Chương 82.3
ử sĩ?” Mộc thừa tướng phục hồi tinh thần lại, thậm chí còn có tử sĩ, đây chính là một điều tối kỵ, người nào có thể nuôi dưỡng được một nhóm tử sĩ đây, nếu như vậy e rằng còn có rất nhiều tên nữa, những người này được giấu ở chỗ nào chứ.
“Xem ra chuyện này phải lập tức bẩm báo với hoàng thượng.”
Hắn hẳn là đã sớm biết, Mộc Thanh Dao dáng vẻ tươi cười càng phát ra mị hoặc, hay mình trở về phủ thăm viếng lần này, chính là do hoàng thượng bố trí, bởi vì hắn không có thể xác định được thế lực âm thầm, vì thế mới cho nàng trở về phủ, để nhử lực lượng trong bống tối lộ ra, người bình thường chỉ sợ không có sức khiêu chiến để có thể làm cho những kẻ này phải vận dụng đến tử sĩ, chỉ có nàng, mà lúc ban đầu đem nàng để trên đầu sóng ngọn gió chính là hoàng thượng, hiện tại nàng không thể không hoài nghi hắn dụng tâm kín đáo, đứng ở vị trí của hắn bây giờ, đã không phải là chuyện đơn giản, dù cho chỉ là bằng hữu bình thường, cũng không còn vô tư nữa…
Mộc Thanh Dao quanh thân bao phủ một tầng ánh sáng lạnh lẽo, ánh mắt hiện lên sương mù óng ánh, nhợt nhạt cười: “Có lẽ hoàng thượng đã biết, phụ thân hà tất nóng ruột chứ?”
Mộc thừa tướng nghe xong Mộc Thanh Dao nói, trong lòng thở dài một hơi, dường như lại nhớ tới cái gì liền vươn tay nắm tay Mộc Thanh Dao.
“Dao nhi, phụ thân biết ngươi thông minh, cơ trí, chỉ cần ngươi nguyện ý, nhất định sẽ có thể giúp hoàng thượng, xin hãy giúp hắn một chút có được không? Đứng ở địa vị cao đó, có một số việc là thân bất do kỹ, hắn là vua của một nước, những điều hắn phải làm, muốn làm, nên làm có rất nhiều, nhưng điều đầu tiên hắn phải cam đoan là không vong quốc, mới đúng là minh quân, vì thế chỉ cần ngươi có năng lực này, xin giúp đỡ hắn, được không? Ngẫm lại Huyền Nguyệt trên trăm vạn quân dân, nếu như nội loạn xảy ra hơn nữa còn có hoạ ngoại xâm, giang sơn rung chuyển, gió lửa tất sẽ nổi lên, đến lúc đó sẽ không có Huyền Nguyệt, Dao nhi, nhà so với nước thì rất là nhỏ bé.”
Mộc Thanh Dao đang nhìn thừa tướng phụ thân của mình, ánh mắt của hắn trong suốt tựa như một hồ hoa sen, làm cho người ta liếc mắt một cái liền trông thấy đáy, nhưng chỉ cần có sự trong suốt kia thì đã làm cho nàng không thể cự tuyệt, nguyên lai thừa tướng phụ thân cái gì đều hiểu, cái gì cũng biết, hiểu rõ có rất nhiều chuyện nàng không muốn nhúng tay vào, hiểu rõ nàng chỉ muốn rời khỏi hoàng cung.
Kỳ thực hắn nói không sai, mặc dù mình là sống lại ở nơi đây, nhưng thân thể hiện tại nàng chiếm giữ là người Huyền Nguyệt, cho nên nàng chính là dân Huyền Nguyệt, nếu như nước mất, nàng chính là vong quốc nô, vong quốc nô lệ mặc kệ đến quốc gia nào đều kém hơn một bậc, còn có thân nhân của nàng, bọn tỷ muội của nàng, chẳng lẽ thực sự muốn cho các nàng cũng làm nô lệ vong quốc sao?
“Được, phụ thân, ta đáp ứng người, chỉ cần ta có đủ khả năng, ta nhất định sẽ giúp hắn, cho đến khi hắn an định lại.”
“Cám ơn, Dao nhi.” Mộc Ngân tay run nhè nhẹ, làm một thừa tướng, chuyện hắn nên làm có thể làm, hắn sẽ làm tất cả, kế tiếp chính là chuyện của hoàng thượng…
Mộc Thanh Dao không nói gì, nhớ tới chuyện tình của thái hậu nương nương, nàng hôm nay về phủ thăm viếng, chủ yếu vẫn là hỏi phụ thân về chuyện năm đó của thái hậu nương nương và Lý hoàng hậu.
“Phụ thân, ta muốn biết năm đó Lý hoàng hậu là chết như thế nào.”
Mộc Ngân ngẩn ra, nhìn Mộc Thanh Dao, ánh mắt có chút bất an, chuyện này đều qua mười mấy năm rồi, Dao nhi còn nhắc tới để làm gì?
“Đều đã là chuyện của mười mấy năm trước, muốn biết chuyện Lý hoàng hậu, nàng kỳ thực là bạn tốt nơi khuê phòng với đại nương ngươi, ngươi có thể hỏi nàng, phụ thân không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ ở giữa ” Mộc thừa tướng nói xong, quay đầu hướng ra phía ngoài kêu một tiếng: “Người đâu, đi đem đại phu nhân kêu đến đây.”
“Dạ, lão gia.” Mai Tâm ở bên ngoài lên tiếng trả lời, tiếng bước chân dần đi xa.
Trong thư phòng, Mộc Ngân quan tâm hỏi: “Dao nhi vì sao hỏi chuyện của Lý hoàng hậu?”
“Là hoàng thượng, hắn muốn cho ta điều tra ra Lý hoàng hậu là chết như thế nào, và tìm được chứng cứ năm đó.” Mộc Thanh Dao báo cáo với phụ thân, loại sự tình này cũng không có gì hay để giấu giếm, nếu đại nương là bạn tốt nơi khuê phòng của Lý hoàng hậu, như vậy nhất định có thể từ đó biết rất nhiều bí mật không thể cho người khác biết.
“Hoàng thượng cần gì phải khổ như thế chứ?” Mộc Ngân nhăn mài lại, mọi người đều biết Lý hoàng hậu rất có thể bị thái hậu hiện nay hại chết, khổ nổi không có chứng cứ, đã nhiều năm bình an trãi qua, nhưng hoàng thượng lại nghĩ tới đến điều tra chuyện năm đó, đều đã qua bao nhiêu năm, còn có thể có dấu vết gì đây? Hơn nữa hiện tại Huyền Nguyệt binh quyền đều ở trong tay Sở Phong Ngọc, nếu như hoàng thượng mạo muội tra ra chuyện này, tất sẽ dấy lên náo động a.
Đại phu nhân rất nhanh đi vào thư phòng, trước hành lễ với Mộc Thanh Dao sau đó mới hành lễ với Mộc lão gia, cuối cùng mới cung kính hỏi.
“Lão gia tìm ta tới làm cái gì?”
“Nương nương có việc muốn hỏi ngươi, ngươi ngồi xuống đi, đem chuyện ngươi biết nói rõ cho nương nương, nói không chừng đối nương nương có điều giúp đỡ.” Mộc Ngân trầm giọng mệnh lệnh, đại phu nhân lập tức gật đầu: “Dạ.” sau đó ngồi ở một bên, yên tĩnh chờ.
“Đại nương, nghe nói ngươi cùng Lý hoàng hậu năm đó là bạn tốt khuê phòng, có việc này không?”
Đại phu nhân sợ run một chút, không nghĩ tới nương nương lại hỏi chuyện của Lý hoàng hậu, nhớ tới tình cảm tỷ muội năm đó, liền có chút thương cảm, chậm rãi gật đầu: “Đúng vậy, nương nương, Lý hoàng hậu nguyên danh Lý Nguyệt Hoàn, là thiên kim tiểu thư của Lâm An phủ doãn, cha ta là thông chính sử, chúng ta hai nhà có qua lại, vì thế hai chúng ta được xem là hảo bằng hữu, thường xuyên cùng ở một chỗ thêu hoa tâm sự.”
Đại phu nhân nói xong thì dừng lại, nhìn hoàng hậu nương nương, Mộc Thanh Dao đôi mài thanh tú nhảy lên, không nghĩ tới đại nương lại cùng Lý hoàng hậu có tình tỷ muội, nếu như Lý hoàng hậu còn sống, chỉ sợ đại tỷ Thanh Châu có thể bình yên vào cung.
“Đại nương, vậy thái hậu hiện nay cùng Lý hoàng hậu cũng là bạn phải không?”
“Ừ, thái hậu hiện nay tên Sở Mộng Vân, kỳ thực cha nàng chỉ là một chủ sự nho nhỏ, tiểu quan viên lục phẩm mà thôi, vốn không có cùng cấp bậc với Nguyệt Hoàn, nhưng có một lần ở am ni cô gặp mặt nên kết làm bằng hữu, Sở Mộng Vân kia rất có tâm kế, không có việc gì liền tới tìm Nguyệt Hoàn, xin nàng dạy cho thêu thùa, hoặc làm thơ vẽ tranh vân vân, ta đã khuyên nàng mấy lần, bảo nàng cách xa nữ nhân kia một chút, nói nàng ta tâm kế quá sâu, thế nhưng Nguyệt Hoàn bản tính luôn luôn thiện lương, đâu nghĩ đến chuyện này, về sau nàng tiến cung, không ngờ Sở Mộng Vân cũng vào cung, sau đó tiên hoàng coi trọng Nguyệt Hoàn, nàng là cái loại nữ nhân rất dễ dàng làm cho người ta thích, lớn lên lại tốt, hơn nữa cha của nàng là tam phẩm đại quan viên, có thể nói là môn đăng hộ đối, hoàng thượng liền sắc phong nàng làm hoàng hậu, về sau bởi vì nàng ở trong cung, mà ta thì ở ngoài cung, liền bị mất liên lạc, nhưng thật ra có nghe nói nàng cùng Sở Mộng Vân kia tình cảm rất tốt.”
Đại phu nhân nói đến đây thì dừng lại, chờ Mộc Thanh Dao hỏi tiếp.
“Lúc trước ngươi có nghe Lý hoàng hậu đề cập qua chuyện của Sở Mộng Vân không?”
“Nghe qua, Nguyệt Hoàn nhiều lần đều nói đến nàng, nói nàng rất khổ sở, phụ thân muốn cho nàng tiến cung làm phi, mà nàng thì thực sự đã có ý trung nhân…”
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu