Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Siêu Cấp Thư Đồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 166: Gặp Nhau Ở Chợ
H
ạ Văn Đăng cũng cười cười, nói:
- Cũng may mà chúng ta biết là thằng ranh nhà ngươi mà không có xảy ra chuyện gì thì nhất định sẽ đến tìm Bảo Nhi. Quả nhiên, chúng ta tới đây thì đụng trúng cái mặt ngươi ngay.
Phương Thiên Vũ cũng đấm thử vào ngực Triệu Tử Văn, cười bảo:
- Gần đây ngươi khoe mẽ cho lắm vào, lại còn kiếm được cả ngàn lượng bạc nữa. Thằng ranh này thật là…
Hạng Tử Hiên phải lên kinh một thời gian, Triệu Tử Văn cũng rất ít khi gặp hắn. Đến giờ đúng hôm bốn người đều có khả năng hội họp cùng một chỗ, Triệu Tử Văn vui vẻ cười lớn, bảo:
- Chúng ta Giang Nam Tứ Đại Sài Lang lại một lần nữa sum họp rồi.
- Phì!
Những tiểu thư còn chưa rời khỏi cửa hàng nghe thấy bốn chữ “Tứ Đại Sài Lang” thì đều gắt lên rồi rời đi. Lúc này trong cửa hàng chính thức là không có một bóng khách nào.
Hạng Tử Hiên dở khóc dở cười, bảo:
- Hạ Văn, lần sau ngươi có thể nhỏ giọng đi một tí có được không? Có phải là ngươi muốn toàn cả thành này đều biết hết hả?
- Sợ cái gì?
Hạ Văn Đăng không cho là đúng, cãi lại:
- Vừa rồi cái Tiền Đường Tứ Đại Tài Tử gì gì đó quả thực là chả ra cái thể thống gì. Tài năng của Tiền Đường Tứ Đại Sài Lang chúng ta đã chấn động cả Tiền Đường rồi.
Triệu Tử Văn thì hỏi:
- Các ngươi vừa rồi đều ở bên ngoài xem kịch vui phải không?
Phương Thiên Vũ cười cười, đáp:
- Chúng ta cũng mới đến đây không lâu, chỉ thấy ngươi và Tiền Đường Tứ Đại Tài Tử này đối câu cuối cùng thôi. Tuy nhiên, câu đối cuối cùng của ngươi đúng là quá phấn khích.
- Hơn nữa, một quyền kia cũng vô cùng kinh người. Võ công của ngươi thực sự là đã có sự tiến bộ vượt bậc đấy.
Đều là cao thủ có đẳng cấp, Hạ Văn Đăng tự nhiên là có thể nhìn ra uy lực của một quyền kia, bội phục nói.
- Bảo Nhi xin chào ba vị huynh trưởng.
Bảo Nhi khẽ bước ra từ trong cửa hàng, thi lễ chào hỏi bọn Hạng Tử Hiên.
Hạng Tử Hiên thản nhiên cười bảo:
- Bảo Nhi, về sau này muội cần chú ý nhìn chằm chặp Hạ Văn. Hai ngày nay cũng không biết hắn trốn trong khuê phòng của nữ tử nhà ai mà chả chịu đi ra.
Triệu Tử Văn mất tích hai ngày, Điền Hổ cũng chẳng nói năng gì khiến cho Hạ Bình không thể cho qua chuyện này được. Bọn họ đã lâu không gặp Triệu Tử Văn, trong lòng mơ hồ có chút lo lắng. Giờ nhìn thấy hắn bình an vô sự thì đều thở phào một hơi, đều đang âm thầm suy đoán xem thư đồng này mấy ngày gần đây lại đi gây tai họa cho con gái nhà ai.
Khuôn mặt xinh đẹp của Bảo Nhi lập tức nổi lên hai vừng hồng, đôi làn thu thủy dịu dàng nhìn đại ca, hạnh phúc rúc vào cạnh hắn.
Triệu Tử Văn nhìn không khí náo nhiệt trên chợ, cười bảo:
- Bảo Nhi, chúng ta đóng cửa cửa hàng lại đi. Chả mấy nữa mà phải về nhà ăn Tết. Ăn Tết xong lại khai trương lại.
Đại ca dựa vào tài học kiếm một lúc được ngàn hai bạc, Bảo Nhi vô cùng cao hứng, lại vô cùng sung sướng được ăn Tết với đại ca, đương nhiên là vui không thể tưởng nổi rồi, kéo kéo cánh tay hắn, đồng ý ngay:
- Muội nghe huynh hết.
Trên phố chợ, đèn hoa sôi động, dòng người qua lại như thoi đưa, tiếng ồn ào con buôn liên miên không dứt. Hạng Tử Hiên không kìm nổi, nói với Triệu Tử Văn:
- Hạ Văn, chúng ta đi chợ dạo chơi đi.
Tiệm giày Tử Vũ Hiên đóng cửa lại, trước cửa hàng vốn ồn ào lập tức vắng vẻ hẳn. Triệu Tử Văn đồng ý đưa Bảo Nhi đi chợ chơi một chút, nhưng Lăng Nhi lại đang ở trong tiểu viện chờ hắn về. Đang lúc mâu thuẫn thì nghe thấy đề nghị của Hạng Tử Hiên, bèn gật đầu đồng ý luôn.
- Đề nghị hay đó.
Hạ Văn Đăng hôm nay quần áo bảnh bao toàn đồ trắng, đi chợ chơi ngắm nhìn nữ tử thanh xuân qua qua lại lại đúng là sở thích của hắn rồi. Vì thế, hắn vỗ tay trầm trồ ca ngợi:
- Ta đây ngâm một bài thơ cho mọi người nghe nhé, để tăng thêm lạc thú đi du ngoạn.
- Tránh mau.
Thiếu gia này làm sao ngâm ra được thơ hay thơ tốt, Triệu Tử Văn kéo bàn tay nhỏ bé của Bảo Nhi, nhanh nhanh chóng chóng bước qua. Hạng Tử Hiên và Phương Thiên Vũ cũng đều là loại thông minh có thừa, nhanh chóng đuổi kịp. Ai mà dám để hắn ngâm thơ ra chứ?! Bọn họ đã nếm qua một lần kinh nghiệm đau thương ở hội chùa rồi, làm gì còn có lần thứ hai nữa.
- Này này, giờ ta ngâm một bài thơ đứng đắn mà.
Hạ Văn Đăng hiểu ngay vì sao mà bọn họ không thèm nể tình như thế, tức giận đến mức mặt đỏ lên, bất đắc dĩ phải đi theo sau thanh minh thanh nga.
Ba người chỉ còn biết nhìn nhau cười và mắng hắn:
- Đứng đắn cái rắm ý. Không biết là lại cái loại dâm thơ nào.
Lấy thành lâu cao lớn làm trung tâm, hai bên đường phố nội thành náo nhiệt, nhà cửa san sát nối tiếp nhau, có phường trà, tửu quán, hàng ăn hàng uống, miếu thờ, vân vân. Người đi trên phố xá, chen vai thích cách, qua lại như mắc cửi. Làm người ta chú ý nhất chính là vô số pháo trúc đắp bằng đồng ở ngay bên cây cầu tròn giữa chợ.
Đoàn người Triệu Tử Văn chậm rãi đi trên đường phố, ngắm nghía không khí vui vẻ tưng bừng xung quanh, trong lòng cũng bị cuốn hút và thấy rất vui vẻ.
- Hạ Văn, hai ngày nay ngươi đi đâu mất? Không phải là trốn trong khuê phòng con gái nhà ai đấy chứ?
Phương Thiên Vũ cười hỏi.
Hai ngày nay đúng là Triệu Tử Văn và Lăng Nhi đều ngọt ngào ở cùng một chỗ. Muốn nói thật là ở trong khuê phòng nữ tử, nhưng nếu nói cho bọn họ hay là mình đã thành tướng công của Lăng Nhi thì chắc có đánh chết bọn họ cũng chả tin. Bọn họ vẫn chưa biết những chuyện mình và Lăng Nhi đã trải qua.
Triệu Tử Văn trợn mắt nói khoác:
- Là Lâm Các chủ mời ta đến Quần Phương Các ở hai ngày. Cũng không sao đấy chứ?
Hạ Văn Đăng xem thường, liếc mắt bảo:
- Ngươi đang nói khoác cho mình nghe đấy à?
Triệu Tử Văn cười cười cho qua, cũng không trả lời mà đang chú ý tới một công tử mặc đồ trắng, đội mũ màu bạc đang đứng ở cạnh cầu hình vòm. Hình như công tử này chính là Mã Trí Viễn. Cũng không biết gã đứng đấy làm cái gì nữa, có cần tìm gã tính sổ không nhỉ?
Nếu Hạ Văn đã không làm sao thì ba người kia cũng không quan tâm đến việc hắn chui vào trong chăn của nàng nào, đều ha hả cười dâm rồi lại đi về phía chợ phiên đang náo nhiệt.
- Hạ Văn, ngươi xem kìa. Tỷ tỷ ta ở kia kìa.
Hạ Văn Đăng đột nhiên chỉ về phía trước, nói.
“Tỷ tỷ ngươi ở đâu thì liên can gì đến ta?” Triệu Tử Văn cảm thấy buồn cười. Nhưng cũng không tự chủ được chuyển ánh mắt từ chỗ Mã Trí Viễn đến Đại tiểu thư. Đúng là thấy Đại tiểu thư và Hạ Bình đang đi trên phố, không ngừng nghiêng ngó xung quanh, hình như đang tìm ai đó.
- Tỷ tỷ, tỷ tỷ!
Hạ Văn Đăng hưng phấn ngoắc ngoắc tay gọi Đại tiểu thư.
Đại tiểu thư nghe tiếng, ngẩng đầu nhìn lên. Nàng trước hết là chú ý đến cái khuôn mặt tươi cười xấu xa kia. Hắn nhếch khóe miệng lại vẽ ra một đường cong duyên dáng, mặt khẽ cười lại ấm áp như ánh nắng ngày thu, trong mắt lấp lánh ánh nhìn dịu dàng, giống như tiếng thì thầm mùa xuân thấm vào lòng người. Đại tiểu thư nhìn mà vừa mừng lại vừa sợ, trong lòng chộn rộn không ngừng.
- Hạ Văn.
Hạ Văn vừa nhìn đến Triệu Tử Văn thì cất tiếng gọi to. Nhiều ngày thương tâm và hối hận khiến nàng chỉ bước vài bước đã nhào vào lòng hắn, ôm chặt lấy hắn, nước mắt cũng không nhịn nổi mà cuồn cuộn tuôn rơi.
“Vừa rồi còn nói láo là đến Quần Phương Các ở, nha đầu này lại khóc như ta chết toi chết tiệt mất rồi. Đây không phải là muốn làm ta lòi đuôi ra sao?” Triệu Tử Văn âm thầm kêu khổ.
Quần Phương Các kì thực là một phân các tại Hàng Châu của tổ chức sát thủ. Còn tổng các ở kinh đô Hàm Đan gọi là Ám Kiếm Các. Nghe La Thanh Yên nói, Quần Phương Các không giết hắn thành công, còn tổn thất nhiều cao thủ, hành tung cũng đã bị bại lộ cho nên gần đây bọn họ đã giải tán Quần Phương Các ở Hàng Châu mà bỏ đi.
Tuy nhiên, bí mật trên người nha đầu này thì không biết đến khi nào mới có thể giải tỏa được. Điền Hổ cơ bản chỉ là một kẻ vai u thịt bắp. Nếu vị đại quan ở trên kia mà không cho nói thì trăm phần trăm là hắn cũng chả mở mồm ra đâu.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Siêu Cấp Thư Đồng
Huyết Đồ
Siêu Cấp Thư Đồng - Huyết Đồ
https://isach.info/story.php?story=sieu_cap_thu_dong__huyet_do