Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Cường Giả
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 175: Một Trận Chiến, Định Tương Lai ( 3 )
D
ưới ánh đèn u tối, bởi vì xung đột tạm thời được loại bỏ nên không khí quán bar đã khôi phục lại bình thường, những khách nhân đã thu hồi ánh mắt, bắt đầu uống rượu nói chuyện phiếm, mà vì muốn điều hòa lại không khí nên DJ đã phát ra một bản nhạc vui nhộn.
Lưu Vĩ được Phương Thế Vinh chỉ thị, không dám lãnh đạm, bắt tám gã thủ hạ đứng canh ở cửa chính, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Bùi Đông Lai.
Mắt thấy Bùi Đông Lai đứng dậy khỏi chỗ ngồi, tám gã thủ hạ dưới tay Lưu Vĩ trao đổi ánh mắt, cuối cùng đều nhất trí, nếu Bùi Đông Lai muốn đi ra ngoài thì mạnh mẽ ngăn lại!
Chững kiến tám tên thủ hạ của Lưu Vĩ giống như tám cây cột lớn đứng ở đó, trong lòng Bùi Đông Lai chợt động, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, cũng không có hướng tới chỗ cửa quán rượu, mà đi dọc theo cầu thang, hướng tới toilet ở tầng hai.
Bởi vì trong lúc huấn luyện ở Huyết Sát đã thành thói quen, mỗi khi đến một nơi, Bùi Đông Lai đều quan sát trước địa hình, lúc trước khi vào quán bar hắn đã phát hiện ở góc lầu hai có toilet, hơn nữa còn ở gần cửa sổ.
Mắt thấy Bùi Đông Lai đi lên toilet ở lầu hai, tám gã thủ hạ của Lưu Vĩ âm thầm thở nhẹ, vẫn đững im tại chỗ.
Cùng lúc đó.
Ở bên ngoài quán bar, trước tiên Phương Thế Vinh gọi điện cho Phương Chấn.
- Cha, cái tên tiểu tạp chủng kia đến Hàng Châu rồi!
Bên kia vừa nhấc máy, Phương Thế Vinh mang theo vài phần hận ý, vài phần hưng phấn mà nói.
- Ai tới Hàng Châu cơ?
Đầu bên kia điện thoại, Phương Chấn đang đem toàn bộ tinh lực đặt ở việc đối phó Liễu Nguyệt, ngạc nhiên nghe được lời nói của Phương Thế Vinh, nhất thời không kịp phản ứng.
- Tên tiểu tạp chủng làm bị thương tay trái của con ở Đông Hải, Bùi Đông Lai!
Vẻ mặt Phương Thế Vinh hận ý nói.
- Hắn đến Hàng Châu sao?
Ngạc nhiên nghe được lời nói của con mình, Phương Chấn vốn là ngẩn ra, sau đó nở nụ cười:
- Quả thật là thiên đường có lối hắn không đi, địa ngục không cửa hắn lại xông tới a, vốn ta còn muốn đợi sau khi thu thập Liễu Nguyệt xong, chậm rãi đùa chết hắn, không nghĩ tới hắn lại muốn chết nhanh như vậy.
Tục ngữ nói, cha nào con nấy, giọng nói khi nói chuyện của Phương Chấn và Phương Thế Vinh có sự giống nhau kinh người, mà trên thực tế Phương Thế Vinh từ nhỏ đến lớn đều bắt chước cách nói chuyện của Phương Chấn.
- Cha, bây giờ hắn đang ở quán bar BBS, con đã bảo Lưu Vĩ cho người theo dõi, cha mau cho Dương ca hoặc là Triệu ca lại đây?
Phương Thế Vinh hưng phấn nói, Dương ca và Triệu ca trong miệng của hắn, theo thứ tự là Dương Bình và Triệu Hùng, là cánh tay đắc lực của Phương Chấn, so với hai tên Liên Hoa và Cửu Chỉ bị Bùi Đông Lai giết chết căn bản là không cùng một đẳng cấp, thực lực cũng khác xa nhau tới vạn dặm.
Phương Thế Vinh biết được thực lực của Bùi Đông Lai, hắn cũng rất rõ ràng, chỉ có hai người Dương Bình và Triệu Hùng mói có thể đối phó với Bùi Đông Lai.
- Tiểu rử đó đánh nhau không tệ, tuy rằng Triệu Hùng có thể giết hắn như giết gà, nhưng ít nhiều cũng có chút phiền toái, cứ để có Dương Bình đi đi.
Phương Chấn trầm ngâm một phen, nói:
- Dù sao tiểu tử đó có quan hệ không bình thường với Cổ Bồi Nguyên, việc này không thể lưu lại dấu vết.
- Biết rồi, con tiếp tục cho người theo dõi hắn, tùy thời báo lại cho người.
Biết được Phương Chấn phái ra Dương Bình, người từng là mũi nhọn của bộ đội đặc chủng để đối phó Bùi Đông Lai, trong lòng Phương Thế Vinh đại thịnh.
- Ừ.
Phương Chấn gật đầu, cúp điện thoại
"Đô đô..."
Nghe được thanh âm ấy, Phương Thế Vinh cười lạnh một tiếng, xoay người, quay lại bán bar bbs.
Hắn đương đắc ý không có phát hiện, một đạo thân ảnh ở phía xa đang nhìn hắn.
Sau đó, khi Phương Thế Vinh đi vào trong quán bả, đạo thân ảnh kia vẫy một chiếc taxi, biến mất trong đêm tối.
Bên trong thư phòng của một tòa biệt thự nằm trong khu nhà giàu Mân Côi Viên, Phương Chấn cúp điện thoại xong nhấn một cái nút màu đỏ trên bàn làm việc.
" Két"
Rất nhanh, cửa thư phòng bị đẩy ra, người được xưng là quyền vương ngầm phía nam, cũng từng là mũi nhọn của bộ đội đặc chủng Triệu Bình đi vào thư phòng, đồng thời cung kính hướng tới Phương Chấn chào hỏi:
- Phương gia.
- Tên nhóc làm bị thương Thế Vinh ở Đông Hải đã đến Hàng Châu, hiện tại đang ở trong quán bar bbs.
Phương Chấn ngậm một điếu xì gà, khuôn mặt âm trầm nói:
- Triệu Bình, ngươi tới thu lại mạng của hắn, nhớ kĩ, ngàn vạn lần không được lưu lại dấu vết.
- Vâng, Phương gia!
Nghe được mệnh lệnh của Phương Chấn, Triệu Bình nhận lệnh, cung kính rời khỏi.
Từng là mũi nhọn của bộ đội đặc chủng, là cận vệ của Phương Chấn, lại là mũi đao sắc bén nhất của Phương Chấn, mỗi khi Phương Chấn gặp khó khăn động đến xương cốt thì Triệu Bình đều hành động, lợi dụng bản lĩnh ám sát học được trong thời gian nhập ngũ, bí mật giải quyết.
Qua nhiều năm như vậy hắn còn chưa bao giờ thất thủ!
Trong lúc Triệu Bình dựa theo mệnh lệnh của Phương Chấn phân phó, đi tới quán bar bbs ám sát Bùi Đông Lai, ở Đông Hải, bên trong biệt thự Cung ĐànLiễu Nguyệt cũng giúp Đông Phương Lãnh Vũ mua cái kia.
Liễu Nguyệt không có giống như hàng ngày, cùng tiểu la lỵ Đông Phương Uyển Nhi ở dưới lầu xem tv, mà là ngồi một mình bên trong thư phòng, vẻ mặt mang theo vài phần băng lãnh.
Ba ngày trước, nàng nhận được điện thoại, chủ nhân Đông Nguyệt bang cùng với gia tộc Mafia Mĩ Quốc giao dịch một đám ô tô buôn lậu sa hoa ở trên biển bị hải tặc cướp đi.
Vì đoạt lại đám hàng kia, muốn bù đắp lại tổn thất, Liễu Nguyệt trực tiếp phái đầu lĩnh Huyết Sát Tàng Thiên dẫn dắt toàn thể thành viên của Huyết Sát tới hải vực kia.
Mà vừa rồi. Tàng Thiên truyền đến tin tức, hắn và toàn thể thành viên Huyết Sát còn chưa kịp đến vùng biển bị cướp kia, thì đã bị người ta công kích, tổn thất thảm trọng.
Tin tức này đối với Liễu Nguyệt mà nói quả thực là ác mộng!
Bởi vì….tổ chức Huyết Sát là đòn sát thủ Đông Phương Thần lưu lại cho Liễu Nguyệt, Liễu Nguyệt có thể thành công thay chân, chế trụ nguyên lão hoàn toàn là nhờ vào Huyết Sát, có được vương bài này trong tay, có thể quyết định sinh tử của các nguyên lão!
Hiện giờ, thành viên Huyết Sát lọt vào công kích không rõ, tổn thất thảm trọng, không cần nói cũng biết điều này sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Liễu Nguyệt.
Trừ điều đó ra, chủ nhân của đám hàng hóa kia nhưng năm gần đây đã giúp Liễu Nguyệt rất lớn trong các hoạt động buôn lậu, không thể tìm được đám hàng hóa trị giá mười hai triệu về, tạm thời không đề cập đến tổn thất thảm trọng cỡ nào, mà đám nguyên lão sẽ đẩy chuyện này lên cao ngất trời, bọn hắn nắm giữ cổ phần của tập đoàn Thiên Tường, hàng hóa bị mất cũng có ý nghĩa một phần hoa hồng lớn của bọn họ bị giảm bớt.
" Reng.. Reng"
Ngay trong lúc Liễu Nguyệt đang nhíu mày trầm tư, thì tiếng chuông điện thoại giống như bùa đòi mạng đánh vỡ bầu không khí im lặng trong phòng.
Chuông điện thoại đánh thức Liễu Nguyệt, khiến cho Liễu Nguyệt từ trong tầm tư lấy lại được tinh thần, nàng đưa tay nhấc điện thoại lên, ngũ khí lạnh như băng:
- A lô.- Tiểu Nguyệt, là ta.
Một cái thanh âm thô lỗ truyền qua điện thoại vào trong tai Liễu Nguyệt.
- Hoa ca, có chuyện gì sao?
Liễu Nguyệt mở miệng hỏi, ngữ khí thoáng nhu hòa một ít.
Bởi vì…chủ nhân đầu bên kia điện thoại chính là nguyên lão trợ giúp tuyệt đối cho Liễu nguyệt, Tạ Hoa!
Tạ Hoa là phụ tá đắc lực thời kì Đông Phương Thần chiếm lấy bãi ở Đông Hải, lúc ấy là nhân vật số hai của Đông Nguyệt bang.
Sau này khi Đông Phương Thần hoàn toàn đứng vững gót chân ở Đông Hải, sáng lập ra tập đoàn Thiên Tường, chậm rãi đem Đông Nguyệt bang giao cho Tạ Hoa quản lý, mãi cho đến khi sắp chết, sợ Liễu Nguyệt không áp chết được Tạ Hoa, hắn mới mạnh mẽ tước quyền của Tạ Hoa, hơn nữa còn xử lý hết vài tên thủ hạ có thực lực của Tạ Hoa, rồi cất nhắc Mạc Nhận lên làm quản lý Đông Đông Nguyệt bang trợ giúp cho Liễu Nguyệt.
Sau khi bị tước mất quyền hành, bởi vì trong tay Tạ Hoa không còn thủ hạ nên càng thêm kiêng kị Huyết Sát trong tay Liễu Nguyệt, không dám phản kháng, mà ở trong tập đoàn Thiên Tường trở thành một thành viên trong ban giám đốc, hàng năm ăn theo hoa hồng được chia của tập đoàn Thiên tường, những ngày sau cũng coi như tự do tự tại.
- Tiểu Nguyệt, đám huynh đệ kia đều đã biết chuyện đám hàng kia bị cướp đi, bọn hắn sôi nổi gọi điện thoại tới cho ta để đề nghị mời cô dự một cuộc họp ban giám đốc.
Tạ Hoa trầm giọng nói:
- Ta cũng hiểu việc này có quan hệ trọng đại, thập phần khó giải quyết, có cần phải họp nghiên cứu một cái phương án giải quyết!
- Bây giờ?
Ngạc nhiên nghe được lời nói của Tạ Hoa, ngữ khí của Liễu Nguyệt lạnh xuống, nàng cũng từng nghĩ tới sẽ có ngày, các nguyên lão dựa vào việc đối với Đông Nguyệt Bang lập nhiều công lao mà sinh sự, nhưng thật không ngờ tới lại nhanh như vậy.
- Ta sợ cô hoãn không được, cho nên nói với bọn hắn nói là đúng một tiếng sau.
Tạ Hoa trầm giọng nói, điển hình tiền trảm hậu tấu.
- Được!
Trong con ngươi Liễu Nguyệt hiện lên sát ý, lạnh giọng đáp ứng.
Cúp điện thoại, vẻ mặt Liễu Nguyệt vẫn lạnh như băng bấm số của Mạc Nhận.
- Ngươi mang theo người, 40" sau chờ ta ở dưới lầu.
Điện thoại vừa nhấc, Liễu Nguyệt dùng một giọng nói không thể nghi ngờ ra lệnh.
- Đã rõ.
Đầu bên kia điện thoại, Mạc Nhận giống như ngày thường, tỉnh bơ đáp ứng.
Sau đó không đợi Mạc Nhận nói cái gì nữa, trong điện thoại vang lên tiếng: " đô đô".
Bên tai vang lên tiếng cúp máy, Mạc Nhân không có lập tức thu hồi lại di động, mà ngẩng đầu lên nhìn trần nhà, sau đó nhắm mắt lại, thì thào tự nói:
- Liễu Nguyệt, có trách thì trách cô đối với ta quá vô tình, hết thảy đều là cô bức ta!
- Có Phải là Băng mỹ nhân của chúng ta gọi cho ngươi không?
Bên tai vang lên lời nói của Mạc Nhận, Quý Hồng đang ngồi ở ghế sa lon trong đại sảnh, vẻ mặt nũng nịu tươi cười hỏi han.
Hôm nay, nàng mặc một bộ áo màu đỏ tươi, nửa mình dưới là một cái quần da cũng màu đỏ, phối hợp với đôi giày nhỏ màu đỏ, dáng người ma quỷ càng được thể hiện tinh tế.
Mạc Nhận thấy Quý Hồng biết rõ còn cố hỏi, vẻ mặt lạnh lùng nói:
- Ta đã dựa theo ước định đem người có quan hệ với Liễu Nguyệt bên trong bang hội bí mật giải quyết toàn bộ, hy vọng cô chớ quên ước định của chúng ta.
- Ngươi đối với băng mỹ nhân si tình như thế, ta rất thích.
Quý Hồng cười khúc khích, nói:
- Yên tâm, ta sẽ theo như ước định, cho ngươi chiếm được nàng như ý nguyện.
- Quý lão bản, cô cũng chớ quên ước định của chúng ta.
Quý Hồng đang nói, nam nhân trung niên ngồi ở phía đối diện Quý Hồng mở miệng.
Hắn không phải là người khác, đúng là người từng là phụ tá đắc lực cho Đông Phương Thần, người vừa gọi điện cho Liễu Nguyệt, Tạ Hoa!
- Đống bánh ngọt to lớn như thế, một mình ta sao có thể nuốt được? Yên tâm, mỗi người một phần
.
Quý Hồng cười cười, vẻ mặt chờ mong nói:
- Các ngươi nói, một giờ sau, Băng mỹ nhân của chúng ta nhìn thấy ta ở trong đại lâu của tập đoàn Thiên Tường thì sẽ có biểu cảm như thế nào?
Không trả lời, vô luận là Mạc Nhận hay Tạ Hoa đều cảm thấy mặc dù là Quý Hồng đang cười, nhưng mà hơi thở toàn thân đều tràn ngập nguy hiểm.
Sở dĩ bọn hắn phản bội Liễu Nguyệt, nguyên nhân rất lớn cũng là do Quý Hồng bức bách, tiếp theo mới là vì bất mãn đối với Liễu Nguyệt.
- Tiếp theo nên là người của Phương Chấn xuất thủ.
Không để ý đến biểu tình biến hóa của Mạc Nhận và Tạ Hoa, Quý Hồng mỉm cười lấy từ bên trong túi ra một cái điện thoại, chuẩn bị liên hệ với Phương Chấn.
Dựa theo kế hoạch của nàng, điệu hổ ly sơn, dùng tiên thuê lính nước ngoài cướp đi đám hàng của Đông Nguyệt bang, khiến cho Huyết Sát xuất động là bước đầu tiên, lợi dụng Mạc Nhận tiêu diệt nhưng người ủng hộ Liễu Nguyệt ở Đông Nguyệt bang là bước thứ hai, kế tiếp nàng muốn nhờ Phương Chấn giết chết toàn bộ những cổ đông ủng hộ Liễu Nguyệt trong tập đoàn Thiên Tường.
Kể từ đó, nàng âm thầm thu mua cổ phần và trở thành đại cổ đông thứ hai của tập đoàn Thiên Tường, như vậy liền có thể lợi dụng cổ đông còn lại, bãi miễn chức vụ chủ tịch của Liễu Nguyệt, do đó lật đổ được Liễu Nguyệt, thành công trở thành công cầm quyền của tập đoàn Thiên Tường và Đông Nguyệt bang.
- Ông …Ông…
Một lát sau.
Bên trong thư phòng của khu biệt thự, điện thoại của Phương Chấn nằm trên bàn vang lên.
Cùng lúc đó.
Một đạo thân ảnh uyển chuyển như quỷ mị tiến nhập vào đại viện của khu biệt thự mười tám tầng.
Trong màn đêm.
Thiếu niên Bùi gia mang theo khẩu súng lục p-210 được xưng là vua súng lục, sát ý lẫm liệt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Cường Giả
Phong Cuồng
Siêu Cấp Cường Giả - Phong Cuồng
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_cuong_gia__phong_cuong