Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Giới Hoàng Hậu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 81.5
M
ạc Sầu luôn luôn sâu sắc, làm việc cũng trầm ổn hơn, nàng thấy chủ tử từ đầu tới cuối không lên tiếng, không khỏi quan tâm hỏi: “Nương nương, làm sao vậy?”
Mộc Thanh Dao đột nhiên mở mắt ra, mâu quang lóe lên ánh sáng lạnh: “Mạc Sầu, chúng ta phải cẩn thận một chút, chỉ sợ hôm nay sẽ có thích khách.”
“Cái gì? Nương nương, làm sao người biết sẽ có thích khách?” Mai Tâm kinh hãi thân thể rụt lại, buông tấm rèm của liễn xa, mở to mắt không tin, chủ tử làm sao biết sẽ có thích khách.
“Trực giác, sát khí này càng ngày càng mãnh liệt, hẳn là có người ẩn núp trong bóng tối.” Mộc Thanh Dao lạnh lùng mở miệng, quanh thân chìm xuống, không nhúc nhích.
Bên cạnh Mạc Sầu nghe xong lời của nàng, nhíu mài lại, cảm ứng hơi thở quanh mình, sắc mặt đột nhiên lạnh xuống: “Nương nương, chỉ sợ người đến không ít, chúng ta cẩn thận một chút.”
Ở phía sau mã xa Hoa Ly Ca tựa hồ cũng cảm nhận được hơi thở này, cẩn thận quét mắt nhìn xung quanh, toàn bộ số người đang di chuyển trên đường cái, hương xa bảo mã qua lại như nước chảy, chỉ sợ có người ẩn nấp trong đó, cẩn thận vẫn tốt hơn, hắn lập tức phát ra một mệnh lệnh cảnh giác, mọi người ứng tiếng trả lời, cách xa nhau để bảo vệ liễn xa, chậm rãi hướng phủ thừa tướng mà đi.
Sát khí càng ngày càng mãnh liệt…
Ùn ùn cuốn tới, như cánh hoa bay ngập trời, cuồn cuộn theo gió thổi tới.
Bên trong liễn xe, Mộc Thanh Dao cùng Mạc Sầu toàn thân cảnh giác, Mai Tâm sợ đến mức lui qua một bên, thở cũng không dám thở mạnh, nhưng lại không nhịn được theo khe hở của rèm kiệu nhìn ra bên ngoài, trên đường cái người đến người đi, nhìn không ra có chút gì đầu mối, mà nàng đã bị chủ tử dọa đến mất hồn.
Liễn xa đi qua đoạn đường náo nhiệt phồn hoa nhất, đến một đường phố tương đối bình ổn, người cũng ít đi rất nhiều.
Bỗng nhiên trên đỉnh đầu đen kịt, sát khí như nước thủy triều dâng lên.
Thị máu, tàn nhẫn…
Chỉ nghe được thanh âm rét lạnh của Hoa Ly Ca vang lên: “Bảo vệ tốt nương nương.”
“Dạ!” Tiếng hô hữu lực vang trong bầu trời, dòng người trên đường phố thoáng một cái phân tán chung quanh, người người ôm đầu chạy trốn, chớp mắt liền vắng vẻ không tiếng động.
Hoa Ly Ca dẫn hơn mười người thị vệ chia ra vây quanh liễn xa của nương nương, tiếng vó ngựa rầm rậm có lực, trên đường phố bụi bặm bay cao.
Sát thủ đều một thân hắc y, trên mặt đều che khăn đen, chỉ lộ ra đôi mắt, những ánh mắt này đều lóe ra khí lạnh giết chóc, ánh sáng xanh lóng lánh, rõ ràng họ đã hóa thân thành dã thú thị máu, thân hình tản ra, chung quanh lay động, trên mái hiên, trên màu xanh của cây to, không chỗ nào là không có, tựa như một con chim săn mồi to lớn.
Những người này là tử sĩ.
Không thấy máu mà quay về, chỉ có một con đường chết, vì thế sức chiến đấu hơn người bình thường mấy lần.
“Giết!” Một người hạ lệnh, những người khác thân hình như điện, nhanh chóng hạ xuống, thẳng đánh về phía liễn xa hoa lệ kia.
Hoa Ly Ca trầm mặt đen lại, vung tay: “Lên!” Vượt lên đầu nghênh chiến.
Trong lúc nhất thời trên đường phố tiếng kêu một đoàn, phù quang lượt ảnh ở trong đó, đã có người bị thương, mùi máu tươi tràn ngập ra ngoài, sát khí này kích thích Mộc Thanh Dao, nàng không còn có thể cố gắng giữ bình tĩnh được nữa, trầm giọng mở miệng: “Mạc Sầu.”
Mộc Thanh Dao hô một tiếng, hai đạo thân ảnh mạnh mẽ bay lên cao lướt ra ngoài, chỉ thấy ở giữa đường phố, những người áo đen kia hình như mang theo hơi thở tử vong, hoàn toàn không muốn sống, hơn nữa người người thân thủ bất phàm, nhắm ngay tử huyệt của người khác mà đánh, mà thị vệ rõ ràng đang bị vây vào tình thế không thuận lợi, trong chớp mắt liền đã có mấy người bị thương, những tử sĩ kia vừa nhìn thấy thân ảnh Mộc Thanh Dao, có một số bộ phận vây đánh bọn Hoa Ly Ca, có mấy người tử sĩ khác lao thẳng về hướng Mộc Thanh Dao.
Mạc Sầu thân hình khẽ động, nhuyễn kiếm nơi tay, sắc bén bắn qua, chỉ thấy hắc y nhân trước mặt, thân hình chợt lóe, liền để mở vòng dây, mà mặt khác hai ba hắc y nhân nhưng bọc lại đánh qua đây, Mộc Thanh Dao cùng Mạc Sầu lưng tựa lưng mà đứng, hai người lạnh lùng bình tĩnh, ba hắc y nhân kia cùng nhau xông lên, Mộc Thanh Dao cùng Mạc Sầu lấy toàn lực ra ứng phó, trong khoảng thời gian ngắn, những người đó cũng không làm gì được các nàng.
Bất quá các nàng cũng không có biện pháp thoát khỏi vây khốn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên tiếng vó ngựa vang, chớp mắt liền có hơn mười mấy bóng người chạy tới trước mắt, chỉ thấy người cầm đầu chính là Băng Tiêu một thân quyến rũ xinh đẹp, nhìn thấy ba hắc y vây đánh hoàng hậu nương nương, lập tức khẽ kêu một tiếng, bình tĩnh mệnh lệnh: “Lên!”
Vừa hô xong người đã bay lên trời, dẫn hai ba thủ hạ đã lao thẳng tới bên người Mộc Thanh Dao, trường lăng vũ động, cuồn cuộn nổi lên quấn lấy một người áo đen gần Mộc Thanh Dao nhất, ném vào giữa không trung, đợi đến khi người kia rơi xuống, thân ảnh của nàng đã đến trước mặt, hàn quang chợt lóe, một tiếng bụp vang lên, đoản kiếm lợi hại đã đâm thủng trái tim của người nọ, chỉ thấy hắn không kịp kêu rên tiếng nào thì đã chết, máu đỏ theo lồng ngực phun bắn ra, tung tóe khắp nơi.
Băng Tiêu các nàng gia nhập trận đấu, khí thế rõ ràng chuyển biến, Băng Tiêu lách nhanh đến gần bên người Mộc Thanh Dao, cung kính mở miệng: “Nương nương không có sao chứ?”
Mộc Thanh Dao lắc đầu, ánh mắt sâu u bị máu nhiễm đỏ, đáy lòng sát khí bị phóng đại vô hạn, quanh thân bao phủ mũi nhọn lạnh giá, trầm giọng mệnh lệnh: “Giết, một cũng không tha.”
Trong không khí vang lên thanh âm lạnh lẻo, xông thẳng lên chín tầng mây.
Băng Tiêu cùng Hoa Ly Ca trầm ổn lĩnh mệnh: “Dạ, nương nương.”
Hai đám người hòa vào nhau, những người áo đen kia khí thế rất nhanh không địch lại, chỉ có chịu đòn, nhưng những người đó là tử sĩ, đã mang theo quyết tâm liều chết, vì thế hai bên trong một lúc khó phân thắng bại, hai bên quần nhau thành một khối.
Mộc Thanh Dao khuôn mặt lạnh bây giờ giống như hàn băng mùa đông, đôi mắt bao phủ những tia máu màu hồng, cứ như vậy đứng thẳng ở dưới liễn xa, phảng phất tựa như một ngọn núi sừng sững giữa trời đất, xa phu và thái giám đã sớm run run thành một đoàn.
Sát thủ áo đen một người rồi lại một người ngã xuống, Mạc Sầu thở phào nhẹ nhõm, xem ra nương nương sẽ không có việc gì.
Đúng lúc này, mấy người thái giám vẫn lui ở phía sau, xoay mình nhảy lên một người, giơ kiếm đâm thẳng về phía Mộc Thanh Dao, kiếm kia mang theo cuồng phong lạnh lẻo mạnh mẽ, tốc độ nhanh không gì sánh được, như thiểm điện như kinh hồng, Mạc Sầu hoảng hốt, nhuyễn kiếm run lên nghênh đở, không nghĩ tới thái giám kia nội lực hùng hậu, trên người cương khí càng lợi hại không gì sánh được, cương khí kia bắn bay kiếm của Mạc Sầu, đem nàng hất thẳng ra phía bên ngoài, rơi xuống đất cách xa hơn mấy mét.
Đương lúc chỉ mành treo chuông, kiếm của thái giám kia lần thứ hai đâm qua đây.
Mộc Thanh Dao thân hình di động, dời qua một điểm, nhưng không nghĩ đến trường kiếm kia không chuyển động, nhưng kiếm phong thì vẽ ra một vòng, rồi bắn ngược trở về, lần thứ hai lại hướng trên người nàng đâm tới.
Giữa lúc điện quang hỏa thạch, tiểu thái giám khi nãy vẫn còn run run bỗng nhiên vọt ra, ôm lấy người ám sát Mộc Thanh Dao, lớn tiếng kêu lên: “Nương nương, đi mau.”
Mộc Thanh Dao vừa nghe thanh âm này, đúng là Xuân Hàn, lúc đầu bị nàng đánh năm mươi đại bản, đuổi ra Phượng Loan cung rồi, tại sao hắn lại ở đây?
Xuân Hàn ôm lấy thích khách, thích khách kia làm sao lại để hắn cản trở, giơ kiếm đâm thẳng xuống, một kiếm xuyên tim, máu phun ra, Mộc Thanh Dao trong ánh mắt chỉ còn lại có dòng máu đỏ tươi đó, mà không có gì nữa cả, nàng chẳng những không lùi mà còn tiến tới, Xuân Hàn dùng dằng mở miệng: “Nương nương, đi mau, đi mau.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Giới Hoàng Hậu
Ngô Tiếu Tiếu
Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu
https://isach.info/story.php?story=thien_gioi_hoang_hau__ngo_tieu_tieu