Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Quan Đạo Thiên Kiêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 172 – Chặn Đường Cướp
N
gày hôm sau khi về huyện Sa, Trương Nhất Phàm đưa cho Trưởng ban thư ký Thư một phong bì 1 vạn. Trưởng ban thư ký Thư liếc mắt nhìn một cái, cười khẩy rồi đẩy ra:
- Đều là người một nhà, cậu không cần phải làm thế.
Trong lòng Trương Nhất Phàm lại thầm cảm kích, chẳng lẽ mình đã nhìn lầm người rồi sao? Ông ta không phải loại người tiểu nhân tham tiền kia đó chứ? Trên đường về huyện Sa, Trương Nhất Phàm ngồi ghế sau không nói năng gì, chỉ nghĩ về con người Trưởng ban thư ký Thư đó mà thôi.
Trưởng ban thư ký Thư có được sự cho phép của Bí thư Phùng, chỉ cần một cú điện thoại là có thể giải quyết xong một khoản lớn đến 1 triệu tệ. Ông ta là Trưởng ban thư ký Thành ủy, mỗi lần bản thân mình gặp Bí thư Phùng, đều phải qua cửa của ông ta trước. Xem ra ông ta đã sớm hiểu Bí thư Phùng đối xử với mình như vậy nên mới chủ động ra tay giúp đỡ mình như thế chứ?
Nhưng biểu hiện của ông ta tối hôm qua ở Vạn Tử Thiên Hồng lại khiến cho Trương Nhất Phàm cảm giác không đúng lắm. Ôm người đẹp trong lòng, tay chân lại không ngừng sờ soạng, hầu như đã bộc lộ hết ra sự ăn chơi đàng điếm của ông ta. Đáng lẽ ông ta phải thuộc hạng người có phong cách sống xa xỉ mới đúng.
Mà cũng chính mắt mình hôm qua đã được nhìn thấy, cũng gần giống với sự tưởng tượng của mình. Hôm qua Trương Nhất Phàm đã phải tiêu tốn hết hơn 8 nghìn tệ, chính vì thế mà hôm sau hắn chỉ chuẩn bị phong bì 1 vạn mà thôi.
Vừa mới đang nghĩ, lão già thối tha này là loại người đáng khinh bỉ, sau này nên ít tiếp xúc thì hơn. Không ngờ hôm nay khi nhét phong bì tiền cho ông ta, ông ta lại từ chối. Điều này khiến cho mình thật khó mà giải thích nổi.
Liễu Hải nhìn qua kính chiếu hậu, trông thấy Trương Nhất Phàm trầm tư như vậy, liền tung điếu thuốc nói:
- Anh, làm điếu thuốc đi!
Cách xưng hô này là Trương Nhất Phàm bảo gã như vậy, cả ngày cứ Chủ tịch huyện, Chủ tịch huyện, nghe phát chán tai. Liễu Hải là một thuộc hạ rất nghe lời, thật thà, chỉ lặng lẽ làm theo những chỉ thị của Trương Nhất Phàm mà thôi.
Trương Nhất Phàm nhận lấy điếu thuốc, bật lửa châm thuốc rồi hạ cửa kính xe xuống.
Một luồng gió lạnh tạt vào mặt, thổi vào trong xe. Trương Nhất Phàm đưa tay ra, vẩy vẩy tàn thuốc.
Liễu Hải lái xe rất ổn định, dường như không cảm nhận được xe dao động. Đây là con đường cao cấp nhất thẳng từ huyện Sa đến Đông Lâm. Toàn bộ con đường đều đã được bê tông hóa, đường vừa rộng, vừa bằng phẳng.
Sắp sang năm mới rồi, các đoàn xe giao lưu giữa hai thành phố có vẻ náo nhiệt hơn bình thường. Từng chiếc, từng chiếc xe minibus ầm ầm vụt qua, cuốn theo từng trận gió lanh.
Khi chuẩn bị đến huyện Sa, còn cách khoảng 20 cây số, chỗ giáp giới của hai thành phố, chỗ này không có một bóng người, khắp nơi chỉ có cây cối run rẩy trong gió rét.
Mùa đông đã đến, cỏ cây cũng vàng úa, các cành khây khẳng khiu trụi lá, đang rung bần bật trong gió đông. Nơi đây tuy là đoạn đường cao cấp giữa Huyện Sa và Đông Lâm, so với sự phát đạt của Giang Triết thì dọc đường đi không hề có ổ gà, mặt đường cứ vậy mà men theo triền núi.
Vừa mới lướt qua một sườn núi, Liễu Hải liền phát hiện thấy trước mặt có một chiếc minibus đang đỗ. Phía trước xe không xa còn có 2 chiếc xe tải.
- A….
Liễu Hải đang định vượt qua chiếc xe minibus đó, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng hét từ chỗ phía xe đó, lập tức chau mày lại. Đúng lúc đó Trương Nhất Phàm cũng quay đầu lại, nhìn về phía chiếc minibus.
Tình hình trên xe có vẻ không ổn lắm. Nhìn từ các ô cửa kính, hai người có thể thấy các hành khách trên chiếc minibus đang trong trạng thái vô cùng hoảng sợ.
Dọc theo lối đi nhỏ trên xe có vài người đang đi đi lại lại.
- Không được!
Lại nghe thấy có tiếng người kêu lên thất thanh. Sau đó lại nghe thấy một tiếng “páp”, có người đã bị ăn một cái bạt tai. Tiếp theo đó, trên xe có tiếng quát:
- Còn gào lên nữa bố mày sẽ cho mày chết!
Có cướp!
Trong đầu Trương Nhất Phàm và Liễu Hải liền nhanh chóng xuất hiện ra hai từ đó.
- Đi xem sao!
Trương Nhất Phàm nói một câu, Liễu Hải lập tức dừng xe lại bên vệ đường.
Lúc này, từ ô cửa kính của chiếc minibus thấy được bộ mặt của một tên trông vô cùng hung dữ, đang đằng đằng sát khí, hất hàm về phía hai người quát:
- Nhìn cái gì? Cút ngay!
Trương Nhất Phàm kẹp điếu thuốc, ra hiệu cho Liễu Hải, rồi cùng bước xuống.
- Mẹ kiếp, nhìn cái gì mà nhìn? Muốn chết hả!
Tên có bộ mặt hung dữ lúc nãy từ trên xe nhảy xuống, hướng về phía bọn Trương Nhất Phàm chửi.
Tên đó không cao lắm, tóc húi cua, trông rất đầu gấu. Trên người khoác chiếc áo da, dáng vẻ vô cùng hung hăng. Trương Nhất Phàm không đi đến gần, chỉ đứng ở bên cạnh cửa xe ô tô hút thuốc.
Từ những gì mà lúc nãy được thấy, hắn đoán chắc các hành khách trên xe đều bị cướp rồi. Khi hai người đến nơi thì bọn chúng đang thực hiện hành động cướp bóc. Tiếng kêu thất thanh lúc nãy chính là tiếng kêu mà khi bọn chúng giật sợi dây chuyền trên cổ của một cô gái. Chỉ có điều cô gái kia vừa kêu được một tiếng thì đã lãnh một cái bạt tai nổ đom đóm mắt, sợi dây chuyền vẫn bị giật đứt một cách phũ phàng.
Hai tên mặc áo jacket hướng về phía Liễu Hải đi tới, hai tên đó luồn tay vào trong áo, vừa đi vừa lôi hung khí từ trong người ra. Liễu Hải cũng đã để ý thấy, không đợi cho hai tên đó đến gần, đột nhiên gã ông lên trước, trong nháy mắt đã tiến đến bên bọn chúng.
Sau đó hai tên kia chỉ thấy loang loáng một cái, trên mặt mỗi tên đã lĩnh trọn một cú đá.
- Á….
Gần như là đồng thời, hai tên này cùng kêu lên thảm thiết rồi nằm ngã sõng soài xuống đất.
Trên xe vẫn còn 3 tên nữa, trong xe tải cũng vẫn còn một tên đồng bọn. Có tên nhìn thấy đồng bọn bị hạ gục, 3 tên kia cũng không nghĩ đến chuyện cướp bóc thêm nữa, vội vàng lao xuống xe.
- Vút vút---
Loang loáng bóng của 3 con dao, trong đêm đông nghe tiếng rít của nó thật ghê sợ, ít nhất trên hai con dao vẫn còn hằn vết máu đỏ sậm. Xem chừng lúc nãy trên xe bọn chúng đã dùng dao để uy hiếp ai đó, không hiểu hành khách nào đã bị thương.
Ba tên đó đồng thời xông lên, Liễu Hải cũng không còn lựa chọn nào khác, khi còn cách bọn chúng khoảng 2 mét, đột nhiên gã liền cong người xuống, quét một đường chân thật đẹp, lập tức đốn ngã ba tên đó.
Đối phó với hạng người như vậy cũng không hề khó khăn gì. Liễu Hải trông rất nhẹ nhàng, thư thái, phủi phủi tay, có như vậy thôi mà cũng dám đi ăn cướp sao?
Thằng cha trên chiếc xe tải, thấy Liễu Hải thân thủ lanh lẹ như thần, chỉ cần hai bàn tay không cũng giải quyết nhanh gọn 5 tên kia, khiến y sợ tới mức run lập cập, vội vàng khởi động xe rồi nhấn ga chuồn mất.
Mẹ khiếp! Muốn chạy hả? Liễu Hải nhặt con dao rơi ở dưới đất lên, huơ một cái, ném về phía chiếc xe tải. Trong màn đêm lóe lên ánh sáng lao đi vun vút của con dao, nhắm trúng vào bán xe trước phía bên trái của xe tải. “phụt” – tiếng bánh xe bị bể, xì hơi, bánh trước bên trái của xe bị xịt lốp, chiếc xe lảo đảo nghiêng hẳn về một bên, theo quán tính lại còn lăn đi vài vòng rồi đầu xe đâm xuống rãnh thoát nước ở bên đường.
Trên mặt đất, ba tên côn đồ đứng dậy, từ phía sau lao đến Liễu Hải, Trương Nhất Phàm kêu lên một tiếng:
- Cẩn thận!
Nhìn cũng không buồn nhìn, Liễu Hải đá chân ra sau một cú, tên ở giữa tập tức bay ngược trở lại, nằm rạp trên đất như một con chó chết. Hai tên còn lại trông thấy vậy thì trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm vào tên kia, rồi sợ sệt ngó Liễu Hải.
Liễu Hải bay người lên một cái, hai tên kia cũng bị hất nằm rạp xuống đất.
Những hành khách trên xe minibus trông thấy bọn côn đồ đã bị khống chế, liền lục tục từ trên xe chạy xuống.
Có mấy cô gái lúc đó sợ hãi bật khóc. Trương Nhất Phàm để ý thấy, trong đó có khoảng 2 – 3 cô quần áo bị xé rách, còn có một hành khách tuổi cũng khá cao trên mép túi có vết dao cắt.
Những người đó sau khi xuống xe, liền chạy đến chỗ mấy tên côn đồ:
- Đánh chết chúng nó đi, đánh chết chúng nó đi!
Có người nào đó hét lên phẫn nộ, vì thế mà tất cả những người lúc nãy bị làm nhục hay không bị làm nhục đều xông lên đấm, đá, đạp mấy tên côn đồ đó!
Tài xế và người bán vé của chiếc xe minibus chạy đến bên Trương Nhất Phàm:
- Người anh em này, anh có điện thoại không, mau gọi xe cứu thương đi! Lúc nãy có hành khách đã xảy ra xung đột với bọn chúng bị đâm 2 nhát. Còn một chị bị chúng cắt mất ngón tay rồi.
- Cái gì?
Trương Nhất Phàm vứt điếu thuốc, vội vội vàng vàng chạy đến chỗ chiếc xe minibus. Liễu Hải cũng vội vàng nối gót theo sau. Hai người vội trèo lên xe, quả nhiên còn có một vị trung niên tầm khoảng hơn 40 tuổi, hai tay đang ôm vết thương nơi ngực, máu vẫn còn đang chảy. Bên cạnh ông ta còn có một người phụ nữ cũng tầm trung niên, đang ôm cánh tay đầy máu ngồi bệt trên sàn xe đau đớn.
Bàn tay bị chặt đứt ấy cũng phải ít nhất 3 ngón bị chặt, trong xe vết máu loang lổ. Trương Nhất Phàm còn nhìn thấy bên cạnh chân của hắn không ngờ lại có một đầu ngón tay.
Lũ máu lạnh, quân tàn nhẫn, thật là bạo lực, vô nhân tính. Hắn phẫn nộ gầm lên:
- Liễu Hải, mau gọi xe cấp cứu!
Trong góc của xe, còn có hai cô gái tuổi còn nhỏ, hai tay đang ôm chặt trước ngực, phía trước ngực áo đã bị xé rách toang, hai cô gái đang ngồi khóc thút thít.
Trông thấy vậy, Trương Nhất Phàm tức giận điên cuồng. Liễu Hải lập tức rút điện ra bấm gọi 120.
- Mau! Dùng áo buộc chặt vết thương để cầm máu lại cho ông ta.
Trương Nhất Phàm chỉ vào người đàn ông đang bị thương nằm ở đó. Liễu Hải vội lấy mấy cái khăn mặt ở trên xe thuần thục băng kẹp lại miệng vết thương.
Trong quân ngũ gã đã từng được học cách tự cứu, hôm nay cuối cùng cũng được dùng đến. Sau khi Liễu Hải băng bó xong vết thương, rồi khiêng ông ta nằm thẳng trên chiếc ghế dài phía sau cùng của xe, dìu cả người phụ nữ bị chặt đứt 3 ngón tay nữa, cô ta đau quá đến nỗi khuôn mặt xanh tím tái.
Trương Nhất Phàm rút di động ra, trực tiếp gọi cho Vương Bác:
- Tôi là Trương Nhất Phàm, lập tức phái người đến Đông Sa, phía giáp ranh. Ở đây xảy ra vụ cướp của, có mấy hành khách bị thương.
Vương Bác nghe thấy tin tức như vậy, không dám chần chừ, lập tức phái hai chiếc xe cảnh sát, đích thân dẫn bọn họ đến hiện trường.
Còn tên côn đồ trên chiếc xe tải, chắc chắn lúc nãy khi lật xe cũng bị thương rất nặng, lúc này cũng chẳng ai thèm ngó ngàng gì đến, sống chết ra sao mặc cho số phận y vậy.
Nửa tiếng đồng hồ sau, xe cấp cứu của huyện Sa đã đến được hiện trường, nhanh chóng đưa những người bị thương lên xe. Vương Bác cũng dẫn theo 4 viên cảnh sát, sau khi xe cấp cứu đi được khoảng 5 phút mới thấy tới. Trương Nhất Phàm lúc này vẫn còn đang trấn an những hành khách trên xe. Vương Bác tiến lên xe:
- Chủ tịch huyện Trương, để tôi!
Tuy rằng Vương Bác không mấy thần phục Trương Nhất Phàm cho lắm, nhưng vì hắn đích thân gọi điện thoại, nên Vương Bác cũng không dám coi thường. Mấy tên côn đồ bị Liễu Hải đánh gục lúc nãy đã bị áp giải lên xe cảnh sát, đích thân Vương Bác đến tìm hiểu sự tình trên chiếc xe minibus.
Từ những người này gã mới biết, mấy tên côn đồ đó lên xe đoạn thành phố Đông Lâm. Khi chiếc xe đi đến đoạn này thì bất chợt giữa đường có một chiếc xe tải chắn giữa. Tài xế của xe minibus đành phải dừng xe. Lúc đó bốn tên côn đồ ở trên xe liền bắt đầu hành động.
Bọn chúng có dao, bất luận là nam hay nữ, già hay trẻ, đều tiến hành lục soát khắp người. Có một vài cô gái còn bị bọn chúng cố ý xé rách áo, thừa cơ sờ soạng. Cũng may Trương Nhất Phàm và Liễu Hải xuất hiện kịp thời, bọn chúng không hiểu sẽ còn giở trò gì nữa.
Khi bọn chúng cướp đến người phụ nữ kia, trông thấy trên tay của người đó có hai chiếc nhẫn vàng, liền có hai tên xông lên cướp. Nhưng người phụ nữ kia sống chết giằng lại, hai tên côn đồ kia liền giữ chặt tay cô ta lại, rút dao ra rồi hung hăng chặt đứt 3 ngón tay. Mấy tên dã thú đó lấy nhẫn từ mấy ngón tay bị chặt đứt đó, rồi lại tiếp tục hành động cướp bóc với người khác.
Người đàn ông trung niên kia là chồng của người phụ nữ đó. Ông ta vốn dĩ không dám lên tiếng, nhưng nhìn thấy đám côn đồ đó ra tay quá tàn nhẫn, liền xảy ra tranh chấp với bọn chúng. Kết cục bị bọn chúng đâm cho hai nhát, hiện sống chết ra sao còn chưa biết.
Những người trên xe lập tức sợ đến đông cứng người lại, không một ai dám lên tiếng nữa, mặc cho bọn chúng hoành hành cướp bóc và trêu ghẹo những cô gái trên xe. Cũng may Trương Nhất Phàm và Liễu Hải đã đến.
Bọn họ nghe thấy tiếng kêu thất thanh đó chính là lúc bọn côn đồ kia đang hành động cướp bóc thô bạo nhất.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Quan Đạo Thiên Kiêu
Tây Lâu Nguyệt
Quan Đạo Thiên Kiêu - Tây Lâu Nguyệt
https://isach.info/story.php?story=quan_dao_thien_kieu__tay_lau_nguyet