Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Mộng Đẹp Tuyền Cơ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 176: Nghịch Nước
S
au khi ăn xong, Kỉ Kiến Thận cùng Triệu Chi Duyên còn có chút sự tình muốn nói, Nguyệt Y mang theo Tuyền Cơ quay về phòng đứa nhỏ, một bên dỗ con đi ngủ, một bên cùng Tuyền Cơ nói chuyện phiếm.
Tuyền Cơ hiếu kỳ tại sao đứa trẻ còn nhỏ như thế lại phải ngủ phân phòng với phụ mẫu, Nguyệt Y nghe xong nghi vấn của nàng, buồn cười nói: “Hảo cô nương của ta, nhà giàu ai lại chả như thế, tiểu hài tử nửa đêm khóc nháo, làm phiên tướng công nghỉ ngơi, luôn không tốt. Ngươi a, chưa có con nên chưa biết nó ầm ĩ bao nhiêu đâu!”
Tuyền Cơ trong lòng không cho là đúng, kiếp trước từng nghe qua đồng sự trong công ty nói nuôi đứa nhỏ thật là khổ, thường thường nửa đêm đều phải dậy chăm, nghĩ chắc nơi này những người gọi là đại phú hộ đã quen mời một đám vú em nha hoàn chiếu cố đứa nhỏ, lại không biết rằng, càng khổ cực nhưng nếu tự thân làm thì tình cảm giữa cha mẹ và con cái mới càng trở nên sâu đậm.
Khó trách nhà giàu thân tình đạm bạc, nhiều phá gia chi tử, đứa nhỏ trong tay một đám nô bộc nuôi lớn, chung quy không thể bằng cha mẹ mang theo bên cạnh mà dạy dỗ thật tốt. Chính là những lời này cũng không thể tùy tiện nói ra, đành phải cười cười cho qua.
Nguyệt Y đánh giá Tuyền Cơ vài lần, chỉ cảm thấy nữ tử này so với năm đó gặp ở biệt trang càng thêm xinh đẹp, không khỏi cười nói: “Đừng nói chuyện của ta nữa, Vân Ca ngươi tuổi cũng không còn nhỏ, nếu có người hợp ý, sớm quyết định danh phận, sinh con dưỡng cái mới phải.”
Tuy rằng cảm thấy nam nhân bên người Tuyền Cơ quần áo mộc mạc bộ dạng bình thường, nhưng Nguyệt Y cũng nhìn ra được nam nhân này thân phận cực kỳ cao quý, không nói thái độ kính sợ của trượng phu với hắn, chỉ cần dựa vào khí chất trên người, liền làm cho người khác trong lòng cảm thấy thần phục, lấy mĩ mạo của Tuyền Cơ mà phối với hắn cũng tuyệt đối không ủy khuất.
Chính là mới vừa rồi trên bàn cơm lúc giới thiệu quan hệ hai người. Hai nam nhân này đều dùng từ hàm hồ, thật làm cho Nguyệt Y lo lắm dùm cho Tuyền Cơ - theo trong miệng người nhà biết được, hai người đều đã muốn công khai ở cùng một chỗ, nếu không có danh phận, nhà gái khó tránh khỏi chịu thiệt thòi.
Tuyền Cơ cười hắc hắc, gật đầu có lệ đáp ứng, dẫn dắt đề tài nói đến vị trượng phu của Nguyệt Y. Nhưng Nguyệt Y cũng chỉ biết được thân phận của Triệu Chi Duyên ở trong Vương phủ cùng với mối quan hệ với Trương mẫu. Sau đó Triệu Vương phủ biến thành phủ Thái tử, nàng cũng tự nhiên hiểu được trượng phu là do Kỉ quốc Thái tử cũng chính là đương kim Kỉ quốc Hoàng thượng phái đi nắm vùng ở Nhạc quốc.
Nói không lo lắng sợ hãi là gạt người, chỉ là Triệu Chi Duyên đối với nàng rất tốt, trong nhà chỉ có nàng là một vị phu nhân, không hề có thê thiếp khác, bình thường ôn nhu săn sóc, Nguyệt Y từ nhỏ đã chịu rất nhiều khổ sở, hiện tại khó có được một trượng phu tốt yêu nàng thương nàng. Chỉ cảm thấy cho dù vì hắn mà chết cũng không có gì tiếc nuối, cho nên cũng bình tâm lại, an tâm một ngày lại một ngày.
Tuyền Cơ nghe xong cũng thay nàng cao hứng, cũng có chút hổ thẹn, nhìn xem cô em gái cổ đại người ta cũng không lo trước lo sau như bản thân mình, bản thân mình là một người hiện đại xuyên qua đến quả thật là nên học hỏi.
Nguyệt Y nhìn bầu trời dần tối, nghĩ tướng công cũng sắp bàn xong công sự, liền nói Tuyền Cơ cũng sớm quay về nghỉ ngơi: “Ngươi nha đầu biếng nhác ham ngủ này, sớm một chút trở về đi! Cũng không nên vắng vẻ vị kia đâu!” Nói xong cười xấu xa nháy nháy mắt.
Tuyền Cơ mặt đỏ hồng, trong lòng mắng thầm: Chỉ sợ trở về cũng không được ngủ!
Bất quá, bất quá… Lâu như vậy không gặp lại Đại ma vương, buổi chiều ở trên xe lại bị phá ngang. Nàng kỳ thật cũng có chờ mong tối nay…
Chầm chậm trở lại phòng mình cùng Đại ma vương, Nguyệt Y còn cẩn thận nhớ thói quen nhỏ mỗi ngày đều tắm rửa của nàng. Đã sớm an bài người chuẩn bị tốt thùng gỗ cùng nước ấm.
Tuyền Cơ cởi bỏ quần áo ngâm cả người vào trong nước, nghĩ đến chuyện có thể xảy ra, thân mình liền đỏ hồng như tôm luộc.
Ai ai, chính mình hiện tại quả thực là đang tắm rửa chuẩn bị đưa lên bàn, như miếng thịt tươi đưa lên miệng Đại ma vương. Tuy rằng biết rằng nam nữ hoan ái là hành vi bản năng bình thường, nhưng là, suy nghĩ bảo thủ vẫn làm cho nàng đến giờ vẫn không thản nhiên chấp nhận được.
Thời điểm đầu óc bay xa, bỗng nhiên cảm thấy nước trong mộc dũng bỗng nhiên nhộn nhạo một chút, dâng đầy lên. Tiếp theo một khối thân thể ấm áp từ sau lưng lại gần. Thanh âm quen thuộc của Đại ma vương mị hoặc vang lên: “Đang nhớ ta sao?”
Đinh! Chính giữa mục tiêu!
Tuyền Cơ tự nhiên không làm cho hắn đắc ý, lớn mật ngã về phía sau dựa lưng vào ngực người nào đó. Miệng cố ý nói: “Hừ! Ta nhớ Trương mẫu thôi!”
Cánh tay nóng bỏng tiến đến trên eo, đem nàng ôm chặt thêm một chút, sau đó một đôi bàn tay to lớn sắc tính không đổi hướng lên nắm lấy nơi tròn đầy nhất trên người nàng, đầu tiên là nhẹ nhàng xoa bóp, độ mạnh yếu chậm rãi càng lúc càng lớn…
Có chút đau, nhưng phần lớn là hưng phấn cùng nóng bức, trong tai dường như có thể nghe được tiếng tim đập cấp tốc của nhau và tiếng huyết dịch đang cuộn trào trong huyết quản.
Đôi tay lớn kia hiển nhiên chưa thỏa mãn với xúc cảm mất hồn của nơi tròn đầy kia, đầu ngón tay linh hoạt rất nhanh đi đến mục tiêu là nụ hoa hồng nhạt mê người ở phía trên, khi thì nhẹ khi thì mạnh di chuyển lôi kéo khiến Tuyền Cơ nhịn không được bắt đầu giãy dụa.
Chống cự lại sự công kích mạnh mẽ của Đại ma vương là không có khả năng, cuối cùng đành phải dựa vào thành của thùng nước nhè nhẹ thở gấp, kỳ vọng hắn từ bi tha cho nàng một lần.
“Hiện tại hỏi lại một lần, vừa rồi đang nhớ ai a…” Đại ma vương vô cùng muốn thân mình xinh đẹp của Tuyền Cơ trấn an lửa nóng đang dâng trào trong lòng, nhưng vẫn ra vẻ trấn định như cũ hy vọng có thể ép hỏi ra đáp án bản thân mình mong muốn.
“Nhớ huynh… Nhớ huynh mà…” Tuyền Cơ gần như là không hề xoắn xuýt chút nào liền khuất phục, bình thường còn có thể có khí lực để trêu đùa Đại ma vương, hiện tại ở cái thời điểm này mà dám vuốt râu hùm, thì chính là tự mình chịu thiệt.
“Tiểu rùa thật ngoan ngoãn, để ta xem thử xem nàng nhớ ta nhiều bao nhiêu.”
Đôi bàn tay xấu xa cuối cùng cũng rời đi nơi mẫn cảm trước ngực Tuyền Cơ, nhẹ nhàng mà lướt qua vùng bụng bằng phẳng, xuống thăm dò nơi ngọt ngào giữa hai đùi đẹp.
Trước khi Tuyền Cơ hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, trong đầu đột nhiên hiện lên từ ngữ ướt át nổi tiếng mà kiếp trước xem qua.
Xuân chí nhân gian hoa lộng sắc, liễu yêu khoản bãi, hoa tâm khinh sách, lộ tích mẫu đơn khai.[1]
[1] Câu này được trích trong ‘Tây Sương ký’, Tả Thôi, Trương Nhị yêu nhau trải qua bao nhiêu sóng gió, ngăn trở cuối cùng mới được đoàn tụ bên nhau, từ tình nhân trở thành quyến thuộc. Trong vở kịch có đoạn miêu tả nam nữ hẹn hò yêu đương vụng trộm. Dùng câu hát và ngôn từ để miêu tả cảnh giao hoan, như “Nhuyễn ngọc ôn hương bão mãn hoài; lưu luyến đáo thiên thai, xuân chí nhân gian hoa lộng sắc…”
Mặt nước dao động chậm rãi yên ổn, chỉ còn lại những gợn sóng lăn tăn, Tuyền Cơ dựa vào trong lồng ngực Đại ma vương, mệt đến mức không muốn nhúc nhích, đời này chỉ có hai lần tắm rửa mệt như vậy, đều là do người nào đó háo sắc phía sau ban tặng.
Tuy rằng quả thật rất khoái lạc… Kỳ thật chính mình cũng là cái tên háo sắc, cho nên mới dễ dàng bị dụ dỗ mắc câu, bị ăn đến xương cũng không còn như thế này, Tuyền Cơ trộm khinh bỉ mình.
Đầu vai cùng sau gáy cảm thấy ngứa, người nào đó vô cùng thích ý nhấm nháp món tráng miệng sau bữa đại tiệc này.
Tuyền Cơ không còn khí lực khiển trách hắn tham ăn, dứt khoát coi như không biết. Nhìn quanh phòng tắm ướt át khắp nơi, quả thực giống như chiến trường của tiểu hài tử nghịch nước, may mắn qua một đêm này, nước hẳn là khô hết, nếu không thật sự không còn mặt mũi gặp người, đám người hầu đều sẽ đoán được bọn họ là ở trong này làm “chuyện tốt” gì.
Nhiệt độ trên người chậm rãi hạ xuống, càng cảm giác được nhiệt độ nước càng hạ, đều sắp thành nước lạnh rồi, Tuyền Cơ run run một chút, nhịn không được nhanh chóng dựa vào nguồn nhiệt phía sau.
“Ân, nước lạnh rồi, chúng ta quay về trên giường thôi.” Kỉ Kiến Thận không nói hai lời liền đứng lên bế Tuyền Cơ ra khỏi thùng tắm, thuận tay cầm khăn vải bên cạnh lau khô bọt nước trên người mình cùng Tuyền Cơ, sau đó cũng không liếc mắt đến cái giá treo quần áo, ôm Tuyền Cơ đi về hướng phòng ngủ ở ngoài bình phong.
“Quần áo…” Tuyền Cơ mềm mại nhắc nhở, nàng cũng không có thói quen lõa thể ngủ, mà ở bên người Đại ma vương lại càng không thể lõa thể ngủ, nếu không thực có thể ngủ một ngày cũng không thể dậy nổi.
“Gấp cái gì, dù sao hiện tại nếu mặc vào đợi lát nữa cũng sẽ cởi, thật là phiền phức.” Khẩu khí thoải mái giống như đang nói chuyện thời tiết vậy, để lộ ra kế hoạch tà ác của Đại ma vương.
“Ta rất mệt rất mệt rất mệt đó! Chúng ta ngày mai còn phải vội lên đường.” Tuyền Cơ trợn hai mắt, khẩn trương nhắc nhở, nàng cũng không muốn cả người đau nhức, mất mặt mà bị ôm lên xe trước mặt mọi người đâu, nàng ở đây có nhiều người quen đó!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Mộng Đẹp Tuyền Cơ
Nga Mi
Mộng Đẹp Tuyền Cơ - Nga Mi
https://isach.info/story.php?story=mong_dep_tuyen_co__nga_mi