Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 99-1: Tiệc Sinh Nhật Gặp Chuyện Không May (Phần 1)
E
ditor: Hương Cỏ
"Sao nàng còn tức giận hơn ta vậy?" Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm một bộ tức điên, không khỏi nở nụ cười.
"Cắt đứt tiền đồ người khác thì có khác gì đoạt mộ tổ tiên nhà người ta. Mấy kẻ tiểu nhân này phải lấy hành vi tiểu nhân để đánh trả bọn họ. Nhìn xem thiếp sẽ trút giận cho hoàng thượng thế nào." Tự Cẩm quyết liệt xắn tay áo, dám cắt tiền đồ của người nhà nàng, nàng có thể khiến cho mấy kẻ này biết rõ, cái gì gọi là nâng tảng đá đập chân mình!
Tư thế xắn tay áo hùng hổ của Tự Cẩm, trong nháy mắt làm Tiêu Kỳ cười nghiêng ngả ở trên giường dậy không nổi. Tự Cẩm thấy mình bị cười nhạo, nhất thời cũng sa sầm nét mặt, người liền đè lên, nhìn hắn nói: "Hoàng thượng không tin thiếp phải hay không? Thiếp có thể nói cho người, thánh nhân cũng nói không thể đắc tội tiểu nhân và nữ nhân. Người là quân tử đoan chính lấy lý trị quốc. Thiếp chính là nữ nhân, đám 'Khốn kiếp' kia là tiểu nhân, cứ để thiếp nữ nhân này đấu với bọn tiểu nhân kia một trận là được."
"Toàn nói ngụy biện, nào có ai nói bản thân là tiểu nhân chứ?" Tiêu Kỳ thật sự là đối với Tự Cẩm miệng nói không nghĩ này bày tỏ rất bất lực.
"Cá mè một lứa, từ xưa đến nay chính là đạo lý đó." Tự Cẩm nhìn Tiêu Kỳ, hai người đầu kề bên đầu, hơi thở quyện cùng một chỗ, càng nhìn khuôn mặt này, Tự Cẩm càng nhịn không được muốn giơ tay chạm khẽ, "Hoàng thượng bàn luận chuyện quân tử với tiểu nhân, đây chẳng phải là thiệt thòi quá sao? Thiếp mới không làm chuyện ngốc như thế đâu."
Quanh quẩn bên tai, bên mũi đều là thanh âm mềm mại, hơi thở thơm ngát của nữ nhân trước mắt, làm tâm trạng của hắn cũng phức tạp chộn rộn lên. Thuận theo lời nàng nói hỏi một câu, hai tay lại không thành thật xoa lưng, nắm eo nàng, "Vậy nàng muốn làm cái gì?"
Eo Tự Cẩm bị hắn nắm trong tay, cả người không được tự nhiên khẽ động, nhìn thấy nét mặt Tiêu Kỳ bỗng chốc trở nên hơi căng thẳng. Trong ánh mắt nàng liền lộ ra vài phần vui vẻ, càng thêm dán sát vào người hắn, uốn éo nũng nĩu nói bên tai: "Môn khách chính là nô tài, nô tài thì làm gì có hộ tịch. Mấy người này dám giả tạo hộ tịch thì phải có lá gan gánh chịu hậu quả. Nếu không biết rõ thì có thể bị bọn họ che mắt cho qua. Nhưng giờ một khi đã biết rõ thì đây không phải là thời điểm tốt bắt ba ba trong rọ sao?"
Tiêu Kỳ nghe nàng nói biện pháp ranh mãnh này, chỉ cảm thấy bên tai từng hơi thở nóng hổi, không chịu nổi nàng châm ngòi, hai tay dùng sức lật người đổi vị trí với nàng, hắn cúi đầu ở hôn nhẹ lên môi mọng của nàng, "Quả nhiên là biện pháp hay, có ý tứ."
Hộ tịch, người dẫn, người bảo lãnh tra được từng chuyện một thì việc giả mạo hộ tịch rất dễ dàng có thể tra ra thật giả. Tiêu Kỳ vốn còn đang phiền não chuyện này, không nghĩ tới biện pháp đơn giản, gần như trực tiếp thô bạo của Tự Cẩm lại hữu dụng, quả thực là làm người ta hai mắt tỏa sáng. Hắn có thể nghĩ ra một trăm cách thức giải quyết chuyện này, nhưng đều cần có thời gian để chuẩn bị. Nhưng biện pháp của Tự Cẩm cơ bản cũng không cần bao nhiêu thời gian. Đến lúc đó chỉ cần hắn sai Kiêu Long Vệ bảo vệ cửa trường thi cửa, kiểm tra hộ tịch người dẫn mới có thể cho vào. Một khi tra ra giả tạo hộ tịch thì sẽ hủy tư cách dự thi tại chỗ, sau đó nhốt vào đại lao chờ thẩm tra. Làm như vậy, thứ nhất mấy nhóm thế gia cơ bản không có thời gian nghĩ cách ứng phó, tìm biện pháp khác phá hoại khoa thi. Thứ hai bắt giữ mấy người này cũng có thể tạo áp lực cho bọn họ. Ít nhất trong lúc mở khoa thi cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Biện pháp này mặc dù đơn giản thô bạo nhưng quả thực có tác dụng đây.
Tiêu Kỳ nhất thời trong lòng kích động, cúi đầu nheo mắt nhìn Tự Cẩm, liền thấy mặt nàng đỏ ửng, con mắt lóng lánh nước mang theo vài phần đắc ý nhìn mình.
Quả nhiên là tiểu bại hoại.
"Nàng đã nghĩ cho ta biện pháp hay như thế, ta nên ban thưởng cho nàng cái gì mới được đây?"
Tự Cẩm còn chưa trả lời, liền nghe Tiêu Kỳ nói tiếp một câu, "Sinh con trai cho ta đi..."
Tự Cẩm:...
Còn chưa kịp nghĩ ra nói gì để trả lời Tiêu Kỳ, liền lại nghe hắn thở dài, "Còn chưa được, nàng còn quá nhỏ, thái y nói ít nhất cũng phải chờ sau khi nàng cập kê."
Tự Cẩm:...
Nàng có thể khen ngợi hắn quá quan tâm săn sóc sao?
Một đêm hoan ái, sáng sớm ngày hôm sau Tiêu Kỳ sảng khoái tinh thần đi vào triều, Tự Cẩm nằm trong chăn gấm động cũng không muốn động. Tối hôm qua nghĩ hắn săn sóc quan tâm cái gì quả nhiên đều là mây bay, nam nhân có thể ở trên giường nhịn được đó chính là thánh nhân.
Nàng cố gắng chịu đựng thân thể không thoải mái, để Vân Thường nâng đỡ mới đứng dậy, nhìn chăm nệm trong giường bị xô lệch lung tung thì mặt liền đỏ như máu. Mấy chuyện tư mật này, để cung nữ thu thập giường gì chứ, nàng thật cảm thấy xấu hổ muốn chết. Nhưng bên trong này đều là như vậy, nàng lại không thể tự mình thu dọn. Nếu không mấy người Vân Thường kia chắc chắn sẽ quỳ xuống, cho rằng bọn họ đã phạm sai lầm gì, mình không cần đến bọn nàng ta nữa.
Diện Mi tự mình thu thập giường đệm mang đồ ra ngoài, Kim Chức mang chăn mền mới Ngọc Tú đã thay trải lên. Vân Thường chải tóc búi lên, chọn trong hộp trang sức một cây trâm vàng hình lá có khảm đá cài lên tóc, lại chọn thêm một đôi khuyên tai đá thạch lựu đeo lên, cười hỏi: "Chủ tử, thế này được chưa?"
Tự Cẩm liếc một cái, dù sao trời sinh quyến rũ khó phủ nhận. Khuôn mặt này quá xuất sắc, chải kiểu tóc gì cũng cũng không thể xấu. Thời điểm này mục tiêu của Tự Cẩm là cố gắng không để mình quá xuất chúng, đừng tươi đẹp áp chế người khác, biến mình thành mục tiêu là được. Vân Thường chải tóc cho nàng đúng quy củ như thế, nàng rất hài lòng gật gật đầu.
"Giờ nào rồi?" Ngày hôm nay phải đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương. Từ sau chuyện động trời lần trước, hoàng hậu bị bệnh một thời gian, gần đây sức khỏe mới khá hơn. Để nghỉ ngơi lấy lại sức liền để mọi người cứ ba ngày mới phải đi thỉnh an một lần.
Đối với việc mỗi ngày đều phải tới chỗ vợ cả nịnh nọt lấy lòng, Tự Cẩm thật lòng cảm tạ hoàng hậu đã cho phép ba ngày mới phải thỉnh an.
"Còn kịp dùng đồ ăn sáng." Diện Mi đi tới vừa cười vừa nói, "Ngự thiện phòng đưa tới cháo nấu từ gạo hồng, còn có dưa món, gan vịt sốt chủ tử thích ăn."
Tự Cẩm vừa nghe có ăn ngon con mắt đều sáng lên. Tiêu Kỳ đến cùng là trẻ tuổi, một đêm hoan ái mạnh mẽ mà ngày thứ hai còn có thể dậy sớm vào triều. Mặc dù nàng trẻ hơn so với hắn, nhưng vì thể lực yếu ớt, nên bị ép buộc nhão hết cả người, phải cần một lượng thức ăn lớn để đền bù tổn thương sức khỏe lẫn tinh thần của nàng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi
Ảm Hương
Hoàng Gia Tiểu Kiều Phi - Ảm Hương
https://isach.info/story.php?story=hoang_gia_tieu_kieu_phi__am_huong