải thích. Cũng may, khi trời gần tối, binh mã dừng lại nghỉ ngơi và chỉnh đốn. Gia Cát Linh mới gọi Gia Cát Lượng trở về, Lưu Sấm mới thở một hơi dài, cảm giác cả người thoải mái hơn rất nhiều.
Thật không biết Gia Cát Lượng sau này có hiếu kỳ lớn như vậy không.
Nếu như vậy, Lưu Sấm ngược lại có chút khâm phục Lưu Bị. Hắn nghỉ ngơi ở trong đại trướng một lát, liền cầm lấy sách tiếp tục đọc. Chợt thấy một làn gió mang theo hương thơm đến trước mặt, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Mi Hoán mang theo hai tỳ nữ, đang mang thức ăn đi vào đại trướng.
- Hoán Hoán, sao nàng vẫn chưa nghỉ ngơi?
- Cả ngày ngồi trong xe rồi, còn nghỉ ngơi gì chứ?
- Sức khỏe của Gia Cát nương tử tốt hơn chút nào không?
- Tốt hơn nhiều rồi, Cam tỷ tỷ nói chuyện cùng cô ấy. Đúng rồi, hôm nay huynh với Khổng Minh nói chuyện gì vậy? Muội nghe Gia Cát nương tử nói, y rất khen ngợi huynh.
- Vậy sao?
Lưu Sấm khẽ mỉm cười, nhận từ trong tay Mi Hoán một cái bánh nếp.
Cơm tối rất đơn giản, một bát súp thị dê, trên mặt nổi mấy cọng hành lá băm nhỏ, chỉ nhìn thôi cũng làm con người cảm thấy vui mắt. Đương nhiên, súp thịt dê thời đó và bây giờ không giống nhau nhiều. Ít nhất là không sử dụng nhiều gia vị như bây giờ, Lưu Sấm uống hai bát canh lớn, ăn ba cái bánh nếp, duỗi lưng một cái cảm thấy bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến hết.
Mi Hoán hạ giọng nói:
- Đây chính là một khởi đầu tốt. Muội nghe Gia Cát nương tử nói, Khổng Minh rất thích sự vật cổ quái, nếu như huynh muốn giữ y ở lại, hãy nghĩ biện pháp từ phương diện này đi.
Ý nghĩ cổ quái ly kỳ? Trong đầu Lưu Sấm lóe lên, đột nhiên nghĩ đến một đồ vật, có lẽ, sẽ làm Gia Cát Lượng hứng thú.
Ăn cơm tối xong, Lưu Sấm liền ngồi vào bàn viết viết vẽ vẽ.
Hắn vẽ phác thảo sơ đồ một chiếc độc luân xa. Trong trí nhớ, thì Gia Cát Lượng rất am hiểu đồ vật này. Y từng sáng tạo ra xe gỗ, còn phát minh ra liên nỏ và rất nhiều vật phẩm khác. Xe gỗ cụ thể có hình dàn như thế nào? Ở hậu thế không bao giờ tìm ra đáp án, mọi người đều phân vân. Liên nỏ Lưu Sấm không phải người ham quân sự, cho nên cũng không rõ nguyên lý của nó. Nhưng độc luân xa vật này rất đơn giản, liếc mắt một cái có thể hiểu được cấu tạo của nó. Thật ra, ở cuối thời Đông Hán, đã xuất hiện hình thức ban đầu của độc luân xa, gọi là "Lộc xa".
Trong "Hậu Hán thư", từng đề cập đến điển cố Lộc xa. Trong chuyện xưa, thê tử Bảo Tuyên và Bảo Tuyên cùng nhau ngồi Lộc xa hồi hương thành thân Lưu Sấm ở huyện Cù cũng đã được nhìn thấy Lộc xa. Tuy nhiên xem thiết kế này, cùng với chế tác công nghệ, còn rườm rà phức tạp hơn độc luân xa sau này rất nhiều. Độc luân xa sau này tương tự như Lộc xa đơn giản, có thể chế tác hàng loạt, công nghệ cũng tương đối đơn giản
Nếu phát minh ra đồ vật này, sẽ không bị mọi người coi là kẻ điên. Mà Gia Cát Lượng, chỉ sợ sẽ dễ dàng nhận ra sự thay đổi như vậy.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hãn Thích
Canh Tân
Hãn Thích - Canh Tân
https://isach.info/story.php?story=han_thich__canh_tan