Linh La Giới epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 209: Vô Đề (2)
ại nói, Hạ Ngôn không phải kẻ yếu!
Đại trưởng lão nói tiếp.
- Ta giao đấu với hắn cũng không thể thủ thắng ngay lập tức. Hắn có thể chém ra võ kỹ uy lực ngàn độ, hơn nữa lại có thân pháp quỷ dị.
- Cái gì?
Tròng mắt Tam trưởng lão muốn lọt ra. Đại trưởng lão chính là người có thực lực mạnh nhất trong hơn mười vị trưởng lão Tống gia.
- Điều này sao có thể, võ kỹ uy lực một ngàn độ, phải là Linh Sư hậu kỳ mới chém ra được mà!
Một trưởng lão không thể tin được nói.
- Dường như hắn chưa đạt tới cảnh giới Linh Sư hậu kỳ, tuy nhiên, võ kỹ của hắn cực kỳ độc đáo! Ta chưa từng gặp qua võ kỹ mà hắn sử dụng!
Đại trưởng lão nhớ lại.
- Kỳ lạ nhất là thân pháp của hắn, nếu là địa phương trống trải chỉ sợ càng thêm quỷ dị!
- Hừ, quản cái gì thiên tài chứ! Giết chết Ngọc Hâm, chúng ta nhất định phải lấy máu trả máu!
Tam trưởng lão giận đến không thể át nổi!
- Tộc trưởng, chẳng lẽ cứ vậy mà quên đi sao?
Các trưởng lão hỏi.
Tống Lập đứng lên, ánh mắt đảo qua mọi người.
- Quên đi ư?
Tống Lập cười ha ha:
- Giết con ta, cứ vậy mà quên sao? Thiên hạ này làm gì có chuyện tốt như vậy ? Hừ, Hạ Ngôn này ta nhất định chặn giết hắn !
- Tuy nhiên.
Ánh mắt Tống Lập ngưng lại.
- Có lão già Liễu Vân kia ở đó, chúng ta muốn giết Hạ Ngôn chỉ sợ khó mà làm được. Nhưng chẳng lẽ Liễu Vân có thể bảo hộ hắn cả đời? Chỉ cần ngày hắn rời khỏi thành Tử Diệp liền là ngày táng thân của hắn.
Ánh mắt Tống Lập trở nên sắc bén, linh hoạt và hung tợn hẳn lên.
- Đúng! Tuyệt không thể buông tha hắn!
Tam trưởng lão và các trưởng lão khác cùng phẫn uất hô lên.
Tại cửa của Học Viện Tử Diệp!
- Vị tiên sinh này, xin dừng bước. Học Viện Tử Diệp cấm người ngoài tiến vào!
Hai hộ vệ học viện khách khí ngăn một người lại.
- Hai vị hộ vệ tiên sinh, ta là Tô Cách, có quen biết với Hạ Ngôn tiên sinh của học viện các vị. Không biết, các vị có thể thông báo một tiếng với hắn không.
Đúng vậy, người lên tiếng nói chuyện là Tô Cách! Tô Cách mặt mũi hiền lành, hơn nữa nói cũng cực kỳ khách khí. Hai gã hộ vệ cũng hòa hoãn hơn.
- Hạ Ngôn? Ngươi nói chính là đệ tử Viện trưởng Hạ Ngôn?
Một gã hộ vệ hỏi.
- Đúng vậy, đúng vậy, đệ tử Viện trưởng. Còn có vị tiên sinh Lý Nguyên Xuân nữa, rất quen thuộc với Hạ Ngôn tiên sinh.
Tô Cách cười nói.
-À?
Ánh mắt hộ vệ kia có phần chú trọng hơn, nhìn nhìn Tô Cách.
- Ngươi tìm học viên Hạ Ngôn có việc gì?
- Là như này, mấy ngày trước tôi có phát ra một nhiệm vụ ở Đại sảnh Dong binh, nhiệm vụ này khéo sao lại được Hạ Ngôn tiên sinh tiếp nhận. Hơn nữa lại hoàn thành, cho nên tôi muốn mời Hạ Ngôn tiên sinh cùng tới Đại sảnh Dong binh để báo cáo lại!
Tô Cách không nhanh không chậm nói.
- Đại sảnh Dong binh? Nhận nhiệm vụ?
Hai gà hộ vệ liếc nhau, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"Đệ tử Viện trưởng quả nhiên không giống bình thường". Gần như hai người cùng nghĩ trong lòng.
- Được rồi, vậy ngươi chờ ở đây, chúng ta đi gọi học viên Hạ Ngôn!
Một gã hộ vệ nói với Tô Cách. Tô Cách vội vàng cảm ơn.
Hộ vệ kia xoay người, chạy nhanh về phía học viện.
Tô Cách đợi hết thời gian một chén trà, đã nhìn thấy hộ vệ mang theo một người đi ra. Tuy nhiên, cũng không phải Hạ Ngôn, mà là Lý Nguyên Xuân.
Lý Nguyên Xuân nhìn thấy Tô Cách, ha ha cười nói:
- Tô lão gia, làm ông đợi lâu!
- Không ngại, không ngại!
Tô Cách nhìn nhìn đằng sau, không có bóng dáng Hạ Ngôn.
- Tô lão gia, hiện tại Hạ Ngôn không ở trong học viện.
Lý Nguyên Xuân nói với Tô Cách.
- Tuy nhiên, ta biết hắn đang ở đâu, khẳng định là hắn đang ở trong căn nhà mới mua kia. Đi, ta mang ông đi tìm hắn.
Vốn Tô Cách nghe câu đầu tiên của Lý Nguyên Xuân còn có chút thất vọng, nhưng chợt nghe thấy câu nói kế tiếp, hai mắt liền lóe sáng.
Lúc Hạ Ngôn rời khỏi Tô gia, ông cũng quên nói cho Hạ Ngôn đi báo cáo nhiệm vụ, sau đó mới nghĩ phải tới Đại sảnh Dong binh sửa lại tình huống hoàn thành nhiệm vụ một chút.
Những nhiệm vụ ở Đại sảnh Dong binh này có khi là tìm kiếm một số thứ đồ riêng. Những đồ vật này nếu được mang đến thì dong binh có thể thuận lợi bàn giao nhiệm vụ. Mà cũng có loại nhiệm vụ như Hạ Ngón đã nhận vậy, cần phải có người ra nhiệm vụ tự mình đến sửa đổi trạng thái nhiệm vụ. Chỉ cần trạng thái sửa đổi xong, dong binh mới có thể thuận lợi bàn giao nhiệm vụ.
Đương nhiên, vì phòng ngừa có người ác ý muốn làm gian trá điểm tích lũy dong binh, cũng sẽ phái ra người chuyên phụ trách kiểm tra tình huống nhiệm vụ. Nếu chỉ làm bộ cho có, như vậy không chỉ điểm tích lũy của dong binh thu hoạch được sau khi hoàn thành nhiệm vụ bị hủy bỏ, mà cả những điểm đã có trước kia cũng sẽ tùy tình huống mà khấu trừ.
- Cảm ơn nhiều!
Tô Cách khách khí nói.
- Tô lão gia không cần khách khí. Đi, chúng ta đi tìm Hạ Ngôn.
Lý Nguyên Xuân cười nói.
Khi hai người đến nhà của Hạ Ngôn, hắn đang luyện kiếm. Sau khi hấp thu rất nhiều linh lực, Hạ Ngôn sẽ luyện một ít kiếm kỹ. Cũng không chỉ có Linh La kiếm mà là các loại kiếm kỹ Hạ Ngôn đều có thể luyện tập. Ngay cả một kiếm kỹ bất nhập lưu Hạ Ngôn cũng có thể sẽ luyện tập. Hạ Ngôn phát hiện, mỗi một loại kiếm kỹ đều có chỗ hay nhất định. Cho nên Hạ Ngôn mới lợi dụng thời gian rảnh luyện tập các loại kiếm kỹ.
- Bộ kiếm kỹ này quả nhiên như ta nghĩ, cải tiến một chút là có thể phát ra uy lực mạnh hơn nữa!
Hạ Ngôn vừa lòng gật gật đầu, thu trường kiếm lại. Hiện tại Hạ Ngôn dùng là thanh trường kiếm hắn tùy tiện mua ở trong vũ khí điếm.
Chỉ hai ngày nữa là có thể đi lấy vũ khí làm từ Bích Thủy Chi Tâm rồi, thanh kiếm này, cũng chỉ dùng tạm trong hai ngày mà thôi.
"Mặc kệ là kiếm kỹ, đao pháp hay là võ kỹ gì, thực ra đều có chút giống nhau về tính chất!"
Hạ Ngôn hơi thở vững vàng, đứng trong sân suy nghĩ.
- Ồ?
Hạ Ngôn nghe thấy tiếng bước chân của hai ngươi đang đi tới, ánh mắt nhìn lại.
- Kẹt...
Cánh cửa bị đẩy ra, Tô Cách và Lý Nguyên Xuân cùng tiến vào.
Hạ Ngôn đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó cười nói:
- Tô lão gia, Lý đại ca, các người sao lại tới đây?
- Ha ha, lão đệ, Tô lão gia tới là giúp đệ bàn giao nhiệm vụ đó!
Lý Nguyên Xuân cười nói.
Hạ Ngôn sửng sốt.
- Bàn giao nhiệm vụ?
- Chính là nhiệm vụ của Đại sảnh Dong binh đó!
Tô Cách nói.
- À!
Hạ Ngôn há mồm.
- Thiếu chút nữa ta quên, đúng, là nhiệm vụ Đại sảnh Dong binh!
Sờ sờ đầu, Hạ Ngôn tra kiếm vào vỏ!
- Hạ Ngôn tiên sinh, đi thôi, chúng ta cùng đi Đại sảnh Dong binh!
Tô Cách mỉm cười nói.
- Ta cũng đi xem, lão đệ, đệ hoàn thành nhiệm vụ lần này xem chừng cấp bậc không thấp đâu. Ta tính rồi, ngươi có thể lập tức nhảy cấp! Ha ha!
Lý Nguyên Xuân ha ha cười nói.
Nhảy cấp chính là tăng vượt cấp dong binh. Như dong binh nhất cấp nếu hoàn thành một nhiệm vụ yêu cầu, đạt được nhiều điểm tích lũy, vậy thì có thể nhảy cấp, từ dong binh nhất cấp lên thẳng dong binh tam cấp, nhảy một lúc hai cấp.
Đương nhiên, nhảy cấp là cực kỳ khó khăn. Nhiệm vụ của Đại sảnh Dong binh đều đã trải qua xét duyệt nghiêm khắc mới được định ra cấp bậc khó khăn của nhiệm vụ. Muốn hoàn thành một nhiệm vụ có yêu cấu độ khó cao cũng không dễ dàng.
-Tốt!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
Ba người đi ra khỏi viện, đi về phía Đại sảnh Dong binh. Trong Đại sảnh Dong binh của thành Tử Diệp mỗi ngày đều có vô số dong binh lui tới lĩnh nhiệm vụ, tra nhiệm vụ. Một số nhiệm vụ yêu cầu cao cũng thường có người hoàn thành.
Cho nên các nhân viên công tác đối với dong binh nhận nhiệm vụ cấp cao cũng chỉ chú ý một chút thôi, không quá ngạc nhiên. Thấy nhiều tự nhiên thành thói quen.
Lúc này, trong Đại sảnh Dong binh thành Tử Diệp, một nữ nhân lãnh diệm mặc nhung trang màu tím vừa tiến vào trong đại sảnh.
Ánh mắt nàng đảo một cái liền đi tới một cái quầy. Không ít dong binh đều dừng ánh mắt trên người nữ nhân này. Trước ngực nàng là một huân chương màu vàng, tuy nhiên trên mặt lại có một chữ: "Lục"!
Dong binh lục cấp, cách Hồng Binh cũng không xa. Trong Đại sảnh Dong binh, tuy rằng dong binh lục cấp không hiếm, nhưng tuyệt đối không gặp được nhiều. Hơn nữa đây lại là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp.
Tuy nhiên, gương mặt nàng lại lạnh như băng, sắc như đao, một chút biểu tình cũng không thấy. Đôi mắt sắc bén, lạnh lẽo khiến người ta không nhịn được rùng mình.
Đi tới trước quầy, nữ nhân mở miệng nói:
- Ta muốn nhận nhiệm vụ lục cấp!
Nhân viên công tác vội vàng nhìn một chút nói:
- Hôm nay nhiệm vụ lục cấp có tám mươi sáu cái!
Nói xong liền đưa lại một quyển sổ cho người nữ dong binh kia xem xét. Nữ nhân này lướt qua một cái, đột nhiên, ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào một nhiệm vụ. Cho dù gương mặt nàng lạnh như băng hàn cũng phải lộ ra một tia kinh ngạc, một lát sau, nàng đột nhiên lạnh lùng cười rộ lên.
Móng tay màu đỏ chỉ vào một nhiệm vụ, nói với nhân viên công tác:
- Ngươi xác định đây là nhiệm vụ lục cấp ?
Nhiệm vụ mà nàng chỉ, là nhiệm vụ mà Tô Cách phát ra!
Nhân viên công tác nhìn thoáng qua, gật gật đầu khẳng định:
- Đúng, quả thật là nhiệm vụ lục cấp!
Nữ nhân cười lạnh nói:
- Tống gia? Tộc trưởng là Tống Lập kia hả? Ừ, có chút khó khăn!
- Nhưng mà, một gã dong binh nhất cấp đã nhận nhiệm vụ này rồi?
Giọng điệu vừa chuyển, nữ tử khó tin nói, móng tay đỏ nhẹ nhàng vuốt vuốt trên trang giấy.
Mỗi một nhiệm vụ sau khi có người lĩnh đều ghi vào đó tin tức của dong binh tiếp nhận! Hạ Ngôn nhận nhiệm vụ của Tô Cách tất nhiên sẽ có tin tức cơ bản của Hạ Ngôn.
Nữ tử này nhìn thấy một nhiệm vụ lục cấp lại bị một dong binh nhất cấp nhận, trong lòng cảm thấy thực khó tin.
- Đúng vậy, quả là một dong binh nhất cấp nhận. Nhiệm vụ này hiện giờ đã phát ra được năm ngày, nhưng chỉ có một dong binh kia nhận mà thôi.
Nhân viên công tác kia chậm rãi nói:
- Lúc ấy, ta còn khuyên người dong binh trẻ tuổi đó.
Người nhân viên công tác này còn nhớ rõ bộ dáng của Hạ Ngôn!
- Ai, chỉ sợ người dong binh trẻ đó đã bị giết chết rồi! Thế lực Tống gia vốn cũng không dễ chọc!
Nhân viên công tác lắc đầu, hiếm khi nói nhiều như vậy, có thể là vì Hạ Ngôn mà tiếc hận, cũng có thể là có lòng tôn kính đối với người dong binh lục cấp trước mắt.
- Không biết sống chết, chết cũng đáng! Tống gia, cường giả Linh Sư cũng có bốn năm tên, hắn chỉ là dong binh nhất cấp mà cũng muốn đi giúp vui!
Nữ tử khinh thường lắc đầu, đôi mắt đẹp xẹt qua một tia lãnh ý.
Tiếp theo, nàng lại tiếp tục xem những nhiệm vụ lục cấp khác. Nhiệm vụ này mặc dù không hạn chế nhân số, nhưng đã trải qua kỳ hạn cuối cùng, hiện giờ nàng muốn tiếp cũng tiếp không được!
Linh La Giới Linh La Giới - Dạ Thủy Hàn Linh La Giới