Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nhà Trẻ Hoàng Gia
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 169: Sóng Ngầm Bắt Đầu Khởi Động
T
iêu Tử Y ngẩn ngơ, nhìn ánh mắt kỳ vọng của Lí Vân Tuyển mà không biết nói gì cho phải. Mình xem đúng vậy ha, Trạm Nhi bé mới có bốn tuổi, Nam Cung Tiêu bọn chúng cũng đã năm tuổi rồi, có lẽ chưa tới nửa năm chắc cũng đi học ở Quốc Tử Giám rồi.
Nàng nên làm cái gì bây giờ đây?
“công chúa…” Thấy Tiêu Tử Y không nói lời nào, Lí Vân Tuyển tội nghiệp gọi.
Tiêu Tử Y bỗng chốc không nghĩ ra nổi cách gì, đành phải nhìn về phía cô bé cười ôn nhu bảo, “Đừng vội, để cho ta suy nghĩ kỹ đã, chắc sẽ có cách thôi” Con gái đến trường hẳn không phải là chuyện khó, vấn đề ở chỗ muốn nam nữ cùng học e chừng hơi khó.
Hơn nữa, nàng cũng không muốn nghĩ để bọn trẻ đi học ở Quốc Tử Giam chút nào cả. Nếu bọn trẻ đi rồi thì nàng phải làm sao bây giờ?
Nhưng mà, đến lúc đó chắc nàng cũng nghe chừng bị bắt gả cho người khác rồi đi…Tiêu Tử Y dựa người vào đệm nghe tiếng xe ngựa vang lên, càng nghĩ càng thấy tiêu cực. Không khỏi có chút nhớ lại vừa rồi cùng Nam Cung Sanh nói rất đúng, lý tưởng của nàng chứng thật là rất tốt, nhưng hiệu quả thì chậm, đi đến giữa thì lại có hàng loạt vấn đề khó ùn ùn kéo tới, cũng không biết nàng có thể hoá giải được hết không?
Nhưng cho dù có thế nào đi nữa nàng cũng sẽ không duy trì ý tưởng của Nam Cung Sanh, tên đó cứ thuần tuý là chủ nghĩa lý tởng, à hay nói đúng đơn là chủ nghĩa không tưởng đi.
Lí Vân Tuyển ở bên quan sát sắc mặt, mẫn cảm biết cô bé đưa ra yêu cầu khả năng có chút hơi quá, tuy trong lòng công Chúa Điện Hạ không gì là không làm được, nhưng mà chuyện lần này chứng thực là rất khó khăn rồi.
Nhược Trúc cũng không biết có thể nói gì, việc này nàng ta cũng chẳng có tài cán gì làm nổi. Trong buồng xe hai lớn một nhỏ lâm vào trầm mặc không nói, xe ngựa chỉ một lát sau đã đến trước cung Kiến Chương, Tiêu Tử Y nghĩ đến Hoàng Thái HẬu không biết xảy ra chuyện gì, chạy vội dẫn theo Lí Vân Tuyển và Nhược Trúc đi về phía tẩm cung của Hoàng Thái HẬu.
Bên ngoài tẩm cung im ắng không thấy ai, từ xa Tiêu Tử Y chợt nghe thấy tiếng hai chị em nhà họ Tô cười như chuông bạc, không khỏi bước nhanh tới.
Vào tẩm cung, Tiêu Tử Y phát hiện ra Hoàng Thái HẬu đang chơi đùa cờ nhảy với chị em nhà họ Tô ba người chi rất vui vẻ. Trên nét mặt Hoàng Thái Hậu hồng hào, đâu có thấy bộ dạng không thoải mái gì trên người đâu.
“Tử Y hả? Cháu về rồi à? Đúng lúc chúng ta đây đang chơi cờ nhảy, quy tắc không biết có đúng không ha? Hai tiểu nha đầu này đều nói là ai gia nhảy không đúng” Hoàng Thái Hậu vui cười hớn hở bảo.
“Vậy à, được ạ” Tiêu Tử Y còn có chút thẫn thờ.
Hoàng Thái Hậu nhìn bàn cờ trước mặt, giả vờ nghi ngờ an lòng nói, “Tử Y cháu cũng thật có lòng, làm ra được loại cờ nhảy chơi tốt vậy cũng không quên đưa đến chỗ này của ai gia, thật là đứa trẻ ngoan quá”
Tiêu Tử Y nghe vậy thì kinh ngạc vô cùng, nàng vốn không đưa cho người nào bộ cờ nhảy mà! Nhưng đi đến gần nàng đột nhiên phát hiện ra bộ cờ nhảy bằng gỗ trên có khắc dòng chữ mềm mại, “Nhà trẻ Hoàng gia tạo ra”
Không cần nghĩ nữa rồi, nhất định là do tên nhóc Đàm Nguyệt Li kia làm rồi. Chắc hẳn hắn tự mình an bài cho Thuần Phong bọn họ chế tác ra mấy bộ cờ nhảy này đưa tới các nơi trong cung đi, làm nhiều để tăng cương tuyên truyền ực ảnh hưởng của nhà trẻ này.
Giỏi thật, thật là lợi hại quá đi! Nếu ném tới hiện đại thì phải dược gọi là bộ quản lí doanh tiêu đi. Tiêu Tử Y lần đầu tiên cảm thấy đồng chí Đàm Nguyệt Li hoàn toàn là có ưu điểm nổi trội rồi.
“Đây, còn tặng kèm cả cách chơi nữa này, viết rất rõ ràng đó mà! Chữ to như thế, lại còn chiếu cố tới cả ai gia, mắt nhìn không được rõ nữa” Ngày thường Hoàng Thái Hậu cũng không mấy vui, được một chuyện có thể cùng nhiều người chơi cờ nhảy vui vẻ còn hơn cả người khác tặng cho rất nhiều châu báu ngọc ngà nữa.
“Cũng cám ơn các ngơi đã dạy cho ai gia chơi cờ nhảy, nếu không thì vẫn còn chưa biết chơi thành thạo đâu!” Hoàng Thái Hậu xoa xoa đầu Tô Linh Lung vẻ mặt thương yêu.
Tiêu Tử Y nhân cơ hội nói, “Hoàng bà nội à, Sau này hay là cháu sẽ thường xuyên dẫn các bé tới bên này thăm người được không?” thực ra thì trước đây nàng đối với Hoàng Thái Hậu cũng không công bằng, Hoàng Thái Hậu cũng là một người gia gần đất xa trời rồi, hăn là nên tôn kính mới phải.
Hoàng Thái Hậu gật đầu liên tục bảo, “Được được, cùng chơi với các bé này hả, với những khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn tới mức này, thật đúng là mọi phiền não đều bay cả, nhưng mà cũng không nên…bảo bé trai tới đây nhé. Kể cả cái thằng nhóc bướng bỉnh nhà Độc Cô kia, nhưng thật ra thì Trạm Nhi có thể dẫn đến cho ta xem.”
Xem ra danh tiếng tên nhóc Độc Cô xấu xa đã vang xa ha! Tiêu Tử Y cười một tiếng nhất trí.
Lí Vân Tuyển bên cạnh đi tới hỏi giòn tan, “Hoàng thái hậu bà nội à, không phải thân thể người không thoải mái sao? Aizz, có cần phải nghỉ ngơi một chút không?”
Hoàng Thái Hậu tươi cười chân thành, khoát khoát tay bảo, “Đều do hương ở đó quá nồng thôi. Đã sớm không sao rồi. Aizz, sau này không bao giờ đi nữa, già rồi, nên cố ít đi một chút vậy!”
Tiêu Tử Y nghe giọng hoàng thái hậu có vẻ cô đơn, kìm không được mở miệng nói, “Hoàng Bà nội à. Có thể mời Thiên Sư tới trong cung mà! Cung Kiến chương lớn nh vầy, thu xếp ra một phòng, bảo Thiên Sư đại nhân chuyên đến giảng phù cho người là dược àm. Hoàn cảnh ở đây so với trong miếu có phải là tốt hơn không? Mọi ngời ai cũng nói tâm thành thì linh ứng đó sao, cháu nghĩ thần tiên trên trời cũng sẽ không để ý xem cầu đạo ở bất cứ chỗ nào đi?”
Hoàng Thái Hậu bị nàng nói vậy có chút tâm động, chần chờ bảo, “Chỉ vì mỗi mình ai gia, làm vậy có phải không tốt lắm hay không?”
Tiêu Tử Y theo lời Nhược Trúc nói lần trước có thể hình dung ra chắc chắn Hoàng Thái Hậu là một người không quan tâm đến lợi ích của bản thân mình, lập tức cười bảo, “Hoàng Bà nội à, có thể chỉ thỉnh thoảng mời Thiên Sư vào cung thôi mà! Nghe đạo pháp có thể tu thân dưỡng tính. Hoàng BÀ nội cũng có thể mời người trong cung tới cùng nghe nữa mà!” Cũng bởi vì đề nghị này của nàng mà sau này nhiều mầm tai hoạ được chôn vùi xuống, đây là hiện giờ Tiêu Tử Y cũng chưa bao giờ nghĩ đến.
Hoàng Thái Hậu trầm ngâm một lát, tay bưng nhẹ trán nói chậm rãi, “Việc này để ai gia ngẫm lại cho kỹ đã, tạm thời đừng đề cập ới ữa. Đúng lúc các ngưi vừa tới, chúng ta cùng nhau chơi cờ nhảy đi! Tử Y hôm nay cháu hôm nay phải dạy xong cho ai gia mới có thể đi được nha!”
Tiêu Tử Y khẽ cười bảo, “Cờ nhảy nhiều người rất say, chỉ là…Loại cờ nhảy này có thể hai người chơi, ba, bốn, hay sáu người chơi mà chính là năm người không thể chơi được ha!”
Tô Linh Lung cười hì hì nhấc tay lên nói, “Không sao, con và Lâm Lang hai người chỉ có thể chơi một người thôi! Dù sao thì trong lòng con và nó đều nghĩ giống nhau mà!”
Lí Vân Tuyển sửng sốt, lúc này các nàng sao lại ngoan nh vậy rồi? Lần trước ở nhà trẻ cô bé có đưa ra đề nghị này nhưng không thấy sắc mặt các bé đó vui vẻ gì mà.
Hoàng Thái HẬu cười toe toét, mắng, “Tiểu nha đầu này nói rất mơ hồ, được! cứ làm vậy đi!”
“Đúng đó, Hoàng Bà Nội, lần trước chúng con đi học, Linh Lung và Lâm Lang hai đứa có cùng vẽ một bức tranh đó nha!” Tiêu Tử Y cười nhặt quân cờ nhảy trong đám ra đặt lên trên bàn cờ.
“Thật ư? Tử Y mau nói cho ai gia chuyện lý thú về các bé đó một chút được không! Chuyện này ai gia rất thích nghe!” Hoàng Thái Hậu hứng thú hơn nhiều, cứ hỏi liên tục.
Tô Linh Lung liếc mắt nhìn Lí Vân Tuyển đối diện, cười càng ngọt ngào hơn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nhà Trẻ Hoàng Gia
Huyền Sắc
Nhà Trẻ Hoàng Gia - Huyền Sắc
https://isach.info/story.php?story=nha_tre_hoang_gia__huyen_sac