Chương 171b: Gần Hơn Một Phân, Thêm Một Phần Nguy Hiểm!
hông phải như vậy”. Tư tưởng của người đàn ông này luôn bất đồng với Gulina, John không chô rằng giữa nam – nữ lại tồn tại thứ tình cảm gọi là tình hữu nghị, mà mục tiêu của hắn là muốn Gulina trở thành vợ mình chứ không phải là bạn, “Cô hi vọng tôi thay đổi, nhưng tôi cũng hi vọng cô có thể rời tâm chuyển ý. Cho đến tận cuối đời tôi cũng vẫn sẽ kiên trì chờ đợi, đối với một quân nhân, từ bỏ là một điều đáng xấu hổ, phải kiên trì với lý tưởng bất luận kết quả thế nào!”.
Gulina cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, tình cảm là do duyên số, nếu đã không có cảm giác gì thì mãi cũng không có cảm giác gì cả, cái đó đâu có liên quan gì đến vấn đề thời gian. Có lẽ, chỉ có người phụ nữ nhìn thấy người đàn ông vì yêu mến mình mà liều chết thì cảm động mà lấy thân báo đáp. Nhưng cô không phải là loại phụ nữ đó, nếu như John có vì cô mà bỏ mạng thì cô cũng sẽ nghẹn ngào khóc lên và sẽ tìm cách báo thù, thậm chí có thể cùng chết với hắn nhưng mà sẽ không bao giờ thừa nhận điều trái với lương tâm là yêu mến hắn.
Lừa gạt tình cảm của mình cũng chính là lừa gạt tình cảm của người khác, tôn trọng chính mình cũng là tôn trọng người khác. Gulina vẫn cho rằng, một người phụ nữ nếu như kết hôn với người đàn ông mình không yêu thì đó là điều bất công nhất đối với người đàn ông.
“Nếu như anh vẫn kiên trì như lời anh nói thì tôi cũng không có cách nào”. Dù sao đã nhiều năm như vậy trôi qua, cô cũng không còn ảo tưởng bất cứ điều gì khiến cho John đột nhiên đổi ý, “nhưng tôi trịnh trọng báo cho anh rằng, hiện tại tôi không thích anh, tương lai cũng không thể thích anh. Đây là lần cuối cùng tôi tỏ thái độ với anh, hi vọng anh có thể suy nghĩ kỹ mà lo lắng về lời nói của tôi. Với điều kiện của anh, việc tìm một người phụ nữ yêu anh chẳng lẽ rất khó, làm sao mà phải chỉ một người vậy?
John đờ đẫn lắc đầu, cho dù ngoài miệng nói hai từ kiên định nhưng trong lòng cũng có chút dao động. Không phải chỉ có Gulina là hiểu rõ tình cảm của mình, mà là cả hai người đều nhận thức rất rõ điều đó, dường như thật sự là hắn không có cơ hội.
“Tốt lắm, tôi không nghĩ chúng ta sẽ phải bàn lại về vấn đề này nữa”. Gulina nhẹ nhàng ho khan, rồi nghiêm giọng nói: “Tôi hi vọng sau khi về nước, anh có thể quay lại với quân đội, nơi ấy mới thực sự là sân khấu của anh. Là vệ sĩ cho tôi, tài năng của anh sẽ bị mai một”.
Trong vòng hơn một tháng nay, khi John bảo vệ Gulina, đưa cô đi công tác, ngay cả đến trưởng quan của hắn cũng đã gọi điện cho cô, yêu cầu cô khuyên giải hắn sớm quay trở về. Gulina rời khỏi nước g thì tình hình trong nước cũng không có vấn đề gì, còn công dân của quốc gia kia, quốc gia không muốn bỏ phí một nhân tài, hắn được bồi dưỡng tốt như vậy mà chỉ để đi khắp nơi với nhiệm vụ vệ sĩ.
“Nhưng còn an toàn của cô thì sao?” John nói ra lo lắng chính của mình, Gulina trong năm năm làm việc đã làm được rất nhiều chuyện lớn, nhưng cũng đã đắc tội với quá nhiều người, ít nhiều các thế lực khủng bố cũng đang chĩa mũi tên vào cô với ý đồ báo thù. Nếu như không có lực lượng mạnh bên cạnh cô lúc đó thì e rằng rất khó sống sót. Vì vậy nên hắn cũng chưa lúc nào không đề cao sự cảnh giác, không dám qua loa dù trong phút chốc.
“Cái này không cần anh phải lo lắng, tôi sẽ tự mình giải quyết”. Gulina nói không chút do dự mà nhẹ nhàng nói: “Có đôi khi, sự sống chết của một người là do vận mệnh quyết định. Cho dù anh có mạnh mẽ đến mấy, cũng không thể cưỡng lại. Giống như chuyện hôm trước
Đệ nhất quân nhân đến muộn, tôi bị kẻ khác vây bắt, nếu như không có Diệp Phong, e rằng lúc anh đến thì đã nhìn thấy tử thi của tôi rồi, mà có khí đến thi thể cũng không thấy đâu”.
Các cơ trên mặt John bỗng nhiên co rúm lại. Đối với hắn mà nói, chuyện đó chắc chắn là một sự sỉ nhục lớn, chính mình đi bảo vệ người mà lại bị kẻ khác đánh lén. Hơn nữa, hắn còn chưa biết mặt người đã cứu giúp Gulina. Nếu như thân phận người đó được làm rõ thì hắn không thể tiếp tục nhận danh xưng đệ nhất quân nhân được, cũng không nhận đứng ở vị trí hiện tại.
Trước mặt hắn, dường như đang xuất hiện một sự lựa chọn mỹ nhân hay giang sơn, nói đúng hơn là phải lựa chọn giữa tình yêu và sự nghiệp. Giờ Gulina đang ở trước mặt nên hắn không thể tập trung suy nghĩ được, hắn chỉ có một thói quen toàn tâm toàn ý cho việc chém giết, mỗi ngày điều lo lắng của hắn là làm sao chỉ cần dùng tới một viên đạn mà có thể giết nhiều kẻ địch. Một khi đã quyết định chọn làm quân nhân thì hắn đã chuẩn bị tư tưởng hiến dâng cả đời mình cho đất nước, nhưng mà, chính Gulina là người phụ nữ đã phá vỡ suy nghĩ ấy của hắn. Đến nỗi khiến hắn lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Một bên là sự nghiệp, chỉ cần toàn tâm toàn lực vào nó thì nhất định sẽ có kết quả, bởi vì hiện tại hắn đã là người rất mạnh, chỉ cần giữ vững như vậy là có thể trở thành tướng quân, thậm chí có thể trở thành thủ lĩnh quân đội. Còn một bên là tình yêu, chính xác là tình yêu đơn phương của hắn, như tình hình hiện tại rất khó thu được thành công, nếu lựa chọn nó cũng rất có thể không đạt được kết quả gì.
Hơn một tháng trước, hai sự lựa chọn này cũng đã xuất hiện trong đầu hắn, nhưng hôm nay thì đã như bày ra trước mắt, cấp bách chờ hắn ra quyết định. Thủ trưởng đơn vị đã đưa thông báo cuối cùng, nếu lần này hắn không trở về đơn vị thì sẽ khai trừ khỏi quân đội. Nhưng mà hắn cũng không thể yên lòng cho sự an toàn của Gulina, cho dù đúng như lời người phụ nữ này đã nói, lúc này quan hệ giữa hai người chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, nhưng hắn cũng không thể ngồi yên khi tính mạng cô bị uy hiếp.
Gulina nhìn người đàn ông do dự nhắc nhở: “Tôi sẽ tìm một vệ sĩ khác thật tốt, bảo đảm sẽ nỗ lực vì sự an toàn của tôi. Bất cứ người nào cũng đều thương tiếc tính mạng của mình, tôi cũng không phải là ngoại lệ. Thực sự tôi nợ anh rất nhiều, cũng không thể đền đáp nổi, cho nên, tôi không muốn làm ảnh hưởng hay gây cản trở con đường sự nghiệp của anh, nó sẽ ảnh hưởng đến cả đời anh. Hãy trở lại đúng vị trí của anh và làm thật tốt. Anh không cần phải vì tôi mà bỏ qua nhiều thứ như vậy. Đó là tâm nguyện lớn nhất của tôi”.
Nghe lời an ủi nhẹ nhàng của Gulina, trong lòng John cũng có chút cảm động. Hắn sao mà không hiểu rõ những suy nghĩ của Gulina, chỉ là ảo tưởng vị nữ tướng này có thể đến một ngày thay đổi tâm ý. Xem ra, hôm nay cô đã nói vậy thì khả năng đó không thể xảy ra được rồi.
“Được, tôi sẽ suy nghĩ về điều đó”. John gật đầu nói. Trong lòng hắn đã bắt đầu có thiên hướng nghiêng về sự nghiệp hơn một chút.
Sau câu trả lời của John cả không gian chìm vào im lặng.
Gulina nhiều lần liếc nhìn đồng hồ, cuối cùng thở sâu một hơi đứng dậy nói: “Tốt lắm, đã đến giờ, tôi nghĩ chúng ta nên xuất phát thôi”.
Đúng lúc đó, một tiếng đập cửa vang lên, John lúc này mới lịp phản ứng, vội vàng đứng dậy, nhẹ nhàng mở cửa phòng.
Hà Tích Phượng cùng Diệp Phong đi người không từ bên ngoài tiến vào, sắc mặt thoáng hiện vẻ thản nhiên tươi cười.
“Tiểu thư Gulina, xe đã sẵn sàng, có thể xuất phát được rồi”. Diệp Phong nhẹ nhàng cười, tiến tới trước mặt Gulina cung kính nói. Vốn cuộc nói chuyện của hai người đã chiếm hết thời gian nghỉ ngơi của Hà Tích Phượng, nhưng mà sau cuộc nói chuyện với Diệp Phong có vẻ tinh thần Hà Tích Phượng đã tốt lên rất nhiều, thật hoài nghi không biết nàng có phải chú cún không mà chỉ cần an ủi vài câu mà có thể khôi phục được tâm trạng bình thường.
Lúc này Hà Tích Phượng đã sớm khôi phục lại tâm trạngbình thường sau sự kiện gặp Tiêu Chi Hạo, nên cô không dễ gì mà cảm nhận được thâm ý của Diệp Phong, sau khi liếc mắt nhìn người thanh niên liền tươi cười nói: “Giám đốc Diệp đã sắp xếp xong xuôi tất cả mọi thứ, không biết tiểu thư Gulina còn có chuyện gì cần xử lý không? Nếu như không còn chuyện gì nữa thì tôi nghĩ chúng ta có thể ra sân bay được rồi”. Năng lực làm việc của Diệp Phong có lẽ không phải là tốt nhất nhưng chỉ có hắn mới cho Hà Tích Phượng cảm giác tin tưởng an toàn, cho dù cô không thể đoán ra lai lịch của hắn, nhưng một lần nữa cô lại bị rung động trước năng lực của hắn, cũng không còn nghi ngờ gì về việc hắn thực sự trung thành với Hương Tạ Hiên. Về việc nguyên nhân đã giữ hắn ở lại với cô cùng quản lý Hương Tạ Hiên thì cũng chỉ có cách đợi thời gian trả lời”.
Hà Tích Phượng cùng Diệp Phong xuất hiện đã phá vỡ bầu không khí gượng gạo trong phòng Gulina, khiến cho ánh mắt Gulina hiện lên chút cảm kích, tâm trạng cũng đã thoải mái lên không ít, đùa giỡn nói: “Thật sự thì tôi vẫn còn có chuyện muốn làm, đó là ăn món ăn Trung Quốc thêm một lần nữa, đi xem ngôi miếu cổ có tượng Phật bằng đá. Tiếc là thời gian không cho phép, hi vọng lần sau còn có cơ hội đến Trung Quốc a!”.
“Hương Tạ Hiên chúng tôi luôn hoan nghênh ngài đến đây!” Hà Tích Phượng cười khẽ nói. Mấy ngày ở chung với người phụ nữ tham ăn của nước G này ấn tượng quả không sai, trong công việc cô ta rất nghiêm túc, nhưng trong cuộc sống vẫn là một có tính cách vui vẻ của một cô gái trẻ, kiểu tính cách này Hà Tích Phượng rất thích, đó chính là tính cách mà cô muốn có mà không được.
Diệp Phong cử người của khách sạn đem hết hành lý của Gulina và đoàn khảo sát lên ô tô, sau đó mời mọi người lên xe. Theo lễ nghi tiếp khách, Hà Tích Phượng vốn muốn ngồi chung xe với Gulina, nhưng mà Diệp Phong bất luận thế nào cứ nhất định kéo Hà Tích Phượng lên chiếc BMW trắng rồi lập tức bảo lái xe đi.
Một loạt những hành động đó của Diệp Phong cũng không khiến cho bọn người của Gulina phải chú ý, nhưng lại khiến cho Hà Tích Phượng cảm thấu nghi hoặc khó hiểu. Cũng chỉ có Diệp Phong mới hiểu rõ rằng, trong lúc này ngồi gần với Gulina hơn một phân là thêm một phần nguy hiểm.
Đặc Công Xuất Ngũ Đặc Công Xuất Ngũ - Lân Gia Tiểu Lục Đặc Công Xuất Ngũ