Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Trí Tuệ Đại Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quyển 3 - Chương 35: Thất Thường (2)
L
ục Khinh Doanh chọn lựa rất lâu mới đưa cho Vân Tranh cục nhỏ bằng đầu ngón út: - Bằng này là đủ rồi.
- Ngũ Câu béo lắm.
- Béo đến mấy cũng đủ rồi.
Vân Tranh đành đem cục ngưu hoàng nhỏ xíu đó tìm Ngũ Câu đang nhai lá bạc hà, áy náy đưa tới: - Hòa thượng, dùng tạm đi, không đủ ta lấy thêm.
Ngũ Câu nhìn thấy ngưu hoàng giật ngay lấy, chạy ra sân chặt một cành trúc, đập đốt, nước trúc màu xanh chảy ra, cậy một ít ngưu hoàng, dùng ngón tay hòa đều, sau đó uống một hơi hết sạch, cẩn thận cất chỗ ngưu hoàng còn lại vào lòng.
- Một chút như vậy sao đủ, không cần tiết kiệm, nhà còn mà.
- Đủ rồi, tiết hỏa quá nhiều thì dạ dày gặp họa, có nó bần tăng ngủ ngon được rồi, tối dùng lần nữa, nói không chừng sẽ khỏi. Ngũ Câu nói xong chắp tay vào phòng ngủ, hôm qua cả đêm không ngủ ngon:
Lục Khinh Doanh tới thăm Ngũ Câu thì người ta đã vào phòng, liền rủ Vân Tranh: - Phu quân, hôm nay chúng ta đi hái đài sen nhé.
- Không đi, ta phải đọc sách. Vân Tranh quay mặt đi, lẩm bẩm: - Bà nương hẹp hòi.
- Đủ dùng là được, sao lại nói thiếp thân hẹp hòi? Sống là phải như thế, chàng kiếm tiền, thiếp tiêu tiền thì phải biết tính toán, mẹ thiếp dạy, ăn không nghèo, mặc không nghèo, chỉ tính toán không tốt mới nghèo. Ngũ Câu đại sư không nói gì, sao chàng lại giận?
- Ta chỉ... Vân Tranh lúng túng:
Nói tới cãi nhau, Lục Khinh Doanh chẳng hề sợ, có lẽ vì có ưu thế tâm lý nhiều tuổi hơn, nhiều lúc nàng đối xử với Vân Tranh như đứa đệ đệ chưa hiểu chuyện, kéo trượng phu đệ đệ về phòng, đóng cửa sổ lại: - Chàng làm sao vậy, thời gian qua thiếp thấy tính khí chàng không được bình thường, lòng kìm nén gì đó, có chuyện gì thì nói ra hết đi, hôm nay chàng kiếm được cớ nổi giận rồi đó.
Vân Tranh nằm ngả ra giường, chẳng phải vì Hoa Nương, tâm trạng này của y từ lâu rồi, lúc vào thư viện, nhưng y cố kìm nén, thuyết phục bản thân mọi thứ đang rất tốt, cuộc sống bình an nhàn hạ không phải là thứ mình muốn sao? Nhưng không hiểu sao cảm xúc cứ trồi sụt thất thường, những lúc cao hứng rất ít, đa phần cảm giác trống rỗng: - Vì ta buồn chán, thấy chuyện mình đang làm chẳng có ý nghĩa gì, dù đỗ đạt làm quan rồi thì sao chứ, nhạt nhẽo vô vị, toàn thân ngứa ngáy khó chịu, chẳng hiểu mình sống vì cái gì?
Lục Khinh Doanh nằm xuống bên cạnh Vân Tranh, gạt cái tay định làm bậy ra, giọng nữa mừng nửa lo: - Chàng trúng phải tâm ma rồi, đây là điều chỉ khi nào tư tưởng sắp có đột phá mới như vậy, người thông minh luôn có nhiều thứ suy nghĩ, không sao hết, những lúc như vậy không nên nghĩ nhiều, thả lỏng để mọi thứ đến thật tự nhiên. Chúng ta ra ngoài đi, Thành Đô có nhiều nơi để đi lắm, chỗ Tư Mã Tương Như làm thơ này, nơi Trác Văn Quân bán rượu này...
Vân Tranh chẳng hề cảm thấy khả năng trí tuệ mình sắp thăng hoa gì cả, lời của Lục Khinh Doanh không an ủi được là bao: - Không đi, loại người như Tư Mã Tương Như ta khinh, lúc xui xẻo thì đi dụ dỗ quả phụ, lúc phú quý thì quên người ta, vì muốn xin tiền nhạc trượng mà ép lão bà bán rượu, Trác Văn Quân gặp phải loại vô sỉ như thế, đúng là bi ai của nàng ấy, loại người đó dựa vào vài bài thơ thối lưu danh thiên cổ, ta thấy hắn không bằng một nông phu.
Lục Khinh Doanh kinh ngạc: - Người ta là tài tử phối với giai nhân, một khúc Phượng Cầu Hoàng làm Trác Văn Quân siêu lòng, trốn theo trong đêm, phải người tài hoa như thế nào mới làm được chứ?
- Thế bây giờ có cao thủ đánh đánh ở ngoài tường đánh khúc Phượng Cầu hoàng thì nàng có chạy theo không? Ta cứ giả thiết là cầm kỹ của người ta xuất thần nhập hóa không hề thua kém Tư Mã Tương Như.
Lục Khinh Doanh hứ một tiếng, cố tình trêu chọc: - Chàng cũng biết là thiếp rất thích đàn..
Vân Tranh quay người sang nghiến răng ken két: - Nàng bỏ cái hi vọng đó đi, hắn đánh đàn một cái là ta đánh gãy chân, sau đó buộc lên người thùng thuốc nổ, cho tan xác luôn, chó cũng không có mẩu nào để nhai.
Bộ dạng trẻ con bị cướp kẹo của của Vân Tranh làm Lục Khinh Doanh phì cười, thấy Vân Tranh vẫn còn tỏ ra hậm hực thì càng không nhịn được, úp mặt xuống giường cười không thôi.
Vân Tranh mất một lúc mới cười phá lên, phu thê nói linh tinh một hồi, lòng thoải mái hơn nhiều, mà lòng thoải mái thì bắt đầu rục rịch, nhất là nhìn thấy chiếc váy trắng ôm lấy bờ mông trỏn lẳn của nàng rung rinh như trêu ngươi mình, liền ôm eo kéo vào lòng.
Lục Khinh Doanh hơi giật mình, đặt tay lên ngực chặn y lại: - Phu quân, đang là buổi sáng, không được.
Vân Tranh ừm một tiếng, nhưng lại ngầm mấy vành tai nàng, y biết đó là chỗ mẫn cảm của Lục Khinh Doanh, mỗi lần nàng tử chối, dùng chiêu này luôn bách chiến bách thắng, tay thì mò vào váy, nhào nặn cặp mông trơn nhẵn mềm mại.
Quả nhiên người Lục Khinh Doanh nhũn dần, không đẩy Vân Tranh ra nữa, run giọng cầu khẩn: - Phu quân, đến tối được không, hôm nay thiếp còn phải ra xưởng, Tịch, Tịch Nhục đang đợi …
Vân Tranh lại ừ, kết quả của lần ừ này là tới khi hai người rời phòng thì mặt trời đã lên tới ba cây sào, Hoa Nương liếc nhìn đôi mắt còn lập lờ xuân ý của Lục Khinh Doanh thì cười tủm tỉm, vờ hai bọn họ là không khí, khẽ đung đưa hai tay sau lưng hát nho nhỏ cái gì đó đi lướt qua trước mặt.
Lục Khinh Doanh xấu hổ không biết để đâu cho hết, từ khi gả cho Vân Tranh, nàng phá hỏng không biết bao nhiêu giới luật của nữ tử, nếu trước kia chỉ cần nghe tới những điều này thôi thì nàng đã cho rằng nữ tử như thế đáng thả lồng trôi sông, mặc dù biết mình làm thế không ổn, nhưng nàng vô cùng say mê cuộc sống tự do như vậy, say mê sự chiều chuộng dung túng của Vân Tranh.
Thấy ánh mắt trượng phu vừa hơi là lạ một chút Lục Khinh Doanh hết hồn, không xong, hôm nay không thể ở nhà, phải tới chỗ đông người, vậy là kiến nghị Vân Tranh đi xem xưởng ươm tơ nhà mình.
Xưởng ươm tơ mịt mù trong hơi nước, Vân Tranh đi dưới lán, nhìn vô số sợi tơ trắng liên tục quấn quanh con suốt, người nối tơ phải là thợ giỏi, Lục Khinh Doanh chỉ về phía trước, nơi đó hơi nước còn đậm hơn, nói: - Đó là chỗ nấu kén, nam nhân không được vào, nóng lắm, nhiều phụ nhân đều không muốn mặc y phục.
Cố ý, Vân Tranh chẳng muốn nhìn về phía đó một cái, làm như lạ lắm ấy, nữ tử ở Đậu Sa trại còn cởi mở hơn nhiều, y nhìn suốt rồi. Làm ra vẻ quân tử lỗi lạc, tránh xa cái chỗ Lục Khinh Doanh chỉ đi sờ mấy cái cột không biết bao năm tháng, đây chính là chỗ gấm Thục truyền thừa nghìn năm từng bước phát triển, chẳng trách lại có nhiều bài thơ về nghề làm nông ở đây như thế.
Tịch Nhục mồ hôi đầm đìa ở bên trong đi ra, nhận lấy ống nước Vân Tranh đưa cho, uống một ngụm đã đời, thở một lúc mới nói: - Chỉ còn 500 cân kén tằm nữa thôi, qua hôm nay công việc sẽ nhẹ hơn nhiều, thiếu gia sao lại tới đây, nơi này là chỗ của phụ nhân, thiếu gia tới sẽ không may mắn.
- Uống nước thêm đi, may với không may cái gì, người làm việc dương khí nặng, không phân nam nữ, trước kia thiếu gia ngươi cũng làm việc ở công trường còn lạ gì, cho sau này chú ý làm cơm nước ngon lành một chút, nhà khác cơm trưa không khác gì cám lợn, nhà ta không được phép nhớ chưa, con người phải ăn no mới làm việc được. Vân Tranh cái hồi làm ở xưởng nhuộm suốt ngày tiếp xúc với hóa chất độc hại, đồ bảo hộ chẳng có, cơm thì nấu ở bếp ăn công nghiệp, nuốt không trôi, y hiểu cái nỗi khổ đó: - Nếu không thì tăng thêm chút tiền lương cho họ.
- Không được đâu thiếu gia, tiền công cả phủ đều như thế, nha hành đã ấn định rồi, nhà ta tự ý tăng tiền công, sau này không tuyển được thợ nữa.
- Cái gì, chẳng lẽ nơi này đã có nghiệp đoàn rồi? Vân Tranh bất ngờ hết sức:
- Thiếu gia, nghiệp đoàn là gì vậy?
- À không có gì ta nói linh tinh thôi. Vân Tranh hiểu ra rất nhanh, nha hành là nơi giới thiệu lao động thôi, lý gì không cho tăng tiền công, khỏi nói cũng biết là tổ chức ăn tiền nhà phú quý chèn ép bách tính: - Vậy nhớ lời ta, thức ăn phải làm cho thật ngon.
HẾT!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Trí Tuệ Đại Tống
Kiết Dữ 2
Trí Tuệ Đại Tống - Kiết Dữ 2
https://isach.info/story.php?story=tri_tue_dai_tong__kiet_du_2