Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cổ Đạo Kinh Phong
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nguyệt Nha Chi Tuyền.
Q
ua hai ngày, Sở Phong đã không còn trở ngại nữa, lại lần nữa hắn kinh ngạc về thương thế của mình sao lại lành nhanh như vậy.
Sáng sớm ngày hôm đó, hắn thản nhiên tỉnh dậy, mở mắt ra, trong phòng đã không thấy thân ảnh Thiên Ma Nữ đâu, trong lòng bỗng cả kinh, vội vàng xoay người xuống giường, chỗ vết thương lại phát lên một trận đau nhói, hắn bất chấp đau đớn, vội vàng đi ra ngoài nhà gỗ.
Trước mắt là một con suối trong vắt, cong cong giống như một con trăng lưỡi liềm, xung quanh con suối là những ụ cát liên miên phập phồng. Trong cát vàng mênh mông là một thân ảnh cô đơn đang đứng bên con suối, lẳng lặng nhìn con suối cong cong trước mắt, bồi bạn với nàng vẫn chỉ là mái tóc dài cô đơn. Cát vàng, con suối cong, tóc dài, cô ảnh, tuyệt mỹ biết bao!
Sở Phong khẽ chạy bộ qua, nhẹ nhàng vươn hai tay kéo lấy thắt lưng nàng, tựa đầu gối lên vai nàng nói:
-Con suối này thật đẹp!
Thiên Ma Nữ để mặc hắn ôm, nói:
-Đây là Nguyệt Nha tuyền!
-Nguyệt Nha tuyền? Nguyệt tuyền hiểu triệt, tên rất hay!
Sở Phong khen, lại hỏi:
-Nàng đã từng tới qua nơi này rồi sao?
Thiên Ma Nữ gật đầu, đưa tay chỉ những ụ cát xung quanh Nguyệt Nha tuyền, nói:
-Nguyệt Nha tuyền này rất thần kỳ, ngươi xem, bốn phía con suối này ụ cát vây quanh, nhưng kỳ quái chính là, bất kể cuồng phong tập kích như thế nào, cơn bão cát đó thủy chung vẫn sẽ không quét tới Nguyệt Nha tuyền này, cho nên con suối này trải qua mấy nghìn năm, chưa bao giờ bị khô cạn.
Sở Phong cười nói:
-Thiên địa vạn vật luôn luôn có tạo hóa của nó, nếu như gió cát sẽ rơi vào trong con suối này thì con suối này từ lâu đã không còn tồn tại nữa. Hôm nay chúng ta còn có thể thấy được con suối cong cong này sao, điều đó cũng chứng minh là gió cát sẽ không rơi vào con suối.
Thiên Ma Nữ cười cười, nói:
-Ngươi lúc nào cũng có thể tìm được một mớ đạo lý.
Hai người ngồi tựa bên nhau ngay bên bờ suối, tay trái Sở Phong ôm thắt lưng Thiên Ma Nữ, tay phải nắm lấy tay nàng khẽ xoa nắn từng chút. Tay Thiên Ma Nữ mềm mại như mầm là, làn da nõn nà, nắm ở trong tay như nhuyễn ngọc ôn hương, thoải mái dễ chịu không nói nên lời.
Sở Phong đột nhiên nói:
-Nghe nói ở một nơi Tửu tuyền, bởi vì dưới lòng đất có suối, vị của nó như rượu, cố danh là Tửu tuyền, không biết nước của Nguyệt Nha tuyền này có phải cũng có vị rượu không nhỉ?
Thiên Ma Nữ cười, nói:
-Ngươi muốn biết sao?
Nói xong đột nhiên cúi người dùng hai tay múc lên một vọc nước suối, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Sở Phong.
Nước suối trong veo, ngọc thủ trong suốt, nụ cười thuỳ mị, tuyệt mỹ biết bao, làm cho người mê say biết bao.
Sở Phong cúi đầu uống một hơi hết sạch, sau đó "Ôi" hít một tiếng thật dài, thanh thản thỏa mãn nói không nên lời.
-Thế nào?
Thiên Ma Nữ ngậm cười hỏi.
-Không có vị rượu, nhưng lại có một cổ hương vị con gái!
Khuôn mặt mềm mại của Thiên Ma Nữ đỏ lên, xấu hổ sẵng giọng:
-Nói bậy không!
Đây vẫn là lần đầu tiên Thiên Ma Nữ hiện ra kiều thái e thẹn như vậy, Sở Phong nhịn không được ôm chặt lấy nàng, hầu như muốn hôn tới một cái, tuy nhiên tới cùng vẫn không có làm như vậy, bởi vì hắn sợ, hắn sợ Thiên Ma Nữ lại xa cách hắn nữa, hắn tình nguyện cứ ôm như vậy, vỗ về mái tóc của nàng, chỉ vậy thôi đã cảm thấy mỹ mãn rồi!
Hai người tựa vào nhau lẳng lặng nhìn con suối cong cong trước mắt, cho thẳng tới chạng vạng mặt trời lặn.
Sở Phong than thở:
-Ở giữa đại mạc mênh mông lại có một con suối này, trong cát vàng hắc phong có con nước này, tràn ngập cảnh hoang vắng lại có một cảnh như vậy trước mắt, thực sự là vận luật của thiên địa, thần kỳ của tạo hóa!
Thiên Ma Nữ cười nói:
-Còn không chỉ vậy đâu.
Vừa nói ngón tay chỉ năm ụ cát hồng sắc bên suối nói:
-Đó là Minh Sa sơn, ngươi có biết vì sao nó được gọi là vậy không?
-Vì sao?
-Rất nhanh ngươi sẽ biết.
Sở Phong khó hiểu nhìn Thiên Ma Nữ, Thiên Ma Nữ lại lộ ra một ý cười thần bí, ấy vậy mà lại thêm úp úp mở.
Bỗng nhiên một trận gió thổi qua, thiên địa chợt trở nên hôn ám, tiếp đó cuồng phong gào thét, cát vàng như mưa bụi, thời tiết đại mạc quả nhiên thay đổi trong nháy mắt!
Bão cát càng lúc càng lớn, làm cho người kỳ quái chính là, làn gió cát đang lên cao đó thủy chung không hề rơi vào trong Nguyệt Nha tuyền.
Sở Phong kinh ngạc nói:
-Quả nhiên là gió cát không rơi xuống Nguyệt Nha tuyền!
Thiên Ma Nữ lại cười thần bí, nói:
-Còn chưa có ngừng đâu.
-Nữa?
Sở Phong đang muốn đặt câu hỏi, thình lình một trận như tiếng sấm tiếng kèn từ năm tòa ụ cát kia truyền đến, lúc ngừng lúc tiếp, lúc cao lúc thấp, lúc mềm mại trầm bổng như tiếng đàn, âm thanh thì lại như vạn mã phi nhanh, như bão táp gào thét!
Sở Phong hưng phấn nói:
-Thì ra là thế, trách không được ụ cát kia gọi là Minh Sa sơn!
Lại nhìn con suối cong cong trước mắt, mặc dù thiên địa biến sắc, cuồng phong mạn vũ, hung sa tập kích, nhưng vẫn trầm tĩnh nhẹ trôi nằm ở trong ôm ấp của ụ cát, từng đợt sóng nước nhộn nhạo, toát lên cảnh điềm tĩnh không nói nên lời.
Sở Phong than thở:
-Núi lấy linh mà biểu đạt, nước lấy thần mà thêm thanh tú!
Thiên Ma Nữ chỉ cúi đầu nhìn thân ảnh Sở Phong cao ngạo ngang ngạnh trong dòng nước suối, nhẹ giọng thì thầm:
-Tứ diện phong sa phi dã mã, nhất đàm thủy ảnh huyễn du long!
Sở Phong cười nói:
-Từ xưa tới nay du long hí phượng, ta là du long, nàng chính là. . .
Hắn đột nhiên dừng lại, bởi vì hắn lúc này chợt nhớ tới Bàn Phi Phượng!
-Làm sao vậy?
Thiên Ma Nữ phát hiện thần sắc Sở Phong có chút khác thường, ngay cả cánh tay đang ôm thắt lưng nàng dường như cũng chợt buông lỏng ra.
-Không. . . Không có gì.
Sở Phong lại vội ôm sát lấy eo Thiên Ma Nữ, nhưng thủy chung che giấu không được một tia dị dạng ở trong mắt.
Thiên Ma Nữ không có hỏi tiếp, chỉ yên lặng nhìn thân ảnh của Sở Phong đang dập dờn trong dòng suối, trong mắt lại thoáng hiện lên một tia cô độc.
Sở Phong và Thiên Ma Nữ nán lại tại Nguyệt Nha tuyền hơn mười ngày, quả nhiên là thản nhiên tự tại, lại không biết lúc này giang hồ đã phong vân biến đổi, như thác lũ tung trào! Vô luận là cao thủ của chính đạo hay ma đạo cũng đều đổ xô chạy tới bên Đôn Hoàng này!
o O o
Trong cát vàng mênh mông, xuất hiện một thân ảnh, một thân bạch y như tuyết, chính là Ngụy Đích. Sau khi nàng bị Lãnh Nguyệt mang ra khỏi u cốc, tức bị lệnh bế quan diện bích tư quá bảy bảy bốn mươi chín ngày, nào ngờ nàng vừa mới diện bích xong, lập tức chợt nghe được tin Sở Phong bị Diệu Ngọc một kiếm xuyên tim đã tiêu thất, nàng sợ ngây người, bởi vì quá đột nhiên. Nàng không thể tin được, cũng không muốn tin, y phục thanh lam, trường kiếm cũ kỹ, một vết chỉ ngân, nàng không tin Sở Phong cứ như vậy mà chết, nhưng mà toàn bộ lời đồn cũng chứng thực Sở Phong quả thật bị Diệu Ngọc một kiếm xuyên tim, nàng đã lén vài lần rơi lệ, cũng không dám trước mặt Lãnh Nguyệt biểu lộ nửa phần cảm xúc, nàng chỉ có thể đem bi thương lặng yên chôn dưới đáy lòng.
Lãnh Nguyệt vốn không muốn mang nàng tới Đôn Hoàng, nhưng Ngụy Đích lại khăng khăng muốn tới. Lãnh Nguyệt sao lại không biết bi thương trong nội tâm nàng, lòng thầm thở dài một hơi: nàng theo tới cũng tốt, đợi đến khi chứng thực Sở Phong đã chết, cũng sẽ chết cái tâm đối với Sở Phong!
Ngụy Đích đi ở trong cát vàng mờ mịt, từng chuyện xưa đều xẹt qua trong đầu, từ gặp gở ở Tây hồ, đến ván cờ Cổ Đãng, đến sơn lâm bên Tây hồ, đến Giang Nam thọ yến, đến cùng nhau đứng trong thân cây, đến nguy nan ở Thương Châu, đến đồng sinh cộng tử ở Thần Thử phân đường, đến lần liều mình cứu giúp ở đại hội Cái Bang, đến nỗi bất đắc dĩ chua xót khi biệt ly ở u cốc . . .
Nàng nhất định phải tìm được Sở Phong, bất kể là sống hay chết, là người hay quỷ!.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cổ Đạo Kinh Phong
Cổ đạo kinh hồng
Cổ Đạo Kinh Phong - Cổ đạo kinh hồng
https://isach.info/story.php?story=co_dao_kinh_phong__co_dao_kinh_hong